Chương 2: Hắn cứu nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hiên Viên Tri Ninh dùng ý niệm cường hãn , nỗ lực gắng gượng chống cự thân thể của mình , chạy tới trốn trong một rừng trúc rậm rạp cách đó không xa .  

  Nàng lắc mình muốn nhập vào không gian , nhưng chợt phát hiện nàng không thể đi vào được !

Vừa rồi còn có thể từ không gian cầm độc dược đi ra , bây giờ lại không vào được ???

Hiên Viên Tri Ninh tức giận tới mức muốn mắng lão thiên khốn kiếp , lúc nguy cấp thế , không cho nàng vào không gian , này chẳng phải để nàng chờ chết hả ?

Trời đánh ! Cũng không biết Dạ Lai Hương đáng chết kia đến cùng hạ thuốc gì cho nàng đây a ? Nàng đã ăn một hạt giải độc đan rồi mà cũng không có hiệu quả , cả người vẫn khô nóng. Nghĩ muốn nổi điên , phát điên !

Không được , đầu lưỡi của nàng đều bị nàng cắn nát , bây giờ  miệng nàng đầy mùi máu tanh khó ngửi .

Nàng thật sắp không chịu được nữa , lẽ nào ... Thật sự phải đi tìm một người nam nhân đến để giải độc mới được ?

Hiên Viên Tri Ninh vô lực ngã ngồi trên mặt đất , trong lòng thầm hận không ngớt . Nàng cũng chỉ biết nghĩ mình quá cao , mà quá đánh giá thấp những người phàm tục .

Nàng cho rằng , chính mình cũng có năng lực có thể tự vệ , lại không nghĩ rằng đến một cái tiểu tặc , tu vi đều cao hơn nàng, có thể giết nàng trong nháy mắt !

Xem ra , trước tiên nàng phải  thăm dò rõ ràng quy luật sinh tồn ở cái thế giới này , điều chỉnh lại sách lược sinh tồn của mình rồi mới có thể thích ứng với phép tắc sinh tồn ở thế giới này .

Đời này nàng , không thể  giống như kiếp trước , có người yêu, có người thích , có người che chở .

Đời này nàng , là " Ngôi sao tai họa "ai nấy đều sợ hãi, ghét cay ghét đắng.

Những ngày tiếp theo , dù khổ cực thế nào , khốn khổ ra sao , nàng chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình !

Giống như hiện tại , nàng hãm vào trong nước sôi lửa bỏng , muốn sống không được, muốn chết không xong , cũng không ai sẽ tới cứu nàng .

Ngay khi ý thứcHiên Viên Tri Ninh mơ hồ triệt để , nàng cảm thấy có người nhẹ nhàng ôm nàng lên .

Nàng thấy được trên người hắn có một mùi hương cực kỳ dễ ngửi , y hệt như mảnh đất khô khốc  gặp được cơn mưa, bản năng dẫn dắt nàngtới gần hắn .

Nàng kìm lòng không được tựa sát hắn , hai tay cứ như bắt được nhánh cỏ cứu mạng , ôm chặt eo hắn , tiềm thức trầm thấp nỉ non:

" Cầu ngươi cứu giúp ta ... "


" Cứu giúp ta ... "

Thác Bạt Liệt khép mi nhìn Hiên Viên Tri Ninh trong ngực đã bị Dược lực làm cho thần trí mê mang , cảm giác trên người nàng tản ra sức nóng. Trong thân thể của hắn vẫn đè nén cỗ dương khí , cứ như chịu một sự dẫn dắt nào đó, sắp phá thể mà ra .

Cặp mắt hắn khẽ nheo lại .

Thân thuần âm , đối với hắn là thân thuần dương  quả nhiên  không thể kháng cự. May mà nữ nhân hắn gặp phải là nàng , nếu đổi lại nữ nhân khác , hắn còn có thể muốn sao?

Đương nhiên đáp án là : Không cần!

Nữ nhân hắn muốn , xưa nay chỉ có nàng !

Mặc kệ kiếp trước hay kiếp này , chỉ duy một mình nàng !

Cho dù đối phương nắm giữ thân thể thuần âm hiếm thấy , nếu như chẳng phải là nàng , hắn cũng sẽ không muốn !

May là  hắn tìm nàng lâu như thế , rốt cục tìm được nàng rồi!

Hơn nữa, còn là lúc mấu chốt nhất , lúc nàng nguy cấp nhất , tìm được nàng !

Thác Bạt Liệt cứ như vậy che chở nàng như trân bảo , ôm nàng đi vào một tòa tiểu viện ở bên cạnh .

Trước khi tiến vào phòng , hắn không thèm quay đầu lại, lạnh giọng phân phó:

 " Thanh long , các ngươi canh giữ bốn phía này , không có sự phân phó của ta , không được để bất kỳ người nào vào ! "


Thanh long lĩnh mệnh :

 "Vâng!"

Cửa phòng đóng lại , bên trong phòng , rất nhanh đã truyền đến tiếng vang mơ hồ .

Nam nhân nhịn không được thở nhẹ, nữ nhân thanh âm mềm mại thật thấp ...

Một nam nhân khác ẩn tại chỗ tối , nghe xong cả người nóng lên , nhưng lại không có chỗ giải quyết .

Hắn không nhịn được trong lòng thầm rủa Thác Bạt Liệt vô sỉ ,  tiểu tử ngươi gặp may , có thể  tìm được Hiên Viên Tri Ninh trước hắn một bước , bằng không thì nam nhân hiện đang hưởng thụ mỹ nhân chính là hắn !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro