Chương 34: Tắm rửa !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho nên, Phương Ái Thanh cũng không cần quá lo lắng, chỉ cần không cho Trương Giai Thiến biết bọn họ là anh em là được. Cô ta không phải người thành phố, cũng sinh hoạt ở nông thôn, dù sao một đêm này bọn họ sẽ không gặp lại, coi như bèo nước gặp nhau, xấu hổ cười thì tốt rồi.
Trương Giai Thiến cũng nghiêm túc thấy rõ dung mạo Phương Ái Thanh, thoạt nhìn rất xinh xắn lanh lợi, hai má có điểm trẻ con, mắt to mũi ngọc miệng anh đào nhỏ, một đôi con ngươi đen láy nhìn như gợn sóng, làm người ta vừa nhìn đã động tâm.
Lộ hai điều chân thon dài trắng nõn, cánh tay như ngó sen tinh tế, khí chất khó có thể nói rõ, chỉ là an tĩnh ngồi ở chỗ đó, chỉ cảm thấy cả người đều bao phủ một mảnh thuần minh, không khí nhu mĩ bên trong
Gặp qua cô.gái xinh đẹp này mới biết cái gì gọi là hổ thẹn không bằng, Phương Ái Thanh thuộc kiểu người vừa khiến người ta yêu mến trong lần gặp đầu tiên, đàn ông nhìn thấy chỉ hận không thể tròng mắt tràn mi dán lên cơ thể mỹ mạo này.
Thiếu nữ ngoan ngoãn như vậy cho dù phạm sai lầm cũng khiến người ta khó trách cứ. Nếu nói đàn ông nhìn thấy bưu vật như vậy điều đầu tiên nghĩ đến chính chính là phạm tội, nhưng rõ ràng bọn họ ở trong rừng cây ngươi tình ta nguyện, vì thế Trương Giai Thiến cũng ngượng ngùng đem Ái Thanh nghĩ đến thành hư hỏng như vậy, cũng sinh không nổi dũng khí cùng Ái Thanh đối lập.
Cứ như vậy, yên lặng chúc phúc bọn họ là được, nhưng cũng không thể ngăn cản cô nhìn lén Phương Thừa Cảnh, dù sao cô một chút cũng không có ý phá hư ý tứ bọn họ.

"Khá hơn chút nào không?"
Phương Thừa Cảnh giúp Ái Thanh bôi xong rượu thuốc hỏi.
"Không ổn lắm."
Phương Ái Thanh tiến sát Phương Thừa Cảnh, bên tai nhỏ giọng nói:
"Mông lạnh, trên người dơ, em muốn đi tắm rửa, còn có quần lót anh giúp em......" Càng nói càng nhỏ giọng. Phương Thừa Cảnh chỉ cảm thấy bên tai ngứa, nhưng vẫn là định trụ tâm thần giúp Ái Thanh nghĩ cách.

Hắn biết bên dưới váy em gái là trống không, cái gì cũng không có mặc, quần lót còn ở trong túi quần hắn, cần giặt sạch phơi khô mới có thể mặc. Em gái muốn tắm rửa cũng hông tiện lắm, khách sạn nơi này không giống khách sạn bình thường ở thành phố, nông thôn làm nhà thường trệt, không biết phòng tắm bố trí  thế nào. Em gái chân bị thương, tắm rửa cần người hỗ trợ chiếu cố, nhiều người ở đây như vậy, hắn khẳng định không thể vào phòng tắm giúp Ái Thanh, nhưng cũng không yên tâm người khác, trong cơ thể em gái còn có tinh dịch, nếu là bị người khác nhìn thấy càng không tốt, lại nói hắn không muốn người khác nhìn thấy thân thể em gái hắn, cho dù là nữ cũng không được.
"Nhẫn nhịn một ngày được không?" Phương Thừa Cảnh cùng em gái thương lượng.
"Ngày mai về nhà tắm, lại nói nơi này không có quần áo để thay, em tắm rửa xong sẽ bận lại quần áo dơ sao?"
Ái Thanh nhíu nhíu cái mũi
"Em mặc kệ, trên người khó chịu muốn chết, đều là mồ hôi"
Đẩy hắn.
"Anh đi hỏi người khác mượn quần áo mới,  không được thì đi mua, anh không tắm nhưng em cần, dơ muốn chết, ngủ không được."
"Được, được được."
Phương Thừa Cảnh bất đắc dĩ nói. Hắn không tắm không sao cả, nhưng hắn biết em gái ưa sạch sẽ, trên người  dơ một chút liền cảm thấy không được tự nhiên.

Kỳ thật hắn cảm thấy mồ hôi của em gái đều là hương vị gây nghiện,  ở thời điểm  cao trào  khi trên người Ái Thanh chảy ra mồ hôi thơm càng kích thích hắn. Nhưng sau khi kết thúc cô nhất định phải tắm rửa, bởi vì em gái không thích cảm giác mồ hôi dính trên da.

Phương Thừa Cảnh túc mặt, mặt không biểu tình mà đi đến Nhạc Khánh Yên đanh chuẩn bị chén đũa..
  " Ở đây chỗ nào có thể tắm rửa? "
"Có quần áo con gái không. Nếu mua thì mua ở đâu?"

Phương Thừa Cảnh không thích em gái mặc quần áo của người khác, cho nên sẽ không hỏi mượn quần áo, đầu tiên hỏi chính là nơi nào có đến mua. Tuy ở nông thôn nhưng chắc hẳn cũng có shop bán quần áo.

Nhạc Khánh Yên há to miệng "A" một tiếng, chờ đầu óc tự hỏi một hồi, đem ý tứ Phương Thừa Cảnh phân tích mới hiểu hắn đang hỏi gì..
"Học tỷ muốn tắm rửa sao?""
Phương Thừa Cảnh ánh mắt không kiên nhẫn mà liếc cô ta, lóe "hỏi thừa, Nhạc Khánh Yên  cũng không dám hỏi nhiều, "Nơi tắm rửa ở sân sau, cũng có thể đến nhà em tắm, phòng tắm nhà em lớn hơn một chút."

"Quần áo, quần áo ở đây không có mua, chúng tôi đều tự may đồ mặc bằng không sẽ vào thành phố mua về. Em có thể cho học tỷ mượn quần áo"

Phương Thừa Cảnh hiện rõ ý ghét bỏ trong mắt, hắn nói.
"Quần áo của cô......"
Sau đó liền không nói gì, nhìn trên người cô ta mặc vải bố sam, ánh mắt không thichw quả thực có thể khiến người ta nhục chết! Mặt mũi mỏng khẳng định muốn che mặt khóc lóc chạy đi, cho dù Nhạc Khánh Yên bình sinh giống cỏ dại g kiên cường kháng đả kích, áp lực cũng rất lớn.

"Tôi có.... Một bộ quần áo, tân, rất đẹp." Trương Giai Thiến cũng  đứng ở bên cạnh Nhạc Khánh Yên hỗ trợ bày chén đũa, vẫn luôn chú ý đến Phương Thừa Cảnh, tự nhiên nghe được bọn họ đối thoại, nhỏ giọng nói.
"Còn mới, tôi chưa mặc qua."

"Vậy tôi mua."
Phương Thừa Cảnh cuối cùng chịu đối.với Trương Giai Thiến nói chuyện, tuy rằng thanh âm thực lãnh khốc,  nhưng không khỏi khiến Trương Giai Thiến trong lòng nhảy nhót. Phải biết rằng Phương Thừa Cảnh cho dù ánh mắt hắn nhìn đến cô xuất hiện ở  khách sạn chấn kinh một chút, cũng chỉ một chút mà thôi, sau đó không ném cho cô một ánh nhìn, cũng không thèm nhìn tới cô, đương như Trương Giai Thiến cô không tồn tại, trong lòng cô cỡ nào thất vọng.

Trương Giai Thiến cũng không biết chính mình thất vọng cái gì, hắn đối diện với những những người đều là bộ dáng xa cách, chỉ có đối với cô gái kia là cực hạn ôn nhu. Hắn bị cô nhìn thấy nơi đó, luôn  cảm thấy hắn không thể bình tĩnh như vậy, đối với cô hơi có chút thái độ khác thường nhưng cũng không mấy hảo cảm, vì cái gì coi cô không ra gì, chẳng lẽ cũng cho rằng cô là người xấu sao.

"Không...... Không cần tiền."
Trương Giai Thiến ôm quần áo đi tới, Phương Thừa Cảnh từ ví tiền lấy ra vài tờ đưa cho cô..
"Không có việc gì, chị cầm đi, này coi như tôi mua lại của chị" 
Ái Thanh mỉm cười nói, giải tỏa sự quần bách của Trương Giai Thiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro