Chương 1 : Gặp Mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay là ngày khai giảng của tôi , ngày 25 / 7 . Tôi Hoàng Bắc Nguyệt , 15 tuổi , sẽ bắt đầu một cuộc sống mới tại ngôi trường này , trường Khánh Ẩn . Đây đã lần thứ 15 tôi chuyển trường , từ nhỏ đến lớn ai cũng rất sợ tôi có lẽ tại vì tôi quá mạnh mẽ , nên chẳng bao giờ tôi kết bạn được lúc nào cũng cô đơn . Nhưng năm nay sẽ khác , và may mắn là tôi được chọn làm đại diện cho học sinh mới lên đọc bài diễn văn nhưng vì đồng hồ báo thức của tôi đã bị hư làm cho tôi không kịp đến trường . Trên đường đi còn gặp tai nạn với một bạn nữ khi tôi đang chuẩn bị chạy thì ngay ngã ba bạn ấy bước ra . Rốt cuộc cả hai chúng tôi đã bị té , còn bạn nữ kia thì gần như là ngất xỉu tôi để ý rằng cậu ấy đang mặc đồ của trường Khánh Ân , tôi nghỉ bạn ấy cũng giống mình nên tôi đã phải cõng bạn ấy đến trường . Có lẽ bạn ấy đang nằm mơ thấy mình đang ăn nên nước dãi cứ thế mà làm ướt áo khoác của tôi . Khi đi được thêm một đoạn đường thì cậu ấy cuối cùng cũng tỉnh dậy hoặc là nói mớ .

- Ngon quá ! Phải cắn một cái mới được !

- Aaaa!

Khi nghe được tiếng thét của tôi cuối cùng cô ấy cũng chịu dậy .

- Xin lỗi ! Mình thật sự xin lỗi bạn . Mình không cố ý đâu .

- Im đi ! Nếu cậu còn nói nữa thì tôi và cậu sẽ bị muộn đó !

Chúng tôi chạy thật nhanh đến trường học , và cũng may mắn là cả hai chúng tôi đều không bị trễ giờ các thầy cô đi nhận lớp . Có lẽ là duyên phận nên chúng tôi học cùng lớp .

- Không ngờ chúng ta lại học chung lớp ! Tớ tên là Chung Gia Hân , còn cậu ?

- Hoàng Minh Nguyệt , hân hạnh .

- Vậy từ giờ chúng ta làm bạn của nhau nhé ! Nếu cậu không nói tức là đồng ý .

Lúc đó vì quá lung túng nên tôi chẳng nói được chuyện gì trừ mấy câu nói đó . Nhưng coi ra bạn Chung Gia Hân đó còn vui mừng hơn tôi . Buổi sinh hoạt kết thúc rất nhanh .

- Vậy bây giờ chúng ta sẽ bầu các cán bộ của lớp ? Có ai xung phong không ?

- Nếu ai không đồng ý thì cô sẽ coi ai có hạng cao nhất lớp rồi sẽ chọn người đó .

Khi cô giáo nhì vào bảng tích với khuôn mặt rất ngạc nhiên .

- Ở đây có 3 em học sinh , đạt điểm tuyệt đối đó là Lâm Y Dương , Chung Gia Uyên và Hoàng Minh Nguyệt . Cô mời ba em đứng lên ở đây có em nào muốn làm lớp trưởng không ?

Tôi không nghỉ rằng cũng có người sẽ ngang điểm của mình mà càng không nghỉ rằng chúng tôi lại gần nhau nhau như vậy . Chu Gia Uyên , Lâm Y Dương cả hai người họ đều ngồi đối diện tôi và Chung Gia Hân . Cả 3 chúng tôi đều im lặng , và không nói gì . Kết quả là chúng tôi phải chơi kéo búa bao , Lâm Y Dương đã thắng . Vào giờ ăn trưa , các bạn trong lớp ai cũng đều bao lấy tôi và bạn Lâm Y Dương và Chu Gia Uyên . Cuối cùng tôi cũng thoát ra được , tôi và Chung Gia Hân cùng nhau trốn lên sân thượng của trường , chúng tôi cùng ngồi ăn trưa ở trên đó và đột nhiên có ai đó mở cánh cửa của sân thương ra và đó là Chu Gia Uyên , cậu ấy thở hỗn hệt , cứ như là đã chạy rất nhiều .

- Cậu không sao chứ ? Lại đây ngồi nghỉ mệt đi .

Cô bạn Chung Gia Hân hình như rất thích giúp đỡ người , còn bạn Chu Gia Uyên đó thì lúc đầu từ chối mà cuối cùng vẫn ngồi dùng bữa trưa với chúng tôi . Chúng tôi đã cùng nhau nói rất nhiều chuyện . Chúng tôi cùng nhau đi về lớp khi đi được một đoạn đường tôi thấy bạn Lâm Y Dương đang bưng một chồng sách rất cao tôi và hai người cùng lại cầm giúp bạn ấy . Khuôn mặt của bạn ấy lúc đó rất ngỡ ngàng .

- Cảm ơn ba bạn nha ! Mình tên Lâm Y Dương , còn bạn chắc là Hoàng Minh Nguyệt và Chu Gia Uyên . Còn bạn là ?

- À ... Mình là Chung Gia Hân .

- Vậy từ giờ chúng ta làm bạn nha !

Tuy nói chuyện không nhiều nhưng chúng tôi đều biết một điều . Là chúng tôi sẽ là bạn thân của nhau .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro