Chương 6: Tên tôi là Enomoto Asahi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kudo Shinichi rời đi với tập tài liệu của Mouri Kogoro để lại, khi đi xuống cầu thang,cậu nhìn thấy một đứa trẻ sau giờ học ở quán cà phê đang tìm anh trai mình,do đó dừng lại.

Kudo Shinichi không biết tại sao, nhưng cậu luôn cảm thấy đứa trẻ này rất quen, hình như đã từng gặp cậu ở đâu đó nên không nhịn được đi tới cúi xuống nhìn cậu: “Này nhóc, tôi đã từng gặp cậu ở đâu đó rồi phải không?

"Ngươi, ngươi là ai?" Asahi bối rối hỏi.

"Tôi là thám tử trung học Kudo Shinichi."Shinichi mỉm cười và nói: "Nói cho anh biết tên em là gì?"

"Anh Kudo Shinichi, tôi em là Enomoto Asahi ." Asahi mỉm cười nói.

"Ồ, Enomoto Asahi , em có phải là em trai của chị Azusa không?" Kudo Shinichi hỏi.

Asahi gật đầu: "Đúng. Làm sao anh biết chị gái  tôi? Nhưng tôi không phải là em trai ruột của chị ấy, tôi được chị ấy nhận nuôi."

"Chị gái em và anh quen nhau đã lâu, thỉnh thoảng khi đến văn phòng thám tử ở phía trên quán cà phê,anh sẽ ghé qua và ăn một chút.
Vì họ của em là Enomoto nên anh nghĩ em có thể là em trai chị ấy. Kudo Shinichi trầm ngâm nói: "Vậy năm nay em bao nhiêu tuổi?"

Enomoto Asahi nói: "Bảy tuổi."

"Lớp một... , vậy tôi đi trước. Tôi còn có một số việc phải làm." Kudo Shinichi vỗ vai Asahi và cười nói: "Tạm biệt." Sau đó cậu quay người chạy đi.

Nhìn Kudo Shinichi biến mất, Asahi lẩm bẩm: "Sao tôi luôn có cảm giác như đã gặp anh ấy ở đâu rồi nhỉ."

Tại trường trung học Teitan, do xảy ra vụ án toàn trường hỗn loạn,từ hiệu trưởng đến học sinh, ai cũng không thể tự bảo vệ mình trước cơn bão dư luận này,nhà trường buộc phải lên tiếng nhiều lần nhưng chẳng có tác dụng gì.

Để điều tra vụ án khó khăn đó, Kudo Shinichi đã đi lại giữa các nhà hàng và trường học.

Kẻ sát nhân rất khôn ngoan, việc giám định  pháp y và khám nghiệm tử thi gần như chứng minh rằng cách duy nhất của kẻ sát nhân là đầu độc.

Kudo Shinichi cẩn thận kiểm tra tất cả loại dao nĩa mà nạn nhân đã sử dụng,chúng đều bình thường và gần như không có chất độc.

Để đảm bảo an toàn,cậu nhờ cảnh sát kiểm tra mọi thứ mà nạn nhân đã ngồi, sử dụng, thậm chí là chạm vào, hy vọng tìm thấy lỗ hổng nhỏ ở đây.

Cậu ta nằm trên mặt đất và cẩn thận tìm kiếm dưới gầm bàn như một con chó săn, nói chung nếu là chất độc mạnh, người chết có thể sẽ thực hiện một số động tác vùng vẫy vào thời điểm bị đầu độc.

Nếu có dấu vết tương tự thì phải khẳng định người chết đã bị đầu độc trong bữa ăn.

Quả nhiên ở đây có dấu vết. Bởi vì có một tấm thảm trên sàn nên màu của tấm thảm ở đây đậm hơn đáng kể so với những nơi khác.

Kudo Shinichi đoán rằng nguyên nhân là do nạn nhân vùng vẫy một lúc đã va vào cốc nước, sau khi nước đổ xuống đất, giày của anh ta cọ xát mạnh.

Cậu hỏi người phục vụ: "Lúc xảy ra sự việc, có mảnh gốm, thủy tinh nào gần người nạn nhân không?"

Người phục vụ có vẻ bối rối: "Không có, khi vụ việc xảy ra, chúng tôi đều sợ hãi đến mức không ai dám đến gần.Nếu có mảnh vỡ hay bất cứ thứ gì thì lẽ ra chúng phải bị cảnh sát mang đi. "

Nói cách khác, không có mảnh vỡ nào ở hiện trường vụ án.Shinichi nghĩ như vậy, không có mảnh vỡ có nghĩa là khó có thể có thiếu sót, nếu không có thiếu sót, cậu chỉ có thể đặt hy vọng vào những bằng chứng bị cảnh sát lấy đi, nếu có phản ứng đầu độc trên đó thì đương nhiên tốt nhất ,nếu không có thì đó là manh mối đã bị phá vỡ.

Shinichi đề xuất muốn xem qua việc giám sát. Người quản lý khách sạn không dám làm gì để ngăn cản cậu.

Shinichi quan sát cẩn thận từ đầu đến cuối, trong ảnh, hai người không bao giờ rời khỏi chỗ ngồi.

Kana Matsumoto trên màn ảnh với trang phục màu đỏ, đeo khuyên tai, đội băng đô và cầm một chiếc túi nhỏ, cô ấy ngồi ngay đối diện Tanaka, khẽ mỉm cười trông vừa trang nghiêm vừa xinh đẹp.

Tanaka Kando đằng kia không còn cảm giác như một con rùa,có thể thấy anh chàng này đã bỏ ra rất nhiều công sức để có thể hẹn hò với nữ thần. Họ đang nói chuyện và cười đùa trong bữa ăn và thực sự không có dấu hiệu xung đột nào cả.

Người phục vụ nhận đơn đặt hàng của họ và rời đi theo lẽ thường, không vấn đề gì. Sau đó thức ăn được phục vụ và không có vấn đề gì ở đây.

Trong lúc này, Kana Matsumoto chỉ vào trang sức trên người mình, môi mấp máy và nói: "Thế nào? Trông đẹp không?"

Tanaka Kanmichi hưng phấn gật đầu, đưa tay chạm vào thứ gì đó, cảnh tượng này bị người phục vụ chặn một phần, sau đó Tanaka Kanmichi rút tay lại.

Hai người bắt đầu ăn thì Tanaka Kando chết vì ngộ độc.

Kudo Shinichi cảm thấy rất kỳ lạ, cậu nhận ra rằng các tình tiết của vụ án mà cậu đọc được qua bản báo cáo không đủ cơ sở để chứng minh cho nhận định trước đó của mình.

Trước hết, các cô gái rất ghê tởm và khinh thường một người giống xã hội đen, làm sao họ có thể đồng ý yêu cầu hẹn hò của anh ta và ăn diện đến đây chỉ vì vài lời tán tỉnh?

Cậu ta không thể hiểu được điều này. Thứ hai, dựa vào tư thế giơ lên ​​của cánh tay, cậu đoán Tanaka Kando vốn muốn chạm vào đôi bông tai của Matsumoto Kana, nhưng không hiểu vì lý do gì mà anh lại rút tay lại.

Cậu cảm thấy cần phải gặp Kana Matsumoto.

Lúc đó người này vừa ghi xong lời khai .Người phụ nữ tội nghiệp đang ngồi trên chiếc ghế ngoài đồn cảnh sát, tay vặn vẹo không yên.

Kudo Shinichi nhìn qua và thấy rằng cô ấy bị thiếu một số đồ trang sức.

"Matsumoto-san, cậu ổn chứ? Shinichi hỏi

"Ừ... ..."Rõ ràng là cô ấy có chút căng thẳng.

"Cái đó... Kudo-san, cậu biết đấy, Tanaka-san đã chết trước mặt tôi, bộ dạng của anh ấy trước khi chết thật kinh khủng!!"

"Không sao đâu, tôi nhất định sẽ điều tra và tìm ra sự thật cuối cùng,xin hãy tin tôi". Kudo Shinichi nói, hắn chủ động đưa tay ra.

Matsumoto Kana nắm chặt tay cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro