Random thoughts #050719

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay t dưng t mun nói nhiu mt chút dù biết chng có my ai đc...

Nó khá là ln xn.

# V t và Toán

Tớ là dân Toán đó, cái này mọi người chưa biết đâu nhỉ : )) Vậy nên tớ học Văn dở ẹc à, mặc dù tớ rất thích môn Văn. Đời cấp 3 của tớ có 6 đợt thi cuối học kì, trong đó hết 3 lần tớ dính thầy tổ trưởng chấm văn, và hai trong số đó tớ dưới 7. Lần cuối cùng thầy chấm nhẹ nhàng xem như lời chia tay cuối, tớ mới ngoi ngóp lên được con 8.

Toán từng là môn khiến tớ sợ nhất, kiểu như ám ảnh vậy đó. Nhưng tớ vượt qua được nhờ mẹ, Thầy Toán của tớ và Cô chủ nhiệm lớp 11. Tớ đã từng nghĩ "mình không làm được", nhưng ba người tuyệt vời này đã khiến tớ thay đổi thành "mình làm được".

Tớ bắt đầu thương Toán như thương một người bạn thân.

Lúc tớ "bị" thầy tổ trưởng đẩy lên phát biểu về quá trình học Toán của mình, tớ suýt nữa khóc trước mặt mọi người vì quá xúc động.

Kì thi Đại học vừa rồi, tớ chọn Tự nhiên nhưng thực chất chỉ thi mỗi Lý. Hoá Sinh tớ xin chịu, chống liệt thôi. Lý tớ làm hơi ẹ, nhưng Toán Anh lại rất được. Hehe, không uổng công tớ học Toán hết 18 tiếng một tuần trong tháng cuối cùng trước khi thi.

# V BTS

Tớ biết BTS thông qua Jisoo.

Lúc thấy Jisoo làm MC cùng Taehyung, tớ tương đối tò mò về Tae. Rồi tớ tìm hiểu BTS. Rồi... tớ đổ luôn.

Tớ luôn để ý rất kỹ lời bài hát. Với tớ, phần lời thật sự rất quan trọng. Nó thật sự thể hiện được tư tưởng, tâm hồn và cái tài của người viết. Một bài hát dù giai điệu gây nghiện đến mức nào, tớ cũng không bao giờ muốn nghe nếu phần lời không hay.

Nhạc của BTS chọc đúng vào chỗ ngứa của tớ luôn : )) Tớ luôn nghĩ, nếu nghe nhạc của bảy anh mà không hiểu lời, thì tức là tớ chưa nghe trọn vẹn bài hát. Trong quan điểm của tớ, cái tinh tuý nhất trong âm nhạc của BTS nằm ở lyrics.

-

BTS khiến tớ quên đi những chuyện phiền lòng. BTS làm tớ cười. BTS giúp tớ nhận ra, sai lầm cũng là một loại vẻ đẹp của trưởng thành.

-

Tớ thương Jung Hoseok.

Tớ thương Jung Hoseok vì anh đã làm được quá nhiều thứ mà tớ không thể. Anh thay đổi chính mình vì người khác, anh trở thành một ngọn núi để người ta có thể dựa vào. Anh cười khi tất cả đều khóc. Và anh khóc khi người ta ngỡ anh đã có tất cả.

Tớ có nhiều cảm xúc dành cho Hoseok quá. Nhiều khi nghĩ về Hoseok, tớ suýt nữa đã rơi lệ.

-

Có mt s chuyn mà t rt kht khe vi bn thân. Ví d như vi "Sea" ca BTS.

T không phi ARMY. T chưa mua album, chưa đi concert, cày view cũng ch dăm ln. T không dám t nhn mình là ARMY.

Vy nên, t ch nghe "Sea" mt ln duy nht và chưa tng nghe li. T cm thy t chưa đ tư cách.

Vì "Sea" vn dĩ dành cho ARMY.

Ước mong ca t là mt ngày nào đó, khi t đã kiếm được tin và mua album Wings, t s đ tư cách nghe "Sea" thêm nhiu ln na. Và khi y, nhng ln các anh gi to "ARMY", t s đ tư cách đ cm thy hnh phúc và nói rng các anh đang gi t.

# V BLACKPINK

Có thật nhiều lí do để thích một người nghệ sĩ. Với tớ thì, lý do đầu tiên, lý do quan trọng nhất, vẫn là sản phẩm của họ. Âm nhạc thể hiện được tâm hồn của ca sĩ, đó là điều tớ luôn tin tưởng. Tớ thực sự yêu thích một ca sĩ khi âm nhạc mà chính họ tạo ra chạm được đến tớ. Còn nếu họ hát bài hát của một ai khác, tớ chỉ đơn thuần ủng hộ họ mà thôi. Tớ không thể thương họ được.

Ừ thì, BLACKPINK là những nghệ sĩ mà tớ chỉ có thể dừng ở mức support.

Có một câu nói thế này: BLACKPINK là một nhóm nhạc đi ngược với truyền thống của YG, khi rapper không tự viết rap, nghệ sĩ không tham gia vào quá trình viết nhạc. Tớ không thể phản đối được. Khi tớ nghĩ về BIGBANG, 2NE1, WINNER, iKON, thậm chí là những nghệ sĩ không phải idol như EpikHigh, AKMU, tớ rất khó lòng thương BLACKPINK.

Lúc Jennie được ra solo, tớ thậm chí còn thấy giận. Lời hứa solo YG dành cho Mino đã bỏ ngỏ bao lâu rồi, mà bây giờ Jennie lại ra solo trước?

Tớ nghĩ thế, nhưng rồi giận hờn gì cũng bay sạch. Tớ chỉ thấy buồn. Tớ buồn vì bản thân không làm gì được cho Mino, để anh chứng minh được với công ty rằng anh có khả năng solo thành công, để cái lời hứa solo ấy được thực hiện đúng hẹn. Tớ chẳng làm gì được. Và YG rốt cuộc vẫn chỉ là một nhà kinh doanh.

Và rốt cuộc thì tớ cũng chẳng thể dành chữ "thương" cho BLACKPINK được.

# V WINNER

Tớ thương WINNER, thương hơn BIGBANG, thương trước BTS. Tớ thương từ hồi họ là team A, có năm người, và hát những lời ca khiến tớ xao xuyến.

Những màn trình diễn thời WIN là đỉnh cao của WINNER, trong quan điểm của tớ. Từ hát lẫn nhảy. Tớ thấy được khát vọng của họ, và tớ ước tớ cũng có thể theo đuổi khát vọng như họ. Tớ nhớ Officially Missing You của Team A nhất. Lời rap của Mino và Seunghoon luôn khiến tớ muốn khóc.

Rồi thì, rất nhiều chuyện xảy ra. Taehyun rời đi, phong cách của WINNER cũng thay đổi.

Trong số những album của họ, tớ thích EXIT:E nhất, mặc dù đó có thể coi là album flob nhất của họ, và mặc dù rằng nó mang đậm phong cách của Taehyun. Nhưng tớ vẫn thích. Tớ thích Pricked, Baby Baby, I'm young, Immature, Sentimental (Tớ có bỏ sót bài nào không nhỉ?).

Nhưng phong cách của WINNER từ sau khi Taehyun rời đi đã thay đổi. Không phải nó dở, chỉ là tớ không còn thích hợp. Cái họ theo đuổi không còn phù hợp với tớ nữa.

(Nhưng t vn rt thương Mino và thích mê Seungyoon. Mino s luôn là mt trong nhng thiên tài lyrics trong lòng t, và ging hát ln cht nhc riêng ca Yoon quá da diết đ có th b qua.)

# V Wattpad

Tớ chưa từng nghĩ có một ngày lượng followers của tớ sẽ vượt con số 50. Vì thật sự thì, K-pop fanfiction chỉ là một phần nhỏ trên con đường viết mà tớ theo đuổi suốt tám năm. Những dự án lớn hơn, những cái tớ dành nhiều công sức hơn, không phải là fanfiction. Nôm na là tớ đã có một bắt đầu không mấy nghiêm túc với Wattpad.

Nhưng độc giả khiến tớ nhận ra nhiều điều. Từ memento, tớ bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn đến cảm nhận độc giả. Sau SnowDaegu và người, tớ bắt đầu muốn viết về những điều có ý nghĩa. Đài phát thanh Màu Tím là bước ngoặt lớn nhất, khi tớ nhận ra tớ không đơn thuần muốn viết cho chính mình nữa. Tớ muốn viết cho người, muốn những điều mình viết ra mang đến ý nghĩa cho người khác.

Tớ nghĩ, Wattpad khiến tớ trưởng thành hơn. Cu khiến tớ trưởng thành hơn.

# Shhhhhh

T nghĩ chc cũng chng my ai đc ti nhng dòng này ca t đâu. Vy nên t s nói mt suy nghĩ đeo bám t my tun nay.

Hiện tại thì tớ đang chèo cái bè chuối HopeLice. Điều khiến tớ xúc động nhất là có một số độc giả biết tớ qua VSoo hoặc theo đảng KookLice vẫn vote cho fic HopeLice của tớ. Điều ấy làm tớ thấy như cậu thật sự thích con chữ tớ viết ra, không đơn thuần chỉ vì cặp đôi tớ gắn ở tiêu đề.

ơn c là lúc hai bé fanh và mnemonics vote cho fic HopeLice ca t t đã đơ c người luôn. T biết hai em y theo KookLice nên t kiu, hai em có vote ln không huhu ch khóc mt ___)

Tớ luôn tự hỏi cậu thích tớ là vì truyện tớ viết hay vì VSoo. Nếu là lí do thứ hai, tớ thấy biết ơn, nhưng vẫn buồn chút xíu. Nếu là lí do thứ nhất, xin hãy nhận của tớ n lời cảm ơn.

Bởi vì... Ừ thì tớ nghĩ tác giả nào cũng sẽ mong độc giả thích họ vì bản chất truyện họ mà, nhỉ?

# Nhng cái h ca t

Xem nào... Tớ vẫn còn Dining Table, Tai TinhQu Nhãn chưa lấp. Ngày mai, anh s không thương em na tớ đã viết xong rồi, mỗi ngày đều update.

Tớ gặp rắc rối với Dining Table vì fic quá đông nhân vật... Tớ nhận ra tớ khó lòng chia đều đất diễn và xem xét diễn biến sao cho hợp lí. Đây là lí do nó đang bị đóng băng dù plot gần như đã được lên trước...

Qu Nhãn thì tớ bị vướng ở chương 1. Như kiểu có một cục đá chặn ngang, nhảy qua không được mà đá nó đi cũng không xong.

Tớ có khá nhiều plot cho VSoo, nhưng chắc sẽ không thêm.

HopeLice thì dạo đây chèo mạnh nên ý tưởng dạt dào luôn.

Tớ hơi thích và muốn viết về MinChae.

Truyện hiện tại tớ muốn pub nhất là viết về thời cấp 3 của chính tớ. Tớ lên plot hết rồi, đang bắt đầu viết. Tớ nghĩ tớ sẽ pub khi đã viết xong 5 chương đầu tiên, tránh tình trạng đào rồi lấp không nổi.

Và thiệt tình luôn, cứ xem mấy cái video về tình anh em của Bangtan là tớ mất hết động lực viết. Ọ_____Ọ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hada