🍑C17: Sữa chua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

E thẹn khép chân lại bất quá Lãnh Thiên đã nhanh một bước ngăn cản ý đồ của Mỹ Nhân.

- Đừng nhìn mà~.

Mỹ Nhân kiều mị rên, nàng cựa mình muốn chốn chạy, thâm tâm hối hận khi đồng ý yêu cầu của Lãnh Thiên, nói không ngại là dối, mà ngại cũng chỉ đúng một nửa, chẳng qua nàng chưa sẵn sàng cho chuyện này. Thật khó để phán đoán cảm xúc bây giờ của Mỹ Nhân, rối bời!.

- Của chị thật đẹp, nó đang nở rộ trước mắt em này.

Lãnh Thiên cong khoé môi khen ngợi, hai cánh hoa mập mạp, hồng hào đang hưng phấn vì kích thích, hé mở trước lời khen của Lãnh Thiên.

Trước lời nói thật lòng Mỹ Nhân như được tiếp thêm động lực, buông thả mặc Lãnh Thiên nhìn ngắm, nàng ngại ngùng nhắm mắt, bờ mi run lợi hại khi ngón tay Lãnh Thiên chạm vào nơi tư mật đang chảy dịch nhờn.

- Chị ra thật nhiều nước nha, muốn tới vậy sao?.

Không nghe được tiếng đáp trả, bất quá Lãnh Thiên thấy rằng Mỹ Nhân đang gật đầu thay cho lời nói. Cô bật cười trước hành động đáng yêu này của nàng "tính ra lần này là lần thứ hai cô và nàng phát sinh quan hệ, sao lại ngại ngùng đến thế cơ chứ?" nhưng có một điều Lãnh Thiên không hề biết cô bị Mỹ Nhân gạt!.

- Um...âh~.

Mỹ Nhân tê dại ngón chân ngay lúc Lãnh Thiên kề lưỡi vào chỗ đó liếm. Khoái cảm này còn sung sướng hơn lúc làm phía trên nữa, quá mức kích thích rồi đi.

Lưỡi dài quét dọc một đường từ trên xuống, nơi tư mật bị kích thích mà chảy ái dịch ướt át. Lãnh Thiên nếm thử mùi vị của Mỹ Nhân, sền sệt, hơi chua có chút vị ngọt đọng lại, giống đến 70% mùi sữa chua mà thường ngày cô hay ăn, đó là theo đánh giá của Lãnh Thiên.

Gật đầu khen ngon, Lãnh Thiên tiếp tục vùi đầu vào hang động ẩm ướt, dùng chiếc lưỡi điêu luyện khuấy đảo nhân tâm. Mô phỏng động tác máy khoan mà đâm chọt thật sâu khai phá vùng đất lầy lội.

- Ứm~ um~... thoải mái quá Thiên Thiên... a a~~.

Mỹ Nhân sướng đến run người, tay ghì chặt đầu Lãnh Thiên áp sát vào nơi tư mật. Nàng kiều mị rên rỉ trước tay nghề của cô, nếu chẳng phải biết rõ Lãnh Thiên chỉ mới quen Ái Nguyệt thì chắc nàng đã gán cho Lãnh Thiên cái tội phóng túng rồi, kinh nghiệm quá mức phong phú đi làm nàng sướng muốn chết.

"Sột sột".

Âm thanh như húp nước mì vang lên, quá mức kích thích, không khí đã nóng bức rồi lại kèm theo âm thanh dâm đãng này nữa, phản ứng sinh lí theo đó tăng theo tỉ lệ thuận. Chân dang rộng ra hết mức có thể để Lãnh Thiên chen chút dễ dàng, lý trí Mỹ Nhân đã bị cuốn bay từ khi nào nhường chỗ cho dục vọng lên ngôi.

Chẳng để nàng phụ lòng Lãnh Thiên ra sức chăm sóc cây cỏ trên mảnh đất này. Tăng nhanh tốc độ đá lưỡi, mỗi cú đâm đều mạnh bạo, tiến vào sâu nhất có thể kèm theo đó ngón tay ấn lên hạt đậu đang nhô cao, bàn tay còn lại sờ soạn mông nàng một phen.

- Um... chị sắp ra~.

Lãnh Thiên hì hục cài cấy trên người nàng không biết mệt là gì mặc dù tối qua say bí tỉ, quả là dân tập gym, kiểu này Mỹ Nhân sẽ được Lãnh Thiên chăm sóc dài dài, chỉ sợ điện có đủ mà thiếu nước xài thôi.

Bị kích thích từ nhiều phía Mỹ Nhân chẳng thể trụ nổi mà cao trào phun ra một dòng thủy triều tưới lên mặt Lãnh Thiên, một số bị cô uống trọn ừng ực, số còn lại theo đó chảy xuống ga giường.

Cao trào qua đi Mỹ Nhân thở phì phò, ngực phập phồng như sóng vỗ, nhấp nhô nhấp hô theo một nhịp điệu tạo nên mỹ cảnh hút mắt.

Lãnh Thiên chòm lên, áp xuống môi Mỹ Nhân một nụ hôn nhẹ nhàng không chiếm hữu, chỉ có yêu thương cùng cưng chiều vô đối. Nàng dù mệt vẫn đáp trả lại, hai người quấn quít, dây dưa kéo dài nụ hôn hạnh phúc. Mỹ Nhân có thể cảm nhận được tư vị của chính bản thân còn sót lại trên môi Lãnh Thiên, cô không gớm hà cớ gì nàng ngại, bụng nghĩ thầm sau này phải ăn thật nhiều dứa thơm, còn công dụng không nói chắc ai cũng biết mà há.

Rời khỏi nụ hôn Pháp, một sợi chỉ bạc kéo dài bắt cầu giữa hai đôi môi đẹp đẽ có phần sưng tấy vì hôn. Lãnh Thiên chỉnh lại vài sợi tóc tán loạn trên trán Mỹ Nhân, mắt sủng hạnh nhìn nàng thắm thiết.

- Cho chị ôm em một chút.

Mỹ Nhân làm nũng đưa tay lên y hệt trẻ nhỏ đòi bế, nàng có cần phải đáng yêu thế không? Lãnh Thiên sao chịu nổi đây.

Ngồi trong lòng Lãnh Thiên được cô ôm ấp, Mỹ Nhân cảm thấy thật vui sướng, Lãnh Thiên bây giờ là của nàng rồi "con nào lén phén lại gần là chết với bà".

Cúi đầu nhìn ngắm người trong lòng chỉ thấy Mỹ Nhân cười đến tít mắt, phải nói nụ cười mang phần hồn nhiên và ngây thơ của nàng rất đẹp, như đang toả nắng vậy, quá chói mắt, tại sao lúc trước cô không phát hiện ra nhỉ?. Chắc tại vì trong lòng đã có Ái Nguyệt nên mọi bông hoa đẹp xuất hiện bên cạnh đều bị lu mờ trong mắt Lãnh Thiên. Vì một người chẳng ra gì mà bỏ lỡ cả rừng hoa, nghĩ lại Lãnh Thiên cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, bị người ta xỏ khuyên như con trâu mà chẳng hay biết gì hết.

- Cơ bụng của em cứng quá!.

Mỹ Nhân bất ngờ khi phát hiện ra điều thú vị, đêm qua chỉ nhìn sơ sơ, hiện tại mới trực diện chăm chú nhìn gần đến thế, nàng sờ thử cảm giác cứng cứng, các múi cơ lộ rõ ra còn có cả rãnh nữa, sờ thật thích!. Ai nói đàn ông mới có cơ bụng, phụ nữ cũng có vậy, chỉ có điều rất ít người chăm chút đến phần này thôi. Lãnh Thiên là một ví dụ này, chăm tập gym bởi vậy phần bụng cơ đẹp hút hồn, dư sức dụ dỗ mấy em xin tươi ngoài kia, chẳng qua là cô không muốn chơi qua đường thôi, chứ một khi mà cô mà ra tay đảm bảo con cá nào cũng dính lưới, mặc sức mà mần thịt.

- Thích không?.

Lãnh Thiên nhướng mày hỏi, cưng nựng má hồng của Mỹ Nhân, càng ngắm lại càng thấy nàng đẹp nha, rất có cốt cách Thần Tiên tỷ tỷ, nàng mà dấn thân vào Showbiz đảm bảo nổi như cồn.

- Thích, bây giờ em là của chị rồi, chỉ có mình chị được sờ thôi đó.

Mỹ Nhân ngẩn đầu chu mỏ nói, nàng là đang chặn phủ đầu Lãnh Thiên nha, tránh để tình trạng có trăng quên đèn, có mới nới cũ, mèo mã gà đồng, đi ăn vụn. Với tính chiếm hữu cao Mỹ Nhân không cho phép điều này sảy ra. Bất quá dù ghen đến đâu thì Mỹ Nhân là một người có chừng mực sẽ không kiểm soát quá đáng, Lãnh Thiên là người nàng yêu sao nỡ trách cứ chứ, nhưng mấy con tiểu tam thì lại khác, nàng quánh bờm đầu cho qua châu phi làm sư tử luôn, vậy cho chừa.

- Chỉ có mình chị thôi được chưa.

Lãnh Thiên cười nhạt lắc đầu, vuốt tóc mượt của Mỹ Nhân. Nghe được lời hứa của Lãnh Thiên, Mỹ Nhân càng thêm vui vẻ, gật đầu đồng ý, tay tiếp tục sờ soạn rồi lại chọt chọt vào các múi cơ chơi đùa, Lãnh Thiên dựa vào thành giường xem điện thoại mặc Mỹ Nhân chiếm tiện nghi.

Hai người ôm giường đến 9,10 giờ mới chịu chỉnh chu quần áo đi ăn sáng. Nói trắng ra Lãnh Thiên không biết nấu cơm bởi vậy trong tủ lạnh chỉ có qua loa vài cái trứng, rau giá ăn kèm, chẳng có thực phẩm nào bổ dưỡng để nấu bữa chính hết. Chủ yếu toàn ra ngoài quán để ăn, một phần vì sống một mình nên nhiều lúc rất lười nên không có học nấu ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro