Chương 3: Ván cửa kích thích ( H )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần trí Phương Ái Thanh từ đám mây phiêu hồi, ánh mắt mơ hồ lang thang không tiêu cự, dừng lại một lúc lâu, cô theo phản xạ cúi đầu nhìn thấy nơi hai người kết hợp gắt gao còn dính vài giọt chất lỏng, mị thịt non nớt bị cực đại dương cụ căng lộ ra huyệt thịt vách trong  hồng nhạt, nam căn nơi tận cùng chỉ chừa lại một chút màu đỏ tím dữ tợn,. còn lại toàn bộ bị chôn nhập trong tiểu huyệt.
Tiếng vang"Bang, bang! quanh quẩn trong phòng, Phương Ái Thanh ngây người một chút mới phát hiện mông mình bị đánh. Phương Thừa Cảnh mở miệng nói:
"Chúng ta ngây ngốc trong phòng lâu rồi, mẹ còn ở bên ngoài chờ đấy, chúng ta nhanh một chút làm cho xong còn ra ngoài."
" Anh đó, hôm nay có phải đã uống thuốc,như thế nào...... Lại lâu như vậy?" Phương Ái Thanh dùng ánh mắt tràn ngập hoài nghi liếc hướng hắn, tay nhỏ dán bám vào trước ngực dày rộng, ngón tay vô ý thức phất xẹt qua hai hạt đậu đỏ.

Ánh mắt Phương Thừa Cảnh nóng lên, cảm giác bụng dưới lại có cảm giác căng chặt quen thuộc, hắn nhịn không được cúi đầu ôm em gái, cánh tay vuốt ve ôm ấp đường cong thon thon, làm hạ thể hai người tương dán càng thêm chặt chẽ.

Phương Thừa Cảnh không trả lời, bàn tay to vuốt chỗ hai người kết hợp, ngón cái không ngừng khảy âm châu hồng nhạt. "Chỗ này của em thật chặt, vừa mềm vừa nộn, so với những cô gái khác anh đã xem xinh đẹp hơn nhiều, khi chơi cũng..."
Hắn là ở trước khi đến đây thuận tiện uống thuốc phấn chấn tinh thần, nhưng nếu như để em gái biết hắn trộm uống viên Viagra của ba, mặt mũi của hắn không biết để chỗ nào. Vốn định nói sang chuyện khác, ai ngờ đề tài này đến không được tốt, hắn nói sai rồi, Phương Ái Thanh tựa như ăn phải thuốc súng.
" Đáng ghét, anh chơi bời với nhiều phụ nữ như vậy. Thật dơ bẩn, đừng chạm vào em"

Phương Ái Thanh căm giận đẩy hắn ra,  cô dùng sức rất lớn, Phương Thừa Cảnh bị cô đẩy đến không xong lui ra phía sau hai bước, dương vật đang cắm trong âm đạo nháy mắt tách ra, phát ra tiếng nước " phụt" như bật nút chai.

Phương Thừa Cảnh hơi lăng, không hiểu được cái đầu nhỏ này của em gái nghĩ loạn cái gì, Phương Ái Thanh chân dẫm chấm đất, nhanh chóng xoay người muốn chạy trốn, thoát khỏi hắn cũng thoát đi sự bất an trong lòng, lại lập tức bị hắn nhanh tay lẹ mắt một tay quặc trụ.

"Em không sợ chết? Muốn với bộ dạng này đi ra ngoài?"
Phương Thừa Cảnh giữ chặt em gái, kéo vào trong lòng ngực, trước không nói cô trần như nhộng trần truồng chạy ra ngoài sẽ như thế nào, chỉ nói giữa hai chân hai người bị thủy dịch dính ướt một mảng lớn, tiểu âm hộ Phương Ái Thanh vừa hồng lại sưng, bên trong còn có tinh dịch hắn bắn vào trước đó, côn thịt hắn kiều ngạnh lây dính dâm dịch, này nếu như bị người khác nhìn thấy chỉ có đường chết.

Phương Ái Thanh nhấp nhấp môi dưới, cô nói không rõ cảm giác mất mát trong lòng kia rốt cuộc biểu đạt ý gì, cho dù cô mơ hồ biết, lại không muốn tìm hiểu sâu.
Phương Thừa Cảnh hôn hôn muội em gái, tâm sự nặng nề nộn má, vội vàng giải thích nói:
"Em còn không hiểu anh? Mỗi ngày đi học tan học anh cùng em đi, đi học ở bên nhau về nhà lại ở bên nhau, anh sao có thời giờ đi tìm nữ nhân?"
Ngón tay ở trên da thịt hoạt nộn như trẻ con du tẩu.
"Là anh xem AV. Nam sinh đều thích xem...hơn nửa anh cũng chỉ cùng em làm tình."
Ngón tay linh hoạt ngựa quen đường cũ tham nhập mảnh đất riêng tư của thiếu nữ, cầm trụ hoa đế sưng to xoa hai cái làm Ái Thanh mẫn cảm run lên, hoa dịch lần thứ hai chảy ra.

"Em lại không thể mỗi thời mỗi khắc trông chừng anh, thời điểm anh đi đánh bóng rổ em cũng không đi theo, ai biết anh có hay không......"
Phương Ái Thanh rầm rì thẳng vặn vòng eo, mông lơ đãng va chạm, làm Phương Thừa Cảnh run lên, ngạnh thẳng đột nhiên bành trướng mấy lần, côn thịt một cái nhảy đánh khiến cho hắn mồ hôi lạnh trượt xuống, ngạch tế gân xanh ứa ra.

"Đáng chết!"
Hắn thấp giọng chửi ra tiếng, nhanh chóng quyết định đem cánh tay duỗi từ dưới nách em gái xuyên qua, chế trụ tiêm vai, côn thịt mũi nhọn nhắm ngay non mềm hoa môi, ở đầm nước chân oa ma lộng cái hai hạ, liền hung mãnh một cái mạnh mẽ đâm vào!

"A ——"
Phương Ái Thanh trừng lớn mắt, tay nhỏ chống lên bề mặt, thân thể ở phía sau thô bạo hung ác tiến lên nỗ lực ổn định thân hình, nhưng Phương Thừa Cảnh va chạm quá mạnh, cô bị chấn đến trước sau lắc lư, chỗ sâu trong huyệt thịt mỗi lần còn không tự chủ kẹp lấy hắn, côn thịt một cái nhanh chóng rời khỏi, khoảnh khắc cơ hồ cùng tiểu huyệt chia lìa nháy mắt càng kịch liệt thọc nhập!
Phương Ái Thanh chịu không nổi kích thích như vậy liều mạng thở dốc, thân thể nhận quá nhiều khoái cảm khiến cho một trận run run.

"A ưm.....xấu xa,  đừng nhanh như vậy...... Chậm một chút...... Chậm một chút a......" Thiếu nữ mềm như hoa thống khổ vặn vẹo, dùng lực khẩn thủ sẵn ván cửa, theo bản năng nhắm mắt, cự thú chôn ở trong cơ thể ra ra vào vào, cảm giác càng thêm rõ ràng. Đi theo tiết tấu Phương Thừa Cảnh không ngừng trước sau đong đưa thân thể, Phương Ái Thanh thuận theo làm đôi mắt hắn tối sâm lại, bỗng nhiên hướng nơi mẫn cảm trong nhục huyệt hung hăng đánh tới.
Phương Ái Thanh như có ánh sáng xẹt qua, hạ thể một trận dày đặc co rút lại, lý trí bỗng chốc đứt gãy, hoa dịch điên cuồng phun tung toé chảy ra, "Ahhh──"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro