C49: Tình yêu không có lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đẹp giận là dỗi thế thôi chứ Lãnh Thiên mà nghe lời theo là coi như toi. Nhích người lại gần, Lãnh Thiên vòng tay qua ôm eo thon của nàng. Mỹ Nhân liền nở nụ cười tươi rối, bất quá nàng vẫn muốn làm giá một chút, đẩy vai không cho Lãnh Thiên cơ hội có gần gũi.

- Em buông ra, ôm ấp thật khó chịu, chị ngủ không được.

Mỹ Nhân giận dỗi chu mỏ nói. Mỗi lần nàng hất cô ra thì cô cứ tiếp tục vòng tay qua ôm eo nàng chặt hơn. Người gì đâu lì lợm thấy sợ bất quá Mỹ Nhân thực thích.

- Chị không cho em ôm thì em đi ôm cô khác vậy.

Lãnh Thiên nhìn người trong lòng giãy dụa, cô cong khoé môi cười thích thú, đầu kề sau gáy Mỹ Nhân nửa thật nửa đùa nói, vòng tay hơi buông lỏng như có ý định rời đi.

Ngay lập tức Mỹ Nhân liền phản ứng với câu nói đó, nàng thôi không làm mình làm mẩy nữa, nàng trở mình, mặt đối mặt với cô.

- Em dám, chị cắt cái đó của em.

Nhìn thấy nàng đỏ mắt trừng trừng mình, tròng trắng bao phủ con ngươi đen láy thật to, nhìn có hơi đáng sợ bất quá Lãnh Thiên lớn gan phản bác lại.

- Em làm gì có cái đó mà cắt.

Câu trả lời hết sức thản nhiên bỗng chốc làm Mỹ Nhân á khẩu, nàng sao lại quên Lãnh Thiên làm sao có cái đó như đàn ông cơ chứ, đúng là tự đào hố chôn mà.

Mặt có vẻ đỏ, Mỹ Nhân không chịu yếu thế, nàng nhếch mép cười tà, âm lãnh nói, đúng chất dáng vẻ của nữ vương thương trường âm hiểm.

- Không sao, chị có thể dắt em đi triệt sản.

Nhìn thấy nụ cười nhiệt tình đan xen tia nguy hiểm của Mỹ Nhân chắc rằng nàng chẳng phải nói đùa khiến cho Lãnh Thiên bất giác lạnh sống lưng. Làm như cô là thú cưng không bằng, dắt đi triệt sản, hừ!.

- Chị không muốn mang thai con của em sao?. Nỡ lòng nào để em không có người nối dõi chứ!.

Lãnh Thiên bày ra gương mặt buồn bã, ánh mắt long lanh, ngấn nước hỏi.

Mỹ Nhân nhìn đến tim liền mềm nhũn, thật không ngờ Lãnh Thiên cao ngạo khí chất, ngày thường khó gần lại có một bộ mặt này, quá đáng yêu cơ chứ.

- Không phải mà~ chị rất muốn mang giọt máu của em, chẳng qua chị không muốn em ôm ấp cô gái nào ngoài chị hết. Coi như chị ích kỉ cũng được, chị chỉ muốn giữ em làm của riêng thôi.

Mỹ Nhân dùi vào lòng Lãnh Thiên, ôm cô thật chặt, bày tỏ hết nỗi lòng. Không phải nàng không tin tưởng cô mà dạo này nàng không tìm thấy cảm giác an toàn nào từ cô, có lẽ giác quan thứ sáu của nàng bị hư rồi chăng hay do cô có mối quan hệ khác đang che giấu nàng nên nàng mới cảm thấy địa vị bị đe doạ.

- Đừng suy nghĩ vu vơ nữa, sau này mỗi đêm em đều ôm chị ngủ được không?.

Lãnh Thiên nhu tình nhìn Mỹ Nhân, nhẹ giọng nói, hôn lên vầng tráng nhẵn nhụi của nàng. Vuốt ve tấm lưng mỏng manh, ru nàng ngủ thật sâu, chỉ thấy Mỹ Nhân "ừm" một tiếng nho nhỏ rồi nhắm mắt ngủ từ khi nào.

Màn đêm buông xuống thật đen, tia sáng từ ngôi sao trên bầu trời cao thâm thẳm mờ nhạt rọi xuống như chính tình yêu mà Lãnh Thiên dành cho nàng. Một thứ gì đó rất mông lung, bất kể bao lâu thời gian bên nhau vẫn có thể nhất thời rời đi.

_________

Bên trong căn phòng khách uy quyền, một người đàn ông đang nhâm nhi tách trà ngon, hơi nóng bốc lên lan toả hương thanh nhã xộc vào mũi.

Đặt tách trà xuống, động tác thư thái cầm phong thư lên lật qua lật lại, người đàn ông nhíu mày vì không biết người gửi là ai, sự tò mò dâng lên trong lòng, người đàn ông nhanh tay mở ra xem, bên trong là một tấm ảnh, chỉ suy nhất một tấm.

Sắc mặt người đàn ông khẽ biến, sự giận dữ hiện hữu trên gương mặt trung niên cương nghị có vài nếp nhăn nơi khoé mắt. Tay ông run run khi cầm tấm ảnh chụp rõ nét, bên trong tấm ảnh là hai người con gái đang hôn nhau trong chiếc xe hơi, người ngồi phía dưới ông không biết mặt nhưng chắc rằng người ngồi ở trên là con gái ông, Ái Nguyệt.

Một tiếng sau.

Ái Nguyệt đi học về, vừa bước chân vào phòng khách đã cảm nhận được bầu không khí qủy dị, mắt đảo qua phía sôpha liền nhìn thấy cha mẹ đang ngồi đó, sắc mặt họ không được tốt cho lắm, tim Ái Nguyệt đập nhanh, không biết là có chuyện gì bất quá Ái Nguyệt rất mau dẹp đi cảm giác bất an trong lòng hướng cha mẹ chào một tiếng.

- Cha mẹ, con mới đi học về.

- Ngồi xuống, cha có chuyện cần nói.

Định Luân cha của Ái Nguyệt nghiêm nghị chỉ tay vào ghế, cất tiếng ra lệnh.

Ái Nguyệt hồi hộp trong lòng, nàng ngồi ngay ngắn trước mặt cha mẹ, bị ánh mắt soi mói của họ phán xét từ trên xuống dưới, cảm giác cứ như bị người lớn phát hiện bí mật động trời vậy, thật bất an!.

- Có chuyện gì vậy cha mẹ?. Sao nhìn mặt hai người căng thẳng quá vậy.

Ái Nguyệt thoáng nhìn qua cha mẹ một cái liền thắc mắc hỏi.

- Con xem tấm ảnh đó đi sẽ hiểu.

Út Mơ mẹ của Ái Nguyệt nhìn con gái, thở ra một hơi rồi nói thay cho ông chồng.

Ái Nguyệt theo ánh mắt của mẹ nhìn xuống tấm ảnh bị úp xuống bàn, nàng đưa tay cầm lên xem. Tá hoả khi người trong đó là nàng cùng Lãnh Thiên. Góc chụp này chính xác là nàng và cô đang hôn nhau ở trong xe hơi ngay hôm cô bị thương đây mà. Ai là người chụp tấm này gửi cho cha mẹ nàng đây?, mục đích là gì?. Để tố cáo nàng bị bể bống sao?.

Hàng vạn câu hỏi xuất hiện liên tiếp trong đầu làm Ái Nguyệt thấp thỏm, cắn răng một cái, nàng hé môi giải thích.

- Cha mẹ chuyện này không như hai người nghĩ đâu...

Ái Nguyệt nói chưa xong liền bị Định Luân lên tiếng ngắt lời.

- Rõ rành rành như ban ngày mà còn chối nữa hả, cha mẹ tảo tần nuôi mày không lớn mà mày làm ra chuyện đáng xấu hổ như vậy. Mặt mũi đâu tao nhìn dòng họ đây hả con!?.

Định Luân lớn tiếng quát vào mặt Ái Nguyệt, thân làm một luật sư mang chính kiến cổ hủ, ông không chấp nhận con ông yêu thích nữ giới, giới tính không xác định, nữ không ra nữ, nam không ra nam, kinh tởm!.

- Kìa ông, có gì từ từ nói, con nó còn nhỏ, ông nạt nó như vậy không hay.

Út Mơ nắm lấy bàn tay chồng, xuống nước khuyên ngăn. Dù sao cũng là cha con cùng chung huyết thống, con dại thì cái mang, Ái Nguyệt yêu thích người đồng giới là chuyện sai trái, thân làm cha làm mẹ nên có trách nhiệm dạy bảo cho con gái đi đúng đường, chịu mềm chứ không chịu cứng, đạo lí này phần lớn áp dụng đều hiệu quả, Định Luân nóng nảy la rầy như thế sẽ làm phản tác dụng, Ái Nguyệt càng bướng bỉnh đi theo tình yêu sét đánh của nó thì phải làm sao đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro