Chương 21: Tuyệt vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảnh khắc Miyano Shiho nhìn thấy Bourbon bước vào một mìh cô đoán rằng có chuyện gì đó đã xảy ra với anh chàng mạo danh Gin,cô thầm cầu nguyện cho anh ta trong lòng, hy vọng anh ta có thể trốn thoát an toàn.

Cách tra tấn con người của tổ chức có thể nói là vực thẳm đáng sợ nhất, nhìn thoáng qua không thấy đáy.

Đối với mọi người, lựa chọn tốt nhất chính là trốn thoát,thứ hai là chết và tệ nhất là bị tổ chức bắt sống.

Cô ấy là nhà khoa học nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy không biết chuyện gì đang xảy ra bên trong của tổ chức.

Cô đã nghe nói đến một số cách từ lâu, với tư cách là nhà khoa học y học, ngoài việc nghiên cứu, họ thỉnh thoảng còn đóng vai bác sĩ.

Đối với họ mà nói thường có thể thấy một số người bị thương trên toàn thân được đưa vào nơi này, thiếu tay và thiếu chân ngược lại là chuyện thường gặp.

Xương của một số người có thể đã bị gãy bởi nhiều hành vi bạo lực khác nhau,lộ ra bên ngoài máu thịt, và một số có thể đã bị ép thành bột.

Đối xử với những người này trong tổ chức chỉ có một yêu cầu sống sót, tất cả những thứ khác đều không cần thiết . Miyano Shiho mỗi lần nhìn thấy nó đều cảm thấy sợ hãi, thậm chí cô còn nảy ra ý tưởng giúp bọn họ trốn thoát...

Nhưng luôn không có cơ hội. Cô ấy là đối tượng giám sát trọng điểm của tổ chức, chỉ cần làm việc, cho dù là vị khách trong nghề bác sĩ cũng sẽ có thành viên nhóm hành động chuyên dụng đến giám sát cô ấy.

Điều này khiến Miyano Shiho không có cách nào để giúp họ.

Tổ chức khủng bố này giống như dã thú ăn thịt người không nhả xương, kẻ nào dám tiến vào chỉ có cái chết.

Tổ chức đã hoạt động lâu năm, cô rất ngạc nhiên vì sao tổ chức này không gây được sự chú ý của chính quyền địa phương, bạn nên biết rằng các hoạt động khác nhau của tổ chức có thể nói là thường xuyên.

Những hành động thường xuyên như vậy làm sao có thể không lưu lại manh mối nào, chẳng lẽ không có ai lần theo những manh mối này và truy tìm suốt chặng đường?

Tuy nhiên, bây giờ cô không có ý tưởng nào khác. Sau khi kẻ giả danh Gin bị phát hiện, người gánh chịu tai họa chính là mình.

Bất cứ ai tinh mắt đều có thể nhận ra rằng anh chàng lạ mặt kia đến đây để cứu mình.Những người trong tổ chức không phải là những kẻ ngốc,chỉ cần một khoảnh khắc là kế hoạch của họ sẽ sụp đổ.

Bourbon đứg trước mặt Miyano Shiho, nhìn người phụ nữ trước mặt với vẻ tự hào.

Hắn luôn cảm thấy ngây thơ là một loại ngu ngốc, nhất là đối với một người phụ nữ như cô. Tổ chức này khôg kém gì một pháo đài kiên cố muốn trốn thoát ra khỏi đây?

Tôi e rằng điều đó sẽ không thể thực hiện được ngay cả khi tôi có cánh. Nơi này có quá nhiều thủ đoạn để tra tấn bất kỳ tên trộm nhỏ nào cố trốn thoát.

Thành thật mà nói, Bourbon vô cùng ngưỡng mộ sự can đảm của Miyano Shiho, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một thành viên cấp cao dám chống đối với tổ chức.

Hắn vốn cho rằng, sự khủng khiếp của nhóm cấp thấp trong tổ chức đã làm cho những con chuột không biết vâng lời sợ hãi, nhưng hiện tại có vẻ như hắn đã suy nghĩ quá nhiều.

Hắn ta có một con dao nhỏ trong tay, không ngại cắt từng mảnh thịt  trên người của Miyano Shiho, nhìn máu của cô từ làn da trắng như tuyết từng chút một rơi xuống đất,chỉ cần nghĩ đến điều đó thôi cũng sẽ thỏa mãn được ham muốn khát máu trong lòng hắn.

Hắn ta thừa nhận, những vụ giết người kéo dài khiến hắn ta có chút hưng phấn khi nghĩ đến máu,đương nhiên không phải lỗi của hắn, hắn cũng không phải kẻ biến thái, đây là lỗi của tổ chức, mỗi thành viên trong tổ chức đều có ý nghĩ này.

Hắn hoàn toàn có thể đưa Gin ra ngoài, bởi vì  kẻ đã chết kia là người ghê tởm nhất, những việc hắn làm cũng không thể so sánh được với  gã kia.

Hắn ta quả thực đã để lại hết vết thương này đến vết thương khác trên cơ thể Miyano Shiho, mũi dao dính một ít máu,hắn ta lè lưỡi liếm cảm thấy mùi vị không kém gì rượu vang đỏ.

Điều này hiển nhiên khiến hắn phấn khích, hắn trực tiếp ném con dao đi con dao cắm vào cánh tay trái của Miyano Shiho, cô giống như một mục tiêu, mà Bourbon chính là thợ săn cầm phi tiêu, cảm giác hồi hộp khi đi săn khiến hắn khao khát và khiến máu sôi sục.

Có lẽ phi tiêu chưa đủ hấp dẫn, hoặc có thể tay chân của Miyano Shiho đã bị hắn ta nhắm tới.

Bourbon thực sự đã ném dao đi và lấy ra những dụng cụ tra tấn khác.

“Ngươi là người đầu tiên tôi gặp rồi đấy!” Sắc mặt hắn đỏ bừng vì phấn khích, hai tay không ngừng dùng lực vì phấn khích,thanh âm cao ngạo, sắc bén, giống như một con ác quỷ đòi mạng.

"Đã lâu như vậy! Hãy hét hai  tiếng cho tôi nghe!" Hắn cười lớn, giơ cao dụng cụ tra tấn trong tay rồi nặng nề thả xuống, mỗi lần hắn vung lên, không khí xung quanh đều run lên một chút, hắn cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác này!

Không biết thời gian trôi qua bao lâu , lâu đến mức cánh tay hắn trở nên yếu ớt tên này mới hài lòng rời đi.

Miyano Shiho ăn mặc nhếch nhác, nghiêng người sang một bên, toàn thân đầy máu, cơn đau chân thực đến mức cô bất giác mất đi sức lực.

Sau khi kế hoạch bị bại lộ, mọi chuyện trở nên đau đớn và phức tạp hơn.

Miyano Shiho không có nhiều hy vọng, cô loay hoay tìm kiếm những viên thuốc được bí mật giấu trong túi, trong trường hợp này cô liền lựa chọn trốn tránh.

Có lẽ, đây chính là kết cục tốt nhất của tôi - trở về nơi đó và đoàn tụ với gia đình của mình......

Tôi hy vọng anh chàng đó và những người đứng sau anh ta......hy vọng tổ chức sẽ không tìm thấy mọi người.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro