Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm hôm đó, đúng như dự đoán của Sooji, cô và Doah hoàn thành công việc cho đến tận đêm khuya.

"Đúng vậy, chúng ta đã làm việc đến tận đêm khuya, may mắn là cậu đã chuẩn bị sẵn thiết bị mang theo", Sooji nói.

"Ừ, xin lỗi, Ji, tôi quá cầu toàn," Doah trả lời với vẻ tội lỗi.

"Không sao đâu, tôi đã dọn dẹp phòng khách rồi, cậu cứ đi ngủ được không? Tôi lên phòng đây, nếu cậu cần gì thì cứ gõ cửa nhé," Sooji nói rồi rời khỏi Doah.

"Sao cậu không để ngủ chung phòng với Sooji?" Doah bối rối. Nhưng cô không hỏi thêm.

Trong khi đó, đêm đó Harin không thể ngủ ở nhà.

"Hmm, họ ở một mình trong căn hộ của Sooji à? Ahhhh chết tiệt, tôi không thể ngủ được," Harin lẩm bẩm khi tiếp tục ngây người nhìn vào bức tường phòng mình.

Và cô ấy chỉ ngủ thiếp đi lúc 04 giờ sáng.

Ngày hôm sau ở trường.

Harin, người chỉ mới ngủ được một lúc, tất nhiên, đôi mắt hơi sưng và thâm đen dù cô đã cố gắng trang điểm để che đi.

"Ồ, Rin, cậu chưa ngủ à?" Dayeon mắng và bỗng nhiên Sooji nhìn thẳng vào Harin và Sooji có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy ánh mắt của Harin.

"Ừ, tôi có việc ở cơ quan và phải làm xong tối hôm đó vì hôm nay tôi có cuộc họp," Harin nói dối.

Dayeon chỉ gật đầu.

"Tôi đi vệ sinh, để trước xem mắt tôi tệ đến mức nào", Harin nói rồi bước ra khỏi lớp.

Sooji ngay lập tức đi theo Harin.

Trong nhà vệ sinh.

Harin đang trang điểm lại, đặc biệt là vùng mắt.

"Tôi không ở cùng phòng với Doah. Doah ngủ ở phòng dành cho khách. Cậu không cần phải nghĩ về điều đó đâu Rin. Tôi đã hứa với cậu rồi," Sooji vừa nói vừa rửa tay.

"Cái quái gì vậy, tôi thực sự không ngủ được vì đang làm công việc văn phòng", Harin nói.

"Ồ, được rồi, tôi chỉ muốn cho cậu biết để cậu không phải suy nghĩ nhiều." Sooji nói, vỗ nhẹ vào vai Harin rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh.

Harin nghĩ: "Ah Shibal Sung Sooji luôn có thể khiến tôi cảm thấy tồi tệ".

Sáng hôm đó, nhóm cuối cùng trình bày kết quả bài tập của nhóm mình là Doah và Sooji. Cả hai người đều làm và trình bày rất giỏi khiến cô giáo và thậm chí cả các em nữ sinh lớp 2-5 đều phải ngạc nhiên. Và tất cả họ đều vỗ tay cho Sooji & Doah. Chỉ có Harin là không.


Harin không hiểu sao đọc những bình luận về Sooji và Doah lại thấy khó chịu đến thế.

Sau giờ học, Sooji và Doah đến cửa hàng tiện lợi như một dấu hiệu để ăn mừng sự thành công của nhiệm vụ.

"Tôi muốn mọi bài tập được ở cùng nhóm với cậu. Vì cậu giúp hoàn thành một cách dễ dàng." Sooji nói trong khi ăn onigiri của mình.

"Cơ bản cậu đã thông minh rồi, bằng chứng là cậu chỉ mới vào trường đã ngay lập tức lọt vào top 3," Doah kinh ngạc.

"Cứ xem học kỳ tới tôi sẽ đứng thứ nhất. Hãy sẵn sàng nhé Seo Doah," Sooji vừa cười vừa đe dọa.

"Nhân tiện, những nhận xét về chúng ta ở X, cậu đang làm gì vậy?" Doah đột nhiên hỏi.

"Eh? Sao vậy? Chúng ta rất thân nhau phải không?" Sooji đã trả lời.

"Cậu và Harin thế nào rồi?" Doah nghi ngờ hỏi.

"Chỉ cần cậu ấy không dừng trò chơi kim tự tháp của mình, tôi sẽ không muốn ngăn cậu ấy lại. Hãy để cậu ấy nhận ra," Sooji trả lời.

"Nếu cậu ấy dừng lại, điều đó có nghĩa là cậu sẽ quay lại với phải không?" Doah yêu cầu xác nhận.

"Hmm, vâng, có lẽ vậy. Xin lỗi Doah, tôi nghĩ tôi đã phản ứng thái quá với cậu, phải không? Tôi đã gián tiếp làm tổn thương cậu, phải không?" Sooji hỏi với cảm giác tội lỗi.

"Không sao đâu Sooji, tôi chân thành, ai biết được, có thể trái tim bạn sẽ chọn tôi", Doah mỉm cười trả lời.

Sooji chỉ đáp lại bằng một nụ cười rồi xoa đầu Doah.

Hóa ra họ không hề nhận ra rằng có ai đó đã theo dõi hai người họ từ bên ngoài cửa hàng tiện lợi.

N

gày hôm sau.

Hôm đó lớp 2-5 có hoạt động thể thao bơi lội. Harin không biết bơi nên chỉ ngồi ở mép bể bơi.

Sau đó, vì buồn chán nên cô ấy đứng dậy khỏi chỗ ngồi và đi dọc theo mép hồ bơi, như thể muốn đến chỗ Dayeon và Wooyi.

Tuy nhiên, ánh mắt cô bắt gặp Sooji và Doah đang trò chuyện cùng nhau. Và vì nụ cười vô cùng ngọt ngào của Sooji với Doah đã khiến Harin nổi nóng nên không nhìn thấy bước chân của cô và kết quả là cô đã rơi xuống bể bơi.

Mọi người đều hoảng sợ khi nhìn thấy điều này và Sooji tất nhiên là người hoảng sợ nhất và ngay lập tức nhảy xuống bể bơi để cứu Harin.

Sau khi đến mép hồ bơi, Sooji lập tức đưa cho Harin một chiếc khăn và đưa cô vào phòng họ thay quần áo.

"Hôm nay cậu ổn không? Có bị sốt không?" Sooji lo lắng khi ôm lấy má Harin.

"Tôi không sao đâu Sooji, cảm ơn vì đã cứu tôi.", Harin chân thành nói.

"Tôi sẽ không để cậu bị thương, Rin," Sooji nghiêm túc nói.

"Ji, khi nào chúng ta sẽ quay lại?" Harin hỏi với đôi mắt đẫm lệ.

"Bạn vẫn chơi trò chơi kim tự tháp, tôi sẽ phá vỡ nó", Sooji trả lời.

"Nhưng thật ra cậu vẫn là bạn gái của tôi phải không? Chúng ta chỉ tạm thời chia tay thôi mà? Tôi có thể để cậu đến gần Doah nhưng đừng quá đà nhé", Harin cầu xin.

Sooji lập tức ôm lấy Harin.

"Tôi xin lỗi Harin." Sooji chân thành nói.

"Hmm, Rin, bắt đầu từ tuần sau đừng tìm tôi, tôi phải tập trung luyện tập thi đấu rồi đi thẳng đến Thụy Sĩ và sẽ không về nhà nữa. Tôi chỉ nói với cậu thôi." Sooji tiếp tục.

"Chúc may mắn," Harin nói đầy khích lệ.

"Hahaha, nếu đến chắc chắn bạn sẽ nhiệt tình hơn", Sooji nói đùa.

Harin chỉ cười đáp lại Sooji.

(Sooji không biết Harin đã mua vé đi Thụy Sĩ rồi hahaha)

Phần tiếp theo đến lượt Sooji phải ghen tị. Và cuối cùng Sooji cũng biết sự thật, nhưng cô đã ở Thụy Sĩ và tất nhiên là không thể tìm thấy Harin nữa, kể cả khi liên lạc với Harin thì điện thoại của Harin cũng không hoạt động.

___________________

Halo mọi người chuyện là bộ truyện này sắp kết thúc. Thế nên mình muốn hỏi mọi người muốn mình dịch thêm các bộ truyện khác về couple này nữa không? Và nếu có thì mọi người muốn mình dịch về bộ nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro