Chương 2: Áp bách ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nội tâm Phương Ái Thanh dâng lên lửa giận hừng hực, mười ngón tay dùng sức cào mạnh ngực, lưng Phương Thừa Cảnh, nhìn trên người hắn xuất hiện từng dấu vết đỏ tươi, còn tặng kèm ánh mắt hung tợn, nhưng Phương Thừa Cảnh làm sao đem con mèo nhỏ vốn không biết tự lượng sức mình để vào trong mắt.
Cô tức giận khiến đôi mắt sấn ửng đỏ kiều yếp, trong mắt hắn nhìn đảo giống như tiểu dã miêu không chiếm được sự chú ý của chủ nhân mà làm nũng.

Trong phòng thiếu nữ, Phương Thừa Cảnh thân trên mặc áo thun, hạ thân thì trần trụi ấn Phương Ái Thanh trên cửa, một bên ở bên tai em gái thấp giọng nói lời thô tục hạ lưu, một bên dùng dương vật thô to ở nhục huyệt phấn nộn mãnh liệt thọc vào rút ra, mỗi lần dương vật thọc vào rút ra, đều sẽ mang ra đại lượng dâm thủy, trừu động tiếng nước làm Phương Ái Thanh thẹn đến muốn chui xuống đất.

Mà cho dù bị anh trai thao đến cao trào tronh một khắc, Phương Ái Thanh cũng muốn tận lực bảo trì ngữ khí bình thường, nói với mẹ đang chỉ cách một tầng ván cửa.
"Con thay quần áo xong ra ngay, mẹ chờ một chút."

Mà bên trong cánh cửa Ái Thanh lại quang mông bị chính anh trai thọc vào rút ra đến cao trào, cái loại cảm giác này, phảng phất là làm đang cùng anh trai giao hoan ngay dưới mí mắt của mẹ. Cảm giác loạn luân bội đức cùng khoái cảm hạ thể truyền đến làm Phương Ái Thanh có loại trầm luân đi xuống không bao giờ nguyện trở lại cảm giác trước kia.

Phương Thừa Cảnh đem em gái càng áp hướng ván cửa, khiến cho kia bầu ngực tròn trịa cùng ngực rắn chắc của hắn dán mật mật hợp hợp, không lưu một tia khe hở. Hắn chậm rãi di động ngực, trên dưới ma xát, hắn mê muội nhìn tuyết nhũ tinh tế đi theo tiết tấu hắn, chậm rãi di động, biến hình, chợt gần lại chợt xa, hắn đem môi nhuận nhuận, tay nâng Phương Ái Thanh nâng lên một chút, nháy mắt ngồi xổm đầu gối dùng sức áp hướng cô, đem đối tuyết nhũ căng đến càng cao, Phương Ái Thanh đúng lúc cắn môi không cho bật thốt lên tiếng rên rỉ, nhưng Phương Thừa Cảnh sau khi xác nhận độ cao đủ rồi ngay sau đó nhanh chóng há miệng ngậm lấy đỉnh anh đào.

Nhũ thịt mềm mại được Phương Thừa Cảnh ngậm trọn, vừa hút vừa liếm phát ra âm thanh khiến người ta đỏ mặt. Phương Ái Thanh ưm một tiếng, nụ hoa mẫn cảm bị lưỡi thô ráp khảy lộng, xuân triều từ đầu vú đánh tới tập cuốn toàn thân, thân thể nhỏ xinh cảm thấy toàn thân tê dại, liền ngón chân đều hưng phấn cuộn lên.

Phương Thừa Cảnh bừa bãi liếm mút, chép chép liếm mút đầu vú Phương Ái Thanh, từng ngụm từng ngụm liếm láp nhu thịt,nơi đầu lưỡi lướt qua toàn là một mảnh vệt đỏ, đỏ tươi, huyễn hoặc cực kỳ. Hắn mạnh mẽ hút hàm, sóng cuồng dùng lưỡi đỉnh lộng, vòng toàn đã bất kham thừa nhận tuyết sắc kiều nhũ, không cần thiết một lát, trên đôi nộn nhũ lập tức dính đầy nước bọt hắn, trắng nõn bám vào một tầng màu sắc thủy lượng, theo hô hấp Phương Thừa Cảnh từng trận thủy quang chớp động mê người, khiến cho hắn càng thêm hưng phấn.

"Ô...... Dừng tay...... Mẹ...... A...... Không cần nơi đó...... Ưm..ưm...... Được..... Được rổi... ...... Ohh......"
Phục châm dục hỏa đốt cháy lí trí Phương Ái Thanh, mồm miệng cô không rõ miao, lông mi mảnh dài run run rẩy rẩy, tao lãnh đến trong lòng Phương Thừa Cảnh cực ngứa, mắt khép hờ như
khóc như tố, khóe mắt nửa ngưng nước mắt khiến người càng muốn hung hăng bắt nạt một phen.

Dương vật không hề báo động trước từ trong cơ thể rút ra, bại lộ ngoại màu da dính đầy từ trong cơ thể Phương Ái Thanh mang theo dâm dịch ướt dầm dề, theo hướng rút ra trên sàn nhà cũng tích một vũng nước. Mà tiểu huyệt cô bị căng ra trong thời gian dài còn chưa kịp khép lại, ngay sau đó Phương Thừa Cảnh tức buông tay đang cố định mông, đồng thời dùng sức đem cự căn lần thứ hai thọc nhập thẳng tới hoa tâm!

"A ──"
Phảng phất lọt vào điện giật, đau đớn bén nhọn hoa khai Phương Ái Thanh, cực đại quy đầu thẳng tắp củng nhập chỗ sâu nhất, phá khai cổ tử cung thao nhập vào trong, thậm chí còn đẩy đỉnh vách tường thịt, lại hướng dã man bức bách. Phương Ái Thanh theo phản xạ nhảy loạn một chút, anh trai thô bạo làm cô rên rỉ ra tiếng, hạ thể bị cự căn thô to cường ngạnh xâm nhập đau làm thân thể trên đà trượt xuống khiến Phương Ái Thanh không thể không nhanh tay ôm lấy cố đối phương.

"Thanh Thanh, con sao vậy?"
Mem ở ngoài cửa sốt ruột mà gõ cửa.

"Không...... Không có việc gì, đầu ngón chân không cẩn thận đá phải chân tủ." Ái Thanh hút khí, tận lực dùng vững vàng thanh âm trả lời mẹ.

"Con chú ý một chút, không nên gấp gáp, vẫn còn thời gian, 8 giờ rưỡi mẹ mới đi, con từ từ thay quần áo, mẹ xuống dưới lầu đi chờ con.
"Dạ, mẹ., con sẽ xuống ngay"

Phương Ái Thanh trộm một thân mồ hôi lạnh, chờ nẹ hoàn toàn rời đi rốt cuộc nhịn không được tàn nhẫn cắn Phương Thừa Cảnh một cái rõ đau.
"Anh có biết làm như vậy rất đau không !"
" nhưng mà cũng thực sướng, đúng không."
Phương Thừa Cảnh nếm thử chỉ dựa vào một cây côn thịt đứng vững trọng lượng em gái, chậm rãi buông lỏng tay đang ôm lấy Ái Thanh, dùng hạ thể đem cô đỉnh ở trên cửa.
Sướng cái đầu! Cô căn bản không kịp hưởng thụ khoái cảm, liền bị kịch liệt đau đớn xé rách thành mảnh nhỏ.
Phương Ái Thanh mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hàm răng cắn chặt muốn chết, đau quá...... Cho dù sau lưng còn có ván cửa chống lại nhưng như vậy vẫn không thể giảm bớt một chút gánh nặng, thịt thiết chặt chẽ cùng chỗ sâu trong hoa tâm tương hợp, cảm giác toàn bộ bị khảm thật không dễ chịu, tinh hoàn phía dưới đỉnh ở giữa hai đùi tinh hoàn lại cọ đến cô ngứa ngáy, làm cô muốn động lại không dám động, thân thể không ngừng vặn vẹo, bụng dưới liên tục bị kích thích nhưng không thể nào phát tiết, Phương Ái Thanh thống khổ lộ ra một tia rên ngâm.

Cô muốn Phương Thừa Cảnh dùng sức thao mình nhưng lại sợ thân thể bị dày vò lâu ngày chịu không nổi tình cảm mãnh liệt, không ngừng giãy giụa trướng đến phát đau, huyệt thịt hàm chứa côn thịt cũng nhân không chiếm được thư thái mà gia tốc mấp máy.

Phương Thừa Cảnh vặn vẹo khuôn mặt tuấn tú cắn răng cố nén trụ ý định bắn tinh, một bên hưởng thụ em gái co rút một bên đem phản ứng của Ái Thanh thu vào đáy mắt, đương khi hắn cảm thấy đã chơi đủ, khi chuẩn bị tiến vào chính diễn bỗng nhiên Phương Ái Thanh một tiếng ngọt nị ngâm nga, hắn cúi đầu vừa thấy em gái thế nhưng đạt tới cao trào!

Cuồng tiết phun ra dâm dịch bắn vào rắn chắc, cơ bắp tràn ngập lực lượng bị mấy đường cong vệt nhớ xẹt qua, trên đùi dính nhớp thành một mảng lớn, hắn kinh ngạc Phương Ái Thanh lại chảy ra nhiều dâm thủy như vậy.

"em......"
Phương Thừa Cảnh nhăn chặt mày, dương vật hắn vừa mới bởi vì em gái cường lực xoắn chặt mà nhảy loạn, nghĩ đến là bởi vì như vậy mới làm cô nháy mắt bùng nổ.

Hắn cho rằng nam nữ giao hoan chính là muốn cho hai người đều hưởng thụ đến nhất cực hạn vui thích, hắn thích làm hai bên đồng thời đạt tới đỉnh điểm. Cho nên Phương Ái Thanh dưới sự dạy dỗ của hắn cô đã thực thói quen bị hắn trêu chọc ép xuống tình triều, liền có thể ở trong khoảnh khắc cuối cùng nhau tiêu diêu khoái lạc.
Tuy rằng về tình cảm có thể tha thứ, Phương Thừa Cảnh vẫn đối với hành đồn bỏ hắn mà đi của em gái cảm thấy rất bất mãn. Hắn không vui mà hừ một tiếng.
" Em gái lại không ngoan, sao em lại không đợi anh cùng tới mà vội tới trước "




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro