CHAP 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại bệnh viện
" Bảo bối, em thật không ngoan gì cả, cứ bắt anh giúp em làm mọi việc như vậy không cảm thấy ngại sao, em ngủ nhiều như vậy sẽ mập lên đó, đến lúc đó đồ không mặc vừa nữa thì đừng mè nheo với anh đó, bảo bối, mau tỉnh dậy đi được không". Càng nói giọng anh càng lạt đi,anh cứ như vậy mỗi ngày điều một mình nói chuyện cho cô nghe, anh rất muốn nhìn thấy cô cười, nói chuyện với anh, nắm lấy tay cô đưa lên môi. 'tách tách' anh lại khóc, không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh khóc vì cô rồi.
' Rầm'. Tống Vỹ đẩy mạnh cửa bước vào,đi đến giường bệnh đẩy mạnh anh ra, còn đấm anh một cái, do không phòng bị né không kịp nên ăn trọn cú đấm của cậu vào mặt.
" Hoắc Triết, anh xem anh bảo vệ cô ấy như vậy sao.?". lúc cô bị tai nạn anh đang bên nước ngoài giải quyết công việc của công ty con bên đó, do mới hoạt động nên việc cần xử lí rất nhiều, khi cậu vừa trở về liền nghe tin cô bị tai nạn thì lập tức chạy đến đây.
Hoắc Triết từ đầu đến cuối cũng không để ý đến cậu, tâm trí anh bây giờ cũng chỉ có mình cô thôi. Chợt anh nhìn thấy ngón tay cô cử động, anh nhanh chóng đến gần nhìn cho kĩ thì thấy ngón tay cô cử động mạnh hơn anh nhanh chóng gọi bác sĩ đến kiểm tra cho cô.
" Hoắc Tổng chúc mừng anh, Phu nhân ý chí của cô ấy rất lớn, do ngủ quá lâu nên có thể đến ngày mai cô ấy mới có thể hoàn toàn tỉnh dậy". Trường hợp của cô ông cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, tỉ lệ tỉnh dậy rất thấp, cô đúng là có ý trí tỉnh lại rất cao .
Nghe được những gì bác sĩ nói, anh như sống lại vậy, tinh thần cũng trở nên phấn chấn, tâm cũng yên ổn hơn.
" Cảm ơn bác sĩ ". Khi cậu nhận được điện thoại của anh thì cậu và Hoắc Tiểu Yên cũng nhanh chóng gọi cho Mộc Thiên Thiên biết, Mộc Thiên Thiên cũng đã nói cho Mộc Kình biết tình hình của cô, nên bây giờ ông cũng có mặt tại phòng bệnh của cô.
" Hoắc Triết, đợi khi Băng băng tỉnh dậy tôi sẽ mang cô ấy đi" . cậu nhất định sẽ giành lại cô, cậu không thể để mất cô lần nữa.
" Tống Vỹ, cậu lấy tư cách gì đòi đem cô ấy đi, cậu nên nhớ, bây giờ tôi mới chính là chồng của cô ấy". cho dù cô muốn rời xa anh anh cũng không cho phép, chứ đừng nói là cậu muốn mang đi.
" Hoắc Triết, tôi không an tâm để cô ấy bên cạnh cậu, tôi yêu cô ấy, tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt".
"Vỹ cậu không có tư cách đó, A Lý tiễn khách".
" Tống thiếu gia xin mời" đưa tay mời cậu rời đi.
" Hoắc Triết tôi nhất định sẽ giành lại Băng băng" nói xong xoay người rời đi.
Mộc Kình nãy giờ nghe hai người nói chuyện, ông cũng hiểu được tình cảm của hai người dành cho con gái ông, ông cũng sẽ ủng hộ đứa con rể này, không phải địa vị anh to lớn mà là tình cảm của anh dành cho con gái ông đủ lớn, Hoắc Triết không chê bai con gái ông , như vậy cũng đủ chứng minh anh yêu con gái ông như thế nào, còn Tống Vỹ, chuyện của cậu với con gái ông làm sao ông không biết được. Ông cũng không trách cậu, bởi lúc đó cậu bị mất trí nhớ nhưng có điều, lúc cậu mất trí nhớ lạ dám ức hiếp con gái ông, như vậy ông cũng đủ lí do ngăn cản cậu đến với con gái mình lần nữa.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#moctata