1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đối với một nam tử công năng tình dục bình thường mà nói, không thể làm công là một chuyện vô cùng thống khổ. Nhưng đây cũng không phải điều thống khổ nhất, chờ ngươi hoàn toàn hiểu biết tình trạng của nhà ta, sẽ biết cho dù không thể làm công cũng là một chuyện rất hạnh phúc.

Nhà của ta cho tới bây giờ không hề nuôi chó, chủ yếu là do đại ca xem quá nhiều đam mĩ tiểu thuyết, hắn luôn sợ hãi tiểu công nhà mình sẽ lấy chó OOXX với hắn. Nhà của ta chưa bao giờ ăn mướp đắng, chủ yếu tiểu công nhà nhị ca hắn vừa thấy hình dạng loại rau dưa cực có giá trị ăn uống này sẽ trăm phương nghìn kế dẫn dắt nhị ca buổi tối phải làm cái gì. Đáng thương nhất còn có phụ thân, đại khái mới trước đây bị SM rất thảm, dù sao thân thể tinh tế hơn cả đứa con của mình, lúc khóc lê hoa đái vũ làm người khác nhìn thấy mà thương yêu, nhìn thấy một con chuột nhỏ sẽ sợ tới mức thét chói tai bổ nhào vào trong lòng tiểu công của mình.

Đại khái bọn họ đều là tiểu thụ, cho nên luôn nghẹn một hơi, muốn trong nhà sinh ra một tổng công vạn năm. Vì thế, ta liền sinh ra. Tuy rằng bên ngoài của ta tập hợp tất cả ưu điểm của phụ thân cùng đại ca, nhưng mà, ngẫu đích thực là công nha! Người trong nhà từ nhỏ sẽ dạy ta làm một tiểu công như thế nào, đại ca nói tiểu công thì luôn ở mặt trên, hắn không đáp ứng liền làm ầm ĩ với hắn, liền quỳ rạp ở trên mặt đất không đứng dậy, người ta sẽ đáp ứng cho ngươi ở mặt trên; nhị ca nói tiểu công liền mang đến cho tiểu thụ một "cuộc sống tính phúc" tốt đẹp, hắn không đồng ý ngươi liền đu ở trên cổ hắn, lại xoay a xoay a, hắn sẽ đồng ý; đương nhiên, phụ thân có kinh nghiệm nhất, hắn nói kê đơn mới là thuận lợi mau lẹ nhất, tuy rằng nghe tiểu công nhà hắn nói mỗi lần người trúng dược đều là bản thân phụ thân -_-b. Ta mỗi ngày đều chịu hun đúc của loại giáo dục này, ngẫu cảm thấy mình đã là tiểu công đến không thể tiểu công nữa. Hơn nữa ta năm nay đã mười sáu tuổi rồi, tới tuổi làm một tiểu công rồi!

Vì thế, mỗi ngày ta liền ngồi chồm hỗm ở trước cửa nhà mình, ta luôn tin tưởng tóm lại sẽ gặp được một tiểu thụ thuộc về mình. Sáng sớm mỗi ngày đều có rất nhiều nam nhân đứng ở cửa nhà chúng ta, ta vừa đi ra bọn họ liền chảy nước miếng đến ba nghìn thước, cho đến khi tiểu công của đại ca, nhị ca, phụ thân tha ngẫu vào trong nhà, những nam nhân này mới lưu luyến rời đi.

Hôm qua đại ca mới cãi nhau một trận với tiểu công nhà hắn, nghe nói là bởi vì tiểu công nhà đại ca đã vì ta sắp xếp một bảng danh mục những tiểu công xuất sắc, nhưng đại ca sống chết không đồng ý để cho ngẫu làm tiểu thụ, hắn nói ngẫu là tiểu công hắn ngậm đắng nuốt cay dạy ra, dù thế nào cũng phải ở mặt trên. Sau đó... (mặt đỏ ing) tiểu công nhà đại ca để cho đại ca thể nghiệm đầy đủ một lần hành trình cực sung sướng của tiểu thụ ở mặt trên, nhị ca còn không biết xấu hổ hưng phấn nói cho tiểu công nhà hắn hắn cũng muốn làm loại tư thế này...

Ta vẫn làm mộng tiểu công, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa có hiểu ý nghĩa chân chính của việc làm tiểu công. Cho nên, ta gạt người nhà đi Tượng Cổ quán. A? Ngươi hỏi ta đi cái chỗ con tôm ấy làm gì hả? Dù sao nơi đó có nhiều đứa nhỏ nam đáng yêu vừa thơm lại mềm, chỉ cần có tiền, ta có thể làm tiểu công! o^o^o ~~~~

Một đường lề mề đến trước cửa quán khoa trương kia, khuôn mặt nhỏ nhắn của ta trướng đến đỏ ửng. Vén lên rèm che hồng nhạt, liền thấy một đại ca ca thanh tú nho nhã cười với ta: "Đây cũng không phải là nơi cho tiểu hài tử tới." Hừ, hắn cư nhiên xem thường người, hoài nghi ta không có năng lực làm công sao? Ta càng muốn hắn bồi ta! Vì thế ta lệnh cho gã sai vặt đưa ta đi gặp chủ quán. Chủ quán rất cao a, khí thế giống như tiểu công nhà đại ca. Ta kiễng chân nói với hắn ta muốn đại ca ca ngoài cửa kia bồi ta. Chủ quán cười rất ám muội, hắn nói không được, đại ca ca kia là hàng không bán, chỉ cho ngắm. Cái gì chứ, muốn làm nửa ngày chỉ nhìn được chứ không ăn được. Ta mặc kệ mặc kệ mặc kệ mặc kệ mặc kệ! Tưởng tượng đến việc thật vất vả đói bụng mới chuồn ra được lại không thể làm tiểu công, trong lòng ta vô cùng khó chịu, cái tên chủ quán kia cũng không biết phải thông cảm người nhỏ sao, ta đã sắp rớt nước mắt rồi mà sao hắn vẫn không chịu nhả ra a? Vẫn là đại ca ca kia đi tới nói với chủ quán: "Không có vấn đề gì đâu, một tiểu thụ có thể làm gì được ta? Ngươi đáp ứng hắn là được rồi." Tên chủ quán kia liền đem móng vuốt sói của hắn đặt ở trên lưng đại ca ca "Thanh Ngôn, ta nói bao nhiêu lần rồi, ngươi chỉ thuộc về một mình ta, bộ dáng xinh đẹp nhất của ngươi chỉ có một mình ta mới có thể thấy, biết không?" Sau đó hai người khanh khanh ta ta cư nhiên hoàn toàn quên mất tồn tại của ta! Ô ô ô ô... Ta thật sự muốn khóc...

Còn chưa đợi ta khóc thành tiếng, trong đại đường lại đột nhiên loạn thành một đống, ta còn nghe thấy thanh âm của nhị ca: "Cục cưng đâu? Cục cưng của nhà chúng ta đâu? Nhất định bị người xấu lừa gạt bán vào đây! Ô ô... Ta thật vất vả bồi dưỡng ra tiểu công... Ô ô... Lưu Liễm (tên của tiểu công nhà nhị ca), ngươi phải giúp ta báo thù, ô ô ô..." Còn chưa chờ vị này xướng xong liền truyền đến một tiếng thét chói tai cao quãng tám: "Cứu mạng a ~~ có con chuột ~~ có tiểu cường ~~" -_-# không cần hỏi, khẳng định là phụ thân... Ta đã xác định chắc chắn sẽ bị mắng đến thối đầu, dứt khoát hai mắt khẽ đảo, làm bộ ngất đi, ít nhất có thể chịu qua đêm nay. Trong hoảng hốt, một đôi tay ấm áp nhẹ nhàng ôm lấy ta, dịu dàng xoa hai gò má của ta, sau đó ––– "A ~~~ đại ca, ta biết sai rồi, ngươi đừng véo ta a ~~ đau quá a a a a a a a a ~~~~~"

Đoàn người của đại ca làm cho Tượng Cổ quán ầm ĩ đến gà bay chó sủa, sau đó liền cảm thấy mỹ mãn rời đi, đương nhiên, cũng tha theo ta đi luôn. T_T vì sao mệnh của ta khổ như vậy chứ? Thế giới này là cỡ nào không công bằng a, dựa vào cái gì sau khi về nhà phụ thân có thể cuộn tròn ở trong lòng tiểu công nhà hắn ăn thịt nấu tương, ta lại bị nhốt ở trong phòng tối quỳ một đếm chứ... Ô ô... Vốn nhị ca còn muốn nói thay ta, nhưng sau khi vừa nghe thấy tiểu công nhà hắn đề nghị đêm nay nếm thử một số tư thế mới thì con tôm cũng không quản, lưu lại một mình ta quỳ rạp trên mặt đất khóc nước mắt là nước mắt nước mũi là nước mũi. Kỳ thật các ngươi phạt ta quỳ cũng không phải không được, nhưng ít ra cũng cho ta một chút gì đó để ăn, mặt phải còn phải ôm chăn bông mềm mại đến, thêm một ngọn đèn nhỏ, nếu lại có một chậu nước tắm nóng hầm hập liền hoàn mỹ! (dật: ... -_-\\\... Ngươi có biết con tôm phạt quỳ thế nào không...)

Ở trong ảo tưởng ngọt ngào, ta đã xong một đêm thống khổ. Trải qua suy nghĩ sâu sắc, ta đã rút ra kết luận: "Ta sở dĩ luôn bị người khi dễ, chủ yếu là bởi vì không có ai thương ta. Hoặc là nói không có ai giống như tiểu công nhà đại ca thương đại ca, tiểu công nhà nhị ca thương nhị ca, tiểu công nhà phụ thân thương phụ thân thương ta.

Nuốt không xuôi cục nghẹn này, ta quyết định muốn tìm một người thương ta cả đời, tựa như tiểu công nhà đại ca thương đại ca, tiểu công nhà nhị ca thương nhị ca, tiểu công nhà phụ thân thương phụ thân thương ta.

Ta nhất định sẽ tìm được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro