Chương 1: Bị người bắt đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hiên Viên Tri Ninh mơ màng tỉnh dậy, cảm thấy cơ thể có gì đó không đúng.

Cả người nàng nóng lên,đây là một loại khô nóng không bình thường , bên trong cơ thể y hệt có một con thú lớn đang muốn liều mạng thoát ra, tràn đầy cảm giác đói bụng , tóm lại liền muốn ăn một cái gì đó .

  " Nóng quá . . . "

" Thủy , ta muốn uống nước . . . "

Hiên Viên Tri Ninh cảm giác ý thức càng ngày càng mờ nhạt , vừa lúc đó , một bàn tay lớn, khớp xương rõ ràng , ngón tay thon dài, nhẹ nhàng vuốt ve mặt nàng .  

Trong lúc mơ mơ màng màng , nàng nghe được một giọng nam ở chỗ ấy cúi đầu cười nói :

 " Người ta nói nữ tử thuần âm nhiều tuyệt sắc , quả nhiên danh bất hư truyền ! Ngày hôm nay, đêm này , bổn tọa nhất định phải hảo hảo thưởng thức mùi vị của mỹ nhân mới được, khà khà khà khà . . . ".

Hiên Viên Tri Ninh trong nháy mắt cả kinh , đầu óc khôi phục vài phần thanh tỉnh , mở choàng mắt , nhìn về phía nam nhân trước mặt .

Chỉ thấy người nam nhân này ước hai bảy hai tám tuổi , bộ dạng mặt như ngọc , môi hồng răng trắng , nhưng chẳng biết vì sao muốn làm chuyện cướp đoạt nữ nhân đàng hoàng, hạ lưu xấu xa này ? 

Hiên Viên Tri Ninh dùng sức cắn đầu lưỡi một cái , đau đớn kéo tới , ánh mắt của nàng thanh tỉnh hơn vài phần;

" Ngươi là ai ? "

Nàng rất muốn ngồi dậy , chợt phát hiện cả người như bị bệnh thoái hoá xương , bủn rủn vô lực . 

Nam tử kia thấy Hiên Viên Tri Ninh ở thời điểm này còn có thể bảo trì thanh tỉnh , không khỏi có chút ngoài ý muốn :

 " A , mỹ nhân , ngươi dĩ nhiên còn thanh tỉnh a ? Không sai ! Thật có nghị lực ! Bổn tọa sao , chính là đại danh đỉnh đỉnh Dạ Lai Hương , mỹ nhân , tin tưởng bổn tọa tối hôm nay nhất định sẽ cho ngươi một điều tốt đẹp nhất , ký ức khó quên nhất , ngươi nhất định sẽ thích . . . " 

Hiên Viên Tri Ninh thấy hắn vừa nói hết câu , đã nghĩ nhảy vọt tới , lập tức hét to;

 " Chậm đã ! " 

Dạ Lai Hương nghiêng xếch lên đôi mắt câu hồn , tự tiếu phi tiếu nhìn nàng , không hề nóng nảy , trông như muốn trêu chọc nàng:

 " Mỹ nhân , ngươi còn muốn phân phó điều gì ? "

Hiên Viên Tri Ninh cảm giác cả người sóng nhiệt từng cơn liên tiếp. Nàng tàn nhẫn cắn một phát đầu lưỡi  để đau đớn kéo dài hơn một chút , cứng rắn duy trì .

" Dạ Lai Hương , chỉ cần ngươi chịu thả ta , tùy ngươi ra điều kiện gì , ta đều đáp ứng ! "   

Dạ Lai Hương yên lặng nhìn nàng , bất chợt xấu xa để mặt sát vào trước mặt nàng , tà ác cười nói:

" Chỉ cần bổn tọa đồng ý , ngươi bây giờ chính là người của bổn tọa , mà ngươi sở hữu hết thảy , cũng đương nhiên trở thành của bổn tọa. Kia bổn tọa vẫn cần phải nói với ngươi điều kiện sao ? "

 Hiên Viên Tri Ninh thấy Dạ Lai Hương không mắc mưu , trong lòng nóng nảy , chỉ đành hi sinh một chút chỗ tốt cho hắn :

 " Ta có bí kíp tu tiên , còn có thể cho ngươi thuốc cao cấp thăng cấp . . . "  

 Dạ Lai Hương khẽ cười :

 " Mỹ nhân , ngươi cũng đừng lao lực lừa bổn tọa ! Ngươi nếu là có đồ tốt , nhiều năm như vậy , ngươi cũng không cần chịu nhiều ủy khuất như vậy. Chẳng lẽ là  thích chịu khổ? Hay là chúng ta ít nói nhảm , đến đây , bổn tọa nhất định cho ngươi khoái hoạt . . . "

  Hiên Viên Tri Ninh thấy Dạ Lai Hương hoàn toàn không hề bị lay động , lại bổ nhào về phía nàng .

 Nàng chỉ có thể Tòng Không trong lúc gọi ra một bình nhỏ độc phấn hóa cốt , nắm thật chặt trong tay ,  chuẩn bị khi hắn tới gần nàng , rồi trực tiếp độc chết hắn .  

  " Một, hai, ba . . . "

 Hiên Viên Tri Ninh trong thâm tâm lặng lẽ đếm ngược. Khi Dạ Lai Hương nhào tới trên người nàng , đang chuẩn bị đè lên người nàng , nàng đột nhiên đổ độc phấn hóa cốt trên lưng Dạ Lai Hương .  

Độc phấn hóa cốt là kịch độc , vừa dính vào trên người có thể trong chớp mắt hóa thân người thành xương khô .

Thân thể Dạ Lai Hương bị độc phấn hóa cốt dính vào , hắn đã hét thảm một tiếng , cảm thấy độc tính cường đại dị thường , biết mình nếu chần chờ một chút , có thể sẽ liền mất mạng .  

 Lúc này , hắn cũng không kịp nhớ thu thập Hiên Viên Tri Ninh , nhanh chóng nhảy dựng lên , móc ra một hạt giải độc đan nuốt vào , nhanh chóng khoanh chân ngồi xuống giải độc .

Mà Hiên Viên Tri Ninh cũng nhanh chóng thừa cơ hội này , ăn một hạt giải độc đan , giảm bớt dược lực trong cơ thể . 

Sau đó , cố ra sức , nhanh chóng bò lên , bước chân lảo đảo , xông ra ngoài cửa .   



  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro