Chương 5 : MỘT CẶP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đi song hành với tình yêu câm lặng mà An Hy dành cho Hạo Nguyên là sự lột xác âm thầm của con vịt xấu xí. Kể từ lớp 9, An Hy cao lên đáng kể, như một sự vượt rào, lớp 11 cô đã cao hơn mét sáu. Thường xuyên lẻo đẻo đi theo Hạo Nguyên, ăn cái cậu ấy ăn, chơi cái cậu ấy chơi , giống như một con thú cưng đi theo chủ. An Hy cảm thấy như cô được cải tạo lột bỏ lớp ngoài nhăn nheo xù xì. Đã có hơn một thằng con trai để ý đến vẻ bề ngoài ngàymột mới mẻ của cô. Nhưng chỉ như thế thôi thì vẩn chưa đủ.
Một ngày nọ, HẠo Nguyên bị ốm. An Hy mò mẫn rón rén tới nhà cậu ấy. Chẳng có một ai ở nhà, ngay cả đám người làm củng ú ớ với khách lạ. An Hy vào phòng của Hạo Nguyên, cậu ấy nằm mê man ở đó. Thân thể ở trần phủ lên một lớp chăn mỏng, bổng nhiên An Hy cúi người, hôn lên đôi môi khẽ mở ra đầy mời gọi. Bất chợt, Hạo Nguyên kéo cô xuống giường, cô ngã dúi lên người cậu ấy, nằm gõn trong vòng tay:
- Thích anh từ bao giờ sao không nói hả ?
Anh ôm cô hờ hửng rồi thiếp mắt đi.
Mặc nhiên, sau cái ôm ngủ gật ấy An Hy và Hạo Nguyên trở thành một cặp.
- Lần đầu tiên anh viết thư cho em, em không thèm đọc, xé toạc, làm anh phải chờ đợi mãi. Lần này nah không tha em nữa đâu.
- Hồi đó, em xấu lắm mà, sao anh vẫn để ý tới em? Thư đó em tưởng ai đùa.
- Anh để ý em từ hồi anh mới chuyển vào trường. Vì em quá xấu. Xấu quá quá quá.! Yêu một người xấu như em thì anh mới được tôn lên vẻ đẹp xuất sắc này- Hạo Nguyên cười khi nhìn cô cau có.
-Ừ củng phải !
Anh khua chận múa tay suốt năm lớp 8, mà có bao giờ thấy em để ý đâu.
- Ừ em chỉ để ý em thôi, em xấu, đâu dám để ý ai.
- Mải đến cái hôm nói về tình dục, thì em mới dòm anh đấy chứ !
- Em vẫn không hiễu sao hôm đó anh ăn nói lạ vậy ?
- Ừ, chọc tức cô chủ nhiệm, ai bảo cô ấy "đụng" tới người anh yêu – Hạo Nguyên tinh nghịch hôn vào má cô.
Khoản thời gian quá đổi ngọt ngào ấy cứ thế trôi đi, êm đềm và phẳng lặng. Càng về sau năm lớp 12, An Hy cao càng nhanh, vèo một cái tới một mét bảy. An Hy và Hạo Nguyên trở thành một cặp đẹp đôi hiếm thấy.
Nhưng mọi điều không đơn giản như thế, đơn giản thế thì mọi thứ đả thành cổ tích rồi.An Hy sợ rằng tron tương lai sẽ không được ở gần anh, sợ nhửng cô gái đầy rẩy ngoài kia cướp anh ấy đi.
****
- Anh quan hệ lần đầu là khi nào?
- Sớm
- Là trước khi yêu em ?
- Ừ, sao thế em yêu?
- Thảo nào anh đã sớm biết "Dục tóc bất đạt"
- hahaha...
- Anh đã ngủ với bao nhiêu cô rồi ?
- Khoảng vài người, củng có thể là ít hơn, hoặc nhiều hơn, anh không nhớ.
An Hy im lặng, anh nhìn cô trìu mến :
- Thôi nào em yêu, đó là quá khứ, là khi anh ch yêu em. À không đúng hơn là, chúng mình chưa yêu nhau.
- Ừ em không giận đâu, con trai ham chơi, ai chẳng vậy... Thế sao mỗi lần chạm vào em anh lại giãy nẫy lên thế ?
- Em cứ học cho xong đi.
- Anh nói cứ như một ông già ấy. Hay là vì em còn quá xấu !
- Không, không phải như thế. Dù em là cỏ dại, anh vẫn yêu em. Dù em có xấu đến đâu đi chăng nữa, củng không bao giờ anh hết yêu em.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro