Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"keng" hoàng đế tức giận quăng chiếc li đi. Chiếc li tan vỡ trăm mảnh trên đất.

"Ngươi cưới ai cũng được, nhưng hắn, không thể!!!" Hoàng đế thở hổn hển quát.

Ngôn Y trầm mặc đứng dưới đại điện. Trống rỗng đại điện chỉ có nàng và phụ hoàng. Nhưng nàng không thể ngỗ nghịch phụ hoàng lại nỡ tiếc từ bỏ Quân Lẫm. Nàng bình tĩnh ngước lên nhìn hoàng đế:

" Phụ hoàng, Tứ công chúa con không cần tước vị, không cần đệ phủ, chỉ nguyện được gả cho chàng, ta đã bỏ quyền thừa kế chẳng lẽ phụ hoàng không thể thành toàn cho con sao!!!!"

Hoàng đế không nói gì, chăm chú nhìn con của hắn. Hắn cười lạnh.

" Bỏ đi quyền thừa kế, được, được lắm!!!! Phụ hoàng cho con thành toàn, chỉ là.... Có đáng không? Vì một người sao" nói đến đây đế vương tự diễu cười.

"Có đáng" Nàng dứt khoát trả lời.

"Lui ra đi, ngày lành tháng tốt mà cưới, ta không cần lấy lại tước vị, làm một công chúa đại diện cho hoàng tộc đừng để ta mất mặt"

Ngôn Y xoay người rời đi.Nàng giành co cả hoàng đề cả tháng trời, cuối cùng cũng được.

Quân Lẫm đã đợi ở cổng điện, thấy nàng ra hắn lo lắng tiến lại nàng. " Ngôn Y, đừng cương quyết như vậy, chúng ta nghĩ cách khác" mỗi lần nàng vào điện hắn thật hoảng sợ, sợ hoàng đế tức giận lên sẽ làm gì đó với nàng, không cưới cũng được, hắn muốn nàng chịu vết thương nào hết.

" Hoàng đế đồng ý tứ hôn rồi " nàng ôm lấy Quân Lẫm sung sướng nói.

Ngày hôn lễ diễn ra. Nàng mặc lên hỉ phục rực rỡ. Trang điểm lộng lẫy, nữ nhân có dung mạo tuyệt trần, hồng trang đỏ rực làm nàng càng thêm mĩ lệ. Nàng mỉm cười. Thật kiều diễm. Mĩ nhân điểm châu sa đội lên khăn vải bước vào kiệu hoa mặc dù vẫn ở trong hoàng cung thôi nhưng nàng cũng kìm không được vui sướng, nàng và hắn cuối cùng cũng đến với nhau.

Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng bước vào hỉ đường. Tam bái kết phu thê, nàng tưởng như đang mơ, thật tốt đẹp.

Vào trong phòng Quân Lẫm và Ngôn Y trầm mặc nhìn nhau....tiếp theo....như nào nữa?

"Uống rượu?" Quân Lẫm nhìn vào Ngôn Y đưa ra nghi vấn?

Ngôn Y trừng lại Lẫm ngu ngốc, thứ này khẩn trương quá hỏng não?

" Uống rượu!!!" Nàng nhét chén rượu vào tay Quân Lẫm xong nàng cũng cầm một chén uống.

Mới uống xong nàng thấy choáng váng chưa kịp nói gì thì nàng ngất luôn ra.

Quân Lẫm mím môi khẩn trương nhìn nàng, hắn cầm li rượu nhưng không uống. Đổ đi, nhấc chân tới chỗ nàng, hắn cẩn thận hôn lên ấn đường của nàng rồi đem nàng để trên giường.

Hắc y nhân một đám ở bên ngoài lạnh lùng nhìn, Quân Lẫm đẩy cửa đi ra, lúc này đâu còn vẻ ôn nhuận như lúc đối mặt với Ngôn Y. Tựa thay đổi cá nhân giống nhau.

Ngôn Y tỉnh lúc ba tiếng sau, này đầu vẫn đau như búa bổ. Nháy mắt, nàng liền tỉnh hắn ra. Đúng rồi, Quân Lẫm đâu!!! Nàng nhìn lại hỉ phòng không thấy bóng dáng Quân Lẫm. Bỏ qua sự khó chịu nàng đẩy cửa đi ra ngoài.

Thanh Tâm cung yên tĩnh lạ thường, Ngôn Y lung lay đi trên đường mùi máu tươi lượn lờ khắp cả cung, Ngôn Y càng đi càng hoảng hốt. Quân Lẫm, Quẫn Lẫm, chàng đâu rồi.

Nàng thấy được thi thể của cung nữ, nha hoàn, thị vệ quen thuộc, xác chết la liệt máu chảy thành sông. Đầu nàng trống rỗng thẫn thờ đi, Quân Lẫm của nàng, sẽ như, như vậy sao... tay nàng vô ý siết chặt đâm thủng vào máu thịt.

Nàng nhìn thấy Quân Lẫm!!! Tim nàng co thắt lại, ngây người ra. Quân Lẫm cả người đẫm máu, hoa lệ nhuộm vào hỉ phục......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon