0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có lẽ đó là sự sắp đặt của ông trời ban cho, khiến cho họ lại gặp thêm lần nữa ở một kiếp khác.

Y gương mặt lãnh đạm, nhìn từng dòng người đi lại tấp nập qua lớp cửa kính, những cánh hoa anh đào cứ từ từ rơi xuống nên đất.

Y nhấp ngụm trà hoa cúc thoang thoảng mùi hương, đáp:

"800 năm!"

Khi được hỏi đến, y chẳng ngần ngại, câu trả lời của y khiến người trước mắt đứng yên mất mấy giây có thể hiểu hết được.

"Đủ đau, yêu, thương, hận và nhớ một người."

"Chẳng phải ngươi nói rằng không muốn gặp người đó sao?"

Y im lặng, chẳng mở lời gì thêm sau câu hỏi của hắn, chỉ lặng lẽ nhìn cây hoa anh đào trước cửa tiệm cà phê.

[...]

Nắm trong tay thanh kiếm, nữ nhân đó chỉ lặng lẽ rơi giọt nước mắt cuối cùng, nhìn người mình yêu.

"Cuối cùng, người chưa bao giờ tin ta."

Đoạn, nàng cầm thanh kiếm xuyên thẳng vào bụng mình, tự kết liễu chính bản thân mình, giương đôi mắt nhìn người trước mặt, ngập tràn sự yêu thương.

[...]

"Cậu không tin vào truyền thuyết đó sao?"

"Đều là lời đồn của thiên hạ, sao phải tin?"

[...]

"Nhưng thưa ngài, người đó là học trò của..."

"Ta mặc kệ, dám chứa sách cấm trong cung đều bị xử tội!"

[...]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro