Chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fany bắt xe trở về biệt thự, nhanh chóng gom một chút quần áo cùng giấy tờ quan trọng bỏ vào trong vali. Mặc dủ hiện tại cô mệt đến mức sắp ngã quỵ, nhưng lý trí ko cho phép cô chậm trễ dù chỉ một giây.

Kang quản gia cả ngày nay ko liên lạc đc với Taeyeon, sớm đã lo lắng nhưng hỏi mấy lần đều nghe vệ sĩ bảo là ko fai lo lắng, thiếu gia đang ở biệt thự của ông chủ bàn chuyện làm ăn. Kang quản gia thật ko tin giữa Taeyeon và ông Kim có chuyện gì cần bàn với nhau cả. Kang quản gia quyết định chờ, chờ đến nửa đêm vẫn ko thấy Taeyeon trở về nhà, chỉ thấy Tiffany trở về, trên tay cô đang chảy máu khá nhiều

Ông chưa kịp nói câu nào, cô đã chạy thẳng lên phòng, lát sau liền xách vali xuống, đi thẳng ra ngoài. Kang quản gia chạy tới chặn cửa, lo lắng nhìn cô

"Cháu đi đâu giờ này? Còn đem nhiều đồ theo như vậy?"

Fany biết Kang quản gia ko có lỗi, nhưng cũng ko cho ông sắc mặt tốt đc, cô sắp phát điên rồi, bây giờ còn ở đây nhiều thêm một phút thì điên thêm 1 phần

"Kang quản gia, chuyện này ko liên quan đến bác, bây giờ cháu có việc gấp bác tránh ra cho con đi"

"Nhưng...."

Kang quản gia muốn nói, lại bị Fany cắt ngang

"Phiền  bác nhắn cho Kim Taeyeon một câu, đời này việc cháu hối hận nhất chính là quen biết anh ta"

Ánh mắt của Fany quá hung tợn, khiến cho Kang quản gia ngẩn ra trong chốc lát, bình tỉnh nhìn lại, đã ko còn thấy bóng dáng của cô gái xinh đẹp kia đâu nữa

Fany ko nói cho bất kì ai biết việc mình sẽ ra nước ngoài, sau khi nhắn tin nhờ SooYoung chăm sóc tốt cho Sunny xong lại gửi vào tài khoảng Soo một số tiền lớn, liền mua vé máy bay đi sang Mỹ

*************

Bốn năm sau, LA - bang Cali – US

"Tom, mau lại đây cho chú ôm một cái!"

Người đàn ông tóc vàng lên tiếng, đứa trẻ tên Tom liền vui vẻ chạy tới, 2 cánh tay đầy thịt ôm chặt lấy cổ anh ta, cười toe toét

"Chú Mike"

"Mike, anh có thể ngừng dụ dỗ con nít đc ko?"

Một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy ngủ từ trong nhà đi ra, muốn đem đứa trẻ đang bám dính trên thân của Mike kéo xuống nhưng cánh tay nhỏ xíu nhìn như ko có chút lực nào của thằng bé lại cứ như keo dán chuột, dính cứng ngắc

"Stephanie, em quá nghiêm khắc, Tom chỉ mới 3 tuổi, sao lại bắt nó học cả tiếng anh và tiếng Hàn đc? Hnay đừng đưa thằng bé đến trường nữa, để anh trông là đc"

Cô so với trc kia, càng trở nên mặn mà quyến rũ, nhưng lại ko có chút phóng đãng nào. Váy ngủ đơn giản trên người phủ xuống đầu gối, vừa đủ che đi cặp đùi thon dài trắng nõn của cô. Mike ôm đưa trẻ trên tay, ánh mắt lại ái muội nhìn cô từ trên xuống, khiến cho người nào đó ko vui nhăn mày

"Anh ko có việc gì làm sao? Mỗi sáng đều tới tìm Tom chơi đùa? Anh ko bận thì tôi bận, phiền anh đừng đến quấy rầy nữa"

"Anh nghĩ cho tương lai cho Tom mà, thằng bé có một người mẹ cổ hủ như em thật sự đáng thương"

Mike nở nụ cười khổ, dùng tay bẹo lên gò má trắng mềm phúng phính của Tom một cái, đứa trẻ đáng yêu khiến cho anh mỗi lần nhìn thấy đều muốn cắn cắn gặm gặm

Tiffany 3 năm nay đã quen với thái độ nhởn nhơ của người này, lại biết Tom thích quấn lấy anh ta, cho nên ko thèm so đo, xoay người vào bếp dọn đồ ăn sáng ra bàn. Làm xong hết, cô kéo ghế tự mình ngồi xuống sau đó mới nói vọng ra

"Tom, hoặc và bây giờ ngoan ngoãn vào ăn sáng, hoặc là dọn đồ đi theo chú Mike của con luôn đừng trở về nữa"

Tom nghe tiếng mẹ gọi liền nhìn Mike với ánh mắt long lạnh, mặc dù nhóc rất thích chú Mike vì chú thường cho nhóc bánh và đồ chơi, lại đối xử với mẹ nhóc rất tốt nhưng so ra thì momy vẫn quan trọng hơn nhiều

"Chú, thả con xuống đi"

Mike bất đắc dĩ đành thả thằng bé ra, sau đó tự mình cởi giày đặt lên trên kệ, vừa mới làm xong, liền nghe tiếng của Tiffany vọng ra

"Baek thiếu gia mời trở về hành tinh mẹ của mình, ngôi nhà nhỏ này ko chứ nổi đại gia như anh đâu"

Động tác trên tay của anh hơi dừng lại, sau đó nhún vai rồi thản nhiên đi vào trong nhà bếp, thấy 2 mẹ con đang ngồi ăn sáng cũng tự nhiên kéo ghế ngồi xuống. Fany thật sự ko chịu nổi tính tình của anh ta, nhăn mày nói

"Anh cảm thấy tôi ko dám gọi cảnh sát đến bắt anh tội xâm phạm chỗ ở sao?"

"Ặc, đừng đối xử với anh như vậy mà, anh đến chơi với Tom, chẳng lẽ em nở đuổi anh đi sao?"

"MẸ...."

Tom nghe mẹ mình nói vậy thì dùng đôi mắt long lanh đầu sao cực kì đáng yêu của mình nháy nháy về phía momy. Mỗi lần con trai sử dụng chiêu làm nũng này, Fany đều ko có sức chống cự. Tính tình của Tom ko thích người lạ, từ lúc thằng bé tự nhận thức đc đến giờ thì rất khó để tiếp xúc, bạn bè ít đến đáng thương. CÔ sợ con trai buồn cứ dung túng thằng bé mãi

"Đc rồi, anh muốn ngồi thì ngồi nhưng bữa sáng ko có phần cho anh đâu"

Fany gắp một miếng trứng cho vào đĩa, ánh mắt vừa nâng lên liền nhìn thấy Mike cười toe toét rồi chạy ra ngoài, 5p sau trên tay anh ta cầm 1 cái pizza big size trở lại

"Biết trc sẽ như vậy nên anh mua phần cho mình rồi. Có mua cho Tom một chiếc xe điều khiển từ xa nữa"

Tom đang ăn, nghe đến đồ chơi liền vui vẻ, nhào qua ôm Mike rồi hôn một cái chụt lên gò má của anh, dầu mỡ đều bám lên khuôn mặt đẹp trai

"Cảm ơn chú Mike, con yêu chú"

Tiffany đen mặt nhìn một lớn một nhỏ này chân mày hơi nhíu. Trẻ con nếu đc nuông chiều quá nhiều sẽ sinh hư, cô ko thích dạy con như vậy, nhưng cũng ko thể đem đồ ngta tặng cho thằng bé vứt đi đc, đành quay sang đổ lỗi cho người lớn, cảm thấy tên họ Baek này chướng mắt vô cùng

Chẳng qau ngày mốt cô sẽ về nước, sau này ko sợ bị anh ta quấy rầy nữa, nghĩ vậy cô mới yên lòng một chút

Fany đợi con trai ăn xong liền thu dọn chén đĩa rồi liếc mắt nhìn người đàn ông đang cười như gió xuân trc mặt

"Tôi chuẩn bị đưa Tom đến trường rồi đi làm, anh ăn xong có thể đi"

"Anh có thể đưa 2 mẹ con em đi mà"

"Ko cần, tôi có xe"

Tiffany hết nói nổi cái tên này, đường đường là một tổng tài nổi tiếng, số người theo đuổi ko thể đếm hết đc, vậy mà vẫn kiên nhẫn hướng về 1 người phụ nữ đã có con như cô để làm gì chứ? Cô đã 29 tuổi rồi cũng ko còn trẻ nữa, mặc dù độ tuổi của khuôn mặt có hơi lừa người một chút nhưng vẫn ko có gì đặc biệt. Mỗi lần nhìn anh ta, cô lại nhớ đến người kìa, trái tim đã vốn yên lặng cũng bắt đầu nổi sóng. Cô thật lòng chỉ muốn đá anh ta đi chỗ khác, cả những tên nhà giàu mới nổi từng tỏ tình với cô nữa, tất cả đều nên cách cô càng xa càng tốt. Nhưng ko hiểu sao tên nhóc Tom này lại rất thích Mike Baek, mỗi lần gặp liền chạy tới ôm ôm ấp ấp

"Stephanie, em ko fai ko biết, anh theo đuổi em đã mấy năm rồi, ko mong em đáp trả chỉ hi vọng em đừng ghét bỏ anh thôi"

Mike đột nhiên nghiêm túc nhìn Tiffany, trong ánh mắt đều là sự chân thành. Nhưng trái tim cô giống như sắt đá, chẳng mảy may cảm động

"Mike, anh cũng biết ko muốn kết hôn lần nữa mà đúng ko? Hơn nữa tôi cực kì ghét đàn ông trăng hoa. Nếu anh có thể đập mặt sửa lại, để cho mình xấu 1 chút, bớt nổi tiếng 1 chút, nghèo 1 chút như vậy có khi tôi sẽ suy nghĩ lại mà gả cho anh"

Tom ôm balo hình gấu nhìn chú Mike, sau đó nhìn qua vẻ mặt ko vui của mẹ, môi hồng hơi chu lên nói

"Con muốn có baba"

Một câu này giống như dao nhọn đâm vào người Fany, đau đến mức cô thở ko nổi nhìn con trai. Thấy Tom ánh mắt nổi lên sương mù, bộ dáng như sắp khóc thì tâm mềm nhũn, cúi người ôm con trai vào lòng

"Bảo bối, mẹ xin lỗi"

Fany vỗ nhẹ lên lưng con trai, tuy thằng bé rất ít khi thể hiện ra, nhưng chắc là rất tủi thân vì trong lớp chỉ có mình Tom ko có baba

"Em thấy đó, anh thương Tom như vậy, thằng bé cũng rất thích anh, em chấp nhận anh ko đc sao? Nếu ko, em cho anh một cơ hội có đc ko?"|

Mike thật ko hiểu nổi, điều kiện của anh tốt thế này tại sao cô vẫn ko cho anh cơ hội? Ko những ko thích, mà còn ghét bỏ vì anh đẹp trai và có tiền, thật sự là một người phụ nữ kì lạ. Fany nhìn anh, đột nhiên thờ dài một hơi

"Tôi sẽ suy nghĩ lại"

Mặc dù cô nói sẽ suy nghĩ lại, vẫn chưa đồng ý nhưng như vậy vẫn khiến Mike rất vui

Vui vẻ chỉ kéo dài chưa đến 2 ngày đã bị cắt đứt. Tiffany dám lừa ánh! Cô mang theo tiểu bảo bối trở về nước mất rồi! Mike ko cam lòng liền đuổi theo. Đối với anh, Tiffany và Tom quan trọng hơn rất nhiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro