Chương 2 : Idol

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tôi là Chung Gia Hân , hôm nay là một ngày may mắn của tôi . Tuy lúc đầu có một khởi đầu không tốt như vậy nhưng cũng vì vậy mà tôi đã làm quen được một người bạn , Hoàng Minh Nguyệt , tuy cậu ấy nhìn rất là giống một kẻ bạo lực . Nhưng hoàn toàn trái ngược lại cậu ấy là một người rất tốt . Đây là người bạn đầu tiên của tôi , sau đó tôi đã gặp thêm một người bạn nữa cô ấy tên Chu Gia Uyên , cậu ấy tuy nhìn có vẻ rất cứng rắn nhưng tôi biết rằng cậu ấy đang cố che lắp đi vẻ nhạy cảm của mình . Người cuối cùng là Lâm Y Dương cô ấy là một người tốt bụng và dịu dàng , tuy nhìn cậu ấy nhìn cứ như là tiểu thư được cưng chiều nhưng cậu ấy không giống với những tiểu thư khác . Có thể nói tôi là một người rất may mắn khi có thể kết bạn với họ . Buổi học kết thúc chúng tôi còn cùng nhau về nhà , trên đường đi chúng tôi thấy có một bạn học sinh nam đang bị một bọn Yakuza đuổi theo , Minh Nguyệt không ngần ngại đuổi theo và cứu bạn học sinh đó , tôi lại phát hiện thêm một bí mất đó là Minh Nguyệt đánh rất giỏi chưa đến 1 phút bạn ấy đã xử gọn bọn Yakuza . Tôi và Y Dương và Gia Uyên đều có khuôn mật chứ " O " và miệng chữ " A " , cậu ấy tiến lại chỗ bạn học sinh đó và đưa tay ra như muốn kéo cậu bạn đó lên .

- Đứng dậy đi !

Cậu thanh niên đó nhìn Minh Nguyệt một hồi , mới có thể lấy lại hồi rồi mới lấy lại hồn . Khi Nguyệt kéo cậu ấy lên cậu ấy nhìn cô ấy rất lâu và nói . Mà tôi phải công nhận là cậu ta rất đẹp trai .

- Trước đây tôi đã gặp cậu lần nào chưa ?

- Lần sau sẽ không có ai như tôi ra bảo vệ cậu đâu đã là con trai thì phải học một chút võ để phòng thên đi .

Chúng tôi cùng nhau đi tiếp một đoạn đường và bắt đầu cuộc trò chuyện .

- Cậu biết cậu ta sao ?

- Có lẽ chuyện đó xảy ra trước khi tớ bị mất trí nhớ .

Tôi và Y Dương , Gia Uyên đều rất ngạc nhiên . Y Dương và tôi rất lo lắng hỏi những câu hỏi tương tự nhau Tại sao cậu mất trí nhớ vậy , Có để lại bất cứ dư chấn nào không , Bây giờ cậu còn thấy không khỏe không ? . Gia Uyên thì đang nhìn vào điện thoại như vừa kiếm ra thông tin gì đó .

- Người hồi nãy là Lăng Thần Phong học sinh năm hai trường ta , con trai của Lăng Tuấn , lão đại của Lâm Hắc Xã đó là trước đây . Còn bây giờ cha cậu ta đang làm ăn chính đáng , Lâm Thị công ty đứng đầu nước . Cậu ta còn đạt nhiều giải thể thao như quân chương vàng karate , hiện tại cậu ta đang là tuyển thủ đai đen , ngoài ra cậu ta còn có các quy chương vàng bơi lội , tennis , bóng bàn , golf , ... Còn có các bằng lái xe , lái tàu , lái máy bay . Cậu ta còn là học sinh có điểm số cao nhật hiện tại chưa có ai đánh bại được . Cậu ta còn là Hội Trường Hội Học Sinh .

- Cậu ta giỏi quá ! Minh Nguyệt cậu có thây vậy không ?

Minh Nguyệt không trả lời câu hỏi của tôi . Và im lặng bước đi .

- Cậu coi mấy thông tin đó ở đâu vậy ?

- Trên diễn đàn của trường .

Rồi sau đó Minh Nguyệt im lặng và nhìn vào chiếc điện thoại của mình . Và chẳng nói gì . Chỉ chăm chú nhìn vào điện thoài của mình tôi cùng bắt đầu nhìn vào chiếc điện thoại và thấy trên diên đàn họ đang bầu nam thần của trường , kết quả là Thuần Phong đã chiến thắng tôi nhìn về phía Minh Nguyệt có lẽ tôi vừa thây cô ấy nở một nụ cười nhẹ . Tuy chỉ một chút nhưng tôi biết rằng ký ức của cậu ấy đang dần trở lại . Có lẽ do chỉ tập trung vào Minh Nguyệt nên tôi xuýt nữa là bị xe đụngcó một người tốt bụng đã nắm tay tôi kéo tôi vào. Người đó mặt đồ rất kính , như không muốn cho người khác biết mình là ai . Một còn gió thổi qua làm nón của người đó bị rớt xuồng đất . Khi nhìn ký lại thì đó chính là Idoi Ung Gia Lâm , hiện tại là ca sỉ , diễn viên , người mẫu trẻ .

- Chị ngốc kia đi đứng phải cẩn thận chứ !

- Thành thật xin lỗi cậu ! Tôi không cố ý . Tôi sẽ làm bất cứ chuyện gì cho cậu nên ....

- Được thôi ! Đi theo tôi .

Liệu có phải quyết định lúc đó của tôi là sai lầm không nhỉ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro