Chương 24 : Huấn luyện quân sự bị ngất.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 24 : Huấn luyện quân sự bị ngất.

"Tất cả tập hợp thành bốn hàng dọc, giãn cách đều ra, đứng tấn chuẩn bị!!!!"

Ngày thứ 3 học quân sự, Lương Trì Ý có chút không chịu được.  Cô vô cùng buồn ngủ, lại rất chóng mặt.

Ánh nắng chói chang trên đầu rọi xuống, tất cả học sinh đều uể oải.

Hôm nay khoa của Hạ Thần cũng huấn luyện ở phía đông, cách khoa của Lương Trì Ý không xa. Hạ Thần chỉ huy bọn họ đứng tấn, lại nghe bọn họ xì xào.
Tôn Bân đứng hàng đầu, cậu ta nghiêng đầu nói với cậu bạn cao gầy kế bên, giọng nói có chút hứng phấn:

"Cây Tre, mày xem mỹ nữ bên khoa ngữ văn kìa."

Cậu thanh niên cao gầy được gọi là Cây Tre nhìn thẳng về hướng khoa của Lương Trì Ý, cậu ta trả lời giọng nói có chút hâm mộ:

"Bên khoa Văn nhiều mỹ nữ nhỉ, chẳng bù cho khoa chúng ta, chỉ có 4 người, đều là khủng long*!! Tôn Bân mày nhìn xem cô gái đứng hàng đầu tiên của khoa văn đi, đó là Hoa Khôi của khoa Văn đó, nhìn thật là xinh đẹp!"

Người mà Cây Tre nhắc tới là Lương Trì Ý, hiển nhiên Hạ Thần cũng nghe được.  Anh cau mày nhìn về phía Cây Tre, giọng lành lạnh:

"Lưu Hạo, người cậu đang khen là bạn gái của tôi!"

Cây Tre - Lưu Hạo  nhìn Hạ Thần, ánh mắt hâm mộ, thốt lên:

"Quá đỉnh luôn Hạ Thần! Cậu vừa vào học được bao lâu đã cuỗm được Hoa khôi của Khoa Văn rồi!"

Hạ Thần cười có vẻ đắc ý, anh nhìn Tôn Bân và Lưu Hạo:

"Cô ấy là bạn gái của tôi, chúng tôi đã yêu nhau từ cấp ba, sắp một năm rồi."

Đang nói bỗng nhiên xung quanh vang lên nhiều giọng nói hơn, Hạ Thần im lặng, chưa kịp hỏi chuyện gì, Tôn Bân mập mạp gào lên:

"Hạ Thần, bạn gái cậu xĩu rồi kìa."

Hạ Thần quay ngoắc lại, anh chạy vội về hướng Lương Trì Ý, ném lại một câu:

"Xin cho tôi nghỉ, các cậu tự tập đi."

Hạ Thần chạy từng bước lớn về phía Lương Trì Ý, anh xốc cô lên bế kiểu công chúa.

Thầy Giáo đứng nhìn anh, đen mặt, quát:

"Nè em kia, học lớp nào đó, tự tiện ôm nữ sinh lớp tôi đi như vậy?"

Hạ Thần không đứng lại, anh vẫn đi về phía trước một cách gấp gáp nhưng anh vẫn trả lời thầy giáo:

"Cô ấy là bạn gái của em."

Nói xong Hạ Thần tăng tốc bước chân, dường như là vừa đi vừa chạy. Anh ôm Lương Trì Ý mắt nhắm nghiền, mặt trắng bệch chạy thật nhanh về phía phòng y tế.  Mồ hôi thấm ướt vầng trán, tụ lại,từng hạt mồ hôi lăn xuống khuôn cằm cương nghị của anh, chảy dọc theo cổ rồi thấm vào áo.

Lưng anh cũng đã ướt đẫm mồ hôi rồi, anh thực sự rất sợ Ý Ý xảy ra chuyện. Cô bây giờ, là mệnh của anh.

Hạ Thần sốt sắng ôm Lương Trì Ý vào phòng y tế, đặt cô xuống giường. Cô Y tế bước tới kiểm tra qua một loạt cho Lương Trì Ý, nói:

"Có lẽ đã cảm nắng rồi, để em ấy nghỉ ngơi một lúc đi. Nhìn em ấy có vẻ hơi suy nhược, chốc nữa em nên dẫn em ấy đi khám xem thử, sợ là thiếu dinh dưỡng. Bây giờ tôi truyền nước cho em ấy, em có thể trở về học rồi, bạn học."

Hạ Thần kéo cái ghế tới bên giường, ngồi xuống, anh nói với cô Y tế:

"Thưa cô, em đã xin nghỉ rồi. Em ngồi đợi cô ấy tỉnh dậy."

Cô y tế cười cười, khen Hạ Thần:

"Em có vẻ rất tốt với bạn học."

Ánh mắt Hạ Thần nhìn chằm chằm Lương Trì Ý, anh mở miệng nói:

"Không đâu ạ, cô ấy là bạn gái của em. Cho nên em mới ở lại với cô ấy."

Cô Y tế không nói gì thêm, cô truyền nước xong liền khép cửa, đi ra ngoài.

Hạ Thần lấy khăn tay trong túi quần mình đi thấm ít nước, vắt xong xuôi lại đem đến lau mặt cho Lương Trì Ý.
Anh lau mặt lau tay qua cho Lương Trì Ý một lượt mới đem chiếc khăn treo lên phía thanh sắt trên đầu giường để phơi khô.

Anh ngồi canh Lương Trì Ý, canh một lúc liền ngủ thiếp.

Một Lúc sau, Lương Trì Ý tỉnh lại, thấy Hạ Thần ở bên cạnh mình cô hơi ngạc nhiên. Lại nhìn xung quanh một chút, là phòng y tế.  Cô liền đoán được lí do Hạ Thần ở đây.

Cô tự tay rút kim truyền, xong hết mới chọc nhẹ mặt Hạ Thần. Anh ngủ thật sâu nghiêng mặt sang một bên, dưới mắt có quầng thâm khá rõ. Lương Trì Ý hơi đau lòng, cô biết quãng thời gian này Hạ Thần rất bận, anh thường xuyên làm việc rất khuya. Người Máy trí tuệ AI của công ty Hạ Thần sẽ cho ra thị trường vào tháng sau nên trong quãng thời gian này anh rất gấp để hoàn thiện nó ở mức tốt nhất.

Lương Trì Ý gọi vài lần, Hạ Thần mới tỉnh dậy.  Anh đưa tay xoa xoa hai mắt, lại đỡ Lương Trì Ý, giọng khàn khàn:

"Ý Ý, anh đưa em đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe một chút."

Lương Trì Ý không từ chối, cô bước xuống giường. Bởi chính cô cũng nhận thấy bản thân mình dường như yếu ớt hơn so với lúc trước.

Hạ Thần lấy lại khăn tay, móc điện thoại ra gọi cho trợ lý tới nhà đón. Anh nắm tay dắt Lương Trì Ý ra khỏi trường đi bộ về nhà.

Về Nhà tắm rửa sạch sẽ, Hạ Thần mới dắt Lương Trì Ý xuống nhà. Xe đã được trợ lý lái tới, Hạ Thần trực tiếp dắt Lương Trì Ý ngồi vào ghế sao. Anh nói với trợ lý:

"Tới bệnh viện nhân dân đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro