Nhân Duyên của Ma Thần .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ma Thần nhếch môi cười nói '' hôm nay ta thật sự thấy vui đó , U Thi Thánh Nhân ngài có muốn coi hay không muốn thì vẫn phải coi cho ta , nếu không ta giết từng người một '' .

Ma Thần dứt lời Hắc Nữ đấm vai mạnh hơi , anh lườm cô rồi xua tay ý không cần cô nữa .

Thời Nghi nói '' ngài hứa không giết ai mà '' cô nói xong thì cụp mắt xuống vì chạm phải ánh mắt của anh cô sợ anh giết mình chỉ bằng cách nhìn thôi.

Ma Thần gật đầu rồi nói '' đúng vậy , ta dù là Ma vẫn là đứng đầu Ma Tộc lời nói không thể nói xuông , ta không giết nữa , vậy ta sẻ vui đùa cùng nàng ta '' Ma thần nói xong liền bắt Thi Dao , cô bay tới  bị anh dùng ta bóp vào miệng xong anh cười Ha ha ha , cười rất lớn và thích thú .

U thi lúc này nói '' ta coi xong ngài thả bọn ta đi chứ ?'' Anh biết Ma Thần này tâm tính ko ác nhưng lại thích lấy sự đau khổ của người ta ra làm trò mua vui , anh liền lên tiếng nói , anh thực không muốn ai phải có chuyện cả .

''Được ! Ta sẻ thả các ngươi nếu Nhân Duyên ngươi xem làm ta vừa ý ''anh nói xong thì nhẹ nhàn nhịp những ngón tay thon dài xuống ghế .

U Thi đứng dậy nói '' Nhân duyên là Thiên Ý , ngài không xem thì còn dể thay đổi  nếu người đã xem thì rất khó thay đổi Thiên ý '' lời lẻ của anh dứt khoát và cương nghị .

Ma Thần mĩm cười nói '' Thiên ý , ha ! ta không quan tâm Thiên Ý  , ta rất muốn xem nhân duyên của ta thế nào nhưng nếu nhân duyên này ta không thích , ta giết là xong '' Ma Thần lãnh đạm nói .

''Vậy ta không xem đâu , ngài tự mình đi tìm đi '' U Thi lúc này thấy Ma Thần ngang ngược quá rồi , anh ko muốn dây dưa với hắn nữa nhưng chạy kiểu gì anh chưa nghĩ được cách.

Ma Thần không nói gì , anh lại ngoắt ngón tay ánh mắt nhìn Thi Dao , cô lại bay đến cạnh anh tiếp .

'' Mỹ nhân ! Thật ra ta rất thích nàng , lần đầu gặp đã rất thích nàng rồi '' anh nói xong liền muốn lấy tay để lên gương mặt xinh đẹp của Thi Dao .

Hắc Nữ quỳ xuống nói '' Ma Thần Thiên Tôn xin người suy nghĩ lại nữ nhân sẻ không chịu được tuổi nhục đâu , nàng ta sẻ hận ngài '' cô nói xong cúi sát đầu xuống .

Ma Thần máu nóng nổi lên anh gằn giọng '' Hắc Nữ , ngươi muốn chết phải không ?'' Anh nói xong ném Thi Dao xuống đất rồi anh đứng dậy ánh mắt khẻ động , Hắc Nữ bị một lúc hút kéo cô về phía anh , anh đưa tay bóp vào cổ cô rồi từ từ đưa lên cao .

Hắc Nữ biết mình số đã tận , mới 1 ngày đã chọc anh quá nhiều lần rồi cô ngộp thở nên lấy tay mình cố gở tay anh ra nhưng không thể .

''Ma Thần ! Đừng giết cô nương ấy '' U Ngôn bị trói nằm một chổ giờ lại cố mà gào lên . Hắc nữ liếc nhìn U Ngôn rồi mĩm cười dù nụ cười không ai thấy , mấy trăm năm rồi mới có người quan tâm cô , cô thật sự thấy rất vui .

Ma thần nghe vậy liền quay mặt lại nhìn U Ngôn anh lạnh nhạt nói '' ta giết ai liên quan gì ngươi , ta giết xong thuộc hạ lắm lời này rồi ta giết ngươi '' .

Ma Thần hơi xiết tay , Hắc nữ dãy dụa nước mắt tự nhiên rơi xuống , Ma Thần lúc này giật mình ném Hắc nữ qua một bên rồi nói .

'' chán ghét , một lũ yếu ớt đến thảm hại , ta muốn giết các ngươi thì dể như trở  bàn tay thôi nhưng ta muốn chơi đùa đã  '' anh nói xong thì ngồi xuống ghế im lặng .

Bàn tay anh co thành đấm , anh vừa khởi lên ý niệm giết Hắc Nữ mà trái tim lại đau đến vậy , là ràng buộc từ khế ước gây ra , hay vì nguyên nhân nào khác . Anh chưa bao giờ khởi ý niệm giết cô nên không biết , bây giờ vừa thấy ánh mắt cô nhìn tên U Ngôn đó anh thật sự muốn giết cô nhưng lại ko làm được .

Ma Thần im lặng nhưng chướng khí lại toả ra khi anh dao động, U Thi thấy Hắc Nữ khổ sở ngồi dậy mà thấy tội cho nàng anh lúc này nói '' ta sẻ cho ngài thấy Nhân duyên của ngài còn vừa ý hay không thì tuỳ ngài nghĩ ''.

''Nếu ngươi chịu coi cho ta sớm hơn thì có khó coi thế này không ?'' Ma Thần trầm giọng nói

U Thi đi đến gần Anh rồi bắt đầu tạo ấn chú .

'' Nhân Duyên của Ma Thần Thiên Tôn , hiện '' anh nói xong thì tự nhiên có những hình ảnh hiện lên trong đầu Ma thần .

Lúc này  Anh nhìn thấy nhân duyên của anh từ trên không trung rơi xuống vực Vô định và Hắc nữ xuất hiện, cô lột mặt nạ đeo lên cho nữ nhân đó , còn mình thì bỏ đi mất , khung cảnh lại chuyển đổi , Ma Thần nhìn thấy nhân duyên của mình  đở chưởng cho U Ngôn liền ói máu , anh lướt đến ôm nàng và nhảy xuống vực Vô Định .

Vì chút chuyện anh lại bỏ rơi nhân duyên nên U ngôn bế cô đi mất . Nếu vậy thì chuyện này thật khó lòng mà tin được .

Cảnh tượng lại chuyển qua một nơi khác , anh thấy mình cùng một số thân ảnh đang ở trong rừng già của Hỗn nguyên , Một con Yêu Thú cổ Long xuất hiện gắp nàng bay đi , anh bay theo tử chiến cuối cùng cứu được nàng về .

Cảnh tiếp theo nữa , anh thấy Hắc Nữ té xuống sông băng lạnh giá ở cực bắc , anh lại lao xuống cứu được cô , cảnh tiếp theo nữa thì anh thấy đó là cảnh hai người trao nhau nụ hôn , anh lúc này ko muốn nhìn nữa liền một chưởng bổ vào đầu mình anh tỉnh lại bật dậy .

Xung kích tạo ra từ 1 chưởng đó đẩy U Thi đang đứng gần ra xa và Hắc Nữ cạnh anh té xuống bất tỉnh .

''Ngươi là cố ý sao ? Tại sao lại như vậy chứ ?'' Ma thần giận dữ hỏi U Thi .

U Thi lúc này nói '' ta chỉ có thể khai thông cho ngài thấy , ta ko có thần thông đến nổi mà làm giả nhân duyên cho ngài được đâu '' .

Mọi người không biết Ma Thần thấy gì mà lại giận đến vậy , lúc này anh quay lại hỏi U Thi '' làm sao thay đổi Nhân duyên được ?'' Lời lẻ nghe ra anh muốn từ bỏ nhân duyên này lắm .

U Thi lắc đầu nói '' ta năm đó đọc trong sách cổ có nói , nhân duyên khó tìm nên hãy trân trọng , tuy không có cách thay đổi nhân duyên nhưng vẫn có cách từ bỏ nó '' U Thi nói xong thì nhìn Ma Thần .

Ma thần im lặng không nói gì U Thi lại nói tiếp , ''nhân duyên của ngài chỉ có thể do ngài từ bỏ thôi những điều ngài nhìn thấy trong đầu khi nảy , là chuyện mà ngài cùng nhân duyên sẻ trải qua , nếu như ngài muốn từ bỏ có thể không làm theo những điều ngài thấy là được '' .

Ma Thần lại im lặng , anh ko nói gì chỉ là không biết phải làm sao đây nhân duyên này anh đợi đã rất lâu nay thấy được thì vui buồn lẫn lộn nhưng anh ko hiểu tại sao Hắc Nữ lại  ko phải là Hắc Nữ mà lại là Nhân duyên của anh .

Từ mấy trăm năm trước anh đã tự dặn lòng sẻ tìm được Nhân duyên này nhưng rỏ ràng Hắc Nữ chính là Hi Nhi cuối cùng lại ko phải , cô bị trao thân phận thay vì đến được làm nhân duyên và cũng sẻ thành Ma Hậu của anh thì lại sống trong thân phận của hầu cận .

Suốt hơn 800 năm qua anh đem cô ra làm trò đùa , xem cô ko khác gì một kẻ chỉ để làm anh vui mà thôi .

Nếu như bây giờ anh chấp nhận nhân duyên này vậy chứng tỏ 800 năm qua anh bị Hi Nhi qua mặt , cô ta rời Ma Tộc còn dám bắt Ma Hậu của anh gánh tội thay , chuyện này cành nghĩ anh càng giận hơn .

Anh tuyệt đối ko thể chấp nhận nhân duyên này vì như vậy anh sẻ nhận mình bị lừa dối suốt 800 năm hay sao ? .

Trong lúc cả đám đang bị Ma Thần khống chế ngồi co ro thì trên bầu trời Đế Đô phát ra tiếng nổ lớn , mọi người chạy ra nhì thì thấy U Lan Thương Viêm đang đánh nhau với một thân ảnh Hắc y , mà mọi người nhì liền biết U Lan Thần Quân đã yếu thế rồi .

''Đại ca '' U Thi nói lớn ...

Hai thân ảnh đang chiến đấu quyết liệt , Thương Viêm bị thương khá nặng , anh di chuyển chậm và ánh sáng của Kim Quang cũng ko còn sáng như trước nữa .

''Đại Ca '' Ma Thần nhỏ giọng gọi thì nhún mũi chân bay vút lên trên trong sự bất ngờ của mọi người .

''Sao Ma Thần lại gọi Thần Quân là Đại ca vậy ?'' Thời Nghi hỏi U Thi .

U Thi lắc đầu anh cũng không biết tại sao ,

trên bầu trời Đế Đô Ma Thần đang đánh với Hắc Y , mà Hắc Y đó chính là Vô Định Thiên Sơn hắn Tâm ma quá nặng .

''Đại ca huynh ổn định chân khí , giao hắn cho đệ '' Ma Thần nói xong liền tung chưởng , hai luồn Hắc khí giao nhau , Vô Định lùi lại ói máu .

''Ma thần Thiên Tôn , sau ngài lại ra mặt vì hắn chứ ?'' Vô Định lớn tiếng hỏi .

''Ngươi không có tư cách hỏi ta , Vô định ngươi tâm ma quá nặng ko thể cứu vớt , ta phải thu phục ngươi để trách làm mất sự cân bằng của Hỗn Nguyên ,'' Ma Thần nói xong liền xuất chưởng hướng Vô Định mà tấn công .

Hai bên giáp lá cà Vô Định lợi dụng lòng nhân hậu của U Lan thần quân mà hạ ám chiêu , còn Ma Thần anh không có lòng nhân hậu đó những chưởng phong chí mạng từ Ma thần làm Vô Định lùi bước , hắn lướt tới bắt lấy U Lan Thương Viêm đang bị thương nặng mà uy hiếp .

''Ma Thần ta sẻ ko vì ngài từng cứu mạng mà nhượng bộ , U Lan Thần quân ta sẻ đem đi Ngài có bản lĩnh thì đến Cực bắc mà cứu '' dứt lời Vô Định biến mất cùng với Thương Viêm .

''Thương Viêm ! Thương Viêm !!! '' Thời Nghi gọi tên anh trong tuyệt vọng , cô nhìn thấy anh bị bắt đi , nhìn thấy anh bị thương rất nặng nhưng cô ko thể làm được gì cả ,

U Linh đở lấy Thời Nghi đang khuỵ xuống cô khóc nghẹn ở họng , lồng ngực đau tức , cô hiện tại chỉ trách mình quá vô dụng ko thể giúp được anh .

Ma Thần xuất hiện ngay bên cạnh họ nói '' ta đến Cực Bắc cứu Thần Quân , các ngươi ở lại bảo vệ Thánh Nữ cho tốt nếu như có gì bắt trắc ta hỏi tội các ngươi '' anh nói xong muốn đi .

U Thi dơ tay chặn lại nói '' U Lan  Thần Quân là Đại Ca của ta , ta sẻ cứu huynh ấy '' .

Ma Thần giận dữ nói '' ngươi yếu như sên mà đòi cứu ai , ngươi đi thì chỉ tổ vướn chân ta ''

''Ngài nói gì ? Ta mà yếu sao ?'' U Thi lớn giọng nói .

Lúc này Thời Nghi nói khẻ '' Làm ơn ! Cho ta theo , ta cũng muốn đi cứu Thương Viêm '' cô vừa nói vừa khóc .

U Ngôn nhìn mọi người rồi nói , ''đệ ko đi được , đệ quá yếu chỉ sợ là gánh nặng , chúng ta cứ cử những người mạnh đi là được ''  anh nói xong thì mọi người nhìn Ma Thần , hiện giờ anh ta mạnh nhất nếu như anh ta đi thì cơ hội cứu sẻ rất cao .

Ma Thần khoanh tay trước ngực nói '' đừng nhìn ta bằng ánh mắt tò mò đó , ta đi cứu là nhất rồi '' anh nói xong thì ánh mắt lơ đểnh nhìn Hắc Nữ đang đứng một góc bên kia , khi nảy anh nộ khí xung thiên làm cô ngất đi tới giờ mới tỉnh ,

''Ta đi '' U Thi nói .

''Ta nữa '' Thời Nghi lên tiếng .

''Thuộc hạ cũng muốn đi '' Hắc Nữ đứng một góc mà nói .

''Ngươi ở lại , ta ko cần ngươi ?'' Ma Thần nói ...

''Nhưng Thuộc hạ là hầu cận của Ma Thần không đi theo sao được , ngài cũng đâu có biết thay y phục , rồi ngài tắm ai sẻ nấu nước cho ngài , ai sẻ giặt ...''

''Câm miệng ! Ngươi đi theo là được '' Ma Thần nghe ko nổi nữa liền cắt ngang .

Mọi người im lặng không ai nói gì , lúc này Ma thần nhìn Thi Dao nói '' ta muốn nàng ta cùng đi , dù gì ta vốn rất thích nàng ta '' .

Mọi người nhìn Thi Dao cô cúi đầu nói '' Thật ra muội ko muốn đi , vì muội đi ko giúp được gì cả chỉ tổ vướn chân mọi người mà thôi '' .

lúc này Thời Nghi nhớ ra , năm đó hai nữ nhân này chính là yêu nhân muốn song tu cùng Thương Viêm .

''Yên tâm có ta ở đây ai có thể làm gì nàng được '' Ma Thần mở lời .

Hắc nữ cúi đầu tủi thân ko nói nên lời , Thi Dao thực sự là người Ma Thần thích thật sao ?

''U Ngôn ! U Linh hai người trở về Đế Đô thủ hộ , ta sẻ đi cứu Đại Ca '' U Thi nói .

''Tuân lệnh Nhị Ca '' Ha người đồng thanh trả lời .

''Thiên Lang ngươi cùng họ về Đế đô , bảo vệ muội ấy nhé '' U Thi nói xong thì U Linh lên lưng Thiên Lang , ba người quay về Đế Đô bỏ Bội Dao đứng lại đó một mình .

Cuối cùng Ma Thần , U Thi, Thời Nghi , Hắc Nữ và Thi Dao cùng nhau đến cực Bắc cứu Thương Viêm .

Ma Tộc điều là do Ma Thần Thiên Tôn cai quản nhưng ở đâu cũng có mặt tối của nó , Ma Tộc phương bắc ít khi xuất hiện và rất an phận , không hiểu sao lần này lại chứa chấp Vô Định để làm kẻ thù của Hỗn Nguyên , Ma Thần Thiên Tôn cai quản không nghiêm tất sẻ khó ăn nói với Hỗn Nguyên nên anh cần phải đi cứu người về trước .

Hiện giờ họ khởi hành từ Vô Định Sơn tới , Thiên Nhai Sơn rồi đi qua Rừng Già Hỗn Nguyên sau đó băng qua sông băng vĩnh Cữu sẻ tới được vùng cực Bắc . Mà Ma Thần lo lắng , lộ trình này anh đã nhìn thấy ở đâu rồi.... .

'' U Lan Thần Quân là Kim Thân bất diệt , ngài ấy bất tử sẻ không sao đâu '' Hắc Nữ nắm cánh tay Thời Nghi mà dìu cô đi , còn an ủi cô nữa .

Thời Nghi mĩm cười , cô gật đầu ... cô sao có thể không biết Thương Viêm sẻ ko chết nhưng cô vẫn đau lòng , anh vì cô làm quá nhiều chuyện dẫn tới Kim Quang yếu đi , nếu không thì  sao anh  có thể bị thương nặng tới vậy chứ .

''Tối đến ở Thiên Nhai Sơn rất nguy hiểm , chúng ta nghĩ lại đây đi '' U Thi nói xong liền hoá phép ra một căn nhà tranh lớn , hiện tại bên trong nhà tranh có kết giới của anh nên mọi người rất an toàn .

''Ta muốn tắm '' Ma Thần cất tiếng nói .

''Thuộc hạ sẻ chuẩn bị '' Hắc Nữ nói xong thì đi múc nước mà đun , Ma Thần một mình một cõi độc chiếm một giang nhà riêng biệt .

U Thi thì ngồi xuống ghế mà thẫn thờ '' Đại Ca huynh sẻ không sao ? Đệ sẻ cứu huynh mà '' U Thi nhỏ giọng nói .

Thời Nghi vào bên trong phòng cô ngồi bó gối mà gục đầu xuống '' Thương Viêm em thật sự rất nhớ anh '' cô vừa nói vừa khóc .

Thi Dao đứng bên ngoài sân mà thổi lá , tiếng kèn lá nĩ non mà ai oán , ai cũng cùng một cảm xúc như nhau , vị thần của họ , người yêu của họ , thần tượng của họ đã bị bắt đi , cả ba điều đau lòng mà nặng nề tâm trạng .

Ma Thần lại khác , anh đang ngâm mình trong nước ấm mà Hắc Nữ nấu , cô còn đứng cạnh rồi lấy từ không gian giới hạn ra y phục mới cho anh nữa .

''Ngươi cút ra cho ta  '' Ma Thần nói xong vẩy tay , Hắc Nữ bị anh hoá phép biến ra ngoài , cô im lặng không có nói gì hết .

Hắc Nữ ngồi co ro bên ngoài , cô ko biết tại sao từ khi nhìn thấy Nhân duyên thì Ma Thần Thiên tôn lại như muốn vứt bỏ cô thực sự , rồi cô nghĩ đến tình đơn phương của cop dành cho vị Ma Thần cao cao tại thượng kia sẻ đi đến kết cục nào đây .

Ma thần nhàn nhã tắm xong , anh mặc quần dài rồi nói '' vào đây '' Hắc Nữ ngủ gục bật đầu dậy mà chạy vào , anh dang hai tay ra , cô lúc này bắt một cái ghế ngắn để Mặc Y phục cho anh , Hắc Nữ dáng người nhỏ nhắn mà Ma Thần cao anh cao hơn cô rất nhiều mà anh còn cố tình để tay cao lên nữa nên là cô không thể thao tác gọn gàng được .

Từ đầu tới cúi Hắc Nữ không hé nữa môi , cô im lặng mà làm cho xong còn giặt y phục và đi ngủ nữa chứ  , Ma thần trước giờ thì trêu chọc cô , anh lấy cô làm nơi mua vui nhưng từ khi thấy cô là nhân Duyên của anh , anh đã ko có  hứng đó nữa , anh chỉ nhìn cô chướng mắt nhưng ko biết làm sao cho phải ? Giết không được , mà giữ lại bên cạnh làm anh chán ghét bản thân mình .

Anh im lặng không nói gì , Hắc Nữ mặc xong Y phục cho anh , anh quay phắc đi không quan tâm hay nói bất cứ câu gì , Hắc Nữ nhìn theo liền mím môi nói '' Ngài ấy chán ghét mình đến thế sao ?'' .

Cô nói xong thì đi giặc y phục , cô dùng phép thuật hong khô rồi xếp lại cất vào không gian giới hạn của mình , cô đi ra ngoài thì nhìn thấy Ma Thần đứng cạnh Thi Dao ,anh nhìn cô thổi kèn lá mà thích thú , ánh mắt đó có thể thấy qua con mắt si tình của Hắc Nữ nhưng cô đâu có biết anh đứng đó nhưng đã ngủ rồi .

Chỉ là khoảng cách khá xa và đeo mặt nạ nên cô nghĩ anh đang nhìn Thi Dao mà thôi .

Cô nhớ tới khoảng thời gian khi xưa bên cạnh Ma Thần Vương , ngày ngày đi theo hầu cận , từ tắm rửa đến thức ăn của ngài ấy điều là một tay cô lo lắng , cô còn nhớ năm đó có một lần cô vô ý đi vào nơi anh ngủ , lúc này vì tò mò cô đã tháo mặt nạ của anh xuống .

Anh ko hề có chút sát khí hay âm khí gì cả , gương mặt đẹp đến nổi cô chưa từng thấy ở hiện đại nơi cô sống có ai đẹp đến vậy , mũi thon cao , hàng mi cong vút cùng gương mặt hài hoà . Điều đó khiến cho cô cảm thấy an ủi và nổi lên hy vọng rằng có ngày anh sẻ đối xử tốt với cô .

Vì trước đó cô cứ nghĩ anh có gương mặt đáng sợ lắm .

Cũng từ khi ấy cô bắt đầu đơn phương vị Ma Thần này , cô sẻ lén nhìn anh bất cứ khi nào cô có cơ hội cũng vì có mặt nạ nên cô ko sợ bị phát hiện ra , nhưng sau 800 bên cạnh cô phát hiện ngài ấy vẫn cứ đi tìm nhân duyên của mình .

Cô biết rồi có một ngày cô chẳng thể ở bên vị Ma Thần mà cô yêu nữa vậy cô sẻ trân trọng 85 năm này để có thể gần anh được lúc nào thì hay lúc đó .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro