Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngài có sao không, thưa Đức vua?"
“Biết sao không, tôi phát ngán khi phải nghe câu hỏi đó rồi”
Trước câu hỏi quan tâm của Peyton - hoàng tử thứ 3 , Rashid bước xuống từ yên ngựa với vẻ mặt
đầy chua chát.
Dù đã đi hai ngày liên tục trên lưng ngựa, nhưng không phải là họ không thể nói gì khác, mà người
gây khó khăn cho việc bắt chuyện chính là người đã từng chinh chiến trên chiến trường này
Hơi thở vẫn đều đặn, Rashid cởi chiếc mũ đen trùm che hết mặt
"Đã ba năm rồi sao?"
Rashid quan sát xung quanh khi đứng ở ngoại ô thành phố.
Anh ta mang một khuôn mặt trống rỗng, thờ ơ, như thể không có gì là mang dáng vẻ mới mẻ và đặc
biệt, trong khi những lời của Tenon thể hiện một suy nghĩ khác.
“Lúc Cố thái hậu còn mang theo Haniel, thần vẫn nhớ người đã đem nàng lưu lại Bắc Cung gia. Đó là
lần cuối cùng Đức vua đến thăm, cũng đã hơn ba năm rồi”
“Đừng gọi tôi là ‘Đức vua’’.”
“Oh, thần xin lỗi, thưa Đức vua, ý thần là… .Hyung-nim.”
Tenon nói như thể anh ta không quen với kiểu xưng hô này. Việc Đức vua đến thăm phương Bắc là
một bí mật, vì vậy anh ta phải đảm bảo rằng lời nói và hành vi của mình sẽ không làm mất đi địa vị
của Rashid.
"Sẵn tiện ngài đã ở đây, chúng ta có nên về thăm phu nhân Rania không ạ?" (Peyton)
‘’....Rania là ai?...”
“Cô ấy là con gái của cố Công tước Evendell. Trước đây Đức vua đã gặp cô ấy vài lần rồi đấy ạ…”
Nhưng lúc gặp có lẽ sẽ khác với trong trí nhớ.
Biết rõ tính cách của anh trai mình, Peyton dừng lại câu chuyện này và cố gắng mỉm cười.
Mặc dù là một người cai trị toàn năng, nhưng Rashid lại tỏ ra thờ ơ một cách đáng ngạc nhiên với
nhiều vấn đề nằm ngoài sự quan tâm của mình. Đặc biệt nếu nó liên quan đến phụ nữ.
"Nhưng ít nhất thì một ngày nào đó anh ta nên thay đổi, đúng không?"
Bây giờ anh ấy nên nghĩ về một người kế vị, các vấn đề liên quan đến dòng họ cũng nên chú trọng
hơn.
Chưa kể rằng đám cưới của đức vua sẽ là sự kiện lớn nhất của cả đất nước.
Đó là lý do tại sao khi chiến tranh với Nerwa kết thúc, hòa bình đã được giải quyết bằng một cuộc
hôn nhân không chính thức với Hoàng tử thứ hai, Kirel, thay vì Rashid - người lớn tuổi hơn và đã ở
độ tuổi kết hôn hơn.
Tất nhiên, so với Rashid, người không quan tâm đến phụ nữ, Kirel sẽ là một người bạn đời tốt hơn,
nhưng kế hoạch về hôn nhân bị trì hoãn từ lâu không phải là quá xa lạ.
"Được rồi, vậy tại sao bây giờ ta phải gặp người phụ nữ đó?"
“Cố Công tước đã qua đời vì trọng thương trong khi chiến đấu vì đất nước. Các anh chị em của ngài
ấy vẫn đang tham gia chiến đấu và do đó không thể tham dự đám tang của anh trai mình, vì vậy sẽ
rất tốt nếu nói một vài lời động viên với công chúa. Cô ấy cũng có thể trở thành người kế vị của Công
tước Evendell cho Vương quốc phía Bắc.”
“… ..Một người phụ nữ kế vị ư?”
“Công tước không có con trai. Thông thường, theo luật thì quyền hành sẽ rơi vào tay mẹ kế, nhưng
trong tình hình hiện tại, có vẻ như cô con gái đang cai quản Vương quốc phía Bắc với tư cách là
người ủy nhiệm của Công tước ”.
“Nếu đó là mẹ kế… ..Hah, tôi còn thậm chí không biết ngài ấy tái hôn khi nào.”
Hôn nhân gì với cái thân xác sắp chết đó.
Rashid cười khinh bỉ rồi cau có.
Nhìn thấy sự khinh bỉ rõ ràng của anh ta, Tenon nhớ ra điều gì đó
“Thưa Đức vua, à không, anh cả, không phải một năm trước, ngài đã đóng dấu chấp thuận vào hôn
lễ của họ sao?”
“Tôi đã đóng rất nhiều con dấu, làm sao tôi có thể nhớ được việc đóng dấu tài liệu cho một người
sống dở chết dở được tái hôn cơ chứ?”
Cuối cùng Rashid bộc lộ vẻ tức giận
Đối phó với các nước chư hầu trong chiến tranh đã là một nỗi khó khăn, tất nhiên anh ta sẽ không
nhớ những thứ như đám cưới của một quý tộc nào đó
Có vẻ như Tenon không hiểu những gì đức vua nói, vì vậy anh ta quay sang Peyton, gãi đầu.
“Dù có chuyện gì đi nữa thì, tại sao công chúa lại phải xử lý các vấn đề chính trị trong khi việc đó
phải là người của người mẹ kế chứ? Người mẹ kế đang làm cái gì vậy? ” (Rashid)
“Từ những gì thần nghe được, các nguồn tin của chúng thần ở Rianess nói rằng cô ấy không có
danh tiếng lớn. Thậm chí còn có tin đồn rằng cô ấy là một phù thủy. " (Peyton)
P/S: (‘Rianess’ được đề cập ba lần trong chương này và được giả định rằng đó là một thành phố
quan trọng ở Northern Lands, một thành phố gần với nơi ở của công tước.)
"Phù thủy? Trong những thời điểm này ư? Cô ấy đã làm gì trên thế giới này để có được danh tiếng
như vậy nhỉ? ” (Tenon)
“Đó là từ những gì tôi nghe được …… ehem, thực ra thì không có gì cả.” (Peyton)
“Anh cả, khi tang lễ kết thúc, thành phố Rianess sẽ mở cửa trở lại với phần còn lại của đế chế. Ngài
đã quyết định về người đại diện mới của họ cho thời điểm đó chưa ạ? ” (Tenon)
"Đúng rồi. Mặc dù họ luôn trung thành với gia đình hoàng gia, chúng ta không chắc điều gì sẽ xảy ra
trong gia đình công tước. Trước khi kết thúc tang lễ, vẫn chưa rõ người kế vị danh hiệu sẽ là Phu
nhân Rania hay mẹ kế của cô ấy, ngài nên thông báo về họ trước khi đó." (Peyton)
“………”
"Dù thế nào đi nữa, ta sẽ dọn dẹp và loại bỏ hết nếu chúng gây rắc rối” (Rashid)
Bất chấp những lời khuyên của những người em trai, Rashid chỉ tỏ vẻ khó chịu trước những lời nói
của họ. Nhưng thái độ của anh ấy một phần là do tính cách và thói quen của anh ta đã hình thành từ
khi anh ta là thủ lĩnh trong những cuộc chiến tranh từ khi còn trẻ.
“Những kẻ phản bội tổ quốc, sớm muộn gì cũng nhất định phải trả giá. Nếu họ là kiểu người cố tỏ ra
tốt đẹp trước mặt ta và che giấu bản chất thật của họ, ta sẽ chỉ lãng phí thời gian để gặp họ mà thôi”
“À …… Đúng là như vậy, nhưng chúng ta có thể giúp ích một chút nếu chúng ta nói cho Lãnh chúa
thái ấp biết về vấn đề của công chúa. Nếu làm vậy, chúng ta sẽ có thể phong tỏa toàn bộ Vùng đất
phía Bắc và…. ”
“Người đang khuyên ta nên thông báo tin tức về sự mất tích của công chúa cho toàn bộ đế chế, để
nó đến từng ngõ ngách sao?”
“Ý thần không phải vậy…”
“Ta thấy ngươi đang quyết tâm biến gia đình chúng ta thành trò cười rồi đấy"
Một nụ cười chế giễu xuất hiện trên khuôn mặt của Rashid.
Không quan trọng bằng Miền Đông hay Miền Tây, nhưng đây là Miền Bắc của Đế chế, khu vực có
dân số cao nhất và với các thành phố thương mại đang bùng nổ. Vì các thương gia cực kỳ nhạy cảm
với những thay đổi trong chính sách và tình hình thương mại của thành phố, vì thế tốc độ lan truyền
tin đồn cũng đủ khiến bất kỳ ai cũng phải ngạc nhiên.
“Đừng xỏ mũi vào việc của gia đình khác. Vì chính em gái ngươi đang mất tích ngay bây giờ chứ
không phải ai khác đâu”.
“……….”
“Việc tìm kiếm Haniel vẫn là điều tối mật cho đến khi chúng ta tìm thấy con bé. Ngươi có nhận được
tin tức gì khác từ Kirel không? ”
“Đến hiện tại, theo lệnh của ngài, những người thay thế chúng thần và các quý tộc đã được thông
báo rằng ngài đã ra tay tiêu diệt con quái vật ở phương Nam nên vào lúc này, sẽ không ai có thể nghi
ngờ đâu ạ”
‘’ Ai đang nghi ngờ thì loại bỏ bớt đi”
“Không phải ta đã để họ làm người thay thế chỉ để làm điều đó thôi sao?’’
Anh ta đưa tay ra khỏi lưng, ánh mắt hiện rõ vẻ mệt mỏi
Đương nhiên phải là chuyện to lớn lắm mới khiến giới quý tộc cảm thấy nghi ngờ
Anh ta thực sự không thể ngăn cản họ quan tâm đến hoàng đế, vì dù sao giới quý tộc cũng ảnh
hưởng ít nhiều khiến hoàng tộc gặp khó khăn
Không ai có thể sống sót trong cái cung điện này nếu họ có bất đồng với giới quý tộc
“Cũng đúng, vì anh ấy phải canh gác nên Kirel không thể đến được, mặc dù thần biết anh ấy có vẻ
cũng muốn đi cùng chúng ta.”
"Chà, ba người nhiệt tình nhỉ?”
“………….”
“Nhìn vào phong cách của ba ngươi, người khác nhìn vào lại cứ nghĩ chúng ta đang đi dã ngoại đấy”
Rashid bắt đầu tiến về thành phố với vẻ mặt đầy khinh miệt
Cảnh tượng hai người anh em của mình, nói rằng họ không thể tách xa khỏi Đức vua dù chỉ một giây
và luôn cố gắng đi theo khiến anh ta càng trở nên mệt mỏi hơn.
Khác với chính họ, chỉ huy của các hiệp sĩ và đội trưởng của đội bảo vệ cung điện sẽ nghĩ rằng việc
hộ tống anh ta là thấp, nhưng anh ta đã làm.
Khác với chính họ, chỉ huy của các hiệp sĩ và đội trưởng của đội bảo vệ cung điện sẽ nghĩ rằng việc
họ hộ tống Đức vua là thấp kém, nhưng họ đã làm vậy.
"Các pháp sư vẫn đang theo dõi chứ?"
"Vâng thưa ngài, chúng ta sẽ sớm có được tin tức thôi ạ."
Peyton lấy viên đá mạch ra khỏi áo choàng của mình. Đó là những gì mà chú của Haniel, một nhà ảo
thuật lỗi lạc, đã tặng cho cô bé nhân dịp lần sinh nhật đầu tiên
Nếu cô bé gặp nguy hiểm hoặc gặp bất kỳ vấn đề nào về tinh thần hoặc thể chất, viên đá sẽ ngay tức
khắc chuyển sang màu khác, còn bình thường sẽ là màu trắng đục.
“Anh ta cũng là anh trai của con bé, không lẽ nào lại có thể làm hại nó được. Có lẽ anh ta thực sự chỉ
đang đưa con bé đi chơi ngắm cảnh thôi. ”
"Không có luật nào nói anh ta phải đi tham quan trong cuộc sống này cả."
“………..”
"Và sau tất cả thì những gì hắn ta muốn chỉ là đi ngao du ngắm cảnh thôi ư?."
Không chần chừ, Rashid nắm chặt lấy thanh kiếm ở bên hông
Mặc dù có rất nhiều anh chị em, Rashid đã để Loam sống một cuộc sống tự do, thoải mái, theo mong
muốn của người mẹ quá cố của anh. Thực ra thì cũng không tệ khi có một pháp sư trong gia đình.
“Ngươi có biết bao nhiêu quốc gia đang muốn tìm ra điểm yếu của Đế chế Rohan không?."
“……….”
Đó là chuyện của riêng anh ta, và việc đem theo con gái của công tước quá cố sẽ chỉ làm phức tạp
thêm vấn đề mà thôi.
*Xoẹt* (Chém)
Anh ta nghiến chặt hai hàm răng
“Cái kẻ non nớt, ngu ngốc đó. Nếu chỉ là hắn thì hắn ta sẽ tự biết cách giải quyết nếu gặp rắc rối,
nhưng hắn nên biết rằng Haniel là một câu chuyện khác. Có thể đã quá muộn nếu con bé rơi vào tay
kẻ khác! ”
"Anh cả!!”
Nhận thấy tâm trạng của Rashid càng trở nên nghiêm trọng, Tenon cảm nhận được thanh kiếm của
Đức vua. Peyton trầm lặng sau đó lôi một thứ gì đó ra khỏi áo choàng của mình.
*Rung rung*
Một vật thể giống như cây gậy màu xanh rung lên trên tay anh ta
Đó là món đồ có ma thuật mà anh ta vẫn luôn giữ bên mình
Mặc dù Peyton không thể sử dụng phép thuật như Loam, nhưng ít nhất anh ta có thể giao tiếp với
các pháp sư bằng món đồ này
“…… Chúng ta có thêm một dấu hiệu nữa rồi. Như đã suy đoán, mọi dấu vết về phép thuật của anh
ta đều dẫn đến vùng này ”
“Vẫn chưa mất dấu vết của hắn ta chứ?”
“Họ đã theo dõi chính xác vị trí của anh ấy. Rất ít khả năng nhầm lẫn vì họ đã theo dõi anh ta bằng
dấu vết của ma lực."
Trước tiếng rung của vật thể, khuôn mặt cân đối của Peyton nhăn lại vì lo lắng.
Mana thường để lại dấu vết như dấu vân tay. Nếu mana biến mất, thì họ chỉ có thể tìm kiếm manh
mối ở vùng đất phía Bắc mà thôi
“Dù anh ta đã chết hay còn sống, thì anh ta cũng nên ở nơi mà các pháp sư đã nói rằng anh ta đang
ở đó, anh cả ạ” (Peyton)
"Tốt hơn hết là hắn ta nên chết rồi”
“Nếu không ta sẽ giết hắn một lần nữa”
Thanh kiếm của Rashid như thể đang động đậy trước khi anh ta rút nó ra.
Ánh mắt của Rashid hướng về Peyton, khát vọng giết người của anh ta trỗi dậy đầy mãnh liệt và thổi
bay theo những cơn gió phương Bắc.
"Vậy, đâu sẽ là nơi tổ chức đám tang của tên ngốc đó bây giờ nhỉ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro