3. Tìm anh trong hồi ức của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Tại sân ga... dòng người cứ nối tiếp nhau hết tốp người này rồi lại đến tốp người khác lên xuống những toa xe lửa.

Nơi góc khuất trong cùng của nhà ga... Một cô gái xinh đẹp với đôi mắt ngạo nghễ kiêu kì nhưng không hề nổi bật. Cô lặng lẽ chìm vào dòng người. Không phải là cô không thích mình nổi trội hoặc giả dụ như cô có thích thì giờ cũng chẳng có tâm trạng gì để mà làm nổi. Quyết định rời khỏi thành phố xa hoa nhộn nhịp này không biết có phải là ý kiến hay hay không nhưng thật tâm trong Sư Tử mà nói cô chỉ muốn trốn chạy thoát khỏi những mảnh vỡ yêu thương.

Thành phố hơn mấy chục ngàn người sống mà không có lấy một người để yêu thương trọn vẹn...

Mà có cũng chẳng bền lâu, chả trách tình không sâu. Sư Tử chua chát gục xuống che giấu nụ cười giễu cợt.

Tình yêu vốn dĩ là sự ngu muội. Khi con người ta yêu hoàn toàn mất đi sự suy nghĩ...

Nhưng cho dù như vậy một con người cao ngạo như cô cũng chấp nhận được. Vì đã gặp anh rồi - người con trai ngọt ngào ấy cô không hề hối hận vẫn muốn đâm đầu vào mà cuồng si. Nhưng căn bản, điều mà quan trọng nhất mà cô đã quên lãng, mà không, phải là cô cố tình phớt lờ điều đó. Bản chất thật là anh không hề yêu cô!

...

Vào một buổi chiều mưa rả rích. Cái không khí mát lành hoà quyện với hơi thở nhộn nhịp của cuộc sống. Sư Tử biếng nhác rời khỏi căn biệt thự của mình lang thang trên con đường ẩm ướt. Mái tóc được thắt bím ẩu có phong cách vắt qua vai, nét nữ tính của thiếu nữ trong cơn mưa mùa hè.

Bóng dáng thanh mảnh thư sinh của anh dựa vào gốc cây hoa bằng lăng tím muộn màng đẫm nước mưa trong chiều hôm ấy. Cái khí trời se se, anh đứng đó như một pho tượng như chờ ai đó. Mái tóc màu rêu phủ một lớp mưa bụi mờ mờ huyền ảo. Cả người anh, quần tây đen và áo sơ mi trắng cũng như chìm dần vào màn mưa tĩnh mịch. Thế nhưng cái hình ảnh anh chàng thư sinh ấy lại in vào trong trí nhớ của cô một cách rõ ràng hơn bao giờ hết.

Thế đó, cô gặp Cự Giải vào một ngày mưa nhẹ trái với cô. Một người tựa như ánh dương rực rỡ. Và để rồi một chút gì đó âm ẩm man mát len lỏi vào tim cô...

.

.

.
- Xin lỗi em! Sư Tử, có thể em rất ghét anh và hận anh nhưng mà dẫu vậy anh cũng không muốn mình là người lừa dối em một chút nào! - Cự Giải nhìn thẳng vào đôi mắt mặt trời ấy, đôi mắt đã sưởi ấm tim anh trong những ngày mưa bất chợt của thành phố này. Những ngày tháng lang thang trên con phố ẩm với nụ cười ấm áp của cô làm anh se sắt lòng mình.

- Cảm ơn anh, Cự Giải! Người mang lại rung động cho em! Âu là duyên đã hết nhưng chúng ta vẫn là bạn với nhau mà. - Cô ôm anh lần cuối, lần cuối cùng cô vẫn muốn mình tỏ ra rộng lượng khoan dung trước anh. Cô biết chứ, biết rất rõ từng mảnh trái tim đang vỡ vụn trong lồng ngực nhắc nhở cô rằng anh không hề yêu cô. Chỉ là cô thực sự rất giống người con gái trong lòng anh. Nhói...

Ngây thơ... hồn nhiên... nhí nhảnh nhanh chóng đi quá tuổi thanh xuân của người gái ấy in hằn trong mọi miền kí ức của Cự Giải. Cô quay người chậm rãi bước đi. Ngẩng cao đầu để nước mắt chảy vào trong...

.

.

.

Chuyến tàu cô cần rốt cuộc cũng tới cắt ngang dòng kí ức sót lại. Gấp trang sách hồi ức mùa hè lại. Cô bước lên toa tàu đón nhận khí hàn mùa đông. Dựa người vào chiếc ghế cạnh ô cửa sổ không trông mong hình dáng của ai nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro