Yến tiệc hoàng cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh sáng le lói chiếu qua những tán cây len lỏi qua những tấm rèm thưa  khiến nữ nhân đang say giấc nồng bỗng dưng tỉnh giấc . Nàng nhìn xung quanh lại thấy khung cảnh quá đỗi quen thuộc . Đây là Hạnh Viên cung của Nàng , nàng đã được đưa về cung như thế nào chính nàng cũng không biết , chút ký ức sót lại của nàng chỉ là nàng nhìn thấy một con rắn bò qua chân khi say xưa ngắm cảnh , sau đó liền không nhớ gì nữa ...

Nàng vươn người cựa mình liền thấy bên tay nặng nặng , quay đầu qua nhìn liền thấy kẻ hoàng đế đáng ghét kia lại đang gối đầu trên tay nàng say giấc ngủ .Gương mặt anh tuấn  khẽ cau mày lại , có lẽ còn đang vướng bận chuyện gì đó . 

Hắn tại sao lại ở cung của nàng , không phải từ đầu đến cuối đều chỉ mang nàng ra làm tấm bình phong để bảo vệ người phụ nữ cùng đứa con mà hắn yêu thương hay sao .Không phải đều đã bỏ mặc nàng như vậy cũng chẳng ghé qua nhìn nàng dù một lần hay sao . qua một đêm thế nào lại ở nơi này của nàng mà ngủ gục . 
Nhưng mà , bất quá nhìn khuôn mặt say ngủ kia nàng lại không kiềm chế được , ghé sát mặt  đến quan sát một chút . Chính là  cô gái hiện đại từ ngày  được sống ở thế giới cổ đại  đến giờ đều là phải tâm cơ toan tính cũng chưa một lần thực sự đánh giá mỹ nam tử Sở Tiêu Kỳ ở khoảng cách gần như vậy . Quả thực là yêu nghiệt , làn da mịn màng , bạc môi cương nghị , mày kiếm  nghiêm trang , mi  dài thanh thoát  ... càng nhìn càng thấy động lòng .  khi sắc nữ lên cơn thì quả thực chính là một phen mất mặt . Giữa lúc nàng đang đánh giá vị mỹ nam cổ đại kia say mê  thì khuôn mặt  trước mặt nàng khẽ động ,   đôi mắt vừa khép hờ bỗng dưng  mở ra  nhìn thẳng vào mắt nàng . Khoảnh khắc ấy , nàng bỗng dưng cảm thấy giống như làm việc xấu bị bắt gặp , liền đỏ mặt quay đi . Vị đế vương kia cũng không vì thế mà buông tha biểu cảm xấu hổ đó của nàng , liền một tay xoay mặt nàng lại  nhìn đối diện khuôn mặt đang ghét của hắn :

_ Không muốn nhìn nữa sao , nàng muốn nhìn  , Trẫm ân chuẩn cho nàng nhìn . 
Chính là con người đáng ghét kia , hắn là đang cười nhạo nàng . Nguyệt nhi  chán ghét nhắm mắt lại không thèm nhìn hắn . 

_ Long nhan của  ngài , Thiếp đâu dám nhìn . thiếp sợ  bị Người phạt tội khi quân phạm thượng nên suốt những ngày qua ngài không tới , thiếp cũng không dám đi nhìn ngài  .

Vị hoàng đế trong nháy mắt , nghe được câu nói kia của nàng tâm trạng liền vui vẻ trêu chọc nàng.
_ nàng là đang trách khéo Trẫm không tới thăm nàng , đây có phải là nàng đang nói nàng nhớ trẫm . 

Quả thực là nàng không thể nào phản kháng lại tên hoàng đế mặt dày kia , nàng lại chỉ có thể cúi mặt , hậm hực nuốt nỗi tức giận vào lòng . 

***** 

Sau một hồi bát nháo , vị hoàng đế kia cũng rời đi , chính là mọi thứ lại diễn ra êm đềm và vui vẻ đến thế , khiến những ngày qua , sự cô đơn hay giận dỗi trong nagf , trong hắn lại như chưa hề tồn tại .  
Hắn rời đi , vốn dĩ là chủ một cung ,  ảm đạm qua  ngày nay lại bỗng nhộn nhịp trở lại . Hóa ra chủ tớ các nàng vốn dĩ cuối cùng có vui vẻ sống tốt hay không cũng chỉ là nhờ hắn . 

Nàng chính là sau khi ngủ một giấc dài thức dậy , bản thân lại giống như không còn muốn tức giận hắn , chính là cũng không còn muốn so đo với hắn , nàng với hắn có thể là đã chết tâm , cũng có thể là không còn muốn suy nghĩ quá nhiều nữa . Những lời Lệ Phi kia nói với nàng , không phải nàng không nhớ tới ,  không phải nàng không hiểu , nhưng mà ở chốn cung ddienj xa hoa này , nàng có tư cách để tức giận với vị hoàng đế kia hay sao . Nàng cùng hắn tranh cãi , cùng hắn giận dỗi có mang lại niềm vui , hạnh phúc cho nàng , hay chỉ là những ảm đạm buồn khổ , rồi lại khiến hắn thêm chán ghét nàng . Vốn dĩ không muốn tranh giành , nhưng là  chính cuộc sống bắt nàng phải vì miếng cơm manh áo mà giành giật . 

Bây giờ , vị hoàng đế kia , yêu nàng cũng được , không yêu nàng cũng được , lợi dụng nàng cũng được , để cho nàng lợi dụng cũng được . Bây giờ , thứ nàng cần là cuộc sống  sung sướng , không sợ bị ai bắt nạt , cơm no , áo ấm , chỉ đơn giản như vậy mà thôi . Những tâm tư thiếu nữ kia , nàng cũng không cần nữa . 

Bất quá chính là không thể yêu thì vẫn có thể thưởng thức , vị hoàng đế soái ca như vậy nàng không nhìn vậy cũng quá là lãng phí đi .

*****

Bất chợt , nàng nghĩ lại thì ,..... 

Đêm qua như thế nào nàng lại về được tới cung , Nàng nhớ bản thân là đi lạc , lạc đến một nơi vắng vẻ , gặp một con vật đáng sợ ,  Và trong ký ức của nàng còn có cả Người đó ....

_ Nương nương , người mau mau chuẩn bị một chút , bệ hạ mới hạ chỉ triệu tất cả các phi tần hậu cung tới tham dự yến tiệc  hoàng cung do Thái Hậu đích thân tổ chức , Người vẫn nên nổi bật một chút . 

Giọng Thu nhi  hớt hải từ ngoài chạy vào, nhìn mặt nàng ta vừa hưng phấn lại vừa vội vã khiến nàng thực muốn gõ đầu nàng ta một chút , chẳng phải chỉ là tham gia yến tiệc thôi sao , có gì phải hưng phấn đến vậy  .

_ ta nói ngươi đó thu nhi , không phải chỉ là tham gia yến tiệc thôi sao , cũng không phải lần đầu , sao ngươi lại vội vã , hưng phấn tới vậy . 
Nàng thật sự không hề quan tâm mấy thứ yến tiệc này , trừ việc có đồ ăn ngon ra thì chỉ nghe bọn họ  lời qua tiếng lại những lời khách khí của bọn họ thực sự muốn đau đầu mà . 

_ Nương nương , người thật sự không biết sao ?  Buổi yến tiệc hôm nay Nam thân vương , đệ đệ mà hoàng thượng coi trọng nhất sẽ tới tham dự , Nam thân vương phiêu bạt khắp nơi , cả năm chỉ tham gia yến tiệc 1 lần, Hoàng thượng đối với vị vương gia này đặc biệt coi trọng , từng cùng thân vương nói qua , chỉ cần thứ thân vương muốn ,hoàng thượng nhất định sẽ tặng ngài ấy   . Nghe các cung nữ lâu năm trong cung kể lại thì Vương gia chính là người khí chất , tài hoa , dung mạo bậc nhất , là người duy nhất có thể sánh với thánh thượng ....

  Mải mê kể chuyện , hưng phấn tới quên phép tắc như vậy , nàng lần  đầu thấy nàng ta si mê như vậy . Quả thực có chút tò mò về vị thân vương kia . 

***** 

Quả nhiên cái gọi là yến tiệc trong cung cấm thời xưa thực xa  hoa , Từ ngày xuyên không tới nơi này , đây là lần đầu tiên nàng thấy yến tiệc lớn tới như vậy . 
Cung tần , mỹ nữ thướt tha từng tốp , từng tốp đi tới , ai cũng lộng lẫy , xinh đẹp . Nguyệt Nhi  sau khi được các cung nhân sắp xếp cuối cùng cũng yên vị ở một vị trí  thuận tiện . Nàng vốn Cung bậc không cao , không thấp , ít nhiều cũng làm chủ một cung , gần đây lại thường xuyên được Hoàng đế ghé thăm , ít nhiều cũng được chú tâm hơn trước . 
Sau nửa canh giờ , mọi người cũng đã yên vị  , các phi tần , cung nữ gần nhau đều ra vẻ thân thiết tỷ muội nói chuyện . Chỉ có Nhược dung Hoa nàng  là chán ghét cảnh giả tạo đó mà   khóe mắt khép hờ giả vờ  mệt mỏi ,  cũng  không muốn  nói chuyện cùng mấy nữ nhân kia . Nên phân phó nô tỳ , tiếp lời chính mình đang mệt mỏi nên thất lễ .  
 Trong không khí náo nhiệt đó , từ xa tiếng vị công công the thé vang lên . 
_ Thái hậu  giá đáo ....

Kế sau đó là 
_ Hoàng thượng giá đáo 
Nhìn theo đạo âm thanh đó , từ phía xa Thái Hậu vẻ mặt uy nghi  sánh bước cùng Hoàng thượng tiến về phía các nàng . Theo sau đó là một người , một bóng dáng quen thuộc ... 
 

~ KHi lựa chọn 2 món đồ mà mình yêu quý  đã chẳng nỡ bỏ đi món nào . Vậy thì khi phải lựa chọn giữa 2 người yêu thương  sẽ thế nào đây ... ~~~~ 


P/s : Không biết có ai đó sẽ đọc chương mới này của truyện , Nhưng mình thực sự xin lỗi vì việc đã không giữ lời hứa up truyện . 
Đồng thời nếu có bạn nào muốn hoàn thành nốt  thay mình thì ib riêng ạ ^^





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vooclibia