Chương 7 : Anh Hùng Cứu Mĩ Nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay thấy Sakura đến lớp sớm hơn mình, vả lại còn ngồi viết gì đó mà cô rất tập trung nhưng cũng ko kém phần nghiêm túc. Anh từ từ đi lại nhìn cô rồi để cặp xuống làm cô giật mình quay qua

- Hơ, là anh hả _ Sakura nói

- Uh, em đang làm gì vậy _ Syaoran vừa nhìn cuốn tập của cô vừa hỏi

- Ko có gì, chỉ là công việc thôi _ Sakura bỏ cuốn tập vào cặp rồi bỏ đi

- Em ko định cho tôi biết sao? Hay là em sợ tôi sẽ tiết lộ bí mật đó của em hả? _ Syaoran nói

- Chỉ là công việc ở công ty của mẹ tôi có chút vấn đề. Tôi cần xử lí một chút với lại tối qua về nhà tôi nhận được một cuộc điện thoại từ công ty họ nói đã bỏ phiếu cho tôi làm Tổng Giám Đốc _ Sakura nói trong vô thức

- Vậy à, thế em có định làm ko? _ Syaoran thắc mắc

- Tất nhiên, tôi phải thừa kế công ty của mẹ rồi. Bây giờ tôi chỉ cần điều chỉnh lại lịch làm việc của mình thôi _ Sakura nói

- Sao em lại thừa kế? Anh của em đâu, sao anh ấy ko làm _ Syaoran lại thắc mắc

- Trong nhà chỉ có 2 mẹ con tôi, bố và anh đã mất vì bệnh tật. Còn mẹ thì bị một tai nạn bất ngờ cách đây 10 năm. Cũng chính vì vậy mà tôi phải sống tự lập, nên tính cách của tôi rất lạnh lùng và ảm đạm _ Sakura nói trong làn nước mắt

- Tôi hiểu _ Syaoran thấy vậy ko kiềm được lòng anh ôm cô vào lòng

Ko hiểu sao Sakura lại ko đẩy anh ra mà ngày càng khóc nức nở làm áo của Syaoran thấm đầy nước mắt của cô. Nhưng anh ko quan tâm, điều anh muốn làm là an ủi cô, động viện cô. Nghe tiếng khóc từ lớp 10 A vang lên Matone chạy tới thì thấy cảnh tượng đó

- Buông Sakura ra _ Matone kéo tay Sakura ra khỏi Syaoran

- Anh làm gì thế hả _ Syaoran gằng giọng

- Tôi hỏi cậu mới đúng, tại sao cậu lại làm cho Sakura khóc _ Matone nói

- Thật buồn cười, anh biết gì mà nói hả _ Syaoran bắt bẻ

- Đúng đấy, anh ấy ko làm gì tôi cả. Chỉ là anh ấy thấy tôi khóc nên an ủi thôi mà. Anh làm gì mà quát tháo vào mặt người ta vậy chứ _ Sakura lau nước mắt xong thì cô trở lại giọng lạnh băng

Syaoran ngạc nhiên vì cô ra mặt nói giúp cho anh. Còn Matone thì chỉ biết gãi đầu nói xin lỗi mà thôi. Trong bộ dạng của anh ta thật buồn cười làm sao. Trong lúc đang ngồi học thì Sakura lấy cuốn tập ra viết lại lịch làm việc của mình. Syaoran tò mò ko biết cô làm gì mà cứ lay hoay mãi anh nhìn sang thì thấy lịch làm việc của cô chất đầy đến nổi ko có một ngày nghỉ ngơi

_______________________________

Lúc ra về

- Sakura, tôi cần nói chuyện với em. Theo tôi một lát _ Syaoran nắm tay cô đi đến cây anh đào

- Có phải anh muốn hỏi về lịch làm việc? _ Sakura hỏi

- Uh, sao ko để cho mình nghỉ ngơi mà phải lao vào cả đống công việc vậy chứ. Vừa đi học vừa đi làm trong công ty, rồi lại làm việc nhà còn phải đi làm thêm nữa chứ _ Syaoran nói

- Tôi quen rồi _ Sakura đáp ngắn gọn

- Ko được, em phải điều chỉnh lại đi nếu ko thì để tôi giúp em làm việc nhà và làm bài tập ở nhà. Còn em lo làm việc ở công ty rồi đi làm thêm cũng được mà _ Syaoran nói

- Nhưng mà tôi chưa bao giờ làm phiền đến ai cả _ Sakura nói

- Nhưng tại sao em phải đi làm thêm chứ _ Syaoran hỏi

- Vì tôi phải kiếm tiền để sống cho qua ngày chứ _ Sakura nói giọng lạnh lùng

- Một ngày người ta trả em bao nhiêu? Em đi làm ở đâu? Có xa ko? Khoảng mấy giờ là xong việc? _ Syaoran hỏi tới tấp

- Một ngày người ta trả cho tôi 500k, tôi làm ở quán cafe Machi. Từ nhà đến đó khoảng 15km, thường thường ít việc thì khoảng 7h30 về. Còn nhiều việc quá thì 10h30 về. Đó là ko tính thời gian đi làm ở công ty của mẹ, giờ thì tôi ko biết mấy giờ về hết _ Sakura nói 1 cách cụ thể

- Vậy công ty của mẹ em cách bao xa? Công ty đó tên gì? _ Syaoran tiếp tục hỏi

- Khoảng 30km, công ty nổi tiếng nhất Nhật chuyên về ngành mĩ phẩm làm đẹp có tên Chirana _ Sakura nói

- Được rồi, bây giờ chúng ta trao đổi số dt nào. Rồi tôi sẽ qua nhà em phụ em làm việc nhà và bài tập trên lớp mà cô giao về nhà làm _ Syaoran kiên quyết nói

- Thôi chúng ta đi về đi _ Sakura nói

Vừa đến cổng 2 người đã bị đám Amo chặn lại trên tay chúng cầm một cây sắt nhọn. Syaoran và Sakura dừng lại

- Các người muốn gì hả _ Sakura nói

- Thì tao bắt mày phải trả giá cho cái tội xen vào chuyện của bọn tao, làm tất cả kế hoạch bấy lâu nay bọn tao bày ra đã thất bại. Nếu ko thì cả lũ bọn bây mới là người phải mất mặt _ Amo đanh đá nói

- Ra là vậy, người duy nhất có tư cách gánh chịu mọi hậu quả là tôi _ Sakura cười nửa miệng

Nói xong, cô chạy tới đá Sachimi một cái rõ đau. Do ko phản ứng kịp nên cô ta bị té ra đất. Amo từ đằng sau đánh Sakura, may mắn cô né kịp và trả đòn nhanh chóng. Cô đã xử hết 6 tên nhưng Ruy từ đằng sau định giáng đòn vào cô thì Syaoran chạy tới đỡ nhát đó cho cô. Tay trái của anh bị thanh sắt làm xẹt ngang tay máu chảy ra khá nhiều . Sakura giờ mới để ý cô đá bay thanh sắt lên rồi cầm thanh sắt làm tay phải của cô ta bị thương một cách trầm trọng. Sakura dìu Syaoran về nhà

- Anh chờ chút nha _ Sakura nói

- Uh, em đi đâu vậy _ Syaoran hỏi

- Cứ ngồi yên đó đi tôi quay lại liền

Sakura đi tìm bông gòn, thuốc cầm máu rồi những thứ cần thiết lại chỗ Syaoran. Cô nhanh chóng rửa vết thương cho anh rồi. Thấy máu vẫn chảy ra cô liền lấy thuốc cầm máu rắc lên tay anh. Rồi cô lau sơ vết máu, sau đó băng vết thương lại. Syaoran quan sát rất kĩ từng hành động và cử chỉ của cô. Anh ko ngờ cũng có lúc cô dịu dàng như thế này, khuôn mặt cô ban nảy rất bình tĩnh. Cô nhẹ nhàng để tay anh xuống

- Anh đưa điện thoại của anh cho tôi mượn một chút _ Sakura nói với giọng rất nhẹ nhàng

- Oh, chờ chút _ Syaoran rút từ trong túi ra cái dt của mình đưa cho cô

______________________

- Alo, cho cháu hỏi cô có phải là mẹ của bạn Li Syaoran ko ạ _ Sakura nói

- Phải, cháu là ai _ Mẹ của Syaoran

- Vâng, cháu là bạn của Syaoran hiện tại bạn ấy bị thương ở tay nên chắc ko về nhà một mình được. Nên cô có thể để bạn ấy ở nhà cháu 1 ngày ko, ngày mai cháu sẽ đưa bạn ấy về nhà được ko cô _ Sakura lễ phép nói

- Oh, cháu nói cũng có lí thôi thì làm phiền cháu rồi _ Mẹ của Syaoran nói với giọng đầy cảm kích

- Dạ, ko có gì. Cháu xin cúp máy ạ _ Sakura nói

- Uh _ Mẹ của Li nói

_____________________________

Tất nhiên cuộc đối thoại của 2 người đã bị Syaoran nghe thấy hết. Sakura đi lên lầu trả dt cho anh rồi lôi bài tập của cả 2 ra làm. Dĩ nhiên cô cũng làm bài tập cho anh

- Tôi vừa nói với mẹ anh là anh bị thương ở tay. Tôi cũng đã xin phép cho anh luôn rồi và được mẹ anh đồng ý. Hôm nay tôi sẽ nghỉ việc ở chỗ làm 1 hôm và cả công ty nữa. Tôi sẽ thay vết thương khi cần thiết _ Sakura nhẹ nhàng nói

Syaoran bị sock tập 2, anh ko ngờ cô cũng có lúc chu đáo và hiền lành như vậy. Anh cảm thấy hơi mệt nên đã ngủ trước. Thấy vậy Sakura đến gần lấy mền đắp cho anh . 

Syaoran có chờ đợi Sakura ko? Hay là anh sẽ bỏ cuộc chỉ vì thân thế của cô? Mời các bạn đón xem chap tiếp theo !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#teen