Mỹ Nhân Nổi Giận .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiếm vào tay Thời Nghi thì có sắt bén cở nào thì công dụng chỉ có một đó là thái rau và làm cá . Thời Nghi biến thanh trường kiếm thành một thanh kiếm ngắn vừa  tầm với cô , cở 35cm .Thương Viêm đang ngồi trên ghế , bắt chéo chân còn tay thì dây trán , mỹ nhân này anh ko dạy nổi rồi .

''Thời Nghi ! Cậu có thật sư muốn cùng mình xong pha dị giới không vậy ? Chỉ một chiêu thức dạy hoài không học được là sao ?'' Lời nói nghe ra Thương Viêm bất lực thật sự rồi .

''Mình sẻ luyện được mà , vấn đề thời gian thôi , yên tâm hãy tin tưởng mình '' Thời Nghi vẫn luyện chiêu thức miệng thì trấn an anh .

''Yên tâm cái khỉ ấy , Lâm Thời Nghi cậu chỉ giỏi làm người khác bực , xinh đẹp nhưng đầu óc lại thua cả con nít 10 tuổi nữa , chỉ có mõi chiêu Thiên La cuồng sát cũng không học được , có biết là tại sao không ?'' Thương Viêm đi tới nắm lấy tay cô rồi hỏi , tuy vậy anh vẫn rất nhẹ nhàn sửa tư thế và cách xuất kiếm cho cô ,

Thời Nghi có tập trung luyện kiếm đâu , cô còn đang lân lân cảm xúc được anh nắm tay , cho nên là luyện kiếm gì đó bỏ qua bên đi . Thương Viêm nhìn cô liền muốn đánh cô ghê á .

''Cậu nhìn mình cái gì ? Nhìn phía trước kìa '' Thương Viêm lại nói .

''À ! Xin lỗi mình sẻ cố gắng tập trung '' Thời Nghi rối rít liền tập trung luyện kiếm .

''Tay nắm chặt kiếm , tâm cậu phải khởi lên ý niệm , dồn linh lực và sát ý của cậu , xuất kiếm '' Thương Viêm nói xong thì buông ra để cô tự tập .

Thời Nghi , đứng ngay ngắn rồi bắt đầu xuất kiếm ,xung quanh yên tỉnh ngọn cỏ còn ko thèm lay động .

''Xuất kiếm '' Thời Nghi chưa chết tâm .

''Xuất kiếm ''

''Xuất kiếm ''

Cô tập liên tục để xuất kiếm nhưng ko có kết quả .

''Xuất kiếm''

Không thay đổi , Thời Nghi dù đã cố gắng nhưng ko thể xuất ra Thiên La cuồng sát .

[[là do cậu ấy ko có sát ý , hay là không có thiên phú về kiếm thuật , mình dạy sai ở đâu sao ?]]

Thương Viêm nghĩ trong lòng , anh đang cố tìm ra lỗi nằm ở đâu nhưng nghĩ mãi không ra .

''Cậu luyện cho tốt đi , nếu hôm nay không luyện cho xong chiêu thức này , đừng có nghĩ ngơi gì hết '' Thương Viêm nói xong quay đi .

''Thương Viêm '' Thời Nghi thấy anh đi thì nhỏ giọng gọi anh , cô vẫn ở lại để luyện kiếm tiếp trước đó Thương Viêm đã nói đây chỉ là nhưng chiêu thức cơ bản để dùng trong kiếm thuật , chỉ có 3 chiêu . Đa phần là đánh diện rộng và có khả năng tầm xa khá tốt nhưng cô luyện nữa tháng rồi chưa xong 1 chiêu nữa .

Thương Viêm vào nhà tranh nằm , anh vẫn suy nghĩ .

  [[Thời Nghi ở hiện đại có học võ rồi , căn cơ đã có Thiên La kiếm có thể giúp cô ấy nhưng bản thân cô ấy phải nắm bắt được chiêu thức để dùng Thiên La tốt hơn , tính ra cậu ấy đâu đến nổi thiểu năng , học rất giỏi mà sao luyện kiếm lại không được chứ ?]]

''Xuất kiếm ''

''xuất kiếm '' Thời Nghi luyện từ mặt trời mới mọc tới trăng lên cũng ko xuất được chiêu Thiên La cuồng sát .

Thiên La cuồng sát là chiêu thứ nhất trong bí kiếp dành riêng cho Thiên La kiếm , chỉ có 3 chiêu . Thiên La cuồng sát , Thiên La phá Quân va Thiên La lôi sát trận .

Trong đó Thiên La cuồng sát là dùng khi bị địch bao vây , nó có sát thương rất mạnh và áp đảo địch nhân trên diện rộng , còn giết được địch hay không phải dựa vào sát ý và linh lực của người dùng . Thời Nghi có thể chưa giết được địch nhân nhưng làm bọn chúng bất tỉnh là khởi đầu cho người thiếu sát ý như cô  .

Thiên La Phá Quân là một cách phá giải ảo cảnh hoặc chiêu thức cường đại nào đó của địch , Thời Nghi chắt chưa dùng được chiêu này rồi , còn Thiên La Lôi Sát Trận cũng là một dang công kích diện rộng , thuộc tính Lôi này không phải của người dùng kiếm mà là dùng ý chí điều khiển Thiên La kiếm vì Thiên La thuộc hệ lôi kiếm .

Thời Nghi chỉ cần ba chiêu này nếu cô thành thục sẻ ko sợ bất kì ai , Thiên La kiếm sâu không thấy đáy nói đúng hơn nó chính là hiện thân của U Lan Thần quân thời trẻ , anh mười tuổi đã đánh Lang Quốc , Phong Quốc và Mộc Quốc . Bắt họ cuối đầu xưng thần và chịu sự ràng buộc nhất định .

Mõi một cây kiếm ở Hồ tiên mà Thời Nghi nhìn thấy chính là tượng trưng cho U Lan Thần Quân năm đó , cô có duyên rút được Thiên La trường kiếm mà U Lan Thần Quân yêu thích thì chắn chắn cô sẻ học được . Trên người cô có Kim Quang của anh và lời ban phúc của Tiên Quả , chưa kể cô vừa vào đã có thân phận là Nhị công chúa Lâm Quốc nên cô có thuật chữa trị thượng thừa ,[ dù là hàng giả nhưng vẫn là thừa hướng ý niệm đó của nhị công chúa vốn đã cùng Viêm Thần quy ẩn ]

Nhưng bản thân cô từ hiện đại xuyên vào nên cô chỉ biết mõi Thương Viêm , cô ko có sát ý cũng không muốn đánh ai , chỉ an phận làm cái đuôi nhỏ ngày ngày ôm đùi Thương Viêm mà sống , nói đúng hơn cô chính là đang ỷ lại vào anh quá nhiều nên không bộc phát được năng lực của mình .

''Nghĩ ngơi đi , nữa đêm rồi '' Thương Viêm đứng nhìn cô từ chiều , bao nhiêu suy nghĩ cũng ko tìm ra được hướng giải quyết nhất định , Thương Viêm ko muốn cô bị thương hay bị bắt nhưng ép cô để hiện ra sát ý anh không làm được . Cuối cùng chỉ có thể làm theo cách anh vừa mới nghĩ ra .

''Cậu cho mình nghĩ thật hả ? Thương Viêm cám ơn cậu '' Thời Nghi nói xong liền chắp tay để lên đầu làm hành động cầu khẩn thay lòng biết ơn anh .

''Đi tắm rồi ngủ đi , mai dậy luyện tiếp '' Thương Viêm nói xong thì đi vào nhà , anh ngồi bên ngoài . Thời Nghi cất kiếm vào không gian giới hạn của cô rồi đi vào trong tắm .

Nước đã được anh chuẩn bị sẳn , cô thoát y vào đó ngồi , không gian cất kiếm cũng là cô học mất mấy ngày mới làm được , tính ra đời không như mơ những người xuyên vào sách , hay truyện cô đọc được điều là làm này làm nọ , xưng bá một phương , dù có phế nhưng đa phần là họ dấu thực lực , còn cô đúng phế thật chứ chẳng chơi .

Suy nghĩ miên mang là vậy nhưng cô cũng tắm xong rồi , người mệt mõi rã rời liền khoát quần áo lên người rồi đi lên giường ngủ , ''mai rồi giặt đồ đi , nay ko giặt nổi rồi '' Thời Nghi nói xong thì ường lên giường ,

Thương Viêm nằm bên ngoài phòng khách , đầu anh vừa toé lên được ý nghĩ để giúp Thời Nghi nổi sát ý rồi .

Trăng lên cao , Thời Nghi nằm ngủ thì cảm nhận được cơ thể bị ai đó đè lên , cô mở mắt ra liền thấy một người bịch mặt đang dùng hai tay to lớn của hắn đè lên hai tay cô .

Thời Nghi nói '' Thương Viêm là cậu sao ?'' .

Động tác của tên đó dừng lại , hắn buông cô ra rồi ngồi dậy kéo khăn che mặt xuống ném đi nói '' vừa nhìn liền nhận ra sao ? Phải cậu luyện kiếm được 1 phần như vậy thì mình đã mừng rồi '' .

''Đó là hai chuyện khác nhau mà , quần áo cậu còn chưa thay kìa với lại mình với cậu bên nhau lâu như vậy , dáng dấp cậu thế nào mình phải biết rỏ chứ ?'' Thời Nghi giải thích .

Thương Viêm im lặng , anh nghĩ mình đúng là ngốc hơn cả Thời Nghi  , muốn giả làm biến thái để cô sợ hãi mà nổi sát ý , ai ngờ mới chạm vào tay cô liền bị phát hiện rồi . Nghĩ vậy Thương Viêm lúc này hung hăng trấn áp cô bên dưới , hai tay anh chế trụ hai tay cô anh làm mặt hung thần .

''Khỏi nói nhiều , mình nhịn lâu lắm rồi , Thời Nghi cậu hôm nay phải bị mình cưỡng bức '' Thương Viêm nói xong mấy lời đó mặt anh cũng đỏ lên tận mang tai rồi nhưng vì muốn Thời Nghi nổi sát y nên đành làm người xấu một chút vậy .

''Cậu thật sự muốn làm chuyện đó với mình sao ? Thương Viêm lẻ ra cậu nên nói với mình , nếu là cậu mình cũng  không ngại đâu '' Thời Nghi mắt long lanh nhìn anh , còn mím môi nói nữa nhìn ra cô đang thích muốn chết chứ sát ý cái gì .

Thương Viêm đứt luôn dây cố gắng , anh nhìn cô liền nghe tim đánh thình thịch .. [[bộ dáng đáng yêu quá ]] anh nghĩ trong lòng liền quay đi ngồi dậy liền .

''Cậu bị ngáo hả , mình là đang muốn ấy .. ấy cậu đó '' Thương Viêm ngồi ngoài mép giường nói với giọng rất khẩn trương .

Thời Nghi vẫn nằm đó mặt quay ra ngoài cửa sổ , cô nhỏ giọng nói '' mình không ngại khi cùng cậu như vậy đâu '' Thời Nghi nói xong cũng che mặt lại , vì cô mắc cở .

Thương Viêm im lặng , anh đứng dậy nói '' cậu ngủ đi , mình xin lỗi nhé chuyện này sẻ ko xảy ra nữa đâu '' anh nói xong thì đi mất dép .

Thời Nghi nghiên người co ro lại như con  tôm , mà cả người cô cũng đỏ không thua kém con tôm luộc là mấy , chuyện gì vừa xảy ra với cô vậy chứ , ai đời con gái con đứa mà mạnh miệng dữ .

''Mình tới một chút mị lực cũng không có nữa sao ?'' Thời Nghi lẫm bẩm liền thấy rất nhói ở tim ,

Thương Viêm khốn khổ chạy về Viêm Động anh giống như người tự bê đá đập chân mình , Thời Nghi sát ý không nổi lên đã đành còn làm hành động đáng yêu như vậy , làm anh bị dục hoả công tâm máu dồn một chổ rồi đây , ''phải tránh mặt Thời Nghi mới được '' Thương Viêm ngâm mình xuống hồ Viêm Hoả để lấy độc trị độc .

Thời Nghi nằm ngủ được 2 tiếng cô lại dậy luyện công , lúc đi ngang qua giường chổ Thương Viêm hay nằm cô không thấy anh , chắt là về Viêm Động rồi .

''Có khi nào cậu ấy nghĩ mình là loại dể dãi không nhỉ ?'' Thời Nghi tự hỏi rồi cũng quăng câu hỏi ra sau đầu , nghĩ thế nào kệ chứ biết sao giờ .

Thương Viêm không về nhà tranh nữa, anh ở Viêm Động cuối cùng cũng nghĩ được cách làm Thời Nghi nổi sát tâm , Thương Viêm bước vào Không Gian Vô Hạn của bản thân .

''Bội Dao ! Thi Dao '' anh đứng trước một sơn động rồi gọi .

Hai nữ nhân xuất hiện , thấy anh thì cúi đầu quỳ xuống nói '' U Lan Thần Quân , người đã quay về rồi '' lời nói mang theo sự vui mừng .

''Ừm ! Hai ngươi giúp ta một chuyện '' Thương Viêm lời lẻ lạnh nhạt nói .

''Thuộc hạ tuận mệnh '' hai nàng cúi đầu đồng ý ,

Thương Viêm quơ tay , anh liền ngồi ở Viêm Động mà mĩm cười , lần này mà Thời Nghi ko nổi sát ý thì anh không làm U Lan Thần Quân nữa, anh làm chồng cô cho khoẻ .

Ngày đầu Thời Nghi luyện tập nhưng ánh mắt cứ nhìn ngoài hướng Viêm Động ,

Ngày thứ hai . Rồi ngày thứ 3 . Rồi 10 ngày cũng ko thấy Thương Viêm về .

Biết anh giận hay mắc cở hoặc xấu hổ gì thì cũng nên về rồi chứ ? Thời Nghi nghĩ vậy liền đi đến Viêm Động tìm Anh .

Thời Nghi đến nơi thấy Thương Viêm đang đánh nhau với hai cô gái , nhìn ra hai nữ nhân này rất mạnh đánh ngang với Thương Viêm luôn rồi .

''Cậu tới làm gì ? Mau chạy '' Thương Viêm nói xong liền tung chưởng hướng Bội Dao đang tấn công anh .

Thời Nghi được anh bảo hộ , hai người lùi lại lúc này một cô bước lên nói '' Viêm Thần anh dũng , Thiếp chỉ muốn cùng người song tu có gì mà lại từ chối chứ ?''

Bộ dạng ma mị yêu ngôn hoặc chúng , Thời Nghi nghe cô gái nói muốn song tu với Thương Viêm thì lạnh người nói '' mơ mộng , cô là yêu quái sao ?'' . Lời lẻ nói ra  làm người nghe biết được Thời Nghi đang tức giận .

''ây dô ! Tiểu Mỹ nhân này là nhị công chúa , là tế nữ của Viêm Thần đây mà , sao hả ? Yếu đuối như cô cũng muốn cùng ngài ấy song tu sao ?'' Một nữ nhân khác bước lên nói .

''Hai người điều muốn song tu sao ? Thương Viêm cậu không được đồng ý đâu đó '' Thời Nghi nhìn Thương Viêm rồi lính quýnh nói .

Bội Dao với Thi Dao bên kia che miệng cười .

''Cái đó là trọng điểm sao ? Cậu nghĩ gì vậy ? Mình đánh ko lại hai người họ '' Thương Viêm lắc đầu chịu thua với Thời Nghi rồi .

''Để mình đến cho , mình tuyệt đối không để họ toại ý đâu '' Thời Nghi nhìn hai nữ nhân dung nhan mỹ miều liền giận lên , xinh đẹp là chuyện tốt nhưng muốn song tu cùng Thương Viêm cô còn chưa được đừng nói hai người kia .

Thời Nghi triệu hồi kiếm Thiên La , cô lướt đến đánh với Thi Dao , còn Bội Dao đánh với Thương Viêm .

''Vạn ảnh mê tung trận '' Bội Dao dứt lời Thương Viêm liền đứng yên , anh bị cô nhốt vào mê trận mất rồi .

''Thương Viêm '' Thời Nghi gọi lớn rồi muốn lướt đến chổ anh .

''Ta mới là đối thủ của nàng đây , Tiểu Mỹ nhân '' Thi Dao nói xong liền tấn công Thời Nghi  , từ đầu tới cuối Thời Nghi chỉ đánh kiếm bình thường , cô tránh né và tung chiêu theo bản năng học võ , ko dùng được chiêu nào của Thiên La kiếm cả ,

Thi Dao vờn Thời Nghi một hồi liền nhảy về phía Thương Viêm rồi nói '' mỹ nhân nàng về luyện tập thêm đi , Viêm Thần sẻ song tu cùng tỷ muội ta trước '' , cô nói xong để tay lên vai Thương Viêm rồi ba người biến mất .

''Thương Viêm ! Thương Viêm !!!!'' Thời Nghi gọi theo .... Mặt mày trắng bệch , cô lúc này lòng dạ rối bời bắt đầu nhìn xung quanh mà tìm kiếm đường , vì cô không biết họ biến đi đâu nữa .

[[Không Gian Vô Hạn của Thương Viêm ]]

''Hai người các ngươi làm có chút chuyện cũng ko được  , bắt ta đi như vậy thì nàng ấy tìm kiểu gì ?'' Thương Viêm giận dữ ngồi trên ghế mà lườm hai người .

Bội Dao cùng Thi dao quỳ bên dưới rồi cúi đầu nói '' Bẩn U Lan Thần Quân , Thời Nghi Thánh nữ sức mạnh quá yếu , đó là vì chưa có ý niệm là vì người luôn che chở  , hiện giờ ngài bị bắt đi trước mắt chắt chắn sẻ khơi được ý niệm tận sâu trong lòng Thánh Nữ , '' Thi Dao quỳ tâu .

'' Ta dặn các ngươi là uy hiếp giết ta nhưng các ngươi tự ý thay đổi , bắt ta về đây Bội Dao , Thi Dao có phải do ta quá lâu không xuất hiện nên lời nói không còn giá trị nữa ?'' Thương Viêm trầm giọng , lời nói lãnh đạm .

''U Lan Thần Quân tha tội , thuộc hạ sẻ nghĩ cách ..'' Bội Dao quỳ xuống tâu

''U Lan Thần Quân , thật ra nếu nói về lòng nữ nhân thì thuộc hạ rất hiểu rỏ , Thánh Nữ sẻ ko vì mạng sống của ngài bị uy hiếp mà khởi phát sát ý , cùng lắm nàng ấy chết theo ngài là xong nhưng nếu biết được Thần Quân cùng nữ nhân khác bên nhau , Thánh Nữ chắt chắn sẻ khởi sát ý '' Thi Dao cắt ngang lời Bội Dao cô giải thích .

Thương Viêm im lặng , nghe cũng có lí .

''Chuyện này giao cho ngươi , Thi Dao hành xữ cho cẩn thận '' Thương Viêm nhàn nhạt nói , anh quay đi .

''Thuộc hạ tuân lệnh '' Thi Dao cúi đầu nói .

Bối cảnh thay đổi , 3 người hiện giờ đang ở bên trong một sơn động lúc này Thi Dao cúi đầu thưa '' Thần Quân ! Ngài và tỷ tỷ ở lại đây đi , thuộc hạ sẻ tự mình giúp Thánh Nữ , xin Thần quân đừng xuất hiện quá sớm '' .

''Ừm ! Đi đi '' Thương Viêm nói xong ngồi xuống ghế , Bội Dao đứng hầu bên cạnh anh .

Trước mặt họ xuất hiện một khoảng không , từ khoảng không đó có thể nhìn thấy diễn biến bên ngoài , Thương Viêm nhìn Thời Nghi đang chạy như điên trên đường núi , cô đang tìm anh .

Từ ánh mắt có thể thấy Thương Viêm nhìn Thời Nghi âu yếm đến cở nào , Bội Dao thầm cầu khẩn [[ Thánh Nữ người làm ơn khởi sát ý , Chúng thuộc hạ rất khổ sở ]].

Thời Nghi chạy nhanh nhưng không biết có đúng chổ không nữa , chạy nữa ngày cũng quanh quẩn ngọn núi , không tìm thấy Thương Viêm đâu cả '' Thiên La ngươi cảm nhận được cậu ấy ở đâu không ?'' Thời Nghi lúc nào cũng có Thương Viêm bên cạnh , bây giờ Thương Viêm bị bắt đi rồi cô không có ai để hỏi , chỉ hỏi Thiên La kiếm .

Thiên La nghe cô hỏi liền kéo cô về phía trước , chưa được bao lâu trước mắt họ xuất hiện một hang động , Thời Nghi đi vào liền nhìn xung quanh .

''Ây dô ! Nhị công chúa người mất nữa ngày cũng tìm đến được rồi sao ?'' Thi Dao xuất hiện , thân ảnh lả lơi dáng dấp mị hoặc .

''Viêm Thần đâu rồi , ngươi bắt ngài ấy làm gì rồi hả ?'' Thời Nghi lúc này hỏi nhưng vẫn hơi sợ , tại cô đánh cũng không lại cô ta nên lời nói có chút trùng xuống .

''Làm gì chứ ! Chỉ là âu yếm một lát thôi , muốn nhìn thấy ngài ấy sao ? Nè nhìn đi '' Thi Dao nói xong hoá phép , Thương Viêm đứng bên cạnh cô , đầu gục xuống , hai tay xụi lơ .

Thi Dao đi bên cạnh , động tác lã lơi đụng chạm Thương Viêm giả ,

''Ngươi ! Bỏ tay ngươi khỏi cậu ấy ngay '' Thời Nghi nghiến răng lao tới , cô khi thấy Thi Dao cho tay vào ngực Thương Viêm giả thì giận tím người liền xuất kiếm mà lao tới . Lời nói sáo trộn , không có xưng là Viêm Thần gì nữa luôn

''Giận rồi sao ? Tốt lắm đến đây '' Thi Dao đạt được ý định liền mĩm cười nói , cô ngã người tránh né mũi kiếm của Thời Nghi ,

Một trận giao tranh diễn ra , Thương Viêm ngồi nơi khác nhìn giống như anh đang xem phim vậy , chỉ thấy Thời Nghi đường kiếm khá nhanh , những cú đánh dứt khoát nhưng Thi Dao cũng ko phải đèn cạn dầu , lại là thuộc hạ bên cạnh U Lan Thần Quân nàng ấy cũng không để đối phó đâu .

''Sao hả ? Muốn giết ta lắm sao ? Nếu nhị công chúa biết được ta đã làm gì Viêm Thần , thì nàng sẻ muốn giết ta đấy '' Thi Dao vừa đánh vừa nói khích Thời Nghi .

''Đáng ghét ! Ta rất ghét loại mưu hèn kế bẩn như ngươi , chuyện tình cảm không phải đến từ hai phía sao ? Ngươi lại dùng ám chiêu để làm ra loạt hành động đó khiến ta khinh khi ngươi '' Thời Nghi giận quá , tay cầm kiếm run bần bật .

''Nói hay lắm ! Vậy thì xem cô làm gì được ta '' Thi Dao lời nói có chút lớn , kèm theo đó là đường kiếm mạnh bạo hơn .

Qua hơn 20 phút đánh nhau , Thời Nghi bị kiếm của Thi Dao cắt vào quần áo nhưng ko làm cô bị thương , Thi Dao mĩm cười nói '' chỉ được cái nói cứng , tiểu mỹ nhân nhìn xem , yếu như cô cũng muốn đi bên ngài ấy sao ?'' .

Thời Nghi nhíu mày , tay nắm chặt kiếm cô gằng giọng '' cho dù ta yếu nhưng ta chưa từng ngừng cố gắng , ta không bỉ ổi như cô , nếu ta mạnh lên thì sao chứ ? Ta cũng chỉ là một Lâm Thời Nghi ngốc trong mắt cậu ấy thôi '' Thời Nghi vừa giận vừa tức , cô biết mình yếu nên mới để Thương Viêm rơi vào cảnh này .

Lời cô nói làm Thương Viêm khó chịu [[có phải mình quá đáng rồi không ? Lẻ ra nên để Thời Nghi từ từ cảm nhận và thay đổi  , mình càng ép cậu ấy không những bị phản tác dụng mà Thời Nghi cũng bị áp lực nên tâm lý ko thông ]] . Anh đứng dậy muốn ra mặt .

''Xin Thần Quân cố chịu chút nữa '' Bội Dao quỳ xuống tâu .

Thương Viêm  ngồi xuống , anh cũng đã hứa không xuất hiện quá sớm rồi , nếu giờ mà xuất hiện thì cũng ko làm được gì ,

''Đó là cô nương tự nghĩ , ai nghĩ về mình thế nào thì quan trọng gì chứ ? Chỉ cần cô nương cố gắng có phải là khác đi rồi không ? Mõi nơi có cách hành xử khác nhau , đây là Hỗn Nguyên chỉ có kẻ mạnh mới có quyền nói , cô muốn đi bên cạnh ngài ấy thì không thể dựa vào nhan sắc hay nước mắt đâu , ngài ấy mạnh nên cô cũng phải làm sao để xứng với ngài ấy chứ ?''

Thi Dao lời nói nhẹ nhàn buông lơi , cô đi đến bên cạnh Thương Viêm giả , nhẹ nhàn hôn lên mặt rồi tay thì ôm lấy eo anh .

''Tránh ra '' Thời Nghi quét một kiếm từ trên xuống , Thi Dao giật mình nhảy lùi về phía sau .

Khi nhìn lại  một kiếm đó đúng chuẩn làm mặt đá nơi cô đứng bị nứt ra , Thời Nghi lướt tới muốn ôm Thương Viêm rời đi nhưng anh biến mất .

''Thương Viêm '' Thời Nghi chụp không kịp liền té xuống cô gọi khẻ tên anh .

''muốn cướp nam nhân được ta chọn , ngông cuồng '' Thi Dao nói xong lướt tới .

Thời Nghi vung kiếm đở , cô lúc này trong lòng rối bời đường kiếm xuất ra yếu đi chỉ nghe Thi Dao nói '' quá yếu ! Vậy mà muốn bảo vệ ai '' cô vừa nói vừa tấn công Thời Nghi .

''Ta không muốn bảo vệ ai cả , ta chỉ muốn mình không làm gánh nặng cho cậu ấy thôi '' Thời Nghi vừa lui lại từ những đường kiếm sát phạt của Thi Dao vừa nói .

''Ngươi chính là gánh nặng rồi còn gì ? Chuyện đơn giản vậy ngươi vẫn không biết sao ?'' Thi Dao nói xong liền xuất kiếm .

Bội Dao đứng sao Thương Viêm quan sát trận đấu mà đổ mồ hôi , hiện giờ Thương Viêm đang giận và khí nóng anh toả ra là Bội Dao khiếp  sợ '' U Lan Thần Quân xin ngài cố nhịn '' Bội Dao nhỏ giọng nói .

Thương Viêm im lặng , anh chỉ quan sát không nói lời nào .

''Ta tuyệt đối không phải là gánh nặng , ngươi chính ngươi là người khơi màu cho trận chiến này , nói đi tên của ngươi để ta biết người đầu tiên ta giết '' Thời Nghi lúc này giận dữ cô tự gở phong ấn trước đó , cơ thể liền được sự chúc phúc chữa lành ,

Thi Dao cảm nhận phẩn nộ bên trong Thời Nghi thì nói '' Thi Dao , đó là tên ta '' nàng nói xong thì nắm chặt chuôi kiếm lao đến .

Thời Nghi , lúc này sau lưng xuất hiện một loạt kiếm , Cô dùng sức mạnh ý chí nhân bản Thiên La thành rất nhiều kiếm , những thanh kiếm đó hướng Thi Dao mà tấn công . Thi Dao nhảy lên tránh né , sức công phá của kiếm khí quá mạnh .

''Thiên La Kiếm trận '' Thương Viêm lẫm bẩm liền đứng dậy , Bội Dao đi sau lưng anh .

Thời Nghi lúc này dùng ý chí tạo nên một trận kiếm hùng mạnh cô dồn Thi Dao vào thế hạ phong  '' trả Thương Viêm đây '' Thời Nghi không có ý dừng lại , cô càng đánh càng điên cuồng hơn .

Thương Viêm xuất hiện ngay sau lưng Thời Nghi anh đánh ngất cô , Kiếm Trận dừng lại , nếu như anh không xuất hiện Thi Dao sẻ bị thương vì kiếm trận này .

''Hai ngươi về đi '' Thương Viêm nói xong bế Thời Nghi bay đi mất .

''Muội không sao chứ ?'' Bội Dao bước đến đở Thi Dao .

''Không sao ? Tỷ tỷ muội làm sai rồi sao ?'' Thi Dao nhỏ giọng .

Bội Dao nhẹ giọng nói '' chuyện tình cảm làm gì có ai đúng hay sai , chỉ là đặt tình cảm vào không đúng người thôi , muội nên biết U Lan Thần Quân có duyên nợ với Thánh Nữ nên ngài ấy sẻ ko có chút tư tình nào với muội đâu , muội nên chết tâm đi '' .

''Muội đối với người chính là một lòng ngưỡng mộ ko hề có nữa điểm tư tình , chính muội cũng mong muốn Thánh Nữ nhanh đến Hỗn Nguyên để mở ra 100 ân xá cho Hỗn Nguyên ta mà '' Thi Dao nhẹ giọng nói.

Bội Dao im lặng , Hỗn Nguyên là một thế giới song song đối với họ mà nói vào Cổng Luân Hồi không ai dám làm cả , Nhưng U Lan Thần Quân là vua của Hỗn Nguyên , ở đây ngài ấy là Thần  nhưng vào Cổng Luân Hồi ai biết chuyện gì xảy ra chứ . Mất hết phép thuật và linh lực vậy mà qua 500 năm ngài ấy vẫn quay về và dẫn theo Thánh Nữ ngoại bang .

Một nữ nhân người phàm ở hiện đại và rất xinh đẹp , hiện giờ ngài ấy không thể tự ý vào Hỗn Nguyên mà phải trải qua nhiều tầng thử thách , mà thử thách này là dành cho Thánh Nữ , vì sợ nàng ấy bị thương nên U Lan Thần Quân chần chừ không chịu nhập vào nguyên thân ở Đế Đô mà chọn ở lại bên nàng cùng nàng đi từng bước .

Nếu như U Lan Thần Quân quay về Đế Đô lúc đó anh có thể danh chính ngôn thuận mà đợi Thánh Nữ tới nhưng anh lại ko chịu , cứ như vậy ở bên cô vì vào đó rồi cô ở lại một mình anh thật không yên tâm chút nào .

''Nhân duyên là thứ mà cả phàm nhân và chúng ta không thể biết được , chỉ là cố gắng nắm chặt thôi '' Bôi Dao nói xong liền nhìn về xa xăm .

Thương Viêm bế Thời Nghi về nhà tranh để cô nằm xuống rồi ngồi đó mà nhìn '' Thiên La kiếm trận vậy mà lại để cho cô ngốc này dùng được '' Thương Viêm vừa nói vừa chồm xuống sát bên rồi để tay mình nhéo cái mũi của Thời Nghi .

''Thương Viêm cậu đừng song tu với họ nhé '' Thời Nghi trở mình liền ôm lấy anh đang nữa chồm người nhìn cô , Thương Viêm tự nhiên thành cái gối ôm bắt đắt dĩ .

''Sẻ không đâu ! Ta chỉ cần nàng thôi '' Thương Viêm nằm xuống để cô ôm rồi nhỏ giọng nói khẻ . Lâm Thời Nghi có chấp niệm sâu sắc với anh , cô cũng là người anh yêu ở kiếp này , vì  400 tuổi anh mới biết nhân duyên của anh không nằm ở Hỗn Nguyên mà ở một dòng chảy song song có tên là thế giới Hiện  Đại . Anh lúc này đi tìm cô dù đã tìm rất nhiều năm nhưng điều không tìm được .

Cuối cùng qua 500 năm anh cũng tìm được cô ở kiếp này nhưng muốn đem cô vào Hỗn Nguyên và ngồi vào ghế Vương Hậu là chuyện rất khó với Thời Nghi vì cô cũng không thể sống nổi khi vào đó nếu không trải qua toi luyện . Tìm thấy nhân duyên là một chuyện nhưng nàng vẫn phải đủ mạnh để Hỗn Nguyên chúc phúc cho nàng từ đó mở cửa để nàng đường đường chính chính mà vào đó .

Dân chúng Hỗn Nguyên điều phải công nhận nàng xứng đáng được làm Vương Hậu , đó là một quá trình dài đăng đẳng . Anh chỉ còn 85 năm nữa thôi vì qua 1000 năm nếu anh không tìm được nhân duyên sẻ lở mất thiên cơ và không thể có con nối dỗi cho Hỗn Nguyên được , đó là nạn diệt tộc vì Hỗn Nguyên vốn dĩ ngần ấy năm chỉ có bao nhiêu người .

Nữ nhân không thể sinh ra hài nhi được , Khi Nhà vua mới được sinh ra lúc này sẻ có 100 năm được ban phúc thì lúc đó mới có trẻ em sinh ra , hết 100 năm đó là mọi chuyện về như cũ , trên danh nghĩa là sống bất tử nhưng lại ko tìm được người hôn phối sống lâu chỉ mệt thêm , khi Nhà Vua được 400 tuổi sẻ có dòng vận mệnh của nhà vua mở ra , trong đó sẻ nói nhân duyên của nhà Vua và hình dáng của nàng , tới đó nhà vua phải đi tìm nhân duyên .

Vài đó là vòng lập đi lập lại qua bao nhiêu ngàn năm cho tới anh vẫn là như vậy .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro