2. Quyết định.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nọ, sau khi hoàn tất một dự án lớn và trải qua một đợt căng thẳng tột độ, cậu mệt mỏi với nhịp sống hối hả của thành phố, mỗi ngày là một chuỗi các cuộc họp và công việc không ngừng nghỉ. Jimin nhớ lại quyết định rằng mình cần một kỳ nghỉ để hồi phục sức khỏe tinh thần và thể xác. Sau khi nghiên cứu và tìm kiếm một nơi yên bình để thư giãn, cậu chọn đến một ngôi làng ven biển để tạm rời xa sự ồn ào của thành phố. Đây sẽ là cơ hội để cậu tìm lại sự cân bằng và nghỉ ngơi trong bối cảnh của một nơi hoàn toàn đối lập với thế giới bận rộn mà bản thân cậu đang sống.

Như vậy, Jimin chuẩn bị lên đường tới ngôi làng Hải Dương, không biết rằng cuộc hành trình này sẽ dẫn anh đến một cuộc gặp gỡ định mệnh với Yoongi, người đang sống trong sự bình yên và tĩnh lặng của nơi đó.

Jimin thức dậy sớm hơn thường lệ, ánh sáng bình minh len lỏi qua rèm cửa sổ và nhuộm vàng căn phòng. Cậu cảm thấy hồi hộp và hào hứng khi nghĩ về chuyến đi sắp tới. Cậu đã chuẩn bị một chiếc vali nhỏ, gọn gàng, chứa đầy những thứ cần thiết cho chuyến đi: quần áo, sách, máy ảnh và một cuốn sổ tay để ghi chép những cảm xúc và trải nghiệm mới.

Jimin ngồi xuống bàn ăn sáng, nhanh chóng ăn một bữa sáng đơn giản để nạp năng lượng. Trong lúc đó, cậu không ngừng nghĩ về ngôi làng ven biển Hải Dương – một nơi mới mẻ và đầy hứa hẹn.

"Ôi chúa ơi, tim mình đang đập quá nhanh vì hồi hợp."

Cậu kiểm tra lại lần cuối danh sách những việc cần làm và chuẩn bị, chắc chắn rằng mọi thứ đã sẵn sàng.

Sau khi mọi thứ đã hoàn tất, Jimin cầm vali đi đến sân bay. Cậu đi qua các cửa kiểm tra an ninh, xếp hàng chờ làm thủ tục lên máy bay. Mặc dù cậu đã quen với việc di chuyển nhiều lần, nhưng lần này vẫn có một chút lo lắng và hồi hộp lẫn lộn trong lòng.

Khi máy bay cất cánh, Jimin nhìn ra cửa sổ và thấy thành phố dần khuất xa. Cậu thở dài, cảm nhận được niềm vui và sự háo hức khi nghĩ đến những điều mới mẻ đang chờ đợi phía trước. Ngôi làng ven biển Hải Dương có vẻ như là một điểm đến lý tưởng để thư giãn và khám phá, và cậu không thể chờ đợi để bắt đầu hành trình này.

Khi máy bay hạ cánh, Jimin cảm nhận được sự khác biệt ngay lập tức. Không khí trong lành và hơi mặn của biển làm cậu cảm thấy thư giãn. Cậu bước ra khỏi sân bay và tìm taxi để đến ngôi làng ven biển Hải Dương. Trong suốt chuyến đi, cậu nhìn ra cửa sổ và ngắm nhìn phong cảnh xung quanh – những cánh đồng xanh mướt, làng mạc yên bình và bầu trời trong xanh tạo nên một bức tranh sống động.

Khi taxi dừng lại ở cửa ngôi làng, Jimin cảm thấy như mình đã bước vào một thế giới hoàn toàn khác. Ngôi làng có những ngôi nhà cổ kính với mái ngói đỏ và những con đường nhỏ hẹp. Âm thanh của sóng vỗ và tiếng chim hót tạo nên một không gian thanh bình, làm cho cậu cảm thấy như mình đang ở trong một bức tranh.

Cậu nhận phòng tại một ngôi nhà nhỏ xinh xắn, được trang trí theo phong cách truyền thống của vùng biển. Cảm giác ấm cúng và thoải mái khiến cậu cảm thấy ngay lập tức như ở nhà. Jimin đặt vali xuống và Jimin quyết định khám phá ngôi làng ngay lập tức, cậu muốn đi dạo quanh làng để làm quen với khu vực. Cậu rời khỏi phòng và đi dọc con đường nhỏ dẫn ra biển. Ánh sáng mặt trời chiếu xuống làm cho mặt đất sáng lấp lánh, và Jimin không thể không ngước lên để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của khung cảnh xung quanh.

Trong khi dạo bước, cậu gặp gỡ những người dân địa phương thân thiện. Họ chào đón cậu bằng nụ cười và sự hiếu khách, khiến cậu cảm thấy ấn tượng về sự mến khách của họ.

Cậu đến một quán cà phê nhỏ nằm bên bờ biển, nơi những chiếc ghế gỗ đơn giản và bàn gỗ tự nhiên tạo nên một không gian ấm cúng. Jimin bước vào và được một người phụ nữ trung niên, với nụ cười hiếu khách, chào đón.

"Chào chàng trai, tôi có thể giúp gì cho bạn không?" Bà hỏi với giọng điệu thân thiện.

"Chào bà." Jimin trả lời. "Tôi muốn một tách cà phê và có lẽ một chút bánh ngọt, nếu có."

"Chắc chắn rồi. Cà phê và bánh ngọt của chúng tôi rất ngon. Bạn có muốn ngồi ở chỗ nào đặc biệt không?" Bà hỏi, chỉ tay vào những chiếc ghế gỗ gần cửa sổ với tầm nhìn ra biển.

"Chỗ đó trông tuyệt vời." Jimin nói, và ngồi xuống một chiếc ghế gần cửa sổ. Bà chủ nhanh chóng mang đến một tách cà phê nóng và một đĩa bánh ngọt.

Khi đang thưởng thức cà phê, Jimin trò chuyện với bà chủ về ngôi làng. Bà kể cho cậu nghe về lịch sử địa phương, những phong tục tập quán đặc sắc, và những địa điểm thú vị để tham quan. Cuộc trò chuyện khiến cậu cảm thấy như mình đã có một người bạn đồng hành trong chuyến hành trình này.

Sau khi rời quán cà phê, Jimin quyết định đi dạo dọc bờ biển. Cậu đi qua những dải cát mịn và ngắm nhìn những con sóng vỗ về bờ. Đôi khi cậu dừng lại để nhặt những viên đá cuội hoặc vỏ sò đẹp, cẩn thận cho vào một chiếc túi nhỏ.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng vàng ấm áp tạo nên một khung cảnh huyền bí. Jimin quay trở lại ngôi nhà nhỏ của mình và quyết định thử nấu một bữa ăn đơn giản với các nguyên liệu địa phương mà cậu mua được từ chợ. Cậu mở sách nấu ăn và bắt đầu chế biến, vừa làm vừa cảm nhận được sự bình yên trong không khí.

Khi bữa ăn hoàn tất, Jimin ngồi xuống bàn ăn nhỏ và thưởng thức món ăn của mình. Cậu cảm thấy hài lòng với thành quả của mình và vui mừng với những trải nghiệm mới trong ngày đầu tiên tại ngôi làng.

Trước khi đi ngủ, Jimin ra ngoài để hít thở không khí trong lành của buổi tối. Cậu ngồi trên bậc thềm của ngôi nhà, ngắm nhìn bầu trời đầy sao và lắng nghe âm thanh của sóng biển. Cảm giác bình yên lan tỏa trong cậu, và cậu biết rằng chuyến đi này sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ.

Jimin quyết định đi dạo dọc bờ biển để tận hưởng sự yên bình của nơi này. Cậu cảm thấy sự mệt mỏi của những ngày qua dường như tan biến, thay vào đó là cảm giác thoải mái và hạnh phúc.

Jimin rời khỏi ngôi nhà nhỏ, bước ra ngoài và cảm nhận làn gió biển nhẹ nhàng vỗ về. Bầu trời dần chuyển sang màu hồng cam khi mặt trời lặn, tạo nên một cảnh tượng tuyệt đẹp trên mặt biển. Cậu quyết định đi dọc bờ biển để tận hưởng khoảnh khắc yên bình này.

Dưới ánh sáng lấp lánh của những vì sao bắt đầu xuất hiện, Jimin đi qua những con sóng vỗ về bờ, chân cậu lướt trên cát ẩm. Cảm giác mát lạnh của cát và âm thanh đều đặn của sóng khiến cậu cảm thấy như được hòa mình vào thiên nhiên.

"Wow, đây thật sự là một nơi tuyệt vời." Jimin nói thầm, nhìn ra xa, nơi biển và trời hòa quyện vào nhau.

Cậu tiếp tục đi và bắt gặp một nhóm người dân địa phương đang quây quần quanh một đống lửa trại. Họ trò chuyện vui vẻ và cười đùa, âm thanh của họ hòa quyện với tiếng sóng vỗ. Một người trong nhóm, một người đàn ông cao lớn với mái tóc bạc, thấy Jimin và vẫy tay gọi.

"Chào bạn! Có muốn gia nhập chúng tôi không?" Ông hỏi với giọng nói ấm áp và niềm nở.

Jimin ngập ngừng một chút rồi mỉm cười. "Cảm ơn, tôi rất vui khi được tham gia."

Khi Jimin ngồi xuống gần đống lửa, ông chủ trì nhóm bắt đầu giới thiệu mọi người. "Tôi là Junhyung, và đây là những người bạn của tôi. Chúng tôi thường tụ tập ở đây vào buổi tối để trò chuyện và chia sẻ những câu chuyện."

"Rất vui được gặp mọi người." Jimin đáp, cảm thấy thoải mái với sự chào đón nồng nhiệt.

Junhyung đưa cho Jimin một chiếc ghế gỗ nhỏ và một tách trà thảo mộc nóng hổi. "Bạn có thể kể cho chúng tôi nghe về chuyến đi của bạn không? Chúng tôi rất thích nghe những câu chuyện từ du khách."

Jimin bắt đầu chia sẻ về hành trình của mình, từ việc chuẩn bị cho chuyến đi đến những cảm nhận đầu tiên khi đặt chân đến ngôi làng. Mọi người chăm chú lắng nghe và thỉnh thoảng hỏi thêm câu hỏi, tạo ra một không khí trò chuyện thân thiện và cởi mở.

Khi ánh sáng của ngọn lửa nhấp nháy trên khuôn mặt mọi người, Jimin cảm thấy như mình đã tìm được một cộng đồng mới, nơi cậu có thể kết nối và chia sẻ những trải nghiệm. Cảm giác của sự mệt mỏi và căng thẳng từ những ngày qua dường như đã hoàn toàn tan biến, nhường chỗ cho sự hài lòng và niềm vui.

Khi bầu trời dần tối, mọi người bắt đầu hát những bài hát dân gian truyền thống, và Jimin tham gia cùng, hòa quyện vào không khí vui vẻ. Những nụ cười và tiếng cười của họ làm cho Jimin cảm thấy mình thật sự là một phần của nơi này.

Khi bữa tiệc bên lửa trại kết thúc, Jimin cảm ơn mọi người và tạm biệt. Cậu quay lại ngôi nhà nhỏ của mình, trái tim tràn đầy sự ấm áp và hạnh phúc. Cậu nằm xuống giường, không thể chờ đợi để khám phá thêm những điều mới mẻ trong những ngày tới, và cảm nhận rằng chuyến đi này sẽ để lại những kỷ niệm không thể quên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro