C48: Cố vấn The Night

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nữa tháng trôi qua vết thương ở chân Yến Quyên đã phục hồi rất tốt, có thể đi lại bình thường rồi, bất quá vẫn chưa thể vận động mạnh được.

Tổ chức The Night được xây dựng ở dưới lòng đất, vị trí ngoài thành phố. Yến Quyên là đại tỷ đứng đầu trên 500 đàn em, cô không yêu cầu số lượng thành viên mà chất lượng phải đặt lên hàng đầu, phần lớn thành viên của tổ chức The Night có xuất thân rất phi phàm, mọi người đều có một sở trường riêng chẳng hạn như võ, bắn tỉa, hacker,... Trong số đó còn có người từng là công an, luật sư, lính đặc công, tiến sĩ nữa, bởi vậy tổ chức The Night rất biết cách né tránh pháp luật do đó bọn áo xanh chẳng làm được gì.

Lãnh Thiên và Yến Quyên quen biết nhau trong hoạn nạn cũng coi như tỉ muội thâm tình, đêm đẫm máu đó Yến Quyên có ngỏ ý mời Lãnh Thiên tham gia vào tổ chức The Night, Lãnh Thiên suy nghĩ vu vơ liền đồng ý, có một thế lực lớn ở phía sau chống lưng thì còn gì bằng, đi đường chẳng sợ bố con thằng nào. Lãnh Thiên cứ tưởng đâu sẽ được làm chức vụ thành viên nào ngờ một bước lên mây, ngồi ngay vị trí cạnh Yến Quyên, nhị tỷ của đám đàn em hùng hổ kia.

Đưa mắt nhìn một lượt hơn 500 người nam nữ có đủ đứng ngay hàng thẳng lối ở phía dưới, Lãnh Thiên cảm thán trong lòng, cảnh tượng này cứ như xem phim giang hồ thực tế ảo vậy. Quá sức hùng tráng!.

Mỗi thành viên của The Night sẽ phải xăm một hình xăm biểu tượng mây che một phần mặt trăng máu ngay trước ngực để chứng tỏ thân phận. Người đứng đầu như Yến Quyên và Lãnh Thiên thì không cần phải xăm, đây cũng là đường lui.

Sở dĩ ngày hôm nay Yến Quyên dẫn Lãnh Thiên đến đây là để giới thiệu cho chúng đàn em biết mặt cũng như cho Lãnh Thiên tham quan một chút cơ ngơi bá chủ này.

- Chúng em xin ra mắt nhị tỷ.

Đám đàn em phía dưới đồng thanh chào Lãnh Thiên.

- Tôi Lãnh Thiên đảm nhiệm vị trí cố vấn cho The Night xin hứa sẽ dốc hết tâm huyết phát triển The Night lớn mạnh hơn nữa.

Lãnh Thiên đứng lên, bước ra khỏi ghế Rồng, đứng trước chúng đàn em, mắt nhìn một lượt ở phía dưới rồi dõng dạc nói. Cảm giác đứng trên cao thật sảng khoái, cứ như là vua với chúng thần vậy. Yến Quyên thật biết cách bày trí căn phòng này mà.

Sau một màn chào hỏi đầy hoành tráng, đám đàn em lui xuống, việc ai nấy làm. Yến Quyên dẫn Lãnh Thiên đi vòng quanh cơ ngơi này một chút, ở đây chia ra rất nhiều gian phòng rộng, phòng tra khảo, phòng giam, phòng nghiên cứu, phòng vũ khí,...

Dừng trước một căn phòng đầy tượng thạch cao hình người với nhiều tư thế đứng khác nhau, Lãnh Thiên thấy lạ mắt bèn hỏi.

- Cái này đúc để trang trí sao?.

- À, mấy bức tượng này vốn để phi tang xác người. Xác chết được đem đi thiêu hủy, lấy cốt rồi trộn với thạch cao đúc thành tượng.

Yến Quyên nhẹ tênh nói làm Lãnh Thiên một trận dựng tóc gáy. Không chỉ gì ở phòng này mà dọc hành lang cách chừng 2m sẽ có một bức tượng được trưng bày cứ như lạc vào triển lãm vậy. Nếu đếm ra con số thì cũng thật nhiều đi, trên 100 pho tượng chứ đùa.

Lãnh Thiên cứng nhắc giơ ngón tay cái lên tán dương cách thức làm việc của Yến Quyên. Tàn độc thật!.

Lãnh Thiên được Yến Quyên dẫn đi tham quan gần hết trụ sở, bất ngờ nhớ ra một vấn đề khả nghi, Lãnh Thiên dừng chân, quay đầu sang nói.

- Cô người yêu Thảo Linh của chị có vấn đề.

Yến Quyên thấy trong mắt Lãnh Thiên là chân thật, chắc rằng Lãnh Thiên không có nói dối, Yến Quyên khó hiểu, im lặng chờ Lãnh Thiên nói tiếp.

- Hôm chị bị truy sát hình như có liên quan đến cô ta thì phải.

Lãnh Thiên không nhanh không chậm nói, đây là chuyện riêng của Yến Quyên, Lãnh Thiên không tiện xía vào, chỉ nói ra nghi ngờ của bản thân, còn việc Yến Quyên giải quyết ra làm sao thì mặc Yến Quyên, nhưng đừng làm ảnh hưởng đến tổ chức là được. Lãnh Thiên bây giờ là một thành phần của The Night, sự sống còn của The Night Lãnh Thiên cũng có một phần trách nhiệm.

- Chị sẽ điều tra, cảm ơn em đã nói cho chị biết.

Yến Quyên bình tĩnh gật đầu đã biết, nhưng trong lòng là sóng ngầm đang cuộn trào, người cô tin tưởng không ngờ lại phản bội cô "xem tôi làm sao xử lý em Thảo Linh".

Chuyện cần nói cũng đã nói, Lãnh Thiên chào tạm biệt Yến Quyên trở về nhà. Ngay khi Lãnh Thiên vừa đi, Yến Quyên lập tức gọi một cuộc điện thoại.

_________

Căn phòng tĩnh mịch, nương theo ánh sáng mờ ảo phác hoạ hai thân ảnh nằm ngay ngắn trên giường.

Dạo gần đây Lãnh Thiên không có ôm Mỹ Nhân ngủ nữa điều này khiến nàng suy nghĩ mông lung, cảm giác dường như Lãnh Thiên dần trở nên lạnh nhạt hơn vậy, không còn yêu thương nàng như trước.

Càng nghĩ càng thấy bản thân chịu ủy khuất, Mỹ Nhân nước mắt rưng rưng nhìn Lãnh Thiên. Bận rộn cả ngày chỉ đến buổi tối mới được gần gũi cùng Lãnh Thiên, ấy thế mà đến một cái ôm Lãnh Thiên cũng phớt lờ, sao Mỹ Nhân không buồn tủi cho được.

Cảm tính có một đạo ánh mắt nhìn mình chằm chằm, Lãnh Thiên hé mắt. Chỉ mới nằm xuống nệm không lâu nên giấc ngủ chưa được sâu, Lãnh Thiên dễ dàng thức giấc.

Thấy trong mắt nàng là nước mắt lưng tròng, Lãnh Thiên cất tiếng hỏi.

- Chị làm sao vậy, tối rồi sao còn không ngủ?.

Thấy Lãnh Thiên quan tâm hỏi, Mỹ Nhân tự nhiên không kìm được mà khóc lên.

Lãnh Thiên khó hiểu nhìn nàng, không biết bản thân đã làm sai điều gì.

- Em... hức... em không ôm chị ngủ... hức... em không thương chị nữa đúng không?.

Mỹ Nhân nghẹn ngào nói, giọt lệ rơi ra nhoè đi hình ảnh trước mắt, gương mặt Lãnh Thiên mờ nhạt trong mắt của Mỹ Nhân.

Lãnh Thiên cảm nghĩ nàng thật nhạy cảm, có chuyện không ôm ngủ cũng suy diễn ra cho được, bất quá nó lại đánh trúng phần nào chuyện Lãnh Thiên vụng trộm bên ngoài, cô bất giác chột dạ trong lòng.

- Nào có, chị suy nghĩ quá nhiều rồi đó, thôi nín đi em ôm chị ngủ nha.

Lãnh Thiên cười nhẹ, lựa lời dỗ dành Mỹ Nhân, tay định vòng qua ôm nàng vào lòng thì bất ngờ nàng giận dỗi nằm quay lưng lại với cô.

- Chị không dám làm phiền em, chị có thể tự ngủ.

Mỹ Nhân khịt mũi nói, chất giọng khàn đặc chịu muôn vàn ủy khuất làm tim Lãnh Thiên nhói một cái.

Dáng lưng thanh mảnh, bờ vai trắng nõn lộ rõ trong không khí bởi cái áo ngủ mỏng manh hai dây, nàng tựa như một nữ vương kiêu ngạo mà chẳng thèm ngó mắt đến cô. Đính xác là như vậy nhưng nàng chỉ kiêu kì với những người ngoài kia còn đối với Lãnh Thiên, Mỹ Nhân lúc nào cũng nhu mì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro