Chương 4 thức tỉnh pháp hệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

20 lớp học cùng lúc tiến hành Thức tỉnh.

Số 48 là Mạc Phàm, hắn là người cuối cùng của cả lớp được ban cho cơ hội tiếp nhận thức tỉnh.

Chủ nhiệm lớp Tiết Mộc Sinh, cũng chính là người hướng dẫn mọi người tiến hành thức tỉnh, ông đã đứng ở hàng trước nhất lớp học, thức tỉnh sẽ tiến hành nơi đông người, các học sinh cần làm chính là lúc được gọi tới tên sẽ đi lên phía trước, hai tay đặt lên thức tỉnh thạch trước mặt thầy, yên tĩnh cảm ứng.

"Tao nói này, đi cửa sau tiến vào, mày sẽ không thức tỉnh thất bại đi, tao nghe nói có một ít người thật sự rất không có năng lực sẽ xuất hiện tình huống thức tỉnh thất bại, giống như mày cái loại cặn bã tao cảm thấy vẫn là không cần lãng phí năng lượng thức tỉnh thạch đắt tiền đó." trong một nhóm đang xếp hàng khác, một bạn học cũ của Mạc Phàm Triệu Khôn Tam nói.

Triệu Khôn Tam là con chó của Mục Bạch, Mục Bạch cảm thấy bản thân đi tìm phiền toái với Mạc Phàm là tự hạ thân phận, cho nên phần lớn sẽ để cho Triệu Khôn Tam ra tay.

Triệu Khôn Tam nói tình huống thức tỉnh thất bại là có, thật ra thì Mạc Phàm cũng thật lo lắng điều này. Nói một cách nghiêm khắc thì hắn là.... ừm, coi là xuyên việt đến mà, nếu như thể chất và người nơi này mà có khác biệt, vậy trò đùa này lớn rồi!

"Anh Mạc Phàm, đừng để ý cái này nữa * * * *, đợi thức tỉnh hỏa hệ cho nó xem xem, để nó nó biết cái gì gọi là mắt chó coi thường người!" Cá thòi lòi được phân cùng lớp với Mạc Phàm, Trương Hầu nói.

Mạc Phàm không lên tiếng, đổi lại trước kia bản thân nhất định dùng tài ăn nói mắng chửi người không có ai bằng kia phun chết con chó Triệu Khôn Tam này, hôm nay không có hứng. Một mặt là thực sự rất khẩn trương, mặt khác không biết tại sao trên cổ mình cái hoa tai màu đen đó vẫn luôn phát ra rung rung một cách kỳ quái,

Cái hoa tai màu đen này vốn là di vật của ông Doanh, người bảo vệ ở cửa sau trường cấp hai, Mạc Phàm rất hoài nghi đầu sỏ làm thế giới này biến đổi lớn chính là do cái này, ngày đó chính là Mạc Phàm đeo hoa tai này ngủ ở sau núi trường học.

Sáng nay, cái hoa tai nát này lại giống y như bị trúng tà, không ngừng rung rung, rung đến tay của bản thân cũng không ngừng rung, rung mãi không xong.

Mẹ mày, rung rung cái lông mày ấy, mày là cái hoa tai có thể hay không đàng hoàng làm hoa tai của mày đi!

"Mục Bạch!" Chủ nhiệm lớp Tiết Mộc Sinh gọi một câu.

"Ô đó chính là Mục Bạch à, trông thật là đẹp trai, thành tích vẫn là thứ nhất ô."

"Đúng rồi Đúng rồi (そぅですね, そぅですね), sáng sớm hôm nay tao đã thấy rồi, không biết bạn ấy sẽ thức tỉnh hệ gì nhỉ, chắc là không phải là cái loại hệ phế vật như thủy hệ, quang hệ đâu."

Mục Bạch vừa đứng ra, lập tức liền nghe trong lớp có mấy nữ sinh ríu ra ríu rít ở đó , đồng thời dẫn đến một vài ánh mắt si mê ở lớp khác liên tục liếc về.

Mục Bạch một bộ dáng vẻ không thèm để ý chút nào, ánh mắt cũng rất hưởng thụ loại bị người nghị luận này, hắn đi tới trước mặt chủ nhiệm lớp, mang trên mặt nụ cười tự tin cùng khiêm tốn.

"Mục Bạch, thế gia Mục Thị hàn băng hệ nổi tiếng phải không?" Chủ nhiệm lớp Tiết Mộc Sinh mỉm cười hỏi.

"Đúng vậy."

" Được, nếu như em thức tỉnh là hàn băng hệ, hẳn em sẽ ưu việt hơn người khác rất nhiều, nhưng đừng quên cố gắng nhiều hơn, thiên phú dẫu sao không quyết định được hết thảy." Chủ nhiệm lớp Tiết Mộc Sinh nói.

Mục Bạch gật đầu một cái, trong lòng lại nói thầm: Thiên phú không quyết định được hết thảy, nhưng không có thiên phú và gia sản thì vĩnh viễn chỉ sống ở tầng lớp đáy trong xã hội!

Khi được sự cho phép của thầy chủ nhiệm, Mục Bạch từ từ đem hai tay đặt trôi nổi trên đá thức tỉnh.

Đá thức tỉnh hiện ra la bàn đầy sao, có một dấu tay rõ ràng, Mục Bạch nhìn như bình tĩnh nhưng nội tâm lại như khẩn trương bất an, đưa tay đặt lên phía trên thức tỉnh thạch...

Dựa vào dòng máu của hắn, khả năng cao nhất là thức tỉnh ra hàn băng hệ, nhưng cũng có khả năng phát sinh một ít tình huống đặc biệt, ngộ nhỡ thức tỉnh thành lăng thủy hệ hoặc là thánh quang hệ, phỏng đoán bên Mục Gia kia cũng sẽ không coi trọng hắn như vậy, dẫu sao bọn họ không thể nào lãng phí tài lực để đặc biệt bồi dưỡng cho bản thân mình với một hệ nát đó.

Tay phải để lên...

Thức tỉnh thạch đột nhiên nổi lên ngôi sao chói lọi, những ngôi sao chói lọi này nối thành từng vệt sao giống như những ống máu mạch máu đặc thù cùng nhau đi đến trên tay phải Mục Bạch

Mọi người đều là lần đầu tiên chính mắt thấy thức tỉnh, các bạn học từng người từng người nhón chân lên nhìn Mục Bạch.

Mục Bạch đứng ở nơi đó không nhúc nhích,đang được tiếp nhận một loại giác ngộ thức tỉnh, đầu hơi nâng lên...

"Kẽo kẹt, kẽo kẹt, kẽo kẹt ~~~~ "

Đột nhiên chung quanh thức tỉnh thạch, có một phần khí sương lạnh lượn lờ ở đó.

Sương lạnh này càng ngày càng mạnh, lại từ từ đóng băng lại ở viền thức tỉnh thạch, kết thành một vùng băng sương nhỏ!

"Hàn băng hệ thật là hàn băng hệ a! ! !"

Đột nhiên, có người sau lưng hét to lên, trong lúc đó còn kèm theo một vài nữ sinh đang thét lên tiếng thét chói tai.

Mục Bạch đã nghe được âm thanh, trong sự vui mừng mở mắt ra!

Quả nhiên là hàn băng hệ, có được hệ gốc của Mục Gia, bản thân liền dễ dàng được Mục Gia đón nhận hơn, ngày bay như diều gặp gió không còn xa nữa rồi, trừng trị cái loại Mạc Phàm là cặn bã trong xã hội này chỉ giống như bóp chết một con kiến mà thôi... a, không đúng, thức tỉnh hàn băng hệ, bản thân coi như là đệ tử chính thống Mục Thị thế gia rồi, mình nào còn có cần thiết chấp nhặt với cái thằng ma-cà-bông ấy.

"nhìn xa trông rộng, ừ, mình cần nhìn xa trông rộng hơn, không biết chừng, còn có cơ hội cùng tu luyện với Mục Ninh Tuyết!

"Rất tốt băng hệ rất thuần khiết, thầy thấy trong thế giới tinh thần hẳn đã xuất hiện một vùng tinh trần băng hệ, tu luyện nhiều hơn, để cho nó càng lớn mạnh đi!" Trong mắt Tiết Mộc Sinh tràn đầy tán thưởng.

Có thể trong lúc thức tỉnh liền đóng băng thức tỉnh thạch, nói rõ lực lượng loại hàn băng hệ này đã vượt qua người thường, coi như là học đồ hàn băng hệ rất có thiên phú , người này ngày sau hẳn là có rất nhiều triển vọng.

"Người kế tiếp Khâu Nguyệt Anh!"

Chủ nhiệm lớp vừa dứt lời một nữ sinh có mấy phần anh khí trên mặt đi ra.

" Được, thổ hệ, tinh trần của em bước đầu không tệ, xem ra cùng với bạn trước đó không phân biệt được!"

"Người kế tiếp Hứa Thanh Lâm!"

"Cũng là hàn băng hệ."

Lúc này Mạc Phàm có đặc biệt nhón chân lên xem, hắn phát hiện cũng đều là thức tỉnh hàn băng hệ, người đó tên là Hứa Thanh Lâm ở thời điểm thức tỉnh chẳng qua là xuất hiện một tầng sương mù nhàn nhạt, không hề làm cho thức tỉnh thạch đông thành băng.

Như vậy có thể nhìn ra đều là hàn băng hệ, Hứa Thanh Lâm bất kể là thiên phú hay là tu vi đều thấp hơn Mục Bạch rất nhiều rất nhiều!

"Người kế tiếp Lục Tiểu Bân."

"ừ, thủy hệ!"

"A a a, ông trời ơi, tôi thế nào lại là thủy hệ, tôi hẳn là hỏa hệ a!" Nhất thời bạn học gọi là Lục Tiểu Bân kêu lên, mọi người xung quanh hơn một trăm thước đều nghe thấy.

"Không nên nản chí, tu luyện hệ gì đều giống nhau, chỉ cần em có thể đạt tới cấp bậc ma pháp sư trung cấp, em sẽ có được càng nhiều hơn ưu." Tiết Mộc Sinh trong mắt có mấy phần đồng tình, lại dùng giọng nói ra.

Lục Tiểu Bân cũng không còn cách nào khác, thất hồn lạc phách trở lại vị trí của mình.

Thật ra thì, ngay từ đầu thức tỉnh rất quan trọng, nếu là hỏa hệ mà nói đang cấp bậc pháp sư sơ cấp thì có sức chiến đấu nhất định, ngày sau tu hành nhất định có thể chiếm được không ít thuận tiện.

Thủy hệ mà nói, kỹ năng sơ cấp thủy hệ thủy ngự, hiệu quả phòng ngự không mạnh bằng hệ nham, nếu như không tinh tu thì tác dụng rất không rõ ràng, ít nhất là ở ma pháp sư sơ cấp là như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro