CHƯƠNG 266 ĐẾN CHƯƠNG 270

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 266: Gia gia  

  "Ông cụ, chuyện lúc trước không thể trách cô ấy, cháu tự làm tự chịu, chuyện này chỉ là hình thức với lại sẵn cháu đến đây thông báo trước một tiếng, để cho mọi người chuẩn bị tâm lí, tránh cho hôn lễ xảy ra chuyện không may! Hi vọng bác Ngải lấy tư cách ba vợ đến dự hôn lễ này"

Tiến tới bên tai của ông nói nhỏ"Có như vậy, tôi mới có thể cam đoan cô gái Ngải Vũ kia sẽ không bị tổn thương nào!"

Mặt Ngải Trung liền biến sắc, quả nhiên là anh ta làm, ông hối hận lắm, sớm biết đã khuyên ngăn con gái đừng tới gần anh ta, nhưng con gái ông cứ cứng đầu không nghe. Nên bây giờ cũng không thể trách người ta?

"Kiệt, cháu làm vậy có ý gì, ông đã nói là không chấp nhận nha đầu Ngải Tuyết, cháu ở chung với nó chỉ toàn tai họa." Ông cụ tức giận đem gậy chỉ thẳng vào anh.

"Gia gia, chuyện ăn ở cả đời tự cháu quyết định được, cháu bảo đảm với ông, chỉ cần ông đừng làm phiền cô ấy nữa, sẽ không có tai họa gì xảy ra." Kiệt nghiêm túc nói, về vấn đề này anh quyết không nhân nhượng.

"Dĩ nhiên, cháu biết ông vẫn còn minh mẩn sáng suốt, lần trước ông đã nói sẽ không làm khó cô ấy nữa, vì vậy mong ông hãy giữ lời hứa, ngày mai cháu sẽ mang cô ấy tới rót trà nhận lỗi với ông, xin ông bớt giận, cô ấy hơi không hiểu chuyện nên ông bỏ qua nha? Được không gia gia?" Kiệt nhẹ giọng xuống nước.

Dù sao có người ngoài ở đây, vẫn nên giữ thể diện cho ông cụ.

Ông cụ ho khan mấy tiếng"Được thôi, ông đâu hẹp hòi đến mức so đo với một cô gái nhỏ, nhưng cô ta thật sự rất không hiểu chuyện, cháu phải dạy dỗ lại nó mới được."

  Kiệt mở miệng một chữ 'gia gia' hai chữ cũng 'gia gia' làm lòng ông ngọt cười tít cả mắt, ông nuôi nó từ nhỏ tới lớn, cũng chưa từng nghe qua tiếng 'gia gia' này, hôm nay vì nha đầu đó hạ mình sửa miệng gọi ông như thế, không biết đây là hạnh phúc hay bất hạnh nữa.


Nhưng hiện tại hai chữ 'gia gia' đã làm ông mềm lòng ôn hòa trở lại, Kiệt có nói cũng không để sơ hở nào cho ông bắt bẻ, híp đôi mắt đôn hậu, được rồi được rồi, ông cũng nên buông thả không nên độc đoán quá mức kẻo lại mất đứa cháu đức tôn này.

Trong mắt Kiệt thoáng qua một tia giảo hoạt, khóe môi vẽ thành vòng tròn"Cám ơn gia gia!"

Quay đầu lại liếc mắt nhìn Ngải Trung, ánh mắt thay đổi rất nhanh"Nếu không có vấn đề, bác Ngải về thong thả nghỉ ngơi cho tốt, hai ngày sau, còn đợi tiếng ba vợ từ con nữa chứ."

Trong trang viên, Ngải Tuyết mở máy tính lên qq, đăng một dòng trạng thái"Hai ngày sau, đã trở thành cô dâu của người ta mất rồi. (*^__^*) hì hì, hạnh phúc-ing"

Kiệt mở hộp thư thoại là tin nhắn của Ngải Tuyết. Khóe môi cười mãn nguyện.

Một lần online anh thường qua tường nhà cô, kể từ lần anh gặp tai nạn xe, không có dòng status nào, sao hôm nay có tâm tình thế?  

Chương 267: Cô gái này, muốn trở thành bà vợ quản chồng nghiêm sao

  Ngón tay nhẹ nhàng nhấn xem, nhìn dòng tậm trạng của cô nở nụ cười thật to, thậm chí đem điện thoại hôn chụt chụt trên màn hình.

Không kịp cầm theo áo khoác lập tức chạy về biệt thự.

Sao bảo bối của anh dễ thương thế không biết?

Ngải Tuyết nhìn thấy bạn bè bình luận, tất cả đều là chúc phúc cho cô, thậm chí có người muốn xem chồng tương lai của cô, hai tay Ngải Tuyết chống đầu, nói thầm trong bụng:

"Quen nhau lâu như vậy một tấm hình của anh cũng không có, không được, hôm nay nhất định phải chụp một tấm mới được." Vừa nghĩ xong liền muốn thực hiện ngay tức khắc.

Vì vậy ——

"Alo, ông xã, khi nào anh về?" Ngải Tuyết vuốt đầu ngón tay, nũng nịu hỏi.

Cả người Kiệt như có luồng điện chạy qua, hồi lâu: "Bảo bối nhớ anh sao?"

"Ừ, anh trở về lẹ đi, em ở nhà muốn mốc meo luôn rồi ~" Đây là lời nói thật lòng, nhìn thấy anh liền phát bực, không thấy anh lại cảm thấy nhàm chán. Thật là phiền phức.

Một cỗ ấm áp dâng trào trong anh"Bảo bối, nói yêu anh, anh lập tức trở về."

Ngải Tuyết làm ra vẻ mặt khinh bỉ, cái này chính là thừa dịp cháy nhà hôi của"Không nói, anh không trở về đúng không! Anh không trở về em liền kiếm trai đẹp kết bạn làm quen."

  "Em dám!"


"Anh thách thì em làm, gia hạn cho anh mười phút xuất hiện trước mặt em, nếu không, hừ hừ, em liền leo rào đạp tường!" Trực tiếp cắt đứt điện thoại, le lưỡi cười hì hì.

Kiệt sững sờ đứng ở ngoài cửa, choáng nha, cô gái này muốn là bà vợ quản chồng nghiêm sao? Nhưng cớ sao anh lại cảm thấy rất ngọt ngào?

Trực tiếp mở cửa phòng, vẻ mặt xấu xa nhìn Ngải Tuyết đang trố mắt"Bảo bối, anh đã trở về."

Ngải Tuyết giống như gặp quỷ, nhanh chóng nhảy lên giường trùm kín người, lộ ra hai con ngươi lém lỉnh.

"Em bị gì à? Thấy quỷ sao?"

Kiệt cười xấu xa nhào tới ôm cô, vì cô nằm rạp trên giường nên thuận tiện đưa tay rút khỏi túi quần, hai tay đánh vào mông cô.

"Bảo bối, giọng điệu vừa rồi của em là muốn trở thành bà vợ quản lí chồng rồi hả?"

Ngải Tuyết uất ức"Không có, vì người ta nóng lòng muốn nhìn thấy anh, nên mới nói như vậy chứ sao."

Khoe mẽ tài năng của mình, chỉ cần cô khoe mẽ, Kiệt liền mềm lòng nhường nhịn cô.

Quả nhiên, Kiệt lóng ngóng lau hai hàng nước mặt bên má cô quan tâm hỏi: "Rốt cuộc em muốn trở thành bà vợ quản nghiêm hay để ông chồng này quản nghiêm?"

  Chương 268: Chụp hình

Quả nhiên, Kiệt lóng ngóng lau hai hàng nước mắt bên má cô quan tâm hỏi: "Rốt cuộc em muốn trở thành bà vợ quản nghiêm hay để ông chồng này quản nghiêm?"

Ngải Tuyết bậm môi: "Em muốn làm bà vợ quản nghiêm."

Kiệt nhíu mày, xoa bàn tay nhỏ bé của cô"Như vậy đi, em muốn thì anh đồng ý, tránh để em nói anh ích kỉ, gia hạn cho em ba ngày, nếu như em làm anh vừa lòng, sau này mọi chuyện đều do em quyết định, chịu không bà vợ quản nghiêm của anh?"

Ngải Tuyết hưng phấn nhảy dựng lên"Thật sao? Ờ mà trước tiên phải chụp tấm hình với nhau mới được!"Nói là làm liền, Ngải Tuyết nắm bắt cơ hội ra lệnh với anh.

Kiệt nheo mắt"Chụp làm gì?"

Ngải Tuyết hừ nhẹ, tay chống nạnh nói: "Bây giờ anh đang bị vợ quản nghiêm nha, em muốn anh làm là anh phải làm, không ý kiến, không dị nghị, không cho cau có, anh muốn lật lọng sao?"

Ngải Tuyết nhìn sắc mặt Kiệt liên tục biến hóa thì cô cảm thấy thật dễ chịu, đáng đời, ai bảo hàng ngày cứ ăn hiếp cô, hành hạ cô là giỏi thôi, hôm nay cho anh chừa? Cô thề với lòng nếu không hành hạ chết anh thì tên của cô sẽ viết ngược lại.

Kiệt không nhịn được buồn cười, được thôi, chụp thì chụp.

  Cởi hai nút áo trước ngực, cười tà mị, vẻ mặt vô cùng mê hoặc quyến rũ, muốn đẹp trai bao nhiêu liền đẹp trai bấy nhiêu, cảnh tượng mát mẻ khiến người khác phải ganh tị. Ngải Tuyết nhìn đến chảy nước miếng.Rắc rắc rắc chụp liên tiếp mấy tấm, thôi kệ cứ thỏa mãn mình trước rồi chỉnh anh sau.

Đưa di động đổi thành máy chụp hình, hừ hừ lạnh"Hiện tại chúng ta đổi phong cách chụp hình nha, làm nhiều kiểu đáng yêu hơn đi."

Kiệt xấu hổ: "Anh là đàn ông, tất nhiên phải chụp ảnh kiểu nam tính lạnh lùng, đáng yêu chỉ dành cho con gái như em chụp."

Lời này cũng không lay chuyển được Ngải Tuyết: "Em có cảm giác anh hơi phân biệt đối xử với phụ nữ thì phải, em đang là bà vợ quản nghiêm, anh chụp không ?"

"Không chụp, đánh chết cũng không chụp!"Nếu đống ý với cô thì chả khác nào làm mất hình tượng đàn ông lịch lãm của anh.Quan trọng hơn là lỡ sau này cô gái ngốc này lấy mấy tấm hình đó trêu chọc anh thì sao.

Ngải Tuyết ném máy ảnh lên giường, ngồi bệt xuống đất giả khóc như đứa con nít: "A ~~ đàn ông các người đều là kẻ lừa gạt, chuyên lừa gạt phụ nữ, tên lừa gạt, em không thèm tin anh nữa, huhuhu ~"

Kiệt muốn nhức đầu với cô nhóc này, cũng biết tranh thủ giả bộ đáng thương để đổi lấy sự thương cảm của người khác quá chứ, cắn răng nói"Không là không, hôm nay em có khóc chết anh cũng không chụp."

Ngải Tuyết ngưng khóc, cười gian.Xoay người xuống lầu, chạy thẳng đến phòng Lãnh Băng.

  Chương 269: Suy đi tính lại, thì mỗi đêm cũng có thể tạm cho là có yêu thương có thỏa mãn theo ý anh, vì vậy vẫn nên bỏ qua cho cÔ

Gõ cửa liên tục, chỉ thấy dáng vẻ của Trương Thiên chưa thỏa mãn dục vọng nhìn cô hăm hăm, vừa thấy chị dâu nhỏ, nhất thời phải kìm nén cơn tức.

Cười lễ phép"Chị dâu, đã trễ thế này còn tới đây?"

Ngải Tuyết thấy anh nửa trên lõa thể liền đỏ mặt, ngượng ngùng không biết nói gì, mắt lăm lia nhìn chỗ khác thì thấy Kiệt đuổi theo sau.

Lập tức kéo Trương Thiên ra ngoài, tự mình chui vào phòng trùm chăn kín như xác ướp.

Lãnh Băng cau mày:"Thiếu phu nhân, cô làm gì đấy?"

Ngải Tuyết che miệng của cô, ra hiệu không cho lên tiếng.Nghe được cuộc đối thoại của Trương Thiên và Kiệt ngoài cửa.

"Lãnh Băng to gan, rời khỏi giường mau."

Lãnh Băng muốn rời giường lại bị Ngải Tuyết đè xuống." Chị Lãnh Băng, chị phải giúp tôi, bọn họ đàn ông đều là lũ thối, chỉ biết ức hiếp phụ nữ, nói chuyện không chịu giữ lời ."

"Xảy ra chuyện gì?"Lãnh Băng nói lời ngắn gọn nhưng súc tích.

"Sau này tôi ngủ với chị được không?" Ngải Tuyết vội vàng hỏi, nắm tay Lãnh Băng thậtchặt , chỉ sợ cô từ chối.

Lãnh Băng không nói lời nào: "Đại ca bắt nạt cô sao?"

  "Ừ!" Ngải Tuyết đáng thương gật đầu. 

 Lãnh Băng hiểu vấn đề nâng khóe môi, đại ca cũng hơi quá, bức thiếu phu nhân sợ chạy đến đây trốn, tội nghiệp.

"Được, cô ngủ đi!"Để tôi đi nói với đại ca.

Ngải Tuyết gật đầu, nghe lời nhắm mắt ngủ, Ngải Tuyết cười nham hiểm, anh không cho tôi chụp chứ gì, cùng lắm tôi không ngủ với anh nữa.

Lãnh Băng vừa mở cửa, đã nhìn thấy gương mặt 'Bao Công' xuất hiện

"Đại ca, thiếu phu nhân nói sẽ ngủ ở đây đêm nay, vì vậy.....? ? ?"

Kiệt châm điếu thuốc, chau mày, anh lấy nha đầu này để yêu thương hay để cô uy hiếp đây, hay là theo mình riết rồi đổi tính phúc hắc giống mình đây?

Suy đi tính lại, thì mỗi đêm cũng có thể tạm cho là có yêu thương có thỏa mãn theo ý anh, vì vậy vẫn nên bỏ qua cho cô lần này!!!

"Nha đầu, ra đây, anh đồng ý với em, tùy theo ý em chụp, chịu chưa?" Lời vừa nói ra, Ngải Tuyết liền vọt ra ngoài, hôn lên má anh một cái"Em biết là anh sẽ đồng ý mà."

Kiệt dịu dàng hôn trán cô"Em nha. . ."

Nhìn tình thế trước mắt Trương Thiên và Lãnh Băng cùng ngơ ngác!

Bên trong phòng ngủ, Ngải Tuyết dạy Kiệt từng kiểu chụp đáng yêu, cứ nghĩ ra liền bắt anh làm, tác phẩm chụp ra không tệ lắm, nhìn bộ sưu tập ảnh, tâm tình Ngải Tuyết vui mừng đến điên.

Chương 270: Đám cưới (1)

  Đầu óc cô chứa đầy suy nghĩ đen tối, muốn thừa dịp ngày nào đó anh không chú ý liền phát tán lên mạng, chắc chắn sẽ có cuộc bạo động!

Nghĩ đến có một ngày, điện thoại của mỗi thành viên trong Long Hổ bang đều có hình của đại ca, vẻ mặt anh chắc sẽ rất kinh khủng.

Cô còn đang hưng phấn với suy diễn viễn vong của mình, nên không cảm giác được mình được ai đó bồng lên giường"Suy nghĩ gì thế?"

Kiệt tháo dây nịt"Nói anh nghe!"

"Không được, bây giờ em là bà vợ quản nghiêm, khi nào em muốn em sẽ nói!"Ngải Tuyết lém lỉnh nói, đáng tiếc, đâu giảo hoạt hơn Kiệt.

"Dạ, dưới giường anh nghe em, nhưng trên giường là anh làm chủ!"

"A ~~ Sắc lang."

Đến ngày cử hành hôn lễ, biệt thự Mộ Dung nhộn nhịp với sự xuất hiện đầy đủ của tầng lớp danh môn quý tộc, đàn ông thì trò chuyện vui vẻ, ngoài mặt thì sùng bái kính nể lẫn nhau, nhưng trong lòng ai nấy mang tâm địa riêng.

Người có tiền đều như vậy, luôn nhìn người khác chỉ bằng nửa con mắt.

  Những người phụ nữ cũng vậy, đều tụ chung một chỗ bàn luận cách mặc của người này rồi khoe của với nhau, cùng với đám người kia chả khác là bao, sau đó lại chạy đến nịnh nọt với bên trưởng bối bậc lão làng.

Ngải Tuyết bị đánh thức rất sớm, hơi ngây ngốc nhìn đám người đi tới đi lui trong nhà.

Hóa trang, làm tóc, trang điểm làm từng cái một.

Khoảng chừng hai giờ sau, đã hoàn thành đưa cô đến trước gương.

"Woa.... Là tôi đây sao?" Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ trang điểm của mình, cũng khó trách, người ta sắc đẹp bẩm sinh, nên căn bản không cần dựa vào hóa trang cũng có thể làm nổi mình.

Kiệt từ phía sau ôm lấy cô, tinh tế nhìn bảo bối của mình. Ngải Tuyết một thân kiều diễm khoát lên bộ váy kiêu sa trông rất dịu dàng.

Toàn thân toát ra như đóa hoa chớm nở, lan tỏa mùi hương thơm ngát. Bảo bối của anh thật giống như tiên nữ, mỹ lệ, trang nhã, hoạt bát.

Ngải Tuyết lấy tay chạm vào ngực anh, nhìn bộ tây trang cắt từng nét tỉ mỉ ôm sát thân thể cao lớn của Kiệt, chỉ có thể nói một từ ĐẸP. Giờ phút này càng nhìn càng thấy đẹp đến mê người không ai sánh bằng.

"Nhìn đến ngốc luôn à?" Kiệt khẽ cười, con mèo này thích nhất là nhìn anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro