Chương 15: Làm nũng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

độc giả ơi, các cậu ở đâu ?

_______________________________

Sau buổi hẹn hò đầu tiên, mối quan hệ giữa Todoroki và Bakugo trở nên gần gũi hơn, mặc dù cả hai vẫn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh trước mặt bạn bè. Những thay đổi nhỏ trong cách họ cư xử với nhau không qua mắt được những người bạn trong lớp 1A, nhất là khi Todoroki bắt đầu thể hiện một sự thay đổi đáng chú ý: cậu trở nên dính chặt lấy Bakugo, không chỉ trong giờ học mà cả ở ký túc xá.

Một ngày nọ, trong giờ học, Todoroki ngồi gần Bakugo hơn bình thường. Khi cả lớp đang chăm chú nghe giảng, Todoroki bất ngờ nhẹ nhàng chạm tay vào người Bakugo, làm cậu ấy giật mình.

"Mày làm cái gì vậy, Todoroki?" Bakugo gằn giọng, không giấu nổi vẻ khó chịu nhưng cũng có chút bối rối.

Todoroki chỉ mỉm cười nhẹ nhàng. "Tớ chỉ muốn ở gần cậu một chút thôi, cậu có phiền không?"

"Phiền ! Đừng có mà làm mấy trò này ở lớp, bọn sẽ thấy mất!" Bakugo cố giữ vẻ cứng rắn, nhưng đôi mắt có chút lúng túng. Tuy nhiên, Todoroki không có ý định dừng lại. Cậu lặng lẽ ngả đầu lên vai Bakugo, làm như không nghe thấy lời phản đối.

Bakugo cau mày, nhưng không đẩy Todoroki ra. Dù cậu ấy thường tỏ ra khó chịu, nhưng sự gần gũi này lại khiến Bakugo cảm thấy một cảm giác quen thuộc và an toàn, điều mà cậu không muốn thừa nhận.

Không chỉ trong lớp học, ở ký túc xá, Todoroki cũng bắt đầu có những hành động bất ngờ. Một buổi tối, khi mọi người chuẩn bị đi ngủ, Todoroki bất ngờ xuất hiện trước cửa phòng của Bakugo.

Bakugo, đang chuẩn bị đi ngủ, mở cửa và thấy Todoroki đứng đó. "Muộn rồi, mày đến đây làm gì?"

Todoroki nhìn thẳng vào Bakugo, ánh mắt vừa dịu dàng vừa kiên quyết. "Tớ không ngủ được. Tớ có thể vào phòng cậu không?"

"mày không có chuyện gì khác để làm à? Sao không về phòng mình mà ngủ?" Bakugo gắt lên, nhưng có chút lúng túng khi đối mặt với sự chân thành trong ánh mắt của Todoroki.

Todoroki vẫn giữ thái độ bình thản, nhưng có chút nghịch ngợm. "Vì tớ muốn ở bên cậu."

Bakugo đứng sững, không biết phải đáp lại thế nào. Cuối cùng, cậu nhún vai và mở cửa rộng hơn. "Thôi được, nhưng chỉ lần này thôi đấy."

Todoroki bước vào phòng và ngồi xuống giường của Bakugo. Cậu nhìn quanh, cảm nhận được sự ấm cúng từ căn phòng. Khi thấy Bakugo vẫn đứng yên ở cửa, cậu cất tiếng: "Cậu có thể ngồi cạnh tớ không?"

Bakugo nhướng mày. "Mày bị làm sao thế, Todoroki? Tao không phải gối ôm của mày đâu!"

Todoroki chỉ cười nhẹ. "Tớ chỉ muốn cậu ở cạnh tớ thôi. Đơn giản mà."

Bakugo lưỡng lự, nhưng rồi cũng ngồi xuống bên cạnh Todoroki. Cậu không nói gì, nhưng sự hiện diện của Todoroki bên cạnh khiến cậu cảm thấy có gì đó khác lạ, một cảm giác mà cậu chưa từng trải qua trước đây.

Todoroki ôm chầm lấy Bakugo, cảm nhận được trái tim mình đập nhanh hơn. "Cảm ơn cậu, Bakugo."

Bakugo vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp hơn. "Đừng có mà nghĩ tao sẽ chiều mày như thế này mãi," cậu càu nhàu, nhưng không hề đẩy Todoroki ra.

Cả hai ngồi trong im lặng, nhưng đó là sự im lặng dễ chịu, một sự kết nối không cần lời nói. Todoroki cảm thấy thật may mắn khi có thể ở bên Bakugo, và cậu biết rằng, dù Bakugo có thể tỏ ra khó chịu, nhưng cậu ấy thực sự quan tâm đến cậu. Và với Todoroki, điều đó là quá đủ.

____________________________

Giờ ra chơi lớp 1A...

Kaminari: Ê, nãy bọn bây thấy thằng Todoroki nó nắm tay Bakugo của tụi mình không?

Mina: Thấy chứ, hình hai người đó tỏ tình nhau rồi á!

Midoriya: Cậu đừng nói như thế,lỡ không phải...

Kaminari:Không phải con khỉ! Hai người đó thực sự đang mập mờ

Yaoyorozu: Tớ cũng nghĩ giống Kaminari...

Uraraka:Chúng ta có nên núp lùm theo giõi tiếp không

Kaminari:Đương nhiên là có

Mina:Ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#todobaku