Chương 69: Chín trăm nghìn bán đi công ty.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ngô Ngôn Tín cũng có gây chuyện nhưng đều bị giải quyết, chẳng qua năm đó hắn cho đối phương một số tiền lớn là xong việc, sau đó lại có Ngô gia gây sức ép, việc này mới không bị truyền ra ngoài.

Mà cái Ngô Oánh Oánh truyền ra lại là một đoạn video.

Một video quay toàn lại cảnh nóng rất kịch liệt. Video là do chính ta Ngô Oánh Oánh quay, nữ chính đương nhiên cũng là Ngô Oánh Oánh, mà nam chính là Tả Trí Viễn.

Nhưng khác nhau ở chỗ, trong video mặt của Ngô Oánh oánh đều bị quay rõ ràng, còn mặt Tả Trí Viễn thì bị che lại, ngay cả bộ phận quan trọng cũng che lại.

Ngô gia liền trở nên hỗn loạn.Những minh tinh khác thì không dám lên tiếng, bọn họ bây giờ đến cửa cũng không dám bước ra.Yêu sách này vừa mới đưa tung lên, thì theo đó mấy vụ bê bối cũng theo ra.

Hơn nữa cảnh sát cũng vào điều tra, đầu tiên là một nữ minh tinh bị cưỡng chế đưa vào trại cai nghiện, tiếp theo một cô bé ngôi sao được đưa vào cơ quan chuyên môn, kiểm tra tỉ lệ thương tật.

Ngôi sao nam số 4 bị lập án điều tra.Ngôi sao nam số 3 cũng bị cảnh sát tiến hành kiểm tra nước tiểu, bởi vì dựa vào trạng thái biểu hiện, rất có khả năng hắn ta nghiện thuốc phiện. Chỉ là sau khi có được kết quả điều tra của đều khiến mọi người lo sợ, ngôi sao số 3 bị bệnh AIDS.

Ngôi sao nam số 3 đã lăn lộn ở giới giải trí nhiều năm, hơn nữa còn rất được hoan nghênh, ngôi sao nữ cùng hắn lăn giường cũng không ít hơn trăm người. Một số người dù không có quan hệ với hắn cũng trực tiếp chạy tới bệnh viện.

Đến thời điểm này, mọi người mới phát hiện. cái gì mà tiền tài danh vọng tất cả đều không quan trọng bằng sức khỏe của mình. AIDS là cái gì? Là thứ mà một khi đã dính vào thì cả đời cũng không khỏi được.

Sau đó mấy trang web liền tìm được mấy minh tinh mới nổi có quan hệ với ngôi sao nam kia. Rất rõ ràng, mọi người rất quan tâm tới mấy chuyện của hắn ta, bởi vì sau lưng hắn còn một mạng lưới internet khổng lồ.

Có rất nhiều công ty đã hợp tác với ngôi sao số 3, nhưng tất nhiên công ty hợp tác nhiều nhất vẫn là công ty của Ngô Ngôn Tín.

Thời điểm Đổng Lê Triệu biết tin này cũng hoảng sợ, còn không đợi anh ta tự mình tới bệnh viện, ông cụ Đổng đã phái người mang Đổng Lê Triệu đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện.

Kết quả, ngược lại làm Đổng Lê Triệu thở nhẹ ra, các chỉ tiêu trên người anh đều rất bình thường.

Trong nhà họ Ngô lại càng loạn.

Báo cáo kiểm tra sức khỏe của Ngô Ngôn tín cũng được đưa ra, cơ thể hắn cũng không bị bệnh gì.Nhưng mà, Ngô Ngôn Tín bị vạch trần cũng không thể bù lại danh dự bị mất.Còn có Ngô Oánh Oánh.

Trong video kia thấy rõ ràng, Ngô Oánh Oánh chính là tự mình quyến rũ Tả Trí Viễn. Toàn bộ đều là Ngô Oánh Oánh chủ động, lúc cởi quần áo, hay lúc quan hệ, Tả Trí Viễn nhìn lại như bị động tiếp nhận.

Mấy năm ngay sức khỏe cha Ngô không được tốt, mới giao lại công ty cho Ngô Ngôn Tín. Ông nghĩ Ngô Ngôn Tín tuổi còn trẻ, vẫn còn ham chơi, nhưng cũng được ông một tay bồi dưỡng, cách quản lí công ty cũng được ông dạy cho, có ông ở bên cạnh hướng dẫn, cũng sẽ không đến mức xuất hiện chuyện lớn gì.

Nhưng giờ, Ngô gia gần như trong một đêm liền sụp đổ, trong nhà con gái lại không thể bớt lo được...

"Chuyện gì đã xảy ra? Tên đàn ông kia là ai?" Cha Ngô tay cũng phát run chỉ vào Ngô Oánh Oánh, gân xanh hiện rõ trên tay.

Từ trước tới giờ Ngô oánh Oánh chưa bao giờ thấy cha mình tức giận như vậy, sợ tới mức co rụt  vai lại, trực tiếp khai báo tất cả mọi chuyện: "Dạ... Là Tả Trí Viễn."

"Là hắn đăng lên mạng?" Cha Ngô hỏi.

Ngô Oánh Oánh lắc đầu: "Video là do con tự quay."

Cha Ngô trực tiếp cầm cây gậy trong tay người giúp việc, không chút lưu tình đánh vào lưng Ngô Oánh Oánh.

"Ông làm cái gì vậy? Con nó cũng chỉ phạm một lỗi nhỏ thôi mà?" Mẹ Ngô Nhanh chóng nhào đến ôm gắt gao ôm lấy cánh tay chồng mình: "Có gì mình từ từ giải quyết, ông làm con nó bị thương thì sao?"

Mẹ Ngô đau lòng nhìn Ngô Oánh Oánh, Ngô Oánh Oánh được nuông chiều từ bé đến giờ, đừng nói là đánh, làm đứt của nó một sợi tóc bà cũng không nỡ.

Nhưng sau khi nhận một gậy của cha Ngô sau lưng Ngô Oánh Oánh liền cảm thấy một trận bỏng rát, Ngô Oánh Oánh không tự chủ oa một tiếng khóc lớn, cô ta một bên ủy khuất một bên thở gấp nói: "Ba, sao người lại đánh con? Con cũng khó chịu lắm...Người sao không đi cấm mấy cái video trên mạng kia, lại ở trong này đánh con?"

"Nếu ta cấm được, đã cấm từ sớm!" Cha Ngô lớn giọng mắng lại.

Con trai con gái nhà mình đều bị lộ chuyện xấu, phản ứng đầu tiên của ông là cấm chiếu những cái video kia, nhưng mà ông cấm được sao? Bây giờ internet phát triển rộng rãi, chỉ cần một chút thông tin đã có thể truyền đi khắp nơi, dù có cấm cũng không được, cơ bản có người không cho ông cấm.

"Bà đừng cản tôi." Thấy con gái cứng đầu không hiểu lý lẽ, nãy giờ vẫn cố nén giận, cha Ngô nổi nóng, hất mạnh tay của vợ mình ra nói: "hôm nay tôi phải đánh chết đứa con gái bất hiếu này."

Mẹ Ngô triệt để bị dọa sợ, nhưng sức của cha Ngô quá lớn, bà không tài nào kéo ông được. Mẹ Ngô nước mắt ròng ròng nhảy tới ôm Ngô Oánh Oánh vào lòng nói: "Ông muốn đánh thì đánh tôi trước đi, ông đánh chết tôi đi, tôi không muốn sống! Con gái của tôi bị oan ức như vậy, ông là đồ máu lạnh lại còn muốn đánh nó."

Ngô Oánh Oánh cũng rất ủy khuất, trong lúc nhất thời hai mẹ con ôm nhau khóc thành một đoàn.

"Bà cứ nuông chiều nó đi, nó sớm hay muộn cũng bị bà chiều hư!" Cha Ngô ném mạnh cây gậy vào góc tường, suy sụp ngồi xuống ghế.Nếu như năm đó ông chịu dạy dỗ con bé một chút thì tốt biết mấy.

Biết mình không bị bệnh gì, Ngô Ngôn Tín đã khôi phục mấy phần lí trí: "Người đàn ông đó không phải là Tả Trí Viễn sao? Để hắn cưới chị, là được rồi. Với lại, con nghe nói công ty của Tả gia cũng rất khá, nếu chị có thể chiếm được cổ phần trong tay bọn hắn, vậy thì càng tốt, ba người nghĩ thử xem?"

Cha Ngô đau đầu dựa vào ghế nói: "Con gọi điện cho Tả gia đi."

Ngô Oánh Oánh với mẹ Ngô cùng nín khóc, mẹ Ngô cũng biết được tâm tư của con gái mình, lúc trước chuyện Ngô Oánh Oánh định hạ dược bà cũng biết, nhưng nếu Ngô Oánh Oánh thuận lợi gả vào Tả gia, tương đương với làm bà chủ Tả, kia cũng không sai.

Ngô Oánh Oánh vốn đã có ý định này, bây giờ cô ta và Tả Trí Viễn đã gạo nấu thành cơm, với lại cũng không biết ai tung video của hai người lên mạng, Tả Trí Viễn muốn bác bỏ cũng không làm được.

Người nghe máy mà mẹ của Tả Trí Viễn.

Ngô Ngôn Tín đi thẳng vào vấn đề, kể hết sự tình lại một lần sau đó mới nói: "Ý của tôi là để cho chị tôi với Tả Trí Viễn mau chóng kết hôn, bác xem, có phải nên gặp mặt để trao đổi không, hai nhà chúng ta định trước thời gian?"

"Trao đổi chuyện gì chứ?" Mẹ Tả Trí Viễn giọng nói bén nhọn: "Tôi thấy Ngô gia các người thật ghê tởm, nghĩ muốn được gả vào nhà họ Tả ư? Trí Viễn con tôi vừa mắt cái gì thứ con gái lẳng lơ của mấy người? "

"Còn có." Giọng điệu mẹ Tả Trí Viễn càng thêm chanh chua: "Nhanh chóng mang con gái của các người đến bệnh viện kiểm tra một chút, cũng không biết trên người có dính AIDS hay không, lại mang tai hoa cho con tôi."

Nói xong, mẹ Tả Trí Viễn cúp máy, mặc cho Ngô Ngôn Tín có gọi lại, Tả gia cũng không chịu nghe máy.

"Lây bệnh cho Tả Trí Viễn." Mặt Ngô Oánh Oánh lúc xanh lúc trắng, từ nhỏ đến lớn cô ta chưa bao giờ bị ai trắng trợn mắng mình như vậy.

Mẹ Ngô là người truyền thống chưa thấy chuyện như vậy bao giờ, nhất thời á khẩu không trả lời được, chỉ là trên mặt đỏ rực chứng tỏ bà đang tức giận.

Ngô Ngôn tín gọi không được cho Tả gia, nhanh chóng gọi điện thoại cho Tả Trí Viễn.

Tả Trí Viễn bắt máy ngay lập tức, cho dù Ngô Ngôn Tín có không thích người này, nhưng dù sao cũng là người một nhà, giọng điệu của Ngô Ngôn Tín cũng không quá tốt, lạnh lùng mở miệng nói: "Tả Trí Viễn, Chuyện của chị gái tôi, anh có phải nên chịu trách nhiệm hay không?"

"Cậu nói là chuyện của Ngô Oánh Oánh?" Giọng điệu của Tả Trí Viễn vẫn trước sau như một bình tĩnh, thong dong.

Nghe thấy Tả Trí Viễn không phủ nhận, mọi người bên Ngô gia nhẹ nhàng thở ra một hơi.

"Chuyện đó bản thân tôi cũng cảm thấy rất đáng tiếc." Tả Trí Viễn nói: "Ấn tượng của tôi đối với Ngô tiểu thư cũng rất tốt."

Có hi vọng phải không? Ngô Oánh oánh nở một nụ cười nhẹ, trên mặt mẹ Ngô cũng hiện ra một ít vui mừng.

Chỉ có người người đàn ông nhận ra được sự khác thường, Ngô Ngôn tín lo lắng ngắt lời Tả Trí Viễn nói: "Ý của nhà chúng tôi là ván đã đóng thuyền, chúng tôi cũng không truy cứu, anh mau chọn ngày tốt cưới chị của tôi."

"Việc này..." Giọng điệu Tả Trí viễn vẫn ôn hòa như cũ: "Không phải nên tìm đương sự sao? Các người tìm tôi làm gì?"

Ngô Oánh Oánh mơ hồ: "Đúng vậy, đó không phải em với anh sao?"

"Làm thế nào có chuyện đó được?" Tả Trí Viễn nói: "Người trong công ty của tôi đều biết, tôi bởi vì chuyện tình của Mục tiểu thư trước đó mà đau khổ sa sút tinh thần, Ngô tiểu thư cô không cần lại nói xấu tôi, lần này coi như quen biết nên tôi không truy cứu, cũng hi vọng Ngô tiểu thư có thể cùng người đàn ông trong video kết thành vợ chồng."

Ngô gia đã không còn giá trị lợi dụng. hắn cũng không cần thiết phải dính lấy Ngô Oánh Oánh nữa.

"Anh không định thừa nhận đúng không?" Ngô Ngôn Tín hiểu được suy nghĩ của Tả Trí Viễn.

"Nếu là tôi làm, tôi nhất định sẽ thoải mái thừa nhận. Nhưng nếu người đó không phải tôi, vì sao tôi phải nhận?" Âm thanh của Tả Trí Viễn tuy nhu hòa nhưng lại làm cho người ta cảm giác chính trực.

Đương nhiên đó là chỉ cảm giác của người đối diện, còn người Ngô gia nghe thấy, tất cả bọn họ đều cảm giác như nuốt phải Hoàng Liên(*), miệng nói không nên lời.

(*) Là một loại thuốc Bắc có vị rất đắng.

"Anh nói người đàn ông bị che mặt kia không phải mình?" Ngô Ngôn tín uy hiếp nói: "Nếu như tung video gốc ra, anh nghĩ như thế nào?"

"Cho dù là các người đăng, người đó đàn ông đó cũng không phải là tôi." Tả Trí Viễn bình tĩnh đáp.

"Đoạn video.." Ngô Oánh Oánh xoa nước mắt, chạy về phía máy tính của mình, chạy được một nửa, Ngô Oánh Oánh trật chân, ngã trên mặt sàn.

Cha Ngô càng buồn bực, rống to giọng như muốn làm sập cả nóc nhà: "Video đâu?'

"Video con...Tả Trí Viễn bảo con xóa rồi!" Chính cô ta cũng cảm thấy xấu hổ khi làm cái đoạn video này, Tả Trí Viễn vừa nói xóa cô ta liền xóa bỏ hết. Hơn nữa, Tả Trí Viễn còn dùng phần mềm từ xa điều khiển máy tính của cô ta.

Tả Trí Viễn nói là sợ số liệu bị phục hồi, sẽ gây bất lợi cho cô ta.

Khi đó trong lòng Ngô Oánh Oán như được bôi mật, Cho nên, bây giờ cô ta mới phát hiện, không có video, ngược lại đối với cô ta là một loại uy hiếp.

Tả Trí Viễn lúc này mới ho một tiếng nói: "Nếu tôi không phải là đương sự, như thế tôi cũng hiểu được cảm giác của các người đối với vị nam chính trong video kia phải nói rất đáng giận. Còn nếu đương sự là tôi, chỉ có thể nói một câu xin lỗi, tôi không hy vọng mình có một hôn lễ mạc danh kì diệu như vậy, càng không hi vọng mình vô duyên vô cớ hứng trọn vết bẩn này, thật xin lỗi không thể giúp được gì cho các người. Đúng rồi, này giờ toàn bộ cuộc nói chuyện tôi đã ghi âm, hy vọng các người về sau sẽ buông Trường Hải tôi, như vậy mọi người sau này vẫn là bạn bè, đúng không?"

Ngô Ngôn tín vốn định mắng, nhưng lại nhớ Tả Trí Viễn còn đang ghi âm, chỉ có thể nén giận mà tắt điện thoại.

"Ba...Ba con nhớ ra rồi, Mục Giai Nhan có đoạn video." Ngô Oánh Oánh đột nhiên bừng tỉnh nhìn về cha mình.

"Sao cô ấy có được?" Ngô Ngôn Tín nhíu mày nhìn về phía Ngô Oánh Oánh.

"Chị, chị không muốn cô ta đính hôn với Tả Trí Viễn, nên kí gửi video kia qua cho Mục Giai Nhan." Ngô Oánh Oánh nhìn Ngô Ngôn tín nói: "Lại nói, em không phải cũng không muốn Mục Giai Nhan đính hôn, sao bây giờ lại nhìn chị như vậy?"

Ngô Oánh Oánh nói xong lại ủy khuất, trừng mắt nhìn Ngô Ngôn tín: "Nếu không phải các người một tên hai tên đều thích Mục Giai Nhan chị cần gì phải làm như vậy? Hơn nữa, Mục Giai Nhan hôm trước bị mọi người phát hiện..."

"Là do Giai Nhan bị hạm hại." Ngô Ngôn Tín khinh miệt liếc mắt nhìn Ngô Oánh Oánh: "Với lại, tất cả mọi người đều biết Tả Trí Viễn ép buộc Mục Giai Nhan, chị tính cái gì? Chị bảo quyến rũ ai, nói trắng ra là thấp kém, lại nói, chuyện của Mục Giai Nhan cũng không tới mức bị hơn mười triệu người biết được như chị,..."

Ngô Ngôn tín còn chưa nói xong, đã bị mẹ Ngô tát một cái.

Ngô Ngôn Tín nghiêng mặt qua một bên: "Nếu không phải chị cứ không cho Mục Giai Nhan sắc mặt tốt, thì bây giờ tôi với cô ấy không phải đã thành đôi rồi sao? Ngược lại tiện nghi cho Tả Trí Viễn."

"Với cái tính lẳng lơ của Mục Giai Nhan, cái đức hạnh câu tam đáp tứ, em nghĩ mình với cô ta có khả năng thành đôi như thế nào? Em cho là mình nắm giữ được cô ta sao?" Bị em trai của mình khinh bỉ như vậy, Ngô oánh Oánh triệt để mất lí trí.

"Ngậm hết miệng lại!" Nhìn ba người ầm ĩ thành một đoàn trước mắt, cha Ngô rốt cuộc nhịn không được cầm hết đồ trên tay mình ném xuống sàn nhà.

Toàn thân cha Ngô đều run run, giống như rất tức giận, lại giống như bởi vì sắp không nhịn phát bệnh.

"Để tôi điện cho Mục lão gia  bên kia thử." Cha Ngô mặt như tro xám.

Lúc đó, Mục Uẩn Ngạo đang kéo Mục Giai Âm đi câu cá.

"Ông Mục gần đây sức khỏe có tốt không?" Cha Ngô cực kì khách khí hỏi.

"Người già rồi, cơ thể ngày càng thoái hóa, tốt thế nào được?" Mục uẩn Ngạo cười hỏi: "Như thế nào hôm nay lại nhớ tới lão già tôi đây?'

Mục Giai Âm im lặng ở một bên nghe.

"Mục lão khách khí." Cha Ngô chỉ cảm thấy thái độ này của Mục Uẩn Ngạo thật sự quá mơ hồ không rõ ràng: "Chỉ là hôm nay tôi quả thật có một việc nhờ ông."

"Có chuyện gì mà ông già tôi có thể giúp được cơ chứ?" Mục Uẩn Ngạo kinh ngạc nói: "Ông nói." 

  "Thật ra thì cũng chính là chuyện của con gái tôi." Cha Ngô nói: "Ông có thấy đoạn video trên mạng không?"

"Tôi là một ông già, làm gì biết những thứ công nghệ cao như thế, ngày hôm qua tôi cùng với cháu gái tôi câu cá ở ngoại ô thành phố, hai chúng tôi đều không biết ông nói chuyện gì, làm sao vậy?" Mục Uẩn Ngạo hỏi.

Cha Ngô ngẩn người: "Có người nào gửi một cái băng ghi hình đến nhà ông không?"

"Không có..." Mục Uẩn Ngạo dừng lại chốc lát mới nói: "Ông xem tôi thật là đãng trí, quên mất, nhờ cháu gái nhắc nhở tôi mới nhớ tới."

...Từ nãy đến giờ Mục Giai Âm luôn cố gắng biến mình thành phong cảnh.

Còn chuyện ông nội đột nhiên dừng lại câu nói, sau đó lại tỏ vẻ hiểu ra vấn đề, thật sự cô hoàn toàn không biết gì!

"Mấy tuần trước, có người gửi cái băng ghi hình cho cháu gái tôi." Mục Uẩn Ngạo thở dài: "Đó là một bộ phim kinh dị, tên là Lời nguyền hay gì đó? Cháu gái tôi nhát gan, bị doạ sợ, suốt một tuần đó sắc mặt đều không tốt. Cũng không biết chuyện này là ai làm, quá thất đức."

Khóe miệng Mục Giai Âm khẽ mỉm cười, ông nội đang vòng vo mắng khéo nhà họ Ngô sao?

Cha Ngô ngẩn người, hốt hoảng nói: "Ồ, vậy có thể là tôi hiểu lầm, ông Mục cứ tiếp tục câu cá, tôi cúp điện thoại trước."

"Ừ, có chuyện cứ việc tìm tôi." Mục Uẩn Ngạo cười híp mắt, để điện thoại xuống.

"Tại sao ông không cầu người ta giao ra video?" Mẹ Ngô bất mãn nói. Cha Ngô hoàn toàn chỉ là thăm hỏi đôi câu đơn giản, cái gì cũng chưa hỏi rõ đã cúp điện thoại.

"Cha, cha nên gọi cho Mục Giai Nhan mới đúng." Ngô Oánh Oánh nói.

Ngô Ngôn Tín phóng ánh mắt như dao về phía Ngô Oánh Oánh.

"Giao cái rắm." Cha Ngô suy sụp ngồi trên ghế sa lon, cả người vô lực: "Bà cảm thấy chuyện này nếu không có Mục Uẩn Ngạo bày mưu tính kế, Mục Giai Nhan dám cả gan làm như thế? Cô ta sao có thể làm chuyện này vừa chu đáo vừa nhanh chóng như vậy?"

Mẹ Ngô cả kinh vội vàng nói: "Vậy ông còn không mau cầu xin Mục Uẩn Ngạo giao ra video?"

"Cầu xin?" Cha Ngô ném điện thoại tới bên chân của mẹ Ngô, nói: " Lúc còn trẻ Mục Uẩn Ngạo là một tên xảo quyệt, nay già rồi, cũng đã tu thành tinh rồi, chuyện này chính là ông ta làm, ông ta sao có thể giao ra đây? Giao ra không phải là ông ấy tự nhận tội sao?"

Mẹ Ngô ngẩn người, nhìn điện thoại nằm dưới chân mình, nói lầm bầm: "Tại sao lại không thể bảo ông ta giao ra? Chúng ta không nói là ông ta làm chuyện này thì được rồi?"

Nhưng mẹ Ngô cũng không có can đảm gọi điện thoại cho Mục Uẩn Ngạo.Đột nhiên Ngô Oánh Oánh cảm thấy trời đất mù mịt, té xỉu ở trên đất.

--------Bên hồ--------.

Mục Giai Âm xấu bụng cười: "Ông nội, ông cũng thật biết gạt người."

Lúc Mục Uẩn Ngạo gạt người, trên mặt còn mang theo nụ cười ôn hòa, giống như đang nói chuyện thông thường.

"Nhưng mà ông nội, tại sao ông muốn che mặt Tả Trí Viễn? Còn tốn hơi sức lớn như vậy khiến Quyền Thiệu Viêm tìm đến quân đội được trang bị kỹ thuật tối cao giao tiếp với anh ta?" Chẳng lẽ ông nội coi trọng Tả Trí Viễn sao?

"Tả Trí Viễn biết chuyện này." Mục Uẩn Ngạo cười sờ đầu Mục Giai Âm nói: "Hiện tại không cần thiết đắc tội nhà họ Tả, huống chi, chị và em con đều có quan hệ rất tốt với Tả Trí Viễn, vì chuyện này mà gây thù thật không đáng."

"Chị hai biết Tả Trí Viễn?" Mục Giai Âm càng thêm nghi ngờ, đột nhiên cô nhớ tới lúc ở bệnh viện, giữa trưa chị hai dẫn Tả Trí Viễn tới.

"Biết." Mục Uẩn Ngạo nghiêm túc nói: "Giai Âm, Tả Trí Viễn không phải dễ đối phó, trong ba chị em con, chỉ có con không có giao tình với Tả Trí Viễn. Ông nội giao video này cho con, nếu như có một ngày Tả Trí Viễn gây bất lợi cho nhà chúng ta, con hãy dùng video này uy hiếp cậu ta."

Hôm nay Tả Trí Viễn ở trước mặt mọi người phủ nhận mình là nam chính trong video, nếu như có một ngày video gốc này bị tung ra, như vậy Tả Trí Viễn sẽ bị cho là đồ mua danh trục lợi. Cái này đối với người coi trọng danh tiếng như Tả Trí Viễn nhất định là chuyện không thể chịu được.

"Con biết rồi." Mục Giai Âm trịnh trọng gật đầu một cái.

"Còn có một việc." Mục Uẩn Ngạo có chút hơi khó nói: "Chân Phó Dương sắp trở lại phải không?"

"Dạ, nhiều nhất là một tuần nữa." Mục Giai Âm nói: "Mấy ngày trước anh ấy nhắn tin cho con nói khi anh ấy về sẽ gửi tin nhắn báo con biết."

Mục Uẩn Ngạo sáng tỏ: "Con muốn đi đón cậu ta?"

Mục Giai Âm có chút ngượng ngùng nói: "Lúc trước, anh ấy trở về con đều ra sân bay đón."

"Nhưng trước kia con chưa có lập gia đình, lần này thì khác: "Mục Uẩn Ngạo ân cần dạy bảo: "Con đi đón cậu ta, Quyền Thiệu Viêm sẽ nghĩ sao? Hơn nữa, Giai Âm, con hẳn là biết Chân Phó Dương thích con."

"Con biết rõ, con lần này đi đón anh ấy chính là muốn nói rõ mọi chuyện." Mục Giai Âm có chút chán nản: "Dù sao anh ấy vẫn luôn chăm sóc con...con mới kết hôn, có những chuyện nhắn tin hay điện thoại đều không thể nói rõ ràng, con muốn gặp mặt nói rõ."

Mục Uẩn Ngạo gật gật đầu nói: "Gặp mặt nói cũng tốt, nhưng mà Giai Âm con nhớ giải quyết cho dứt khoát. Nhất là chuyện tình cảm, tuyệt đối đừng nhất thời mềm lòng."

Mục Giai Âm gật đầu, chuyển ánh mắt sang nơi khác.

Mục Uẩn Ngạo trầm mặc một hồi, mới nhìn cái bụng đã hơi nổi lên của Mục Giai Âm hỏi: "Hiện tại tình huống đứa bé như thế nào?"

"Vô cùng tốt." Nói đến đứa bé, trên mặt Mục Giai Âm hiện lên một nụ cười nhàn nhạt: "Bác sĩ nói có thể là đứa con trai, nhưng vì đứa bé còn quá nhỏ nên không thể khẳng định. Đợi hơn bốn tháng là có thể xác định giới tính thai nhi."

Vẻ mặt Mục Uẩn Ngạo hưng phấn: "Tin tức tốt như vậy tại sao con không nói sớm chứ? Con trai thật tốt, chuyện nối dõi tông đường là tâm bệnh của ông nội Quyền đó, giờ thì an tâm rồi. Con có biết cái đầu của ông già thất học đó rất là cổ hủ, nhiều năm qua chính phủ tuyên truyền bảo là sinh nam sinh nữ đều giống nhau, vậy mà ông ấy vẫn không thay đổi cái tư tưởng trọng nam đó."

Lúc trước ông còn lo lắng ngộ nhỡ Giai Âm sinh ra con gái thì lão già kia cả ngày sẽ bám chặt, động viên Giai Âm cùng Thiệu Viêm sinh tiếp một đứa. Đến lúc đó lỡ Quyền Duệ Tân trở mặt với Quyền Thiệu Viêm thì thật không xong.

"Ông nội, ông đừng kích động." Nhìn ông nội chuẩn bị gọi điện thoại báo cho Quyền Duệ Tân, Mục Giai Âm vội vàng ngăn cản nói: "Bây giờ còn chưa có xác định, lỡ đến lúc khám lại là con gái thì làm sao?"

"Là con gái thì ông ta không cần à?" Mục Uẩn Ngạo không để ý sự phản đối của Mục Giai Âm tiếp tục bấm điện thoại: "Trước hết để cho ông ấy vui mừng một chút."

"Đừng." Mục Giai Âm vẫn còn cố gắng đến cuối cùng: "Ngộ nhỡ là con gái, ông nội Quyền sẽ thất vọng lắm."

Vậy không bằng đừng cho ông hi vọng.

"Không có việc gì, coi như cho ông ấy rèn luyện trái tim." Mục Uẩn Ngạo vô tư nói.

Mục Giai Âm cảm thấy cô ngửi được nồng nặc mùi vị hả hê.

Quả nhiên, lúc Quyền Duệ Tân biết tin này, âm thanh vui mừng tràn ngập cả hồ nước.

Sau đó, Quyền Duệ Tân còn huyên thuyên dặn dò Mục Giai Âm rất nhiều việc cần chú ý. Mục Giai Âm đau khổ, nhiều lần muốn nhắc nhở Quyền Duệ Tân, hiện tại đứa bé còn chưa phát triển hoàn chỉnh, chưa thể khẳng định là con trai.

Nhưng mà nghe Quyền Duệ Tân hưng phấn như thế, Mục Giai Âm cũng không tiện làm ông mất hứng.

Quên đi, dù sao bác sĩ nói khả năng lớn sẽ là con trai.

Đối lập với sự vui mừng bên Mục Giai Âm, nhà họ Ngô như cũ là một bầu không khí thảm đạm.Bọn họ đầu tư một khối tài sản khổng lồ vào điện ảnh cũng bị ảnh hưởng.

Nhà họ Ngô vốn gửi gắm hi vọng cao vào bộ phim này, cũng tại vì bốn diễn viên chính đều gặp chuyện không may, nhà họ Ngô không tiếp tục ôm hi vọng, ngược lại chỉ là ngóng nhìn bộ phim này không thua lỗ là tốt rồi.

Bộ phim vừa đưa ra thị trường thì có không ít người phát hiện nội dung bộ phim này tại sao lại tương tự bộ phim ăn khách mấy ngày nay đến vậy? Mặc dù có một số chi tiết khác nhau nhưng nội dung chính lại không có bất kỳ thay đổi nào.

  Sau đó không lâu, dưới sự chỉ bảo của Đổng Lê Triệu, một bộ phim hài rất bốc lửa ra đời.Dĩ nhiên bộ phim này được sửa đổi từ bộ phim mới ra của nhà họ Ngô.

Đổng Lê Triệu không có sửa đổi nội dung của bộ phim, nhưng Đổng Lê Triệu lại tăng thêm vô số lời thuyết minh và phụ đề. Thế cho nên mỗi khi xuất hiện một hình ảnh sẽ có một con vịt hiện lên giải thích: "Dựa vào sự sáng suốt, nhìn xa trông rộng của tôi, tôi phát hiện, cảnh này là bọn họ chế lại, đúng vậy, nhân vật chính chỉ là giết nhiều hơn một người mà thôi, đoạn này nhất định là chế đấy!"

Dĩ nhiên còn có rất nhiều giải thích thú vị khác.

Dân mạng đều khen ngợi con vịt thật sự rất đáng yêu, không ít người đều hỏi thăm, rốt cuộc là ai mà lại có tài châm chọc như vậy? Đây không phải là trí tuệ của một người, đây là thành quả mà Đổng Lê Triệu đã dốc lòng chuẩn bị.

Bộ phim được tăng thêm phần giải thích này hay hơn bộ phim của nhà họ Ngô nhiều.

Bộ phim ngắn trên chỉ mới xuất hiện trên mạng một ngày mà thôi, lượt vào xem cũng đã vượt qua ba chục triệu. Còn phòng bán vé của nhà họ Ngô càng thêm ế ẩm. Bởi vì Đổng Lê Triệu mà không ít rạp chiếu phim trực tiếp từ chối phát hình bộ phim này.

Danh tiếng nhà họ Ngô ngày càng xấu.

Không nói đến đạo đức bại hoại của các diễn viên trong công ty, rõ ràng bộ phim này là đạo lại phim của người khác. Hơn nữa, còn đạo phim một cách trắng trợn. Bọn họ thật sự coi ông chủ bộ phim gốc đều là ngồi không à?

Vì vậy, hầu hết mọi người đều cổ động Đổng Lê Triệu đi kiện cái công ty đã ăn cắp bản quyền phim của anhCòn công ty giải trí của Đổng Lê Triệu hầu như bị chen chúc đến đông nghẹt.


Ngay cả nhóm diễn viên đóng bộ phim ăn khách này cũng có đông đảo lượng người hâm mộ. Tất cả mọi người đều đề nghị công ty kiện vụ bản quyền phim. Cuối cùng, không phụ sự mong đợi của mọi người, Đổng Lê Triệu cũng đi làm thủ tục pháp luật chuẩn bị cho vụ kiện sắp tới.

Hiện tại cha Ngô rất nhức đầu.

Ngô Oánh Oánh gây ra cục diện rối rắm còn chưa có dọn dẹp xong thì con trai ông lại gây ra chuyện, hơn nữa, đây còn là chuyện liên quan đến danh tiếng của công ty.

Bởi vì bộ phim này mà nhà họ Ngô liên tục bị gièm pha.Thí dụ như chuyện khấu trừ tiền lương của diễn viên, thù lao đóng phim..., còn có chuyện lấy trộm kịch bản của người khác mà không trả tiền...

Đổng Lê Triệu còn chưa có thưa kiện thì trước đó vài biên kịch có chút danh tiếng trong nghề đã kiện bọn họ lên tòa án. Lúc này, cha Ngô không muốn mọi chuyện phức tạp thêm, nên không thể làm gì khác hơn là lựa chọn giảng hoà, chẳng qua lại phải mất một khoản tiền bồi thường lớn để có thể giảm bớt tiếng xấu cho công ty của bọn họ.

Cha Ngô tức giận liên tiếp vài ngày cũng không có ngủ, ông vốn vẫn luôn coi trọng con trai mình, nhưng giờ khắc này ở trong mắt của cha Ngô con trai chính là đứa phá của.

Chuyện bộ phim càng ngày càng nghiêm trọng, buổi sáng, nhà họ Ngô nhận được thông báo tòa án gửi đến. Công ty của Đổng Lê Triệu đã chính thức kiện lên tòa án.

"Con xem con gây ra chuyện gì này." Cha Ngô chỉ vào lệnh gọi của toà án đang nằm trên bàn.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro