Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu lặng lẽ theo địa chỉ mà người theo dõi gửi cậu để đến chỗ anh hẹn với người tình. Cái này gọi là bắt quả tang đó!Chỉ nghĩ thôi, Jin cũng đã thấy mình đáng thương rồi. Không ngờ cái ngày như vậy cũng đến với cậu thế này.

Ở nơi đó, Joon đang say sưa ôm ấp hôn hít cô bồ nhí. Cậu nhẹ nhàng bước tới: "Anh, chúng ta cần phải nói chuyện! "

Anh bất ngờ nhìn cậu. Thoạt đầu, không nói nên lời, anh đứng dậy toan kéo xềnh xệch cậu ra ngoài. Chỗ này đông người dòm ngó quá. Joon ghét nhất là xấu hổ trước đám đông. Cậu dám tới đây sao? Đường hoàng, hùng hổ như thế này á?

Cô gái trẻ xinh đẹp, bồ nhí của anh, níu tay anh lại nhăn mặt: "Anh định đi đâu? Chẳng phải có gì nên nói luôn ở đây sao?" 

Cậu nhíu mày, trong đầu không khỏi thoáng suy nghĩ khó hiểu: "Tại sao bây giờ, phận bồ nhí như cô gái đó lại có thể trước mặt cậu mà ngang nhiên như vậy? Tự trọng cô ta để đâu? Hay là cô ta không có?"

Anh gạt tay cô bồ ra,kéo cậu ra ngoài. Cô bồ trẻ chạy theo. Ba người đứng ngoài, với cậu dòng người xung quang, âm thanh náo nhiệt của còi xe đều như ngừng lại. Cậu chỉ còn nghe thấy tiếng tim mình đập, mạnh thật mạnh.

Joon quát lớn:
- Em đến đây làm gì? Em theo dõi tôi đấy à?
Cậu nín nhịn:
-Anh quát em ư? Chẳng phải anh nên cho em một lời giải thích sao?
Cô bồ chen vào:
-Sao anh nói với em là anh sẽ nói cho hắn ta biết ? Người như hắn ta làm gì có cửa so với em chứ? Dù sao Joon cưới cậu cũng chỉ vì thương hại cậu mà thôi!

Cậu nhìn cô gái trẻ, cố ngăn dòng nước mắt, lặng lẽ hỏi anh:
- Bao lâu rồi?
Mặt anh đỏ gay. Không phải vì xấu hổ,mà là do tức giận.
Cô bồ lanh chanh:
- Được một năm rồi.

Cậu thấy bao nỗi nhọc nhằn, sự nín nhịn,kiềm chế của cậu tưởng như nổ tung:
- Tôi không hỏi cô, cô im đi.
Cô bồ lấy ngon tay chỉ về phía cậu:
- Cậu mới cần im đi đó. Không ở nhà lo chăm con, còn đến đây phá đám tụi tôi!

Quá tức giận, cậu nắm lấy tay cô ta, nghiến răng *Bốp* ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#namjin