C47: Suger mommy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lãnh Thiên nằm kê đầu lên chân của Alina, thoải mái được nàng đút nho vào miệng, lại còn được mát xa đầu, cảm giác thư thái khi ngón tay mềm mại của Alina nhẹ nhàng chạm vào da đầu xoa xoa.

- Thành tích học tập dạo này tốt chứ?.

Lãnh Thiên nuốt xuống trái nhỏ, quan tâm hỏi.

- Dạ tốt, xếp hạng học kỳ I vừa qua em đứng đầu bảng đó nha.

Alina hào hứng khi nhắc đến thành tích học tập của bản thân, nàng trước giờ đều học rất chăm nhưng tiếc là chẳng còn người thân để khoe nhưng bây giờ thì khác rồi, nàng có cô, có thể chia sẻ niềm vui này rồi.

- Vậy em muốn chị thưởng gì?.

Lãnh Thiên vẫn nhắm mắt hỏi bởi vì đang phê đó mà.

Alina ngưng lại động tác mát xa, nàng cúi mặt sát xuống nhìn ngắm Lãnh Thiên, gương mặt đẹp đẽ mà hằng đêm nàng đều nhớ nhung. Kể từ lần ngủ chung cùng cô ở nhà trọ cho đến bây giờ Alina vẫn chưa được ngủ cùng Lãnh Thiên lần nào cả. Nàng nhớ hơi ấm của cô đến chẳng thể chịu nổi nữa.

Lãnh Thiên khẽ mở mắt khi hơi thở ấm nóng của nàng cứ phả vào mặt cô. Lãnh Thiên nhìn chằm chằm vào bờ môi hồng câu dẫn kia, không báo trước mà nâng đầu, hôn vào môi nàng một cái.

- Thích gì cứ nói chị mua cho em.

Lãnh Thiên bồi thêm một câu bởi cô tưởng Alina khó mở miệng nói ra thứ nàng yêu thích nên mới lưỡng lự nhìn cô như thế.

- Em... chị có thể ở lại ngủ với em một đêm hay không?.

Alina hạ quyết tâm, thẳng thắng nói ra yêu cầu thiết tha của nàng.

Lãnh Thiên có chút bất ngờ khi sự đòi hỏi của nàng quá mức bình dị, cô cứ tưởng đâu nàng đòi mua thứ gì mắc tiền lắm nên mới khó mở miệng nào ngờ điều đơn giản này lại khiến nàng phân vân đến thế. Đứa trẻ nhỏ này phải chịu thiệt thòi đến mức nào cơ chứ. Lãnh Thiên cảm thấy thật tội nghiệp cho Alina.

Nhìn thấy ánh mắt cầu mong cùng gương mặt cún con kia quá đỗi dễ thương, Lãnh Thiên suy nghĩ nhanh liền đồng ý ở lại.

- Chẳng những một ngày mà liên tiếp ba ngày chị đều ngủ ở đây được chưa bé con.

Lãnh Thiên cười nói, cưng nựng ngắt cái mũi cao vút kia.

- Yeah, yêu chị nhất.

Alina vui mừng ra mặt, nàng cười thật tươi, cũng thật hồn nhiên, ôm cô hôn vào má một cái chốc to rõ.

Alina mặc dù không có yêu cầu vật chất từ Lãnh Thiên, bất quá cô vẫn muốn bù đắp cho nàng một chút sự thiếu thốn trước kia, để nàng không phải thua thiệt với bạn bè do đó Lãnh Thiên đã chở Alina đi mua sắm.

Nắm tay nàng dắt vào cửa hàng thời trang Zara tầm trung để lựa đồ, bởi Lãnh Thiên không muốn người khác nhìn vào thấy Alina mặc đồ sang quá thì lại đàm tiếu bậy bạ, nói rằng nàng làm sugar baby cho người ta, miệng đời mà ai biết được, nhất là lũ bạn học đang ở tuổi ăn chưa no, lo chưa tới kia.

Đi tới đi lui nãy giờ Alina ngắm nghía một hồi cũng chỉ lựa được có một bộ, nhìn vào giá thôi cũng thấy mắc rồi, với bản tính tiết kiệm thường ngày Alina nào dám tiêu sài hoang phí mặc dù biết rằng lát nữa Lãnh Thiên sẽ trả thay nàng.

- Chị, em mua cái này.

Alina mặc thử cái váy trắng tinh khôi cho Lãnh Thiên ngắm thử, nàng xoay một vòng tròn, váy xoè ra tung bay, Lãnh Thiên nhìn đến liền tán thưởng nhan sắc xinh đẹp có một không hai này, nhìn nàng cứ như một nàng công chúa từ truyện bước ra, vừa thuần khiết, vừa đẹp đẽ, ở xã hội nhiều góc khuất bây giờ dễ gì tìm ra một nàng thơ tâm hồn trong trắng như thế. Lãnh Thiên thật có diễm phúc mới ẵm được nàng trong tay.

- Để chị lựa thêm cho em, mua có một bộ sao bận đủ cơ chứ.

Lãnh Thiên tiến đến trách yêu nàng, bèn nắm tay Alina dắt đi một vòng giá trưng bày quần áo.

- Cái này, cái này, v...v... gói hết lại giúp tôi.

Lãnh Thiên chỉ việc chỉ chỉ ngón tay, còn việc thu gom là của cô nhân viên đi theo phía sau, hễ thấy cái nào đẹp hợp với Alina, Lãnh Thiên đều chọn hết.

Alina nhìn đến liền hoa mắt chóng mặt, dẫu biết Lãnh Thiên rất giàu nhưng không ngờ cô lại tiêu tiền hoang phí trên người nàng như thế, bất giác bụng Alina có một dòng nước ấm chảy qua. Nàng mỉm cười nhẹ, nhìn Lãnh Thiên bằng một ánh mắt chân tình.

- Vì em xứng đáng.

Cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, Lãnh Thiên quay đầu sang, phát hiện ra là Alina, cô liền nở nụ cười cưng sủng, bước tới một bước kéo gần khoảng cách với nàng hơn, kề bên tai nàng nói một câu đầy ái muội khiến cho nàng đỏ mặt chết đi được.

- Của chị tổng cộng hết 99 triệu ạ.

Cô nhân viên trẻ niềm nở đưa tờ bill cho Lãnh Thiên xem. Khách sộp đến biểu hiện cũng phải nhiệt tình một chút, trường hợp này rất đúng với câu nhìn mặt mà bắt hình dong. Đúng là có tiền thì người khác sẽ xem bạn là thượng đế, có tiền thật tốt.

Alina nghe đến số tiền phải chi trả đầu liền choáng váng, bất quá nội tâm như sóng cuộn nhưng ngoài mặt không vì thế mà thất thố. Nàng vẫn còn ổn.

Lãnh Thiên không chần chừ mà móc bóp, số tiền này chẳng là gì so với núi tiền đôla mà Lãnh Thiên hiện có bây giờ.

Cô nhân viên nhanh tay cầm lấy cái thẻ đen trên tay Lãnh Thiên đem đi cà rồi trả lại.

Sau khi mua sắm quần áo, hai người tiếp tục đi siêu thị mua thức ăn, lượn vài vòng thế là trở về nhà nấu cơm chiều. Alina đâu có như ai kia, sống một mình cho nên không biết nấu ăn, trái lại nàng nấu ăn rất ngon dù tay nghề không thể sánh bằng Mỹ Nhân nhưng những món nàng nấu lại hợp khẩu vị của Lãnh Thiên. Bữa cơm chiều ấm áp hạnh phúc cứ thế trôi qua, Alina thoả mãn ôm Lãnh Thiên ngủ say trên giường.

Mỹ Nhân nằm trằn trọc trên giường lớn, nàng khó ngủ khi thiếu đi hơi thở quen thuộc của cô, dù biết Lãnh Thiên về quê có việc vài ngày nữa mới quay trở lên, bất quá cảm giác trống vắng đến hiu quạnh này nàng chẳng thích chút nào. Lúc trước sống một mình vẫn ổn nhưng kể từ khi có cô bên cạnh, nàng dường như ỷ lại, được Lãnh Thiên ôm ngủ đã trở thành một thói quen ăn sâu vào tiềm thức của Mỹ Nhân, thiếu đi vòng tay rắn chắc đó, nàng liền cảm thấy cuộc sống thật cô đơn.

Ái Nguyệt còn tệ hơn thế nữa, từ sau lần Lãnh Thiên ngủ tạm ở nhà nàng, bộ quần áo dính máu đó cô đã bỏ lại, Ái Nguyệt giặt thật sạch sẽ rồi đem ôm đi ngủ mỗi tối. Mê luyến gì đâu mà thấy ớn!.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro