Chương 2: Hợp đồng bồi ngủ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Chenn

Tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu lên mép giường, theo khe hở của tấm màn mà di chuyển vào phòng, vừa đúng lúc chiếu vào giường ngủ lớn.

Trên giường lớn một nữ nhân xinh đẹp an tĩnh đang nằm ngủ, đúng là Điềm Điền.

Mà lúc này, cách đó không xa, một người đàn ông với dáng người thon thả, dung mạo thập phần xuất chúng đang ngồi trên sô pha.

Mắt phượng hẹp dài lộ ra ti hàn quang, hai hàng lông mày nhíu lại, suy tư nhìn người trên giường, đáy mắt tràn đầy sự đánh giá cùng tìm tòi nghiên cứu, tay phải như theo qui luật mà gõ vào đầu gối, như đang tự hỏi cái gì.

Trong phòng im lặng đến đáng sợ, mơ hồ nghe được cả tiếng thở vững vàng của người trên giường.

Đột nhiên, điện thoại trên bàn trà vang lên hai tiếng. Vài giây sau, người đàn ông giống như phục hồi tinh thần.

Chỉ thấy hắn không nhanh không chậm mà cầm điện thoại lên, giọng nói không mang theo một tia ấm,"Ân, đã biết, đợi lát nữa tôi xuống dưới rồi nói."

Sau khi tắt điện thoại, người đàn ông lại lần nữa nhìn về phía người đang nằm trên giường, ánh mắt lạnh lẽo, mặt mày càng không mang theo một tia ấm nào, toàn thân tràn khí lạnh không khỏi làm cho người ta không rét mà run.

Người đàn ông này đúng là Hứa Trạch, ngày hôm qua ở quán bar Điềm Điền đã cầu cứu đại vai ác.

Dường như đã đánh giá đủ rồi, lúc này Hứa Trạch mới từ từ đứng dậy, cặp chân thon dài kia từng bước hướng tới cửa mà đi đến.

Cửa phòng ngủ đóng lại, người đàn ông rời đi, độ ấm trong phòng đột nhiên tăng lên vài độ, người trên giường không một chút phát hiện nào, vẫn còn ngủ ngon lành.

Từ phòng ngủ bước ra, Hứa Trạch trực tiếp bước xuống phòng khách tầng một.

Lúc này trong phòng khách có một người đàn ông tây trang phẳng phiu đang đứng chờ, người này là trợ lý của Hứa Trạch, Tiền Hạo.

"Hứa tổng." Tiền Hạo nhìn thấy Hứa Trạch bước xuống theo bản năng bước về phía trước hai bước, cung kính mà kêu.

Hứa Trạch hơi hơi gật đầu, khí chất vương tử lướt người qua, trực tiếp ngồi xuống ghế sopha.

"Nói đi, điều tra được gì rồi?"

Nghe vậy, Tiền Hạo liền cầm tư liệu trong tay đưa qua, "Ân, đây là mọi tư liệu về Điềm tiểu thư mà ngài bảo tôi điều tra."

Hứa Trạch nhận tư liệu không một chút sốt ruột lật xem, mà nhìn Tiền Hạo một cái, ý tứ bảo cậu tiếp tục nói.

Tiền Hạo hiểu ý, gật gật đầu nói: "Căn cứ vào tư liệu điều tra, Điềm Điền tiểu thư ngày hôm qua sở dĩ xuất hiện ở quá bar là do người đại diện mới Triệu Mỹ Vân mang đi để kí hợp đồng với lão tổng Lý."

"Lão tổng Lý này, căn bản là một người háo sắc, dựa theo tình huống ngày hôm qua chắc hẳn Điềm Điền tiểu thư đã bị người đại diện thiết kế, chuẩn bị đưa lên giường của lão tổng Lý. Trùng hợp, Điềm Điền tiểu thư biết ngài ở quán bar, nên đã hướng ngài cầu cứu."

"Ngày hôm qua sau khi ngài mang Điềm tiểu thư rời đi, Người đại diện của cô ấy cùng với người của lão tổng Lý đã cho người tìm kiếm ở quán bar thật lâu, bất quá sau đó họ nghe được chuyện gì đó, lúc này mới từ bỏ."

"Mặt khác, bác sĩ Chu bên kia cũng đã đưa kết quả tới, thân thể của Điềm tiểu thư không có gì đáng lo ngại, lượng thuốc mê không lớn, chắc hẳn hôm nay có thể tỉnh lại."

Ngừng một chút, Tiền Hạo tiếp tục nói: "Ngài từng hỏi Điềm tiểu thư có gì dị thường hay không, thì trước mắt điều tra là không có, bất quá, dựa theo yêu cầu ngài phân phó, chúng tôi có điều tra một ít việc trước kia của Điềm tiểu thư..."

Hứa Trạch dựa trên sopha, ngón tay thon dài lật một trang giấy, lông mi hơi rủ xuống, một bên nghe Tiền Hạo nói, một bên đối chiếu với kết quả điều tra Điềm Điền, thực nhanh chóng anh liền lâm vào suy nghĩa của chính mình.

Từ nội dung mà Tiền Hạo điều tra, cùng với Điềm Điền đời trước không có gì khác nhau, vẫn là vắt hết sức lực cùng Hứa Giai Nghi đối nghịch, thậm chí không tiếc bản thân mình, ma xui quỷ ám mà đi theo Triệu Mỹ Vân, lúc đó như một vật cản đường bỏ đi mà bị đưa lên giường người này đến người khác.

Bất quá, nghĩ lại cảnh tượng tối hôm qua, ánh mắt anh lại sâu thêm vài phần, có rất nhiều sự bất đồng mơ hồ.

Hứa Trạch ba tháng trước đã trọng sinh, đời trước vào lúc sinh nhật 30 tuổi, anh đột nhiên chết bất đắt kỳ tử, sau đó tỉnh lại đã quay về 2 năm trước.

Nhưng mà, từ lúc trọng sinh, anh đột nhiên có thể nhìn thấy sinh mệnh của chính mình đang dần dần trôi đi, mà giá trị sinh mệnh sẽ cạn kiệt vào đúng ngày 30 tuổi kia.

Anh lúc này mới bừng tỉnh lại, trách không được ngày trước kiểm tra sức khỏe, báo cáo không có biểu hiện gì khác thường, sao lại đột nhiên chết vào lúc sinh nhật 30 tuổi, nguyên lai là do ông trời cho anh sống chỉ có 30 năm.

Đời trước, mỗi tháng sẽ có một cơn đau thâm nhập cốt tủy mà không có cách nào giải thích, hóa ra đó là phản ứng của cơ thể khi giá trị sinh mệnh giảm bớt.

Trong ba tháng trọng sinh này, Hứa Trạch đã thử mọi cách để thay đổi vận mệnh, thử làm tất cả mọi thử để giảm bớt bùa đòi mạng này, nhưng mặc kệ anh dùng cách nào cũng đều không khả dụng, không còn cách nào ngoài việc từ bỏ.

Nếu vận mệnh không thay đổi được, thời gian còn lại anh phải đem tất cả mọi việc làm cho xong.

Cho nên lần trọng sinh này, đầu tiên là trở về nước.

Nhưng không biết vì sao, ngày hôm qua, lúc ở quán bar cái cảm giác đau đớn đó lại phát tác, so với trước kia còn nghiêm trọng hơn.

Anh liền bị tra tấn đến nổi sắp điên, chân không hề phòng bị mà bị người khác ôm lấy, ngay sau đó việc thần kỳ đã xảy ra, cảm giác đau đớn kia thế nhưng mà chậm rãi biến mất từng chút.

Căn cứ về nhận thức việc trọng sinh trong ba tháng này, Hứa Trạch nhạy bén mà phát giác được cơ hội của anh đã tới.

Hơn nữa trải qua thực nghiệm tối qua, có lẽ anh đã suy đoán đúng, sáng nay giá trị sinh mệnh của anh đã ngừng giảm xuống, còn ẩn ẩn xu hướng muốn tăng lên.

Tuy không cụ thể nguyên do, nhưng có thể xác định là Điềm Điền là người đã cứu anh.

Thời gian còn dài, lúc sau sẽ chậm rãi nghiên cứu lại.

"Hứa tổng, Triệu Mỹ Vân có cần chúng ta ra tay xử lí hay không?" Tiền Hạo thử hỏi.

Tiền Hạo là trợ lí của Hứa Trạch, từ lúc ở nước ngoài đã đi theo anh, cậu cũng không biết nhiều về thân phận của Hứa Trạch, nên cũng không có biện pháp nào biết được cảm xúc sâu xa của Hứa Trạch đối với Điềm Điền, cho nên cũng tự cho Điềm Điền là người của Hứa Trạch.

Rốt cuộc thì ngày hôm qua, Tiền Hạo cũng là người có mặt tại hiện trường quán bar, Điềm Điền đột nhiên ôm lấy Hứa Trạch- người mà luôn không chạm đến phụ nữ, Hứa tổng ấy vậy không đẩy người ra mà còn mang người về chỗ ở của mình, còn ở đó ngây người cả một đêm.!

Hơn nữa lúc trước khi Điềm Điền ngất xỉu còn nói lên câu "Anh trai, nhìn em nè" cực lỳ mờ ám.

Anh trai? Cái gì mà anh trai, thì ra là tình "anh em" a...

Cho nên Tiền Hạo tự nhiên xem Điềm Điền là nữ nhân của Hứa tổng bọn họ, khẳng định không để người khác khi dễ Điềm tiểu thư.

Hứa Trạch trầm ngâm nói: "Không vội, cậu giúp tôi nghĩ một bản hợp đồng..."

Biệt thự, lầu hai.

Bởi vì thuốc mê, một giấc ngủ này của Điềm Điền tương đối sâu, nhưng ngủ cũng không quá tốt, khi tĩnh lại đầu óc có chút choáng váng.

Nhìn hoàn cảnh lạ lẫm, Điềm Điền có chút ngốc, "Tôi đây lại ở nơi nào?"

Hệ thông trả lời: "còn có thể là nơi nào nữa, đương nhiên là biệt thự của vai ác"

Điềm Điền bị âm thanh máy móc trong đầu vang lên có chút hoảng sợ, nửa ngày sau mới phản ứng lại.

Đúng vậy, cô đã chết, sau đó lại xuyên sách.

Nghĩ tới sự mạo hiểm tối qua, tim Điềm Điền nhịn không được đập nhanh một chút, cô ngất xỉu còn sợ đại vai ác sẽ mặc kệ cô, không nghĩ tới anh ta vậy mà lại cứu cô. Lại nhìn thấy băng gạc quấn quanh tay phải, Điềm Điền trong lòng thở dài, giờ khắc này trong lòng cô Hứa Trạch là một người tốt.

Trong lòng Điềm Điền đối với Hứa Trạch mang ơn nghĩa sâu nặng, đột nhiên hệ thống mở miệng cảnh báo

[hệ thống tốt bụng nhắc nhở, giá trị hảo cảm không đủ, yêu cầu kí chủ nhanh chóng mở ra nhiệm vụ công lược, bằng không kí chủ sẽ bị xóa bỏ]

Điềm Điền ngẩn người, từ từ, cô lúc này mới nghĩ đến mình còn bị trói buộc với một hệ thống não tàn.

Tối hôm qua mọi chuyện quá khẩn cấp, hơn nữa cô cũng xem hệ thống này cũng có tính hảo hữu, liền tạm thời không quản nó, không nghĩ tới hôm nay hệ thông liền cho cô yêu cầu.

"Xóa bỏ là ý tứ gì? Là có thể đem tôi trở lại thế giới ban đầu sao?" Điềm Điền hỏi.

Nếu nói vậy, cũng không phải không thể.

Hệ thống: "ở thế giới ban đầu cô dã chết, ý tứ của xóa bỏ, là khi cô bị hệ thống xóa bỏ sẽ hoàn toàn chết mà không có nghi ngờ gì?"

Điềm Điền:...

Tốt, là cô suy nghĩ nhiều rồi.

"Tôi nhớ rõ ngày hôm qua mi nói mình là hệ thống yêu đương gì phải không, cụ thể đó là làm gì, có phải hay không là hệ thống thuyết minh linh tinh ."

Hệ thống cao ngạo nói: "Bổn hệ thống chưa bao giờ sử dụng thuyết minh, kí chủ chỉ cần dựa theo chỉ thị của hệ thống là được."

"Vậy giá trị hảo cảm là cái gì?" Điềm Điền hỏi.

"Giá trị hảo cảm chỉ là..."

Trải qua mấy vòng vấn đề, Điềm Điền đại khái cũng hiểu rõ cái hệ thông yêu đương này.

Ở trong sách, nguyên thân là nữ phụ độc ác, không chỉ ở sự phân cao thấp sự nghiệp với nữ chính, mà ở mặt tình cảm cũng không cam lòng yêu thế.

Có thể nói, đầu tiên nguyên thân bị Triệu Mỹ Vân đưa lên giường kim chủ, là bước ngoặt khiến cô hoàn toàn hắc hóa, khiến tâm lý hoàn toàn trở nên vặn vẹo, cảm thấy tất cả bất hạnh của mình hoàn toàn là do nữ chính.

Từ đó cô bắt đầu không hề có điểm mấu chốt, mà lần lượt dùng thân thể mình đi trao đổi lấy tài nguyên, không dừng lại mà còn xuất hiện bện người yêu của nữ chính, phàm là người đàn ông có hảo cảm với nữ chính, nguyên thân sẽ nghĩ mọi cách đoạt lấy.

Nhưng cũng vì nguyên thân có thân phận ác độc nữ phụ trợ giúp, ngược lại còn giúp cho hảo cảm của các nam phụ đối với nữ chính tăng lên, không còn nghi gờ nguyên thân thất bại thảm hại.

Đến nỗi cái hệ thống yêu đương này, nói đơn giản chính là yêu cầu cô đi theo tuyến trình của cốt truyện, cũng giống như nguyên thân mà đi đào tường nhà nữ chính, cùng các nam phụ yêu đương, hệ thống sẽ phụ trợ công lược từng người.

Mà giá trị hảo cảm chính là điểm đánh giá công lược tiêu chuẩn, hảo cảm của đối tượng công lược đối với Điềm Điền đủ 100% sẽ được duyệt là thành công.

Nghe hệ thống giới thiệu, Điềm Điền một lời khó nói hết, 'những cái thâm tình nam phụ đó...' hiển nhiên là công lược không chỉ dừng lại ở một mục tiêu, không nghĩ tới cái hệ thống này là thuộc tính Hải Vương.

"Vì cái gì mà phải đi công lược nam phụ, chẳng lẽ không phải nên công lược nam chính nhất sao?" Điềm Điền khó hiểu hỏi.

Xem ra ý tứ của hệ thống chính là muốn cô cướp đoạt đàn ông với nữ chính, vậy thì không phải nên công lược nam chính sao, vì cái gì mà phải công lược toàn nam phụ, đối với điểm này cô đầy nghi hoặc.

"Dựa theo cốt truyện hiện tại, cô cảm thấy mình có thể công lược nam chính sao?" Hệ thống hỏi ngược lại.

Điềm Điền nghẹn họng, đương nhiên là không được (-_-)

Ở < bá đạo tổng tài cùng ảnh hậu tiểu kiều thê> theo logic của tác giả, nam chính một mực ngu ngốc yêu nữ chính, chính là cái gì mà yêu từ cái nhìn đầu tiên, vạn năm không đổi...

So sánh mà nói, thật ra công lược nam phụ có khả năng hơn nhiều, bọn có hảo cảm với nữ chủ cũng có lí do, hơn nữa dựa vào cốt truyện trước mắt, những cái thâm tình nam phụ này còn chưa lên sàn đâu.

Theo hiểu biết đại khái, Điềm Điền thẳng thắng thành khẩn nói: "tôi thấy, các ngươi có khả năng nhìn làm người rồi, tôi có tâm nhưng không có lực a!"

Điềm Điền biết rõ chính mình, cô là người mà trời sinh tính tình chảy lười, lý tưởng lớn nhất của cuộc đời là kiếm đủ tiền về hưu dưỡng lão.

Đến nỗi đàn ông có thể hợp tác cùng nhau tiền, còn yêu đương á, xin lỗi không hứng thú.

Cô cực kỳ tin tưởng câu nói, không cưới không yêu cuộc sống bình an.

Nhưng tạo hóa lại trêu ngươi, đợi trước cô có năng lực kiếm tiền cường đại, rốt cuộc năm 30 tuổi cũng tài phú tự do, nhưng ai có thể nghĩ đến, ngoài ý muốn cái mạng nhỏ này hô lên một tiếng liền ở nơi này.

Cho nên, nhiệm vụ hệ thống? Công lược tình yêu? Mấy cái thức này chính là những thứ cô không hiểu biết, không có hứng thú, thực sự phiền toái, không tới sẽ làm a!!!

Hơn nữa, có bao nhiêu nam phụ đều muốn cô công lược, cô không lớn mật như vậy.

Hệ thống lạnh băng trả lời: "không quan hệ, nhiệm vụ không hoàn thành, sẽ đưa ra hình phạt giật điện, nhiệm vụ liên tục thất bại, giá trị hảo cảm không thể chống đỡ, tinh thần của ký chủ sẽ bị giật điện hủy diệt hoản toàn, hệ thống sẽ xóa bỏ kí chủ, thay đổi người khác."

"hình phạt giật điện là ý gì? Đau không?" Vẫn luôn biểu hiện điềm tĩnh, Điềm Điền cảm xúc rõ ràng có chút thay đổi

Hệ thống: "hình phạt giật điện chính là ý trên mặt chữ, cực kỳ đau đớn! So với lăng trì ở cổ đại còn đau hơn gấp trăm lần."

Điềm Điền: "!!!"

Cho nên, rốt cuộc cô đã tạo cái nghiệp gì vậy

"Vậy xin hỏi kí chủ có mở nhiệm vụ công lược thứ nhất hay không?"

Điềm Điền hiếm khi khơi dậy vài phần tính tính: "mi nói xem ta còn lựa chọn khác sao?"

Cô xem như minh bạch, đây chính chính là hệ thống lưu manh, cường mua cường bán, còn lấy khổ hình ra uy hiếp!

Tính, việc đến nước này thì đi một nước tính một bước

Hệ thống trực tiếp làm lơ Điềm Điền âm dương quái khí, từng tiếng "tích tích tích" vang lên, lập tức công bố nhiệm vụ

[Ký chủ đồng ý mở ra nhiệm vụ, hệ thống sẽ báo mục tiêu công lược: Cố Vân Thâm, công việc: Game thủ*, cụ thể nhiệm vụ: Yêu cầu kí chủ nhanh chống đi theo cốt truyện, tham gia show <thực tập yêu đương>, mâu chóng cùng đối tượng kết bạn yêu đượng...]

(trong bản cv ghi là điện cảnh tuyển thủ, mình nghĩ đây chắc là tuyển thủ game hay còn gọi là game thủ. Nếu sai mọi người cứ cmt mình sẽ sửa lại)

Điềm Điền từ trên lầu đi xuống, Tiền Hạo cũng từ cửa đi vào, hai người trong phòng khách chạm mặt.

"Điềm tiểu thư khỏe." Tiền Hạo khẽ gật đầu nói.

Điềm Điền không quen biết Tiền Hạo nhưng đại khái cũng có thể đoán được cậu ta là người của Hứa Trạch, chỉ có thể khô cằng trả lời: "Tốt".

Hai người nhìn nhau vài giây, Điềm Điền mới nhớ tới chính sự, cô tới đây chính là tìm đại vai ác.

"Cái kia, Hứa..."

Cô đột nhiên không biết gọi đại vai ác thế nào, Hứa Trạch?

Không được, gọi thẳng tên như vậy không tôn trọng đại vai ác.

Tối hôm qua, trong tình huống cấp bách đã xưng hô thân mật "anh trai, em gái", bây giờ cũng không thể xưng hô như vậy, tình huống hiện tại có chút không rõ, cô cũng không thể tự ý nhận là em gái vai ác được.

Nói như vậy, chỉ có thể gọi là "Hứa tổng".

Có thể nhìn ra Điềm Điền muốn hỏi cái gì, Tiền Hạo trước cô một bước nói: "Điềm tiểu thư, Hứa tổng không có ở đây, ngài ấy bảo tôi chờ người, tôi là trợ lý của Hứa tổng, Tiền Hạo."

Đại vai ác không có ở đây, cũng tốt, cô không biết đối mặt với anh ta thế nào.

Điềm Điền "A" một tiếng, "Vậy phiền trợ Lý tiền thay chuyển một câu cho Hứa tổng, tối hôm qua thực sự cảm ơn."

Nếu Hứa Trạch không ở đây cô cũng không có lý do gì mà lưu lại, vì thế nhìn về phía Tiền Hạo khẽ gật đầu, nâng bước rời đi.

"Điềm tiểu thư, phiền cô chờ một chút, Hứa tổng có chuyện bảo tôi phải nói cùng cô." Tiền Hạo kịp thời gọi Điềm Điền lại

Điềm Điền ngừng chân: "Chuyện gì?"

Tiền Hạo chỉ vào hướng phòng khách :"Cô xem, chúng ta qua bên kia ngồi xuống rồi nói."

Điềm Điền sửng sốt gật đầu đáp ứng.

"Điềm tiểu thư đây là hợp đồng của Hứa tổng cùng với cô, cô xem trước một chút."

Điềm Điền không hiểu ra sao, cô từ khi nào cùng Hứa Trạch có hợp đồng?

Liền tiếp nhận văn kiện trong tay Tiền Hạo, Điềm Điền vừa mới đọc dòng đầu tiên, sắc mặt bỗng dưng thay đổi.

"Hợp đồng bồi ngủ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro