Ma Thần Thiên Tôn Rất Bướng .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hắc Nữ nghe Ma Thần nói vậy liền quỳ rạp xuống đất hai tay dâng mặt nạ lên cao rồi rối tít nói '' Mặt nạ đã được hoá phép , Thuộc hạ ko thể tháo xuống được mong Ma Thần Thiên Tôn đừng làm khó thuộc hạ '' .

Ma Thần ánh mắt khó chịu nhìn Hắc Nữ quỳ đó mà trong lòng cũng không vui vẻ gì , nhiều năm bên cạnh hắn chỉ có Hắc Nữ . Quy định ở Ma Tộc hắn hiểu rỏ nhất nhưng thật lòng muốn nhìn gương mặt của Hắc Nữ năm đó lắm .

''Ngươi đừng lo ta sẻ chịu trách nhiệm với ngươi '' Ma Thần lúc này máu tò mò nổi lên nên nhất quyết đưa tay tháo mặt nạ của Hắc Nữ xuống ,

Cô lùi lại tránh né cùng lúc đó bên ngoài U Ngôn và Bội Dao đã về tới Vô Định Sơn nhìn thấy Hắc Nữ đang đứng đó còn Thi Dao thì đang ngất và bị trói trên vách thì giận dữ nói .

''Ma Tộc ! Các ngươi lộng hành vậy sao ?'' Nói xong thì lướt tới tấn công Hắc Nữ .

Ma Thần do đã ẩn thân nên vẫn là ngồi một góc xem đánh nhau , mặt nạ cũng được anh đeo lên khi hai người kia vừa tới nên hiện tại chỉ mõi mình Hắc Nữ chịu trận .

Cô liếc mắt nhìn Ma Thần đang ung dung ngồi đó mà lệ rơi đầy mặt nhưng thôi cô cũng quá quen với số phận của mình rồi .

Nếu nói đánh nhau thì hơi quá chứ Hắc Nữ chỉ né đông tránh tây , lùi tới lùi lại . Còn U Ngôn anh thật ra chưa từng thực lòng muốn đánh ai cả huống hồ anh cảm nhận được Hắc Nữ ko có sát ý nên cũng ko thể ra tay được với cô .

Bội Dao đến đở Thi Dao xuống nhưng làm cách gì Thi Dao vẫn không tỉnh .

'' U Ngôn Đại Nhân thuộc hạ đem Thi Dao rời khỏi đây ngài chiến đấu một mình được chứ ?'' .

Nghe Bội Dao nói vậy U Ngôn hơi chần chừ nói .

'' Vậy Nàng cẩn thận nhé , ta hạ Ma Tộc này rồi sẻ đuổi theo nàng '' .

''Được ! Ngài cẩn thận nhé '' Bội Dao nói xong liền biến mất .

U Ngôn đánh thì đánh nhưng lại sợ là người ta đau , hai bên đánh nhau như mèo vờn chuột , Ma Thần ngoáp dài liền chán nãn búng tay , một luồng hắc khí như kim nhọn hướng Hắc Nữ mà đâm xuyên qua cánh tay cô , làm rách luôn tay áo chổ đó .

''A...'' .

Hắc Nữ rên lên một tiếng rồi ôm lấy cánh tay be bét máu lùi lại sát vách động . Cô tựa vào đó rồi thở hổn hển nhìn ra cô rất đau đớn .

U Ngôn lúc này giật mình liền nhìn xung quanh nhưng không thấy ai . [[ám khí này từ đâu ra chứ ?]].

Hắc Nữ máu chảy đầm đìa cô biết đây là hình phạt mà Ma Thần dành cho cô nên dù rất đau , Hắc Nữ vẫn mĩm môi xé vạt áo mà buộc lên trên cách vết thương một đoạn , chủ yếu làm cho máu ngừng chảy , vì cô ko có thuật chữa trị nên ko biết xoay sở thế nào cả .

U Ngôn thấy vậy nói '' ngươi tại sao bị chính đồng tộc hãm hại , ngươi từ ma tộc trốn lên đây phải không ?'' Anh hỏi vậy thì đi đến gần Hắc Nữ , cô sợ hãi tránh né anh .

U Ngôn đi đến gần ôn nhu nói '' ma Tộc hay Hỗn nguyên tộc thì điều có máu thịt , chỉ là khác nơi sinh từ đó cách giáo dục cũng khác nhau , ngươi bị thương như vậy ta cũng không muốn đánh đâu , đưa tay đây ta sẻ chữa trị cho '' U Ngôn dịu dàng ôn nhu như ngọc nhưng trên mặt  hiện lên nét thiếu niên rất anh tuấn .

''Hỗn nguyên tộc các ngươi ai cũng là mỹ mạo , bộ dáng xinh đẹp như vậy ta vừa nhìn thì đã biết là người nguy hiểm , ngươi hà cớ gì gây nguy hiểm cho ta , ta ..ta ..'' Hắc Nữ ấp a ấp úng khi thấy U Ngôn nắm tay mình .

''Xì ....'' U Ngôn bật cười , anh nắm lấy tay của Hắc Nữ rồi nhẹ nhàn chữa trị vết thương cho nàng , do có Kim Quang của Thương Viêm bên trong cơ thể nên anh có thể chửa được vết thương do hắc khí gây ra .

Lúc này anh mới mĩm cười nói '' Tộc Hỗn Nguyên cũng có những người bình thường , có những người mỹ mạo nhưng nếu nói về Mỹ Mạo bất phàm thì Đại Ca ta và Nhị Ca ta ai có thể vượt được họ chứ ?'' Anh nói xong thì cũng chữa lành vết thương cho Hắc Nữ .

''U Lan Thần Quân và U Thi Thánh Nhân sao ? Ta biết người cũng có mỹ mạo bất phàm như vậy '' .

Lời cô nói chỉ đủ nghe , dù bản thân bị Ma Thần xem như kẻ để mua vui nhưng cô vẫn vô thức liếc mắt nhìn về phía ngài ấy .

Ma Thần nhìn cô và U Ngôn như vậy thì tự nhiên trong lòng khó chịu nhưng chưa biết tại sao mình khó chịu .

U Ngôn cũng ko để ý đến lời cô nói liền mĩm cười nói '' vết thương đã chữa trị xong , cô nương về Ma Tộc đi''.

Hắc Nữ lần đầu được người ta chữa thương , rồi lần đầu được người ta dịu dàng như vậy liền nghĩ [[ phải Ma Thần Vương cũng đối với cô dịu dàng như vậy thì hay quá ]]

Ma Thần nhìn thấy liền suy nghĩ .[[ ra vậy ! Đây gọi là ôn nhu như ngọc , dịu dàng ấm áp đây sao ? Mình có nên đổi hình tượng như tên này không ? ]]

Nghĩ vậy Ma Thần dùng thần giao cách cảm nói với Hắc Nữ '' Hắn giả vờ đó , làm gì có ai tốt như vậy , ngươi nhìn xem hắn ta như thế nào ? Ngươi mang mặt nạ xấu như vậy , hắn ta đang lợi dụng ngươi mà thôi ''.

Hắc Nữ nghe Ma Thần nói vậy thì đứng dậy cúi đầu nói '' U Ngôn Đại Nhân tiểu nhân xin rời đi , đa ta ơn cứu thương của ngài '' cô nói xong thì muốn đi .

Lúc này Bội Dao chờ quá lâu không thấy U Ngôn quay lại liền xuất hiện bên cạnh U Ngôn ,

''U Ngôn đại nhân , Thi Dao vẫn không tỉnh thuộc hạ nghĩ chắt do Ma Tộc này ám hại , xin Đại Nhân cho thuộc hạ bắt hắn trị tội '' Bội Dao lời lẻ giận dữ , cô không cứu được Thi Dao nên rất tức giận . Vì trong lòng vốn hận Ma Tộc nên hiện giờ cô đang nhìn Hắc Nữ với ánh mắt hận mà ko thể phanh thây cô ra .

Ma Thần vẫn Ẩn mình quan sát , anh ko quá để tâm đến chuyện gì xảy ra tiếp theo mà anh muốn xem cách lựa chọn mà U Ngôn mà thôi .

U Ngôn nói '' Tu Vi của Ma Tộc này rất yếu , ta nghĩ không phải cô nương ấy làm đâu , cứ để cô nương ấy đi đi , ta sẻ dùng Kim Quang cứu Thi Dao '' U Ngôn lời lẻ chậm rãi từ tốn nhưng ánh mắt nhìn Bội Dao lại âu yếm hơn .

''Đại Nhân ! Người quá mềm lòng , Ma Tộc chẳng có ai tốt cả bọn họ hận chúng ta đến vậy , cho dù ngài có dùng sự dịu dàng phúc hậu đó cũng sẻ không thay đổi được bọn họ đâu '' Bội Dao lời lẻ sắt bén ánh mắt đầy sát khí nhìn Hắc Nữ .

Hắc Nữ đổ mồ hôi lạnh mà đứng yên không có phản biện gì , dù gì Ma Thần còn ở đây lở có đánh nhau thì chắt ngài ấy sẻ không để cô bị giết đâu , nghĩ vậy nên cô cũng an tâm xíu .

U Ngôn biết Bội Dao đang lo lắng cho Thi Dao nhưng anh cũng ko muốn bắt Ma Tộc nên nói '' Bội Dao ! Chuyện này ta nghĩ không phải ngày một  ngày hai là thay đổi , ý định của ta đã quyết nàng để cô nương ta đi đi ''

Bội Dao nghe U Ngôn nói xong thì lạnh giọng nói '' thứ lỗi thuộc hạ không thể tuân lệnh ngài '' Bội Dao rút song đao mà lao đến đánh Hắc Nữ .

U Ngôn không cản được nhưng anh lại thấy thất vọng với bản thân mình , lời nói của anh không có giá trị vì do Bội Dao mạnh hơn anh , dù năm đó chinh chiến cùng nhau , dù biết anh có tình cảm nhưng ngần ấy năm Bội Dao vẫn lãnh đạm , ko hề có ý đáp lại tình cảm của anh .

Ma Thần nhếch môi ngồi xem đánh nhau mà thực lực ngay từ đầu đã được nhận định chênh lệch rất lớn , Hắc Nữ còn không có vũ khí nữa , cô chỉ tránh né cho xong ,

''Ma Tộc đáng ghét , năm đó vì bị các ngươi mê hoặc nhân tâm nên phụ thân ta mới làm phản cuối cùng diệt tộc , ta thấy các người liền hận không thể moi gan ra mà ăn tươi nuốt sống '' Bội Dao nói xong thì lạnh lùng mà đâm hai nhát đao nhọn của mình vào hai bên cánh tay của Hắc Nữ .

''A... ! Ta vốn không biết gì cả , ta chỉ là một ma tộc bé nhỏ , ta đâu có biết phụ thân cô nương là ai ''  Hắc Nữ bị đâm vào vai máu chảy ra đỏ hết cả người cô đau đớn nói .

Ma Thần gương mặt ko chút xíu cảm xúc nào , Hắc nữ sao lại yếu đến vậy được ? Anh bắt đầu chao mày [[ cảm giác khó chịu này lại đến nữa ]]. Dù thấy khó chịu nhưng anh vẫn ko xuất hiện cứu cô .

U Ngôn mặt mày đã tái đi rồi , anh thật sự không nhìn nổi sự tàn ác như vậy .

Lúc này Bội Dao đâm hai song đao vào phía dưới xương quai xanh của Hắc Nữ đẩy nàng ta lùi lại sát vách đá , theo quán tính cô lấy hai tay nắm vào song đao chủ yếu để làm giảm sức đâm của nó nhưng vì vậy hai bàn tay cũng bị chảy máu luôn , nhìn thật sự đáng thương ko tả nổi .

Cô ko hề có chút ý chí chiến đầu hay bất kì sức mạnh nào để chống cự lại Bội Dao .

Hắc Nữ đau đớn mà cố chống chọi , [[nữ nhân ở đây nguy hiểm hơn nam nhân sao ? Cô ta ác quá đánh mình thật là đau ]] .

''Điều là Ma tộc thì nói gì tới nhỏ lớn , ngươi cứ coi như mình xui xẻo mà gặp phải ta đi '' Bôi Dao nói xong liền muốn ghim Hắc Nữ lên vách đá .

''Đủ rồi ! '' U Ngôn lướt đến dùng chưởng lực hất văng Bội Dao , cô hơi bất ngờ liền lộn một vòng rồi đứng đó anh mắt lạnh nhạt nhìn U Ngôn .

''Cô nương ấy vô tội , Bội Dao nàng tại sao lại trở nên tàn nhẫn như vậy , ghét ma tộc thì có thay đổi được cục diện sao ? Nàng mạnh như vậy lại sẳng sàn vung đao vào người yếu thế hơn , ta xem như là nhìn nhận lầm nàng rồi '' U Ngôn lời lẻ thống khổ , anh thật sự không nhìn nổi một người bị tra tấn như vậy nhưng nếu đánh nhau với Bội Dao anh ko làm được và cũng đánh ko lại cô .

''Cô nương ta là con dân Ma Tộc , chuyện đời trước làm thì phải bắt cô nương ta đền tội '' Bội Dao giận dữ nói .

''Bội Dao ! Ma Tộc hay bất kì tộc Nhân nào cũng có người này người nọ , tại sao lại bắt người vô tội gánh thay , Cô nương ta vốn dĩ chưa từng hại ai điều đó cho thấy Ma Tộc vẫn có người hiền lành mà . Kim Quang mà ta có là do Đại Ca bang cho , cô nương ta có thể tiếp nhận được Kim Quang chứng tỏ điều ta nói là đúng .''

U Ngôn chắn trước Hắc Nữ , Ma Thần nhếch môi cười liền búng tay , Hắc Nữ từ phía sau tự nhiên đau đớn mà gục xuống , do phản xạ U Ngôn liền đở lấy nàng ta ,

''Xin đại nhân đừng bảo vệ ta , ta thật sự chưa giết ai nhưng vẫn là Ma Tộc , đại nhân bảo vệ ta sẻ làm xấu thanh danh ngài '' Hắc Nữ đau đớn mà nhỏ giọng thì thào .

U Ngôn lúc này không nói gì , đở cô ngồi tựa vào vách đá trong động rồi rút hai thanh song đao của Bội Dao ra , anh quơ tay vết máu liền ngừng chảy nhưng vết thương vẫn cần phải băng bó .

''Yên tâm ! Ta vốn ko có nổi tiếng , chỉ có cái nói hơi nhiều làm người ta ghét bỏ . Với ta ta chỉ muốn mọi chuyện được hoà nhã mà giải quyết '' U Ngôn nói xong thì đở Hắc Nữ đứng dậy .

''Năm đó ngài nói thích ta chỉ là dối lòng đúng thôi không ?'' Bội Dao thấy U Ngôn muốn đi nên lớn tiếng hỏi .

U Ngôn sựng lại , anh quay lại nhìn Bội Dao nét mặt hơi vui liền nói '' không ! Qua mấy trăm năm ta vẫn thích nàng mà ''

Ma Thần thấy có kịch hay thì liền chăm chú mà quan sát thêm , ở Ma Tộc làm gì có cơ hội xem mấy tình huống này .

''Ngài giết nữ nhân đó , ta đồng ý sẻ bên ngài '' Bội Dao nhẹ giọng nói ánh mắt nhìn U Ngôn .

Ma Thần nghe Bội Dao nói liền nhếch môi nói '' Nữ Nhân thật độc ác , xem ra Hắc Nữ vẫn hiền lành hơn , đợi ta coi kịch chán sẻ bắt ngươi chết khó coi thế nào ?''. Dù anh nói vậy nhưng ko ai nghe thấy cả

U Ngôn nghe xong lời của Bội Dao liền mĩm cười , anh tự nhiên lùi lại mấy bước rồi nói '' Nực cười thật , vì muốn được tình yêu của người khác mà giết một người vô tội , Bội Dao nàng đây là muốn ép ta ghét nàng hay muốn ta ghê tởm bản thân mình , ta  không làm được '' .

Bội Dao trong đáy mắt xuất hiện một tia lạnh lẽo , cô lạnh lùng nói .

'' ngài nói thích ta nhưng lại bảo vệ nữ nhân khác , ngài đây mới chính là người đang trêu đùa ta , nếu như nữ ma tộc đó là Ma Thần thì sao ? Cô nương ấy là nam nhân thì ngài có liều mình bảo vệ không ? U Ngôn Đại Nhân ngài thật ra không hề thích ta , ngài chỉ là thương hại ta , lòng nhân hậu của ngài nổi lên khi nhìn thấy ta đau khổ mà thôi ''

U Ngôn biết Bội Dao đang đau khổ vì gặp lại Vô Định Thiên  Sơn mà lại chia cách nên cô mới như vậy , anh nhẹ giọng nói .

''Bội Dao tuỳ nàng muốn nghĩ gì cũng được , Vô Định Thiên Sơn sư tôn đã quay lại , ta rất vui vì nàng sắp tương phùng với Sư tôn rồi , chuyện hôm nay kết thúc tại đây , Ma tộc này ta vẫn sẻ cứu '' U Ngôn nói xong đở Hắc nữ đứng dậy ,

''Ta không sao cả , Đại Nhân người đừng vì kẻ ngoại tộc như ta mà làm cô nương ấy giận '' Hắc nữ giọng nói mệt mõi nhìn ra cô ấy cũng không chịu nổi nữa rồi .

''Không sao ! Cứu một ma tộc hay cứu một nhân tộc , tất cả điều là ý niệm của U Ngôn ta , cô nương đừng nghĩ mình mới là nguyên nhân gây ra sự xích mích này , có thể cô nương cũng là nạn nhân của một kẻ thích nhìn người khác đau khổ thì sao ? Chúng ta yếu ớt như vậy sao có thể không bị người khác khinh khi chứ , ta cứu cô vì nhìn cô giống như ta vậy '' U Ngôn nói xong liền để tay Hắc Nữ lên vai mình rồi dìu nàng ra khỏi hang động , anh biến mất .

Bội Dao đứng đó mà nhìn theo U Ngôn , cảm giác vừa rồi cô có được là gì vậy ? Không ! Cô mới mất một thứ mà cô chưa từng trân trọng đó là sự tính nhiệm của U Ngôn .

Ma Thần lúc này đứng dậy đi ra khỏi hang động , anh biến theo nơi U Ngôn đến và cũng ẩn mình ngồi xem U Ngôn làm gì , anh không tin Hỗn Nguyên tộc lại dịu dàng như vậy , cái tên nhóc đó là đang đóng kịch thôi .

Bên trong một hang động khác ở Vô định Sơn , U Ngôn chữa thương cho Hắc Nữ thì ngồi một bên mà nhìn vào khoảng không , anh nhớ lại năm đó đã tương tư Bội Dao như thế nào ? Tỏ tình ra sao và cuối cùng chính là muối mặt mà ra về bằng cái lắc đầu của nàng .

Ma Thần ngồi đó thấy U Ngôn không có ý định gì với Hắc Nữ thì cũng hơi chán , anh vốn muốn xem một trận kịch tính lấy thân báo đáp của Hắc Nữ và tên lang sói giả nai U Ngôn nhưng xem ra hai cái người này điều là nai tơ hay thỏ đế gặp nhau rồi  .

''Đa tạ U Ngôn Đại Nhân chữa thương , tiểu nhân phải đi rồi '' Hắc Nữ cúi người nói .

''Vậy cô nương cẩn thận , ta không tiển '' U Ngôn cũng gật đầu nói xong thì cũng không nói thêm gì nữa .

Hắc Nữ quay lưng đi ra , chưa kịp ra tới cửa động liện bị một trận gió thổi hất bay lộn nhào vô trong , cô lăn lốc té tới chân của U Ngôn , U Ngôn chớp mắt nhìn cô liền chồm tới đở .

Ma Thần ngoắt tay , U Ngôn liền bị dính vào với Hắc Nữ , hai người lúc này không biết làm gì , U Ngôn mặt đỏ lên , tai cũng hồng anh quay mặt đi rồi cố gắng dùng hai tay để tách ra khỏi Hắc Nữ .

Lây hoay mãi không được mà da thịt bị cọ sát , U Ngôn nói '' Kim Quang '' dứt lời ánh sáng màu vàng kim hoá giải thuật tức của Ma Thần , U Ngôn đứng dậy kéo theo Hắc Nữ rồi nói '' cô nương mạo phạm rồi , ta vốn muốn giúp cô nương nhưng thành ra lại trở nên khó coi như vậy ...''

''Không ! Ngài không khó coi , tại tiểu nhân khó coi thôi , tiểu nhân xin phép rời đi '' Hắc Nữ biết ma Thần đang giở trò nên cố mà chạy đi .

Ma Thần chán chường kéo một ngón tay , Hắc Nữ bay ngược trở về hang động , U Ngôn liền đở được cô tránh được một trận lăn long lốc nhưng hiện giờ cô đang ngồi trên người U Ngôn còn anh thì đang tựa lưng vào vách động , không dứt ra được .

''Các hại sao lại có ý trêu đùa người khác , mau ra đây '' U Ngôn hai tay bám vào vách động , Hắc Nữ ngồi trên đùi anh thì bám sát anh ,

Ma Thần thấy hai người này nhìn cũng được , liền mĩm cười ma mãnh nói '' ngươi trên người có Kim Quang , ta không thể khống chế ngươi , nhưng cô nương ta là Ma tộc , ta có thể để dàng mà điều khiển , ngươi nói xem nếu như ta để cho hai ngươi gạo nấu thành cơm , cô nương ta mãi mãi không thể về ma tộc nữa . Ta muốn xem lòng tốt đó của ngươi sẻ thế nào ?'' .

Ma Thần chỉ lộ giọng nói ko lộ chân thân , lời lẻ cợt nhã như đây là một chuyện vui vậy .

''Ngươi có uy quyền như vậy sao không bảo vệ tộc nhân của mình chứ , cô nương ấy bé nhỏ như vậy tu vi lại yếu ngươi làm vậy không phải giáng tiếp giết cô nương ấy sao ?'' U Ngôn giọng nói kiêng định ý chí sắt đá dõng dạt nói .

''Yên tâm ! Cô nương ấy là nhân duyên của ngươi sinh ra cùng một tuổi với ngươi đó , chưa từng giết một con kiến nếu như ngươi đã cùng cô nương ấy ân ái mặn nồng không lẻ ngươi lại chối bỏ sao ? Vậy thì mấy lời từ sáng tới giờ ngươi nói chỉ là lừa người mà thôi '' Ma Thần kiêng nhẫn nói thêm .

U Ngôn lúc này thật sự rất giận anh nói '' cho dù là vậy , ái tình phải đến từ hai phía ngươi nghĩ rằng ta sẻ chịu thua bởi cám dổ mà ngươi gượng ép sao ? ''

''Ha ha ! Nói hay lắm , ta để cho ngươi và nàng ta ở với nhau 3 ngày , qua 3 ngày ta quay lại , nếu ngươi vẫn và ý chí kiên định ta sẻ tin lời ngươi nói , còn nếu người không làm được mà cùng nàng ân ái tới đó ta sẻ để cho ngươi chịu trách nhiệm với nàng ta '' Ma Thần nói xong thì biến mất .

Hắc Nữ lúc này vì bị thương từ trận đánh , còn bị Ma Thần xem như con tốt mà hành hạ nảy giờ nên cô đã rời vào hôn mê bất tỉnh rồi .

''Cô nương ! Cô nương '' U Ngôn lúc này vẫn không thể hoá giải thuật thức trói buộc anh và Hắc Nữ , mà trói kiểu gì tay vẫn cử động được mới ghê , anh thấy vậy lấy tay đở đầu của Hắc Nữ rồi cứ như vậy mà ôm cô trong lòng .

U Ngôn cũng buồn ngủ và anh huy vọng đây chỉ là một giấc mơ , anh tự dặn rằng khi tỉnh lại mọi thứ sẻ như cũ mà thôi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro