Chuột bạch trên ban công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếm chiếc Tiramisu màu xanh bắt mắt của nó đến tận ba lần, Nghĩa mới chịu dừng lại, buông một câu thật chẳng liên quan gì:

- Hôm nay trời... xanh thế nhỉ?

- ?!?!

- Không một gợn mây

- >.<

- Và nắng thì rất gắt!

- =.=!

- Nhưng (đứng phắt dậy), tớ đảm bảo tý nữa sẽ có dông ngay đấy. Vì cái bánh này ngon tuyệt cú mèo!

- Asaaaaahhh!!!!!! - Nó hét lên, làm đôi chích chòe bên kia giật mình tỉnh giấc.

Mẹ quả là sáng suốt khi đã khuyên nó nên chọn Nghĩa làm chuột bạch thí nghiệm. Cậu ấy đã cho nó một niềm tin hơi bị sắt đá rằng: Minh sẽ chết đứ đừ đư khi nếm muỗng Tiramisu đầu tiên này, vị thanh ngọt đặc biệt ấy sẽ thay nó nói lời quan trọng.

Và ngày quan trọng ấy cũng đến, nó cẩn thận đặt công sức trong suốt một buổi sáng của mình vào chiếc hộp nhỏ màu xanh xinh xắn. Giây phút Minh háo hức tháo tung nơ từng hộp quà, nó đứng im như tượng. Nó có cảm giác như mình có thể nghe thấy từng ion âm trong không khí đang run lên cầm cập khi Minh mở tới gói quà màu xanh. Thế rồi...

Minh lấy chiếc bánh ra khỏi hộp, dưới hàng trăm con mắt hau háu vì tò mò, bạn ấy đưa tay quệt một lớp kem dày rồi... đuổi theo cô bạn lớp phó văn thể mĩ. Nó, bằng tất cả sự can đảm lẫn... bức xúc, đã tiến tới thẳng trước mặt Minh, hít một hơi thật sâu nói rành rọt, đủ để Minh nghe thấy:

- Trả lại tớ chiếc bánh.

Minh ngỡ ngàng. Còn nó điềm nhiên bỏ lại cái bánh vào hộp xách về. Đưa tay quết một lớp kem dày mịn, nó nhắm mắt lại thưởng thức công trình suốt cả một buổi sáng của mình. Ngon tuyệt!!!

*

Tối đó, nó mở tủ lạnh, đem món quà bị quệt nham nhở của mình ra ban công ngồi nhâm nhi một mình.

Nghĩa nhảy tọt qua bức tường ngăn không cao lắm, hào hứng:

- Cho ăn chung với! Tiramisu hôm trước đấy à?

- Phải!

- Sao lại bị quệt mất mấy vệt thế này? Đừng nói là... mẹ cậu ăn vụng nhé!

- Là một tên ngốc nghếch.

- Kể nghe xem nào!

- Chỉ có cậu chịu ăn và khen ngon. À, tớ nữa.

- Hiểu rồi. Thế lúc ấy cậu có... khóc không?

- Nghĩ gì! Đòi lại bánh rồi về chứ.

- Thật là... bản lĩnh Tiramisu! - Nghĩa bỏ một miếng to vào miệng, chật ngập ngừng - Nói thật nhé!

- Sao?

- Sau này, nhất định tớ chỉ iu và cưới một cô vợ biết làm bánh, không, biết làm Tiramisu là đủ. Hì hì...

Nó ngẩn người. Nghĩa ngấu nghiến xử lý nốt chỗ bánh còn lại. Lần đầu tiên, nó cảm nhận được vị ngọt ngào của Tiramisu.

Nhật kí lại được viết tiếp, và nhân vật chính có chút thay đổi, tất nhiên!

MAYY

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro