Chương 3: Đại lễ khai giảng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mạc Phàm về đến nhà, trong đầu toàn là lời nói kia của Mục Hạ, nhìn như không để ý lời nói kia, lời nói thấm thía, lại đã lộ ra quá nhiều cái loại khinh thường đối với gia đình Mạc Gia Hưng này.Ngay cả một ma pháp sư sơ cấp đều không trở thành được?Bộ mặt của ông đây hà hà ! !


Mạc Phàm thừa nhận bản thân có một đoạn thời gian đi cùng tiểu công chúa Mục Ninh rất gần rất gần, nhưng còn nhỏ hắn căn bản không biết điều này sẽ mang đến cho gia đình nghèo khổ của mình một lần tai họa, từ ngày đó trở đi Mạc Phàm cũng biết xã hội này vẫn như cũ tồn tại nhiều loại giải cấp.


"Mạc Phàm, ha ha ha, chuyện của con giải quyết rồi, bố gọi điện thoại cho một người bạn cũ, hóa ra người bạn đó bây giờ rất giỏi rồi, là chủ nhiệm giáo dục trường cao trung Thiên Lan, ổng nói chỉ cần con chăm chỉ tu luyện, ổng có thể để cho con vào cao trung ma pháp Thiên Lan, để cho con thức tỉnh hệ ma pháp kia, cơ hội kiểu này nhưng là cả đời mới có một lần, lần này con nhất định phải cố gắng biết không?" Sắc mặt vàng vọt của Mạc Gia Hưng tươi cười đi vào, bàn tay vỗ vào trên bả vai Mạc Phàm.


Mạc Phàm nhìn nụ cười vui sướng của Bố, đổi lại bình thường Mạc Phàm cũng sẽ vui vẻ cùng Bố uống một chầu rượu trắng chúc mừng một chút, nhưng sau khi biết chân tướng hắn làm sao có thể tin tưởng người bố trung hậu đang cười to thoải mái này, Mạc Phàm càng là không muốn đi tin tưởng bản thân, thật ra thì ở xã hội này cho tới bây giờ ông bố tôn kính này cũng chưa có được người tôn trọng qua.


"Có thật không, vậy thì tốt quá, xứng đáng Bố của con, chuyện gì cũng có thể giải quyết, ha ha." Rốt cuộc Mạc Phàm cũng đổi lại một khuôn mặt tươi cười thân mật đáp lại cha mình."Đó là dĩ nhiên, cũng không nhìn ba con là ai ?" Mạc Gia Hưng cảm thấy tiểu tử này nịnh không tồi, nụ cười trên mặt càng nhiều.


Buổi tối hai cha con vẫn là uống mấy ly, trong khi uống rượu Mạc Gia Hưng uyển chuyển nói:"Mạc Phàm này, con trực tiếp ở nội trú, bố định đem nhà cho thuê, trợ giúp thêm một chút cho cuộc sống chúng ta."


Mạc Phàm thật ra thì cũng biết, cái nhà này coi như là bán cho Mục Hạ rồi, cái nhà rách nát này không đáng tiền, nhưng mảnh đất này ở trong nội thành giá cả lại rất cao."Được đấy, cho thuê đi, dù sao con cũng ít khi trở lại, chỉ là bên kia Tâm Hạ..." Mạc Phàm giả vờ giả không biết nói ra.


"Tâm Hạ ở bên nhà dì rồi, nói thật chúng ta hai người đàn ông cũng không chăm sóc tốt cho Tâm Hạ, nha đầu này hiểu chuyện, không cần chúng ta lo lắng quá nhiều." Mạc Gia Hưng nói."Vậy được, bố nhớ đến trường học thăm con nhiều chút." Mạc Phàm nói."Biết rồi, buồn ngủ rồi, bố ngủ trước, con ngày mai đi trường học rồi." Mạc Gia Hưng uống cạn một ngùm rượu trắng cuối cùng, có chút lảo đảo đứng lên."Mạc Phàm nhìn ba xoay người, cái bóng lưng này trong lúc bất chợt nhớ lại bài văn ngày đó của Chu Tự Thanh.


Mình ở trường, Tâm Hạ ở nhà dì, hai đứa nhỏ đều đã thu xếp ổn thỏa, như vậy người trung niên này ở đâu?


Cuối cùng cũng không có nói toạc ra chuyện này.


"Trên thực tế, Mạc Gia Hưng bằng lòng hy sinh như vậy đối với ông mà nói đây là một loại chức trách cùng vinh dự làm cha, ông muốn cho con trai mình biết, chuyện không giải quyết được ông sẽ giúp con giải quyết.


Mà Mạc Phàm cũng biết, đem chuyện này nói một cách thẳng thừng, chỉ làm cho Mạc Gia Hưng cảm thấy bi thương và không nơi dung thân, dẫu sao người đàn ông nào lại không muốn trở thành một chuyện ông bố tài giỏi, chuyện gì đều có thể làm vì con trai mình.Mạc Phàm không thể nói toạc ra, người khác có thể không tôn trọng Bố, nhưng mình không thể!Căn nhà nát này, không ở thì không ở nữa, nhiều nhất ba năm, chờ mình đại thừa ma pháp, cái gì cũng sẽ có.


Xã hội này tôn trọng ma pháp!


Mình cũng nhất định sẽ trở thành tôn giả pháp sư đỉnh thiên lập địa!


...


Thời gian hai tháng hè này trôi qua rất nhanh, Mạc Phàm cảm giác cả người đều rơi vào trong biển sách.


Thư viện cao trung ma pháp Thiên Lan sách gì cũng có, mà sách có liên quan đến ma pháp học lại cũng phức tạp như khoa học, rất nhiều, là chính xác trên ý nghĩa biển học vô bờ.


Có điều, Mạc Phàm đã có thu hoạch rất lớn, ít nhất hắn đã không còn là mù chữ... à nhầm, mù ma pháp, về cơ bản Mạc Phàm nắm giữ kiến thức chín năm giáo dục bắt buộc.


CóTrương Vô Kỵ luyện thành thần công Càn khôn đại na di khí thế lớn mạnh chân đạp trên ánh sáng.


Mùng một tháng chín khai giảng, ngày khai giảng này đối với tất cả ma pháp sinh mà nói đều là ngày vô cùng trọng đại, bởi vì đây không chỉ là có liên quan đến một bước quan trọng nhất với tất cả học sinh bước làm vào ma pháp sư, còn là liên quan đến việc học sinh sẽ trở thành ma pháp sư nhất hệ.


Thức tỉnh, tên như ý nghĩa, chính là để đánh thức lực lượng ẩn bên trong trong thân thể."Tiểu quỷ, chúc may mắn nhé, tốt nhất thức tỉnh một hoa viêm hệ, điều này sẽ cho mày làm ma pháp sinh có được rất nhiều tiện lợi, còn những hệ khác mặc dù cũng có thể, nhưng sức chiến đấu sơ cấp ma pháp sư mà nói hỏa hệ vẫn là tốt nhất, ô, nham hệ cũng không tệ... Phong hệ cũng có thể...." Quản lý Thư viện ông Cố nói ra.


Mạc Phàm đáp một tiếng, không để ý ông ấy nữa, ông này nói tới nói lui mãi không xong.Nói thật, tối hôm qua Mạc Phàm suốt đêm không ngủ, với hắn mà nói hôm nay thức tỉnh không đơn thuần là một lần thay đổi vận mạng, càng là thử nghiệm trước đó chưa từng có, ở thế giới cũ, cái gọi là ma pháp không có khả năng tồn tại a, hôm nay mình có thể thật tâm thật ý mà bắt lấy.


Trái tim nhỏ đập loạn trong lòng!


...


Mạc Phàm ở lớp 10A8, số thứ tự trong lớp đứng cuối cùng số 48!


Không có cách nào, hắn trên căn bản là đi cửa sau tiến vào.


Số thứ tự trong lớp càng ở phía trước thì đồng nghĩa với điểm số lúc thi vào càng cao, nghe nói những người sau khi thức tỉnh hệ nào đó, tốc độ tu luyện nhanh hơn so với người bình thường, bởi vì đối với toàn bộ kiến thức ma pháp bọn họ thấu hiểu thông suốt, khi tu luyện mới thuận tiện.


Rất không khéo, số 1 của lớp 10A8 này, chính là bạn học cũ của Mạc Phàm - Mục Bạch.Mục Bạch thật ra thì chính là người của Mục thị thế gia, hình như là một dòng thứ đang ở nhờ trong sơn trang. Hắn sở dĩ vẫn luôn xem thường Mạc Phàm, bởi vì ở trong Mục thị sơn trang nó được coi như là tiểu thiếu gia, Mạc Phàm chính là con trai gia nô nên cũng là gia nô.Đáng tiếc thằng này con em dòng thứ không phải cùng cấp bậc như kiểu tiểu công chúa Mục Ninh Tuyết, Mục Bạch trước kia làm đủ kiểu để Mục Ninh Tuyết vui vẻ, Mục Ninh Tuyết đá ai thì cũng không đá hắn.


Thành tích ma pháp Mục Bạch rất tốt, ở trong Mục Thị thế gia coi như là đối tượng đào tạo trọng điểm, nghe nói thằng này nếu là thức tỉnh hàn băng hệ của gia tộc Mục gia mà nói, sau này tốc độ tu luyện của nó càng tăng lên gấp mấy lần, dẫu sao Mục thế gia có thể cung cấp quá nhiều tài nguyên, Mục Bạch được chia như vậy, người bình thường cũng không cách nào sánh được."Các bạn học, hoan nghênh các em nhập trường, chắc hẳn nhiều người trong các em rất đều đang đợi hôm nay, thời khắc này làm người ta kích động, trước mắt tôi có rất nhiều lời muốn nói cùng mọi người ở đây." Trong thao trường ma pháp, học sinh mới toàn trường có một ngàn năm trăm người chia thành hai mươi lớp học chỉnh chỉnh tề tề đứng xếp thành hình vuông, nhìn qua vô cùng tráng lệ!


"Các bạn học, các em biết trở thành ma pháp sư là vì cái gì không?"" Các em bất kể là ở vị trí một ma pháp sư cũng không nên quên, chúng ta ma pháp sư vì tìm kiếm cách phát triển loài người, lấy bảo vệ loài người là sứ mạng quan trọng nhất , cũng đừng quên ngoài thành phố yên bình, còn có vô số yêu ma đang nhìn chằm chằm!"Hiệu trưởng lời nói rất dài rất dài một lần, cuối cùng đã tới chỗ mọi người muốn nghe nhất.


"Được, hôm nay bắt đầu thức tỉnh , hy vọng tương lai các em có thể trở thành một ngôi sao ma pháp sáng chói.

Lão hiệu trưởng vừa dứt lời, các học sinh đã không kềm chế được nội tâm vui sướng trong thao trường.


Ai mà không muốn có lực phá hủy mạnh mẽ điều khiển ngọn lửa mạnh tràn đầy, ai lại không muốn nắm trong tay hàn băng đông lại hết thảy tà ác, ai lại không muốn điều khiển khí quyển bay khắp thiên địa, ai lại không muốn thúc giục đất đá chống lại xâm lược?


Trong vô số câu chuyện, video, điện ảnh có quá nhiều anh hùng đáng để bọn họ sùng bái, hơn nữa khát vọng trở thành ma pháp sư như vậy, hôm nay chính là bước đầu tiên trên hành trình bước lên ma pháp sư của bọn họ, bất kể là ở bên ngoài thành phố khu vực yêu thú kiêu căng, hay là nắm trong tay quyền lực ma pháp chí cao trong thành phố...


(Tâm tình tốt, lại thêm một chương! Mở ra sách mới chính là tự do phóng khoáng!)


(Thời gian cập nhật toàn chức pháp sư sẽ rất ổn định ~~~ mười hai giờ trưa và mười giờ tối, thông thường sẽ đăng 2 chương, lâu lâu đăng 3 chương, đi dĩ nhiên là sau này sẽ cập nhật nhiều hơn ~~~~ mọi người hết sức ủng hộ! nhớ bỏ Phiếu đề cử nhé!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro