CHAP 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng thời gian này, Jungkookie đang chú tâm vào ôn thi học kì để chuẩn bị lên lớp 12. Ba mẹ Jeon biết hết mọi chuyện, họ đã đồng ý cho em ở lại nhà chú, mà không ở cũng phải ở nhé, ở nhà thì ai nuôi. Qua đó ở đằng nào mai em chả cắp mung qua làm bé dâu nhà đó.

" Em hong học đâu. Nhà em đầy tiền màaa. "

" Em lúc nào cũng chỉ nói thế, cho dù là nhiều tiền vẫn phải học. Hè tới anh sẽ thuê giáo viên riêng cho em. "

Kookoo chán nản, em chẳng thiết nghĩ nữa, từ đợt ấy, việc gì của em cũng một tay chú tiếp quản. Cái gì cũng là chú chăm em, hết từ việc mua đồ đến việc làm nép, cái gì em cũng chu chu gọi chú.

Jungkookie càng ngày càng nhận ra tình cảm của mình rõ hơn, mỗi lần chú đến sát em để hôn, lồng ngực bé nhỏ cứ đập bình bịch không ngừng. Hai tay em vò vò vạt áo, mắt nhắm tịt rồi đặt tay lên trái tim người kia. Mỗi lần chú ngọt ngào em sẽ đều ngại đỏ mặt như trái cá chua chín rồi chạy bay đi mất. Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, mặc dù bé chưa có nói bé yêu chú đâu, mà trong tâm hắn cảm nhận mình sắp cưa đổ được con thỏ này rồi.

" Anh.... a... chú ơi. "

Vì chú cứ xưng hô bằng anh nhiều quá khiến bé quên mất, bé sợ một ngày nào đó mình sẽ gọi chú bằng anh, lúc đó sẽ bị đánh đòn và bị cắn mung mất thui.

" Hửm, anh đây. "

" Cái gì đây ạ?? "

Đậu xanh, Kim Taehyung mua bao cao su (?), lại còn là vị dâu nữa chứ, hắn tính chuẩn bị một món quà bất ngờ cho em, mua cả đồ bảo hộ, nhưng trí nhớ kém quên không cất gọn.

" Ờ thì... là kẹo cao su đó em. Mà kẹo này em không ăn được đâu. "

Taehyung nhanh nhảu đến túm gọn mấy bao còn mới đem bỏ vô tủ quần áo. Jungkook rất là dỗi nha, người ta cũng sắp mười bảy rồi, còn bé bỏng gì đâu mà chú cứ giấu giếm. Chắc chắn là hong muốn cho người ta ăn cùng, lại còn che che cất cất. Bé không thèm nói chuyện với chú, ôm chặt Bunny rồi chui vào chăn trốn. Người ta sẽ giựn chú thật nhiều, sẽ không hết dỗi đâu, nếu mà chú hun má thì xem xét.

" Em bé, ngoan lại anh yêu tý nào. "

" Hong... giấu kẹo rồi đừng chơm tui. " - bé Jeon xù lông, uchuchu cái môi hồng chinh chinh, phùng má bánh bao dỗ chú.

" Mai lớn anh cho ăn. "

" Thì tui lớn rồi mà... nhớn rùi mà hỏng cho... bùn nhắm. "

Bé vẫn quay lưng về phía hắn, mông nhỏ chổng ra phía sau, tay ôm chặt bé thỏ bông Bunny vào lòng. Cái con thỏ bông mập mạp này, hồi xưa nó cao hơn em tận mấy cái đầu, em với mãi mới dứt được tai nó, nhai nhai rồi đấm nó. Mà giờ nó bé tí nị, thọt lỏm trong lòng em.

Kim Taehyung vỗ vỗ mông nhỏ, giả vờ quay mặt sang phía bên kia để ngủ, hắn đang giả vờ ngủ thì thấy tấm thân tròn trịa đáng iu đè lên người mình. Biết ngay mà, làm bộ làm tịch để chú dỗ, mà tui giận ngược lại mấy người cho coi.

" Chú oii... mau quay lại đây đi mò. "

" Hun em, hun em đi. "

" Nè, Kim Taehyung mặt đen hơn cả Tanie. "

" Anh yêu... "

Taehyung như vỡ òa, nổ bùng sau câu nói đó, hắn quay ngược 360 độ lại, đè em rồi hôn lên khắp má nhỏ. Tiếng cười đùa khúc khích và tiếng kẹt kẹt của giường khiến mẹ Kim không khỏi suy nghĩ.

" Cái thằng... hôm bữa bảo để dành đến lúc đi chơi riêng cơ mà. "

Hắn hôn em đến mức nghẹt thở, đem môi nhỏ bóp bóp rồi hỏi yêu.

" Em nói lại coi. "

" Hong, mau nằm xuống đi, chú nặng chết đi được. " - bé con ra sức vùng vẫy.

" Nói lại thì anh sẽ ngoan như cún, em bảo gì nghe nấy, không trêu em, không bắt em ăn rau, kh...." - Taehyung chưa kịp nói hết, bé Jeon đã mỉm cười khoái trí rồi cất lời.

" Anh yêu... "

Kim Taehyung chính thức cứng đờ người, giọng nói ngọt ngào, đáng yêu phát ra từ tấm thân bé xíu, phát ra từ người mình yêu. Hắn không mơ đâu, cái con thỏ ngốc xít ấy đang gọi hắn cưng cưng vậy đó. Taehyung cứ tủm tỉm cười đến mức ngốc ra đó, hắn cứ híhí rồi lại hìhì, mấy ai không biết còn tưởng tên này mới ra viện chứ.

" Được rồi, nào, nằm ngoan ngủ đi mai anh đưa đến chỗ này. "

Vật lộn một lúc, hắn ta đem sạc hai chiếc điện thoại rồi ôm em đi ngủ. Mà Kookoo cứ ngốc ngốc, thi thoảng lại chồm dậy đi tiểu, ngốc ngốc chút nữa lại bảo em quên chưa đánh răng, ngốc ngốc chút nữa lại bảo là em quên chưa mặc quần xì. Kim Taehyung bực bội, hắn tính chạy đến kiểm tra xem chú thỏ mặp này còn quên gì không, xém chút nữa cởi quần em để kiểm tra. Mà còn phải nói, em sẽ không ngại khi bị cởi quần đâu vì hôm trước lúc chú đang đi làm về, chú vô tình thấy em đang thay đồ, mà cái con người đó không thèm nói với em một câu, làm cho bé bị lộ quần xì iron man.

" Em còn quên một chuyện nữa đấy. " - hắn lên tiếng nhắc nhở sau khi con thỏ này đã yên vị trên giường.

" Sao thế nhỉ, em nhớ hết rùi màaaa. " - bé con lại chu môi cãi lại.

" Quên yêu anh. "

Và thế là Kookoo lại thơm lên má hắn một cái, thơm lên trán một cái và bị chú hôn một cái lên môi. Họ ôm nhau ngủ thật ngon lành, còn Bunny bị em đạp bay ra xó giường mất rồi.

...

" Ơ, em không đi đâu. "

" Ngoan đi em Jeon, mẹ biết em ngoan mà. "

" Nhưng mà... nhưng mà chú bảo chú bắt em ở nhà thầy giáo. Mẹ ơii... huhu... "

Taehyung thấy con thỏ này sắp khóc, cười tủm tỉm bên ngoài nhưng trong lòng đang dâng trào tràng cười to như núi. Hắn lừa bé con vậy mà cũng tin, ngốc xít nhà Jungkookie.

" Nào, lên xe nhanh. "

Taehyung giả vờ nạt em, nháy nháy mắt với mẹ rồi chào mẹ để đi. Jeon Jeon buồn thúi guột, em cứ nức nở một chút, đầu nhỏ gục vào cửa kính xe, thi thoảng đem tay lên lau nước mắt. Chú cũng thật vô tâm, thấy em khóc mà chẳng thèm dỗ, lại còn cười cười trông ghét chết đi được. Em không thèm để ý nữa, vì sáng chú có gọi dậy sớm để ăn sáng nên giờ bé hơi buồn ngủ. Jungkook ngủ thiếp trên xe, ánh mắt hắn tuy tập trung lái xe ra sân bay nhưng vẫn để ý bé nhỏ, chỉnh ghế rồi xoa tóc để em ngủ ngon hơn. Nhìn bé yêu yên bình, hắn nhanh chóng cầm máy của em rồi chặn thằng Gum.

" Mẹ thằng khố rách áo ôm, đã không muốn văng tục rồi mà cứ để anh phải lóng. "

Tên khốn nạn mặt dày ấy nhắn tin đòi quay lại với Jungkookie, mấy lần gặp nó ở ngoài đường, bé đã thẳng tay tát thật nhiều nó. Chỉ vì nó mà em hiểu sai, em tát chú, em hối hận khi mình làm vậy lắm, nên ra sức tát rồi đấm nó. Hắn ném điện thoại vào trong hộc xe, chú tâm lái xe đến sân bay Incheon. Hai người sẽ nghỉ ngơi một thời gian cùng nhau trước khi bé vào năm học mới, Kim Taehyung không thương tiếc gì đẩy hết việc cho thư kí. Mà chị thư kí đó rất thích sắc đẹp của em Jeon, hắn hứa qua loa với bả là sẽ gửi ảnh của em bé cho. Mơ đi, chỉ có ai ngốc mới tin thôi.

" Chú ơi... sao lại ra sân bay ạ. "

" Mời quý khách số 57 đến để rà soát hộ chiếu và hành lý ạ. "

Hắn không nói không rằng, kéo tay em lại rồi chờ nhân viên kiểm tra. Koo mới ngủ dậy, hai tay vẫn đang dụi dụi mí mắt, miệng chu chu trông đến buồn cười. Taehyung hôn lên má để em tỉnh ngủ, kéo tay em ý nhìn vào địa điểm đến.

" Giờ bay từ Hàn Quốc đến Hawaii còn 30p nữa. Đề nghị quý hành khách chuẩn bị, chúc chuyến bay an toàn. "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro