Tờ hứa hôn (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thúy My hỏi:

- Em học tới đâu rồi ?

- Đamg theo học ngành xây

dựng trường đại học bách khoa.

- Thế thì được rồi. Chị và ba sẽ

giúp em vào công ty An Nguyên.

- Để làm gì ?

- Vào đó, em mới có thể thường

xuyên tiếp xúc với anh Nguyên

thôi. Hiện công ty đang tuyển

trợ lý và kỹ sư. Em làm trợ lý cho

Trí Nguyên nhé ?

Sơn Khương cắn môi :

- Liệu có được không ? Em vẫn

còn đi học.

- Ba chị và phó giám đốc Thái

Hoàng sẽ sắp xếp cho em.

- Em sợ Trí Nguyên sẽ không

đồng ý.

Thúy My đặt tay lên vai cô bé :

- Chẳng còn cách chọn lựa nào

khác đâu, nhưng có điều em sẽ

gặp khó khăn khi làm việc chung

với anh Nguyên. Anh ấy không

phải là ngụy quân tử trả thù cá

nhân, chỉ là ảnh rất nguyên tắc

và không hề xử sự theo tình

cảm.

- Em không sợ.

- Thế thì được rồi, thôi, chúng ta

vào trong đi , để ba chị chờ.

Sơn Khương và Thúy My bước

song song nhau, hai người như

đã thân thiết từ lâu.

Vào đến phòng khách, khuôn

mặt ưu tư lo lắng của Sơn

Khương không còn nữa, thay

vào đó là nụ cười rạng rỡ trên

môi. Cô bé rất tự nhiên sà

xuống, ôm cánh tay ông Dũng.

- Cháu chào bác. Bác khỏe

không ?

- Khỏe. Thế còn cháu ?

Cô bé vung tay :

- Bình thường và còn làm được

rất nhiều việc.

Ông Dũng hỏi:

- Sáng nay cháu không đến

trường à ?

- Có chứ, nhưng đươc nghỉ.Về

nhà thì buồn, lang thang rồi

cũng chán, nên con ghé thăm

bác.

Cô bé nheo mắt :

- Không ngờ được tài nổ với vị

luật sư trẻ Lâm Thúy My, cũng có

nghĩa là cháu đã có thêm đồng

minh.

Thúy My mắng yêu:

- Em lém lĩnh thật đó Sơn

Khương.

Ông Dũng vui vẻ:

-Vậy là hai chị em biết nhau rồi

phải không?

- Dạ, chị Thúy My rất là dễ

thương. Nếu để cháu gặp chị ấy

sớm thì cháu đâu có buồn và sử

dụng thời gian một cách vô

nghĩa.

- Cháu định làm gì nào ?

- Theo chị My học hỏi, thú vị lắm

đấy. Bác cũng biết cháu rất

thích khám phá những cái lạ, bí

ẩn và khó hiểu.

Thúy My xen vào:

- Chị đâu có gì hay ho đâu. Sao

em không theo anh Nguyên ấy ?

Sơn Khương run vai:

- Nếu được thì em đâu có chật

vật và tự biến mình thành con

lật đật. Xem vậy chứ thật sự

không dễ ăn.

Thúy My băn khoăn:

- Chị thấy em sẽ đánh mất sự vô

tư của mình đấy, Sơn Khương à.

Mọi việc đã tạo nên áp lực cho

em.

Sơn Khương lắc đầu :

- Áp lực không phải là không có,

cái chữ yêu là em cần sự ủng hộ.

Cô bé quay sang ông Dũng :

- Có lẽ cháu không nên nói điều

này với bác, khi cháu đã gật đầu

tự mình đưa ra vấn đề giải

quyết này. Nhưng bác ơi! Cháu

đã gặp sự không ổn rồi. Cháu

thấy mình trở nên mệt mỏi khi

làm một việc mà chưa biết kết

quả như thế nào. Cháu...

Ông Dũng quan tâm:

- Đã xảy ra chuyện gì với cháu

ư ?

Sơn Khương liếc Thúy My. Nhận

thấy cái gật đầu khuyến khích,

cô bé mím môi:

- Là chuyện của Trí Nguyên ấy.

- Trí Nguyên ăn hiếp cháu ?

- Vấn đề ấy thì chưa. Nhưng

cháu không muốn Trí Nguyên

càng ngày càng hận cháu, căm

thù cháu khi cháu cố tình đem

đến cho anh ta những phiền

phức và sự hiểu lầm tai hai. Bác

ơi! Cháu muốn có một sự dung

hòa nào đó.

Sơn Khương cúi đầu :

- Đã không còn cơ hội, nếu bây

giờ Trí Nguyên gặp cháu thì anh

ấy sẽ giết cháu ngay.

- Không đến nỗi như vậy chứ ?

Thúy My góp phần:

- Là sự thật đó ba. Anh hai đang

giận Sơn Khương đến xương

tủy. Nhưng cũng rất may là anh

hai vẫn chưa biết Sơn Khương là

vợ sắp cưới của mình.

- Hiện tại không nên nói gì cả, cứ

để sự việc tiến triển đi. Ba nghĩ

Trí Nguyên không đến nỗi nào

đâu. Anh hai con là người có

học.

- Con chỉ sợ anh hai giận quá làm

tổn thương đến Sơn Khương.

Cách tiếp xúc và tìm hiểu như

vậy, không nên kéo dài.

- Con có cách nào khác không?

Thúy My đề nghị:

- Ba đưa Sơn Khương vào An

Nguyên làm đi. Theo con biết,

hiện tại công ty của anh hai

đang tuyển thêm trợ lý và kỹ

sư. Sơn Khương có thể trở

thành trợ lý giám đóc với vốn

kiến thức và trí thông minh của

mình. Thêm tiếng nói của ba ,

anh hai sẽ không làm khó dễ khi

ba đưa Sơn Khương vào công ty

đâu.

Ông Dũng có vẻ suy nghĩ, rồi

ông quay sang hỏi Sơn Khương:

- Cháu thấy sao ?

Sơn Khương ngập ngừng:

- Công việc gì thì cháu có thể

làm. Nhưng còn cái chức vụ trợ

lý ấy, cháu không nhận đâu.

Cháu chưa học khóa trợ lý , vào

công ty chỉ thêm chơn rởn.

- Tưởng chuyện gì, chưa biết rồi

từ từ sẽ biết. Cháu thông minh ,

bác tin cháu vào vai trò ấy

được. Với lại, chỉ có trợ lý , cháu

mới thường xuyên làm việc với

Trí Nguyên.

- Cháu...

- Đừng từ chối nữa. Lối đề nghị

của Thúy My rất là hay. Để chiều

nay bác nói chuyện với Trí

Nguyên, cháu cứ chuẩn bị hồ sơ

theo nguyên tắc đi nhé. À! Cháu

cứ về tham khảo ý kiến của ba

cháu và đợi tin của bác.

- Dạ.

Sơn Khương cười thầm. Phen

này Trí Nguyên đừng hòng mà

quát lại cô.

Cô biết muốn trở thành một trợ

lý của tổng giám đốc phải có

bằng cấp đàng hoàng. Cô nhất

định không để Trí Nguyên coi

thường.

Trong hồ sơ xin việc, cô sẽ kèm

theo bằng cấp mà cô nhận ở tối

kỵ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro