Chương 1: Sự thức tỉnh của chiếc gương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 1

"2000 năm trước chính là khoảng thời gian mà loài người và ma cà rồng sống cùng với nhau. Loài người và ma cà rồng đều có lãnh địa riêng và đã cùng giao ước rằng sẽ không bao giờ bước qua ranh giới giữa 2 lãnh địa đó. Loài ma cà rồng không hút máu loài người cũng như loài người hứa sẽ không bao giờ làm hại ma cà rồng...
Nhưng đột nhiên, vào 1 đêm nhật thực, loài ma cà rồng bỗng trỗi dậy và tàn sát loài người, làm cả Thế Giới chìm trong biển máu...Cùng lúc đó, 1 thiên thần đã giáng thế. Thiên thần đã giam ma cà rồng vào 1 thế giới riêng, tách biệt hoàn toàn với loài người.Và con đường duy nhất liên thông giữa 2 thế giới bị phong ấn vào chiếc gương có hình ngôi sao 7 cánh.
Nhưng đến phút cuối. thiên thần đã chết vì kiệt sức và chiếc gương cũng biến mất từ đó..."

-Cậu đang đọc truyện ma hả, Tư Vũ?_1 cô gái lên tiếng hỏi và vỗ vào vai cô bạn đang say sưa vừa đi đọc 1 quyển sách có bìa màu đen và những nét vẽ máu nghệch ngoạc trông thật rùng rợn

Tư Vũ giật mình sau đó suýt xoa cái vai rồi quay sang càu nhàu cô bạn của mình:
Cô nhăn mặt.
-Đau chết đi được, cậu muốn giết tớ hả, Tinh Hải? Cậu có biết cậu đã phá mất cảm hứng đọc truyện của tớ không hả?

Tinh Hải làm ra bộ mặt hối lỗi pha chút đùa cợt.

-Xin lỗi nhé! Tại tớ thấy ai đó tan học không chịu về nhà mà chạy đi mua quyển sách vớ vẩn gì đó rồi chăm chú vào nó mà không chịu nhìn đường nên tớ định đánh thức thôi mà!

-Vớ vẩn á?"Angel&Vampire" 1 quyển sách đang bán chạy nhất cả nước đấy! Cậu đúng là 1 kẻ đi sau thời đại._Tư Vũ cười với vẻ mặt đắc thắng.

-Chỉ có những cô tiểu thư giàu có, rãnh rỗi không có việc gì làm như cậu mới quan tâm tới những thứ vớ vẩn này thôi._ 1 cô gái có gương mặt gần giống như Tinh Hải bước đến

Tư Vũ nhăn mặt.

-Sao cậu xài xể tớ ghê thế, Thiên Tú?

-Tớ thấy đúng mà._Tinh Hải đồng tình

-2 người đúng là nhà quê, chẳng biết chạy theo "mốt' gì cả. Đây là 1 câu chuyện cực hay nói về sự thất lạc của 1 chiếc gương phong ấn đường liên thông giữa 2 thế giới người và ma cà rồng. Hơn nữa nó còn có rất nhiều câu chuyện tình yêu tuyệt đẹp và lãng mạn..._Tư Vũ tuôn 1 tràn về quyển sách đang cầm trên tay với vẻ mặt mơ mộng viễn vông mà không để ý đến gương mặt ngơ ngác của Thiên Tú và Tinh Hải ở phía sau.

Mặc kệ những câu chuyện tình yêu "mơ mộng" của Tư Vũ, Tinh Vũ quay sang trò chuyện với Thiên Tú

-Thiên Tú, hình như cậu vừa được tặng 1 chiếc gương có hình ngôi sao 7 cánh đẹp lắm đúng không?
-Ừ! Tuần trước tớ cùng mẹ đến đền cầu nguyện thì gặp 1 nữ pháp sư. Bà ấy tặng tớ chiếc gương và còn nói những điều lạ lắm...

TưVũ nghe được đoạn đối thoại của 2 cô bạn liền quay sang tham gia vào với gương mặt hớn hở, tò mò

-Sao? Sao? Bà ấy nói gì?

Thiên Tú suy nghĩ 1 lúc rồi đáp:

-Hình như là:" Cháu chính là chủ nhân của chiếc gương này, hãy luôn mang theo nó vì nó sẽ như 1 lá bùa hộ mệnh bảo vệ cháu. Nhưng cháu cũng nên nhớ, nó cũng có thể mang lại tai hoạ cho cháu nếu như..."

-Nếu như...? Tư Vũ và Tinh Hải thúc giục

-Xin lỗi, tớ quên mất rồi._Thiên Tú mỉm cười

Gương mặt Tư Vũ và Tinh Hải tỏ vẻ thất vọng

-Cho tớ mượn được không?_Tư Vũ hỏi

-Tất nhiên!_Thiên Tú lục cặp lấy ra 1 chiếc gương có hình ngôi sao 7 cánh

-Woa, đẹp thật đấy!_Tinh Hải quơ quơ chiếc gương trước mặt mình và trầm trồ khen

-Những cái này là gì thế?_Tư Vũ chỉ vào những kí hiệu đằng sau mặt gương
Thiên Tú lắc đầu:

-Tớ cũng không biết!

Nhưng bỗng nhiên 1 điều gì đó xuất hiện trong đầu Tư Vũ, cô cười 1 cách ranh mãnh rồi quay sang Thiên Tú.

-Chiếc gương của cậu cũng có 7 cánh đúng không? Có thể đó là chiếc gương mà quyển sách này nói đến đấy.

-Đừng nói bậy,đó chỉ là truyện thôi._Thiên Tú hét lên

Tư Vũ càng đắc thắng hơn, cô hạ giọng xuống tạo cho nó 1 sự đáng sợ:

-Này nhé! Vào 1 đêm mưa to gió lớn, chiếc gương bỗng nhiên phát sáng, và hiện lên trên mặt gương là 1 khuôn mặt với 2 chiếc rang nanh dài bê bết máu......

-AAAAAAAAAAAAAAAA_Tinh Hải và Thiên Tú hét lên kinh hãi

-Đùa thôi!_Tư Vũ cười trước dự sợ hãi của 2 cô bạn rồi vụt chạy.

-Đứng lại!_Thiên Tú và Tinh Hải đuổi theo

Ánh hoàng hôn trải dài theo bước chân của 3 cô bạn. Tiếng cười giòn tan vang trên con đường mòn quen thuộc. Nụ cười hạnh phúc của 3 cô gái rực rỡ trong ánh chiếu tà. Bóng dáng họ thấp thoáng ẩn hiện dưới những tia sáng sắp tàn lụi.

Hoàng hôn như báo hiệu thời khắc cuối của Mặt Trời đã đến, nó nhuộm Thế Giới trong sắc đỏ của máu, như báo trước 1 diếu chẳng lành.

"Sau ngày hôm nay, họ có thể sẽ không còn được sánh bước cúng nhau như thế này nữa, hoặc cũng có thể nói...họ có thể sẽ không bao giờ gặp nhau nữa..."

Một vệt sáng nhỏ bỗng loé lên trên mặt chiếc gương đang nằm yên trong cặp của Thiên Tú nhưng rồi nó mau chóng tắt hẳn.

------------------------------------

Thiên Tú thấy mình đang ở trong 1 không gian trắng xoá với những đốm sáng tuyệt đẹp và nó cho cô cảm giác ấm áp đến lạ thường.

"Đến đây..."_Giọng nói trầm ấm của 1 ai đó bỗng văng vẳng bên tai cô. Cô quay lại nhưng chẳng thấy ai cả.

-Ai đó?_ Cô cất tiếng hỏi và chờ đợi câu trả lời. Nhưng tất cả cô nhận được lại là sự im ắng đến đáng sợ.

-Ai? Ai đang nói vậy?_Thiên Tú tiếp tục hỏi và lần tìm nơi xuất phát của giọng nói đó.

"Đến đây...Mau đến đây...'_Giọng nói đó lại vang lên.

Như có 1 sức mạnh vô hình nào đó thúc giục, cô bước đi, bước đi mà không biết mình đang đi về đâu. Rồi cô dừng lại ở 1 nơi đang có tuyết rơi lạnh buốt. Trước mặt cô bỗng xuất hiện 1 chàng trai nhưng cô lại không thể nhìn rõ mặt.

-..._Chàng trai không trả lời

-Anh là ai?_Thiên Tú lặp lại câu hỏi nhưng lần này rất to và rõ

Chàng trai mỉm cười, 1 nụ cười ấm áp và quen thuộc đến kì lạ. Rồi anh chìa tay ra trước mặt cô và yên lặng chờ đợi những phản xạ từ cô.

Ánh mắt của cô không tài nào rời khỏi nụ cười đó. Trong vô thức, cô đưa tay mình đặt vào tay anh. Nhưng khi tay của 2 người sắp chạm vào nhau thì anh đột nhiên cô nhận ra ngực trái của anh bị ghim bởi 1 thanh kiếm sắc bén. Rồi bỗng nhiên, chàng trai mỗi lúc 1 mờ dần rồi biến mất như không khí. Thiên Tú thét lên như muốn níu giữ anh lại, 1 cảm giác đau đớn bỗng nhói lên trong trái tim cô.

Cô càng hoảng sợ hơn khi thấy đôi tay mình nhuốm đầy máu. Không gian trắng phút chốc chuyển dần sau màu đen rồi chìm sâu vào bóng tối...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro