Chương 41: Tiểu biệt thắng tân hôn (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu biệt thắng tân hôn: Đại loại là sau khi kết hôn, tạm chia tay, lúc gặp lại nhau tình cảm còn mãnh liệt hơn lúc mới cưới.

---

Rất vi diệu, ở trước mặt đối phương, cả Đường Cảnh Huy lẫn Trần Thu Hoa đều không phải cái bộ dáng mà họ dùng để đối mặt với những người khác.

Đồng nghiệp trong công ty cảm thấy Trần Thu Hoa thân thiết ôn hòa, thông minh chăm chỉ, tuổi còn trẻ lại rất cổ hủ, chẳng ai đoán được cậu từng vô số lần nằm dưới thân một gã đàn ông, ra sức liếm mút dương vật hắn, liếm đến mặt đầy si mê; cha mẹ cho rằng cậu hướng nội ngại ngùng, mang theo gông xiềng sinh lý bẩm sinh, có khả năng mãi mãi cũng không thể tìm được một người cùng mình bước tiếp cuộc đời, lại không ngờ cậu khi yêu có thể dũng cảm không sợ, nỗ lực chẳng từ nan như vậy.


Cấp dưới trong công ty cảm thấy Đường Cảnh Huy quang minh chính trực, khí chất như công tử văn nhã, căn bản không tưởng tượng nổi hắn ở trên giường miệng đầy phụ khoa, đè người ta ở dưới thân cuồng dã bạo gian; ba hắn cho rằng hắn lãnh khốc ích kỷ, quái đản như hỗn thế ma vương, đời này sẽ không thật sự yêu ai, nhưng không biết rằng hắn sẽ ngọt ngào ôm lấy một người, hôn say đắm cuồng nhiệt, lòng đầy vui sướng.

Bọn họ phơi bày mặt đẹp nhất và mặt kinh khủng nhất cho đối phương, còn lại những mặt không tốt không xấu, không quan trọng thì cho những người khác.

Trần Thu Hoa bấu víu cửa sổ nhìn ra ngoài, mãi đến khi xe thương vụ bảy chỗ của Mã Long tiến vào cửa lớn tiểu khu, biến mất ở khúc cua tòa nhà.

Cậu ngơ ngác ngồi xuống sô pha phòng khách, nghe thấy động tĩnh truyền đến từ ngoài cửa lại đứng bật dậy.

Đường Cảnh Huy mở cửa tiến vào, kéo vali đến tiền phòng, cởi áo ngoài và găng tay da đâu vào đấy, mới nâng mắt nhìn qua Trần Thu Hoa.

Hai người nhìn nhau vài giây, không ai nói gì, mãi cho đến khi Đường Cảnh Huy bước tới, bắt sau gáy đối phương, kéo Trần Thu Hoa đi thẳng vào phòng ngủ.

Trần Thu Hoa lảo đảo, bị đẩy ngã lên chiếc giường lớn. Cậu lúng túng mấp máy đôi môi, trán rất nhanh đã rịn đầy mồ hôi -- bởi vì lúc này đây, không khí quanh thân Đường Cảnh Huy sắp sửa bùng cháy, đó là khát vọng trầm mặc cấp bách, áp lực kích động, cuồn cuộn dâng tràn ở sâu trong nội tâm, hòa lẫn một chút dã tính tức giận bồng bột và sự tàn bạo vô cùng sống động,... tất cả bừa bãi phóng xạ nhiệt độ cao ra ngoài, thiêu rụi mọi thứ.


Trái tim Trần Thu Hoa nhảy loạn bình bịch bình bịch, mang theo sự đồng cảm, mang theo dự cảm đã lâu, căng thẳng nắm chặt tấm ga giường dưới thân.

Đường Cảnh Huy dùng ngón tay câu lấy dây chun quần của Trần Thu Hoa, tuột xuống, hơn phân nửa cái mông trắng bóng lập tức bị phơi bày, hắn một tay hai phát cởi thắt lưng mình, móc dương vật không biết đã cương cứng từ lúc nào ra khỏi quần lót.

Hắn phủ lên người Trần Thu Hoa từ phía sau, dùng quy đầu ma sát qua loa vài cái ở bên ngoài đóa hồng môn, sau đó cầm phần đầu từ từ đẩy vào trong.

Âm đạo chưa được mơn trớn đầy đủ nên rất chặt và khô, Đường Cảnh Huy đẩy được một nửa thì bị kẹt lại.

Trần Thu Hoa nhạy cảm nhận ra Đường Cảnh Huy do dự, đấu tranh giữa lý trí và dục vọng, cậu vốn đang khiếp sợ chờ đợi trận khổ hình này, lại phát hiện cái khúc thịt thẳng tắp nọ bắt đầu rút ra bên ngoài.

Trần Thu Hoa nghẹn ngào, nhẹ nhàng phủ lên cánh tay đang vòng bên eo cậu, mang theo giọng mũi khẽ nói: "Không sao, cắm vài cái là ổn..."

Đường Cảnh Huy dừng một chút, lập tức vươn tay ra trước sờ âm vật cậu, đồng thời chậm rãi đẩy hông.


Hắn không dùng bất cứ kỹ xảo gì, chỉ nhấn lên cái viên thịt co rúm phía trước, chà cho nó trượt tới trượt lui dưới ngón tay mình. Hắn đẩy lớp bao bì ở trên ra, chạm vào cái đầu tròn tròn.

Quả nhiên vách tường nhạy cảm dần dần nhả chất lỏng, ra vào dễ dàng hơn, hắn cắm một đường lút cán, dùng cái côn lửa cứng ngắc giã vào cổ tử cung mềm mại mà bền dẻo sâu bên trong.

Tần suất động tác của hắn luôn duy trì ở một tốc độ ổn định, cú nào cú nấy cũng chất lượng, khiến niêm màng bị nong ra, thít chặt, cố sức mà tuốt dương vật. Hắn không ngừng ma sát, nắc loạn, quấy nát, giống như xử nam làm tình lỗ mãng theo bản năng mà không có kỹ thuật gì, hết mình không hề kiềm chế.

Đường Cảnh Huy hô hấp nặng nề, hơi thở ồ ồ phả lên cổ Trần Thu Hoa. Hắn làm tình chưa bao giờ im lặng trầm mặc như vậy, tựa như giờ đây toàn bộ thế giới của hắn chỉ còn lại hai bộ phận khảm nạm vào nhau. Hắn muốn tiến vào người cậu, có được cậu, dùng tư thế thịt dán thịt thân mật gắn kết thân thể hai người, tựa như âm đạo dịu dàng ôm lấy dương vật, cất chứa đâu vào đấy những khát cầu không chỗ sắp đặt của hắn.

Làm tình là chuyện đơn thuần như vậy, đơn thuần đến chỉ vỏn vẹn dựa vào ma sát da thịt là có thể bắn ra tinh dịch như động vật; làm tình là chuyện phức tạp như thế, phức tạp đến mức người ta thậm chí có thể dùng bộ phận sinh dục dây dưa với nhau để biểu đạt nỗi nhớ, tình yêu hay là thứ gì khác.

Trần Thu Hoa bị vùi trong cách thức giao hợp đơn giản kéo dài thế này, rõ ràng không phải cách làm kỹ xảo kịch liệt gì, lại khiến cậu sinh ra một loại cuồng loạn.

Đó là chờ đợi thật lâu trong vô vọng, đó là kích động sau khi đã chờ đợi được, đó là một chút thương cảm vi diệu theo sau sự kích động ấy. Cậu liều mạng nén nước mắt, kìm lòng không đặng bắt lấy tay Đường Cảnh Huy, áp lòng bàn tay ấm áp của đối phương lên ngực mình, trái tim đập thình thịch bên dưới có thể thay cậu nói lên lời tỏ tình không thể nói thành lời.

Tình yêu ấy vừa có sự phục tùng xác thịt, vừa có sự ỷ lại trên tinh thần, là tình yêu bao la và đậm sâu.

Đường Cảnh Huy khẽ gập các ngón tay lại, giống như đang bóp ngực cậu, hoặc giống như muốn bắt lấy trái tim cậu sau lớp da thịt ấy, một trái tim hoạt bát hết sức chân thành, sẽ nhảy nhấp nhô theo mọi cử động nhỏ nhất của mình.

Cánh tay đang vòng lấy eo Trần Thu Hoa siết thật chặt, cố định vững vàng vị trí của cậu, không để thân thể mềm mại kia bị thúc tán loạn lên trên, đóng cứng dưới thân hắn mà gánh chịu từng cú va chạm.

Cậu khẽ rên, tiếng khóc nức nở yếu ớt giao hòa với tiếng đáy chậu bị đánh vang dội quanh quẩn trong phòng ngủ.


Trần Thu Hoa cố gắng đáp lại trận làm tình lặng câm này, cậu biết mình cũng giống như Đường Cảnh Huy, nhu cầu cấp bách phải nhanh chóng phát tiết, phóng thích nỗi lòng bỏng cháy nửa tháng nay.

Đường Cảnh Huy làm càng lúc càng nhanh, dần dần gần như mất kiểm soát, cái dương vật vốn đã thô to quá mức thế mà còn phình ra thêm, nong chặt chiếm giữ toàn bộ ống thịt, từng thớ cơ thịt trên vách đều bị đè ép, giãy giụa dán sát vào mấy đường gân nổi lên trên làn da mỏng trơn tuột của hắn, cái bánh vòng nhỏ nhắn sâu bên trong cũng tự động mở ra, cắn lên lỗ tinh, mút mát không ngừng.

Đường Cảnh Huy gằn giọng thở dốc, lại liên tục giã mạnh mấy chục cái, rất nhanh đã đến cú giã cuối cùng, phóng tinh như trút nước.

Trần Thu Hoa run rẩy lên đỉnh, cậu kẹp chặt phía dưới của mình, giống như muốn giữ lại toàn bộ tinh dịch sắp tràn trong thân thể, bù lại hư không lúc trước.

Dưới thời tiết đầu đông, hai người kề sát bên nhau, làn da chảy ra một lớp mồ hôi nóng, nhưng lúc này loại cảm giác dính nhớp với một nỗi vui sướng mơ hồ dường như cũng thành một loại minh chứng cho sự thân mật, khiến bọn họ dây dưa không muốn buông ra.

Đường Cảnh Huy thở một hơi thỏa mãn thật dài, dùng gốc râu trên cằm cọ cọ mặt Trần Thu Hoa, cuối cùng cũng mở miệng trầm giọng nói một câu: "Tôi nghẹn sắp nổ..."

Trần Thu Hoa chớp chớp mắt, suýt rơi lệ.

Đường Cảnh Huy mang Trần Thu Hoa vào phòng tắm, hắn phong trần mệt mỏi ngồi máy bay đường dài hơn mười giờ, về đến nhà chuyện đầu tiên không phải là thoải mái tắm một cái, mà là bị ma xui quỷ khiến làm một trận hoành tráng trước.

Hắn đặt Trần Thu Hoa xuống đất, đứng dưới vòi sen lấy dương vật ra, mở lớn nước ấm, nói, "Tự móc sạch sẽ bên trong đi, để trống chỗ lát nữa tôi còn muốn bơm vào tiếp."

Trần Thu Hoa bất an xê dịch vài bước, lúng túng gọi: "Chủ nhân..."

"Làm sao?" Đường Cảnh Huy xấu xa nhướng mày, "Lần nào tôi cũng bắn vào trong cậu, bây giờ trình tự móc tinh của cậu hẳn rất điêu luyện nhỉ."

Điều đó không sai, nhưng chưa có lần nào bị người ta nhìn chằm chằm như lần này cả.

Trần Thu Hoa oan ức nhìn hắn một cái, hai tay bắt lấy cánh tay đối phương chống đỡ thân mình, cong chân hạ thấp người, liều mạng rặn ra, nhưng cố sức cả buổi cũng không có động tĩnh gì.


Đường Cảnh Huy khiển trách cậu: "Đồ của tôi đặc sệt như vậy, còn thọc lút cán mới bắn, cậu không chọc vào bướm làm sao có thể móc xuống?"

Trần Thu Hoa kìm nén đến mức mặt đỏ bừng, thật sự tức không chịu nổi, dùng nắm tay nhỏ nện lên bả vai Đường Cảnh Huy một phát, sau đó bị đối phương cười hì hì bắt lấy cổ tay.

Đường Cảnh Huy thuận thế kéo cậu vào trong lòng, dán sát vào lỗ tai dỗ: "Chủ nhân giúp cưng." Hắn túm lấy một chân Trần Thu Hoa giơ lên cao, khiến cái khe nhỏ của cậu triệt để dạng rộng, tay kia thì đùa bỡn bộ ngực hơi nở lớn của cậu.

Bây giờ Trần Thu Hoa đã bị làm đến ngực nhô lên hai quả đồi núi nhỏ, tuy chỉ là một lớp mỏng manh, nhưng vừa nhỏ vừa tròn trông rất đáng yêu, ở giữa còn có đầu vú nhòn nhọn.

"Tôi xoa cho nó nở ra một chút, lần sau để tôi địt vú, chịu không?"

"Không, không được..."

Đường Cảnh Huy chụp lấy hai đầu vú Trần Thu Hoa, kéo giãn đến mức không thể giãn hơn, sau đó đột ngột buông tay, nhìn cái viên thịt hồng hồng kia đàn hồi tưng lên tưng xuống, cặp vú rung rinh như cái bánh pudding. Tiếp theo hắn áp lòng bàn tay lên hai bên ngực cậu, cảm nhận độ cong nhẹ nơi bầu ngực, sau đó dùng ngón giữa và ngón trỏ cả hai bàn tay nâng nâng xóc xóc từ dưới lên trên, khiến cặp vú trắng mịn mềm mại giũ ra những làn sóng thịt dâm đãng nho nhỏ.

"Tuy hơi nhỏ, nhưng mà rất đáng yêu." Đường Cảnh Huy vừa khiêu khích, vừa cho lời bình sắc tình.

Hắn dứt khoát dùng đôi tay bao trùm hai bên, suồng sã vừa bóp vừa xoa, lưu lại dấu tay hồng hồng trên làn da non mịn, sau đó nhào nặn nhũ hạch bên trong, giống như muốn xoa cho cái khối cưng cứng nho nhỏ ấy tan đi.

"A..., đừng làm vậy --"

Trần Thu Hoa hóp ngực trốn đi, từ trong âm đạo xả từng luồng tinh dịch quá mức đậm đặc, rất nhanh cậu đã bị cảm giác bài tinh và dâm loạn ở ngực kích thích đến không ngừng run rẩy.

Cậu vừa bị làm qua một lần, đóa hoa đáng thương bị thọc rút chà xát đến xòe ra, ngay cả thịt dâm đỏ au bên trong cũng ẩn hiện ở cửa động, tinh dịch tràn trề giăng đầy giữa hai chân và khe nước, bộ dáng bị chà đạp ấy quả thật khiến người ta nhìn mà bùng lửa dục.

Đường Cảnh Huy không trì trệ nữa, qua loa dội nước trên người cả hai, trực tiếp dùng tư thế mặt đối mặt, lại làm vào.

"Áaaaa..." Trần Thu Hoa hét lên một tiếng phóng đãng.

Vừa mới bắt đầu mà Đường Cảnh Huy đã cuồng dã nắc hông, giống như muốn đền bù trận giao hợp quá qua loa ban nãy, hắn đâm vào rất sâu, biên độ rút ra lại rất lớn, gần như là dã man thả cửa dộng từng cú từng cú.

Bướm cứ bị xỏ xuyên qua, căng trướng đến không thể ngăn cản sự xâm lăng mãnh liệt ấy, chỉ có thể bất lực ngậm dương vật, dùng niêm màng bị kéo giãn đến gần như trong suốt mà bao lấy nó, giữ lại nó, mặc nó oanh tạc làm càn.

Kết cấu bên trong âm đạo Trần Thu Hoa vô cùng phức tạp, có những chỗ bề mặt tròn tròn mấp mô, mỗi lần dương vật sượt qua, chúng đều mút hôn như mấy cái giác hút; cũng có chỗ thịt trơn nhẵn, dán chặt lên da dương vật; còn có chỗ mọc thành một đám gai tròn, nhẹ nhàng lung lay trong động thịt như các hải tảo mini, gặp được dương vật mà nó thích nhất thì lập tức quấn loạn lên, dùng những cái tua mềm mại mà khiêu khích.

Dương vật được hầu hạ sướng vô cùng, nó chui ra chui vào trong cái động yêu tinh tiêu hồn, chỗ nào chỗ nấy cũng có bày trí, cảm giác khác nhau.

"Szzzzz --" Đường Cảnh Huy sướng đến hút khí, dường như không biết nên xả cơn sướng như thế nào, hung tợn nghiến răng nói: "Mẹ nó, thật đúng là một cái lìn ngon lành."


Dưới làn nước ấm và sự thúc giục của dục vọng, làn da Trần Thu Hoa trở nên đỏ bừng nóng bỏng, há to miệng hô hấp như sắp không thở nổi, cậu tựa vào lòng gã đàn ông kia, ngoan ngoãn chịu đựng những cú thúc cuồng dã của hắn, chỉ biết rên rỉ y a.

Đường Cảnh Huy vươn tay tắt nước, "Chúng ta lên giường làm."

Hắn không rút ra mà cứ cắm vào như thế di chuyển về phía trước, ở phía sau nắc nắc dương vật thúc giục, Trần Thu Hoa lập tức run chân bước hai bước.

Nhưng Trần Thu Hoa thấp hơn hắn không ít, suốt đoạn đường chỉ có thể liều mạng nhón chân, không thì sẽ bị vật cứng phía dưới móc ngược lên, thế nên rất nhanh thể lực đã chống đỡ hết nổi, muốn té xuống.

Đường Cảnh Huy "chậc" một tiếng, lấy tay ôm chặt eo cậu, để lòng bàn chân của đối phương đạp lên bàn chân mình, hai người hợp thể xếp chồng lên nhau như hai cái muỗng, cứ như vậy mang cả người Trần Thu Hoa tiến về phía trước.

Trần Thu Hoa bị chơi đến xụi lơ, cuối cùng ngã xuống giường lớn, để mặc Đường Cảnh Huy xếp cậu thành tư thế nằm úp sấp khép chân.

Trần Thu Hoa gầy nhưng có cặp mông mẩy phì nhiêu, lúc quay người ghé vào chiếc giường trắng, cái eo mảnh khảnh lõm sâu xuống, cặp mông lại dỏng lên cao cao, nhìn từ bên cạnh là một đường cong chập trùng tinh tế, vô cùng xinh đẹp.

"Thật biết chỗ mà phát triển." Đường Cảnh Huy tán thưởng dùng đầu ngón tay chậm rãi rê dọc lưng cậu, "Tự có cái đệm giảm xóc khi bị đàn ông chơi."

Dường như thân thể cậu sinh ra chuyên để làm tình, mà nếu không có Đường Cảnh Huy, cậu mãi mãi cũng sẽ không biết điều này.

Đường Cảnh Huy dùng hai tay bóp cặp mông cậu, tách ra hai bên, mấy luồng thịt trắng ngần lòi ra khỏi kẽ tay hắn, mềm mại như hai cái bánh bao mới ra lò.

Chú bướm hồng hồng ẩn mình giữa mép thịt, phải bóc ra mới có thể nhìn thấy. Đường Cảnh Huy từ sau lưng lại xâm nhập một lần nữa, tư thế như vậy cắm vào không sâu lắm, nhưng cửa động khép kín thít cực chặt, cũng dễ chọc đến điểm G nấp bên trong hơn.

Đường Cảnh Huy giã vào kịch liệt, xương mu đánh bốp bốp lên cặp mông tròn lẳn, khuấy động tàn dư tinh dịch và dâm thủy đổ xuống, phát ra tiếng nước ái muội.

Trần Thu Hoa rỉ ra tiếng rên thật dài từ trong xoang mũi, vặn eo dường như rất khó chịu, Đường Cảnh Huy lập tức dừng tay, cúi thấp người hỏi: "Sao hửm?"

"Phía... phía trước..."

Đường Cảnh Huy ngộ ra, vươn tay lấy cái gối nhét dưới bụng cậu, "Chú chim nhỏ bị cọ?"

"Ưm..."

"Đừng gấp, chủ nhân chừa thật nhiều tinh dịch cho cưng, bướm cũng được, cúc cũng được, nhất định sẽ rót tràn đầy."

Bên dưới được kê gối, mông Trần Thu Hoa càng nhổng cao hơn, Đường Cảnh Huy cúi đầu là có thể thấy dương vật thâm nâu của mình cắm sâu vào lỗ thịt dâm, mấy cánh hoa môi ngậm không hết dương vật thô to, bị đẩy ra ép sát vào da thịt, cái động tròn tròn theo động tác đánh đưa mà bị kéo màng thịt đỏ au ra, vừa mới chuẩn bị triền miên giữ lại đã tao ngộ vòng xâm nhập hung ác tiếp theo.

Hắn đóng thật mạnh vào trong, thọc đến cuối tử cung, nhè vào cái vòng lõm trong âm đạo mà tấn công tứ phía, nơi đó không dễ bị chạm đến, nhạy cảm như cây mắc cỡ, đụng một cái là run lên, kẹp đến quy đầu cũng sắp biến dạng.

"Aa --"

Trần Thu Hoa lại tiếp nhận một trận kích thích mới, bị một cái dương vật hành đến lên bờ xuống ruộng, mỗi một tế bào đủ sảng sinh khoái cảm bên trong vùng kín đều đang chịu lăng nhục và chà đạp tơi bời, cậu bồng bềnh trong dục vọng tra tấn người, hoàn toàn giao cả linh hồn lẫn thể xác cho một gã đàn ông.

Trần Thu Hoa trở tay sờ túi trứng của Đường Cảnh Huy, chỗ đó nặng trịch, chứa đầy hàng trữ nửa tháng nay. Mấy luồng tinh dịch đặc sệt kia đến từ chính thân thể Đường Cảnh Huy, lại phun trào vào thân thể cậu, giống như một loại kết nối kỳ diệu nào đó.


-- Là của mình, từng giọt từng giọt đều thuộc về mình.

Dưới trận giao hợp dai dẳng tuyệt vời này, đột nhiên Trần Thu Hoa sinh ra một tia dũng khí, cậu vùi đầu vào trong drap giường, mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin: "Chủ nhân, chỉ làm với một mình tôi có được không?"

Động tác Đường Cảnh Huy chựng lại, sau đó làm càng thêm táo bạo. Hắn ấn mạnh sau eo Trần Thu Hoa, dùng lực thúc sâu vào, cú nào cú nấy cũng giã chính xác lên điểm G, hung tợn hỏi: "Cưng muốn chủ nhân chỉ chơi một mình cưng?"

Cuối cùng nước mắt Trần Thu Hoa cũng chảy đầy mặt, nhưng mặc kệ nghẹn ngào đến nấc cục vẫn giãy dụa kêu lên: "Chỉ làm một người đi chủ nhân, chỉ làm tôi có được không..."

"Nói loại lời này là muốn khiến tôi chịch chết cưng sao? Được, tôi chịch chết cưng!"

Đường Cảnh Huy cũng không rõ vì sao mình lại kích động đến thế, hắn thở ồ ồ, da đầu căng ra tê dại, huyệt thái dương giống như muốn nổ tung, toàn bộ tri giác chỉ còn lại cậu trai trẻ đang chịu bạo gian dưới thân mình.

Người này nhỏ yếu như thế, Đường Cảnh Huy chỉ dùng một tay là có thể bóp chết. Cơ mà người này cũng mạnh mẽ như thế, trong đại dương cuộc đời mênh mông đầy bão tố, rõ ràng bản thân đã sắp bị vùi dập nhấn chìm, nhưng giây phút nhìn thấy Đường Cảnh Huy, toàn thân lại bơm đầy sức mạnh, cắt sóng bơi về phía hắn.

Nhìn mình không rời mắt như vậy, toàn tâm toàn ý vì mình như vậy.

Giây phút đến cao trào, trong cơn mơ màng, Trần Thu Hoa nghe được câu trả lời giống như ảo giác: "Sau này chỉ có em..."

Cậu phát ra một tiếng khóc nức nở mỏng manh, ngậm lệ nóng ngã vào vòng xoáy khoái cảm sâu thẳm.

Ngừng trong chốc lát, Đường Cảnh Huy trở mình ôm lấy cơ thể xụi lơ của Trần Thu Hoa, đặt cậu cưỡi lên hạ bộ mình, mặt đối mặt, bắt lấy cằm cậu, tinh tế hôn môi.

Trần Thu Hoa thanh tỉnh một ít từ trong màn sương dày đặc, ngơ ngác đưa đầu lưỡi mềm mại qua.

"Um... Ô..."

Đường Cảnh Huy không nói cho cậu biết, trong khoảng thời gian đi công tác, hắn cũng không phải chưa từng thử làm với người khác.

Tướng mạo của hắn là không thể bắt bẻ, chỉ cần cái sườn mặt khi rũ mi nhìn mép ly cũng có thể dễ dàng khiến người ta động tâm, ngồi chưa tới mười phút ở quầy bar nước ngoài thì đã có người mon men đến gần.

Chẳng qua khi hắn giả vờ phong lưu phóng khoáng xoay đầu lại, nhìn thấy gương mặt của mỹ nhân xa lạ kia, đáy lòng tụt dốc không phanh, vì thế tâm hắn không ở chỗ này ứng phó vài câu, khiến đối phương tức giận bỏ đi.

Đường Cảnh Huy ngồi một mình ở đó thật lâu, thực ra cũng không có gì, chỉ là hắn bỗng nhiên nhận ra một sự thật.

-- Hắn cũng không phải muốn tùy tiện làm tình với người nào, hắn chỉ là muốn làm tình với một người đặc biệt nào đó mà thôi.

Đường Cảnh Huy rất ít khi lộ ra bộ dạng thất thần như vậy trước mặt Trần Thu Hoa.

Mà Trần Thu Hoa vừa có được lời hứa, cho dù trong thâm tâm cậu cũng liều mạng nhắc nhở mình đây chẳng qua chỉ là lời hứa trên xác thịt mà thôi, nhưng vẫn nhịn không được vui vui trong lòng, cảm thấy giữa mình và Đường Cảnh Huy chưa bao giờ thân mật như bây giờ. Thoả mãn dục vọng khiến cậu buông lỏng, lại thấy hắn đang thất thần, thế là ôm cổ đối phương nói đùa: "Cốc, cốc, có ai ở nhà không?"

Đường Cảnh Huy vốn có một loại tính chất lạnh lùng tàn khốc lạ kỳ trong xương cốt, hắn háo sắc, hoang dâm vô độ, chơi đến sung sướng vui vẻ, tận đáy lòng lại chỉ là một kẻ đứng nhìn chẳng hề đắm chìm.

Hắn rất ghét trưng bộ mặt giả tạo ra với bất kỳ ai hay với bất kỳ chuyện gì, từng cảm thấy chẳng người nào có thể đi vào lòng hắn cũng rất tốt.

Nhưng bây giờ, nhìn Trần Thu Hoa, hắn sẽ lập tức nghĩ hình như nếu có người có thể đi vào thì còn tốt hơn.

Đường Cảnh Huy cảm thấy cánh cửa đóng chặt nơi lồng ngực bị cảm xúc nào đó thúc giục cũng sắp đóng không được nữa rồi.

-- Lúc này chú thỏ con lại đây gõ cửa.

Chú thỏ có đôi tai to thật dài, hai chân trước trắng như tuyết co lên trước ngực, nghiêng đầu ngọt ngào hỏi: "Cốc, cốc, có ai ở nhà không?"

Đường Cảnh Huy nhìn Trần Thu Hoa thật sâu, dùng tư thái kiên định bình tĩnh chưa bao giờ có nói: "Có tôi."

"Em có thể vào."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy