Sweet and soft

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Anonymous




Có điều gì đó khủng khiếp,quá khủng khiếp.

Dazai có thể cảm nhận được điều đó sâu thẳm trong lòng mình - một cảm giác khó chịu sẽ không để anh yên. Cố gắng dập tắt cảm giác kia, anh lăn người sang phía bên phải, như thể ngủ sẽ giải quyết vấn đề một cách kỳ diệu.

Nhưng nó đã không. Dazai nhăn mặt khó chịu.

Anh lại nằm nghiêng về phía bên kia, chỉnh chiếc gối cho vừa vặn với anh. Mí mắt anh quá nặng - một dấu hiệu cho thấy còn quá sớm để thức dậy. Tuy nhiên, Dazai không thể lấy lại được giấc ngủ mà anh đã từng trải qua trước đó.

Rên rỉ trong bực bội, anh đá vào chiếc gối và quay lại kéo Chuuya lại gần—

Đợi đã.

Chuuya .

Dazai hốt hoảng mò mẫm tìm bạn trai nhỏ của mình vì sự trống trải, lạnh lẽo của phía bên kia giường.

Được rồi, có tin tốt và tin xấu. Tin tốt: Dazai cuối cùng đã tìm ra lý do tại sao có điều gì đó không ổn (và rất có thể là lý do tại sao anh thức dậy ngay từ đầu). Tin xấu: Chuuya không nằm cạnh anh trên giường, điều đó có nghĩa là em ấy đang ở nơi làm việc hoặc ở một nơi khác, nhưng điều quan trọng ở đây là Chuuya không nằm bên cạnh Dazai có nghĩa là anh không thể ôm Chuuya.

Kiểu bạn trai nào sẽ để bạn đời của mình một mình trên giường? Đặc biệt là sau khi người đó quen với việc ngủ trong khi ôm bạn đến mức họ không thể ngủ mà không được ôm bạn? Con sên ngu ngốc, Chuuya ngu ngốc Dazai nóng nảy nghĩ một mình khi bước ra khỏi giường để xem Chuuya có ở trong phòng khách không.

Anh va phải tủ quần áo trong khi định rời khỏi phòng ngủ mà không mở mắt.

Sau một vài lần cố gắng nữa, Dazai cuối cùng cũng mò được đến cánh cửa mà anh đã mở toang trước khi lạch bạch ra ngoài hành lang.

“Chuuuu-yaaaa,” Dazai rên rỉ, mắt vẫn nhắm nghiền khi lần mò dọc theo bức tường về hướng phòng khách. "Chuuyaaa, em có đấy không?"

"Hm? Anh tỉnh rồi, Dazai?" Giọng điệu của Chuuya bị phân tâm và Dazai không cần phải mở mắt để biết rằng Chuuya thậm chí còn không liếc nhìn mình.

Không thể chấp nhận được. Bạn trai có ích gì nếu người ấy không dành sự quan tâm hết mức cho bạn?

Dazai  đi đến phía mà anh đã nghe thấy giọng nói của Chuuya, mắt anh vẫn nhắm chặt, khi bước ra khỏi hành lang dẫn đến phòng ngủ của họ, anh bất ngờ vì những tia nắng chiếu vào mắt.

“Chuuyaaa tại sao em lại bỏ rơi tôi…” Dazai nửa lầm bầm nửa rên rỉ xung quanh bạn trai nhỏ của mình.

Chuuya cuối cùng cũng để ý đến sự hiện diện của Dazai vì Dazai cảm thấy có một bàn tay nắm tay anh để giúp anh ngồi xuống sofa. Hài lòng vì cuối cùng đã tìm thấy bạn trai nhỏ của mình (và thậm chí không cần mở mắt!), Dazai mỉm cười tự mãn và chuyển vị trí của mình để có thể nằm trên ghế dài, tựa đầu vào lòng Chuuya.

THWACK!

"Ack" Dazai hét lên khi đập đầu vào thứ gì đó cứng và kim loại.

Chuuya thở dài. "Dazai, anh thực sự phải đập đầu vào máy tính xách tay của em sao?" Chuuya cười lạnh và đặt máy tính xách tay của mình lên bàn cà phê trước khi để Dazai nằm xuống đùi. Tay cậu nhẹ nhàng vuốt ve chỗ bị thương.

Dù vậy, Dazai vẫn cảm thấy ấm ức về sự bỏ bê khi rời khỏi anh của Chuuya . "Tất cả là lỗi của Chibi! Em đã để tôi một mình trên giường khi biết tôi sẽ không thể ngủ nếu không có em, và bây giờ em còn nhường chỗ trên đùi của tôicho thứ khác!" anh nóng nảy nói, cuối cùng cũng mở mắt trừng Chuuya.

Chuuya mang vẻ mặt bực tức nhưng không ngừng xoa đầu Dazai. "Em phải hoàn thành một dự án, Dazai ngốc," Chuuya thở dài, "Và anh luôn nằm xuống đùi em khi anh thức,nên em nghĩ rằng em có thể hoàn thành công việc nhanh chóng vào sáng nay trong khi anh vẫn đang ngủ và sẽ quay lại với anh sau. "

Dazai vẫn cố gắng trừng mắt nhìn Chuuya, nhưng những lời của Chuuya đã phát huy tác dụng. Ánh mắt anh dịu đi.

“Đầu tôi vẫn còn đau…” Dazai rên rỉ nửa vời,làm ra vẻ như còn tức giận.

“Mm, ngồi dậy đi để em hôn cho đỡ hơn” Chuuya dỗ Dazai ngồi dậy trước khi hôn vào sau đầu anh. "Rồi đó,được chưa?"

Dazai nằm xuống, vẻ mặt mãn nguyện. "Tốt hơn một chút, nhưng em biết điều gì sẽ làm cho nó hết đau không?"

Chuuya có cảm giác không tốt về câu trả lời.

Dazai cười rạng rỡ với cậu khi anh vui vẻ nói, "Cua cho bữa sáng!" Nếu Dazai có đuôi, nó sẽ vẫy vùng như điên.

Chuuya thở dài và nguyền rủa trái tim mềm yếu của mình. "Anh không thể ăn mỗi cua vào bữa sáng", cậu cố thỏa hiệp. "Anh cũng phải ăn món khác. Còn trứng ốp la thì sao? Em sẽ làm cho anh trứng ốp la cua, được không?"

Dazai vui vẻ gật đầu nhưng không đứng dậy khỏi đùi Chuuya. Chuuya cũng không có động thái gì để đứng dậy, thay vào đó, tay cậu bé nghịch tóc Dazai.

Ồ, bữa sáng có thể đợi lâu hơn một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro