C32: Cua lại tình cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lãnh Thiên sau khi mua nước xong liền tìm một chỗ ngồi nghỉ mệt, nơi đó cách Ái Nguyệt một khoảng khá là xa, nàng cũng không dám lại gần cô, chỉ lẳng lặng ngồi đó mân mê chai nước, mắt buồn rầu mà ngắm trộm Lãnh Thiên từ xa.

Bỗng Lãnh Thiên nhận một cuộc gọi đến, cô bắt máy, trò chuyện thoải mái với đối phương, không biết là nói trời trăng mây gió gì đó mà trông Lãnh Thiên rất vui vẻ, miệng cười tủm tỉm không ngớt.

Ái Nguyệt nhìn đến liền vô thức câu mày đẹp, nàng không vui, người làm Lãnh Thiên vui vẻ như vậy chỉ có thể là Mỹ Nhân, bạn gái mới của cô. Tim Ái Nguyệt rung lên hồi chuông cảnh báo, lúc ở bên nàng, Lãnh Thiên cũng vui vẻ nhưng bây giờ lại thấy cô còn vui hơn khi ở bên Mỹ Nhân, âu cũng tại vì lúc đó Ái Nguyệt không có chiều chuộng cảm xúc của Lãnh Thiên cho lắm, đến cả một nụ hôn trao nhau cũng đếm trên đầu ngón tay, đâu có như Mỹ Nhân lúc nào cũng kè kè bên Lãnh Thiên hôn khắp mặt cô một cách trân trọng.

Xem ra tình cảm giữa hai người họ thật sự rất tốt, nàng không biết có thể đối chọi lại Mỹ Nhân không nữa, dù sao thì chị ta cũng là chủ của chuỗi nhà hàng nổi tiếng còn nàng chỉ là sinh viên đại học, so về đường đời thì chênh lệch tận 4 năm, Ái Nguyệt thở ra một hơi dài não nề.

Lúc này đây Lãnh Thiên đã cúp máy, thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về. Trong khi đó Ái Nguyệt đang miên man suy nghĩ kế sách, đến lúc quay lại tìm kiếm Lãnh Thiên thì người đã không thấy đâu. Nàng chẳng buồn mà tập thể hình, xách đít đi về, đến đây chủ yếu là để gặp cô, chứ tập tành gì, body nàng trời sinh đã đẹp, thân hình mềm mại như nước, lồi lõm những chỗ cần thiết, nhiều lúc tự ngắm bản thân trong gương Ái Nguyệt còn phải chạch lưỡi khen ngợi. Bất chợt Ái Nguyệt có một suy nghĩ mạnh bạo đến phương diện này, "có khi nào Lãnh Thiên nếm thử nàng rồi sẽ sinh ra nghiện mà rời bỏ chẳng được hay không?".

Qua ngày hôm sau, đúng giờ Lãnh Thiên lại đến phòng tập, vừa mới bước vào liền trông thấy bóng dáng quen thuộc đứng ở kia, Lãnh Thiên nhìn đến chỉ nhếch mép cười khinh miệt.

"Ở ngoài hết trai đẹp rồi, vô đây để lừa tình trai 6 múi sao?". Lãnh Thiên xấu xa nghĩ thầm khi nhìn thấy Ái Nguyệt bị một đống trai bu quanh xin số điện thoại.

- Xin lỗi mấy anh nha, số điện thoại em không thể tùy tiện cho được, bù lại em có thể cho nick Facebook được không ạ?.

Ái Nguyệt uyển chuyển từ chối, nhàn nhạt nở nụ cười thương nghiệp, trong thâm tâm thầm nghĩ, nàng sẽ chặn kết bạn với mấy tên này hết.

- Được chứ.

Mấy chàng trai kia hớn hở lấy điện thoại ra quét mã. Có được thứ họ muốn, đám đông nhanh chóng giải tán trả lại không gian cho Ái Nguyệt, ai nấy đều chuyên tâm tập luyện thể hình.

Ái Nguyệt thở phào một hơi, mắt len lén nhìn Lãnh Thiên, nàng sợ cô hiểu lầm rồi lại nghĩ xấu cho nàng, nhưng lời giải thích chẳng thể thốt lên được bởi vì nàng không có đủ dũng khí bước đến gần cô.

Khởi động máy chạy bộ, Ái Nguyệt đứng cắn ngón tay, nàng phân vân không biết nên bấm nút nào, suy nghĩ một lúc thôi thì bấm đại nút này đi.

- A!.

Âm thanh la thất thanh phát ra từ đằng kia, vừa mềm mại lại vừa xen lẫn đau đớn lọt vào tai Lãnh Thiên bất giác thu hút sự chú ý của cô.

Quay đầu nhìn về phía Ái Nguyệt, nàng bị té!, trông có vẻ rất đau thì phải, bàn tay nhỏ nhắn ôm cẳng chân mà cắn môi mọng ẩn nhẫn chịu đựng cơn đau.

Ánh mắt chạm nhau, Ái Nguyệt rưng rưng lệ nhìn Lãnh Thiên như bị ủy khuất mà thương tâm đến ướt mi. Tự nhiên Lãnh Thiên có chút mủi lòng thương xót khi thấy mắt cá chân của nàng đỏ lên trông thấy.

- Em có sao không?.

Tự dưng ở gần kế bên có một chàng trai nhiệt tình chạy đến hỏi han Ái Nguyệt. Biểu hiện quan tâm người đẹp để làm quen, tạo thiện cảm tốt ban đầu.

Bạn không đẹp thì chẳng có ai tự dưng rảnh rỗi quan tâm mà ra tay giúp đỡ đâu, chẳng qua đều vì tư lợi cả thôi. Cũng như chàng trai này vậy, nếu Ái Nguyệt không có nhan sắc lại cộng thêm thân hình mượt mà này thì chắc gì mấy tên cơ bắp 6 múi kia đến làm quen.

- Cảm ơn anh, em không sao?.

Ái Nguyệt cười gượng nói, mắt lén nhìn Lãnh Thiên tự dưng thấy chột dạ ngang mặc dù nàng chẳng làm ra hành động rù quyến ai cả. Cái này là sự cố bất ngờ chứ không có sắp đặt trước, trong thâm tâm nàng có chút chờ mong Lãnh Thiên sẽ đến hỏi han, bất quá cái thằng cha này từ đâu ra giành chỗ trước, thật tức mà không nói được.

- Chân em bị sưng rồi hay để anh...

Ánh mắt hắn thoáng hiện một tia đê tiện, bàn tay vươn tới định sờ đến chân của Ái Nguyệt.

- Cô ấy là bạn của tôi.

Bất ngờ Lãnh Thiên nhanh chân bước đến, đưa tay bắt lấy cánh tay hắn, ngăn cản bàn tay thô ráp chạm đến chân nõn nà của Ái Nguyệt, cô lạnh mặt hình hắn bằng ánh mắt cảnh cáo. Cái tên này Lãnh Thiên thừa biết hắn chẳng tốt lành gì hết, hắn nổi tiếng là tay dê xòm của phòng tập gym, mấy em xinh tươi mới vô ngờ nghệch toàn bị hắn tiếp cận, lấy lòng tốt chỉ dẫn để mà sờ mó.

Quá kinh ngạc Ái Nguyệt không ngờ đến Lãnh Thiên sẽ bước đến giúp nàng giải vây. Nàng vui đến nỗi sắp khóc rồi đây này, mắt ngấn lệ nhìn Lãnh Thiên tràng ngập vui mừng.

- Vậy cô giúp em ấy nhé tôi đi tập tiếp đây.

Hắn gãi đầu cười ngại ngùng, nói xong liền lãng lãng đi ra chỗ khác, trông vậy mà lại sợ Lãnh Thiên, bởi trước đây hắn đã từng tiếp cận Lãnh Thiên thế là bị cô bẻ cho trẹo tay nên đâm ra ái ngại cô đến tận bây giờ.

Kẻ thứ ba đi mất, hiện tại không gian chỉ còn lại hai người, Lãnh Thiên thở dài nhìn cái chân sưng một cục của Ái Nguyệt bất chợt nhói lòng thương tiếc. Giúp người thì giúp cho trót vậy, Lãnh Thiên nâng chân Ái Nguyệt lên nhìn ngắm một chút, cái này là bị trật chân rồi. Đã không biết sử dụng máy tập thì hỏi người ta chỉ cho, phòng tập thiếu gì người, bấm đại làm chi, chọn ngay chế độ chạy nhanh, cho nên mới không bắt kịp mà bị trượt thang cuốn ngã đến trật chân.

Cảm giác tê dại mờ nhạt như tia xung điện len lỏi đến mọi tế bào khi được bàn tay Lãnh Thiên chạm vào, Ái Nguyệt thất thần ngồi đó nhìn Lãnh Thiên một cách mê luyến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro