Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tỉnh dậy 1 lần nữa, đầu tôi lại đau nhức, cái hệ thống đó không thể nhẹ tay hơn được sao?

Lảo đảo ngồi dậy, tôi dụi mắt để có thể làm quen với ánh sáng. Nơi này là đâu? Trông có vẻ giống phòng ngủ.

Ôi, vậy là tôi đã thực sự xuyên không, tôi chưa bao giờ nghĩ chuyện như này lại xảy ra với mình..

Đúng rồi, điện thoại!

Tôi dáo dác nhìn xung quanh tìm kiếm chiếc điện thoại. May quá, đây vẫn là điện thoại của tôi, có vẻ cơ thể và đồ dùng cá nhân của tôi không thay đổi.

Phải rồi! Con Phanh. Tôi mở điện thoại lên, vừa định bấm số gọi điện cho cô bạn, 1 dòng tin nhắn được gửi đến cho tôi.

- "Chào mừng, dưới đây là thông tin nhân vật và nhiệm vụ của bạn. Cho phép tôi giới thiệu đôi chút về hệ thống. Chúng tôi sẽ gửi những nhiệm vụ bạn cần hoàn thành thông qua tài khoản tin nhắn này. Mỗi nhiệm vụ sẽ có yêu cầu và thời gian khác nhau để hoàn thành. Bạn cần đảm bảo hoàn thành tất cả các nhiệm vụ đúng hạn. Từ đó, chúng tôi sẽ điều chỉnh hệ thống và đưa bạn về thế giới thực.
Trong khi bạn ở thế giới này, thời gian ở thế giới thực của bạn sẽ được ngưng lại."

-"Nếu bạn không hoàn thành đủ nhiệm vụ, bạn sẽ mắc kẹt lại đây mãi mãi. Ngoài ra, khi quá hạn làm nhiệm vụ, bạn sẽ bị trừng phạt.
Mong những thông tin phía trên hữu ích với bạn. Sau đây là thông tin về nhân vật của bạn:

Tên nhân vật: Hà Mộc Thảo
Sinh nhật: 14/07

Còn nhiệm vụ sẽ được gửi tới khi các nhân vật trong truyện xuất hiện."

Chỉ vậy thôi sao? Tôi thấy phần thông tin này cũng quá đơn giản rồi. Không biết con Phanh nhận được thông báo chưa nhỉ.

Đang bận nghĩ vu vơ thì...

*bruh...bruh...bruh..*

Là tiếng chuông điện thoại. Tôi uể oải kiểm tra xem là ai. Đây rồi, là con Phanh!

Không nghĩ ngợi nhiều tôi ngay lập tức bắt máy.

"Alo?"

Tôi lên tiếng trước.

"Uẩy, it's mee, mày nhận được thông báo chưa?? Ngày sinh và ngoại hình của mình không đổi này! Nhưng hình như đổi tên rồi, của tao là Triệu Dược Nhiên, mày tên gì?"

Giọng cô ấy có vẻ hớn hở, hình như khá hứng thú với tình huống mà chúng tôi gặp phải. Biết sao được? Chúng tôi đã cùng nhau đọc rất nhiều truyện về xuyên không rồi. Nhưng xuyên không cùng bạn thân... khá ấn tượng đấy chứ.

"Làm quen đi, tao là Hà Mộc Thảo"

Tôi cười khúc khích rồi đáp lại. Chuyến phiêu lưu ít thông tin này chẳng biết sẽ mang đến cho chúng tôi điều gì. Nhưng được trải nghiệm cùng bạn thân, tôi thực sự muốn thử!

"Ê Thảo, tức là giờ chúng ta vẫn còn là học sinh đúng không? Hình như chúng ta cùng lớp đấy, tao thấy đều ở trong nhóm lớp này"

"Ơ có nhóm lớp à?"

Tôi đơ ra 1 chút, sau đó kiểm tra phần tin nhắn. Quả nhiên là có tin nhắn từ nhóm lớp. Sắp khai giảng rồi sao? Chắc chúng tôi sẽ phải chuẩn bị 1 chút cho năm học mới.

"Ê Phanh, khi tao tỉnh dậy, nhận ra mình đang ở 1 căn phòng rộng rãi và khá đẹp. Tao nghĩ gia thế của thân thể này có lẽ không tầm thường. Nhà mày như nào hả Nhiên?"

"Hmm... tao đoán gia đình này cũng thuộc loại khá giả, đợi 1 chút, tao sẽ xem xem chúng ta học trường nào"

Cô ấy im lặng hồi lâu, tôi cũng nín thở chờ đợi. Sau đó, tiếng thở dài của cô ấy ở đầu dây bên kia vang lên.

"Aishh...khó rồi Thảo ơiiii. Chúng ta học trường quốc tế, có nghĩa là chương trình học sẽ khá nặng...ý t là "rất" nặng, hoặc ít nhất đối với chúng ta là như vậy"

Khổ rồi đây. Vừa phải duy trì thành tích trên lớp, vừa hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn. Có vẻ mở bát cho chuyến phiêu lưu này không được suôn sẻ cho lắm...

Ý tôi là, tôi chỉ vừa thoát khỏi đống bài tập vật lí dày đặc đó không lâu mà???

"Không sao không sao"

Tôi an ủi cô ấy, dù trong lòng cũng có chút cồn cào.

"Chắc chúng ta sẽ ổn thôi, chỉ cần duy trì điểm số ở mức khá, vậy là đủ rồi"

Bỗng tôi nhận ra, tôi sống 1 mình sao? Mở cửa phòng ngủ và bước ra, tôi đoán đây là 1 căn hộ. Gia đình này cũng thừa tiền quá rồi! Mua hẳn 1 căn hộ riêng cho con gái để tiện đi học, lần đầu tôi trải nghiệm loại cảm giác này.

"Cũng phê đó chứ haha"

"Nhiên êy, hình như tao ở riêng. 1 căn hộ trên tầng cao, từ phòng khách của tao còn có thể nhìn ra trung tâm thành phố!"

Cô bạn của tôi có lẽ cũng không vừa, liền kể về nơi cô ấy đang ở. Theo miêu tả, cấu trúc căn hộ và tầm nhìn ra ngoài trung tâm thành phố khá giống với của tôi. À tôi đoán ra rồi, căn hộ của cô ấy nằm ở phía đối diện.

"Tao thấy nhà mày với nhà tao cũng không quá xa, có muốn đi mua 1 chút đồ không? Hiện tại tao chưa thấy hệ thống gửi thông tin của các nhân vật khác và nhiệm vụ nữa. Dù gì cũng đang rảnh, tao nghĩ chúng ta nên đi làm quen với thành phố này."

Cô ấy nói đúng, vừa xuyên không nên kiến thức của chúng tôi về thành phố này gần như chạm đáy xã hội, đi 1 chút... chắc cũng không gây hại cho ai.

Tôi trả lời cô ấy thông qua điện thoại.

"Vậy thì... hẹn nhau ở chỗ đợi xe buýt trung tâm nhé? Mày nhìn thấy chỗ đó không?"

"Được rồi, thấy rồi. Đợi chút tao thay đồ đã rồi chúng ta cùng đi"

Cô ấy cúp máy gần như ngay lặp tức, lúc nào cũng vội vàng như vậy.

Tôi nhìn thấy 1 cái ví ở tủ TV, đó là ví của tôi à? Cầm nó lên và mở ra, bên trong là tiền mặt, thẻ ngân hàng và các thẻ thiết yếu khác. Được rồi hệ thống, cậu không tồi như tôi nghĩ. Nhưng còn tài khoản ngân hàng thì sao? Tôi vội nhắn cho hệ thống để hỏi. Vài giây sau, 1 tin nhắn được chuyển đến tôi, đó là mật khẩu của tài khoản và thẻ ngân hàng.

Ấm no rồi. Ngoại trừ phải làm nhiệm vụ ra, tôi đều rất hài lòng với những điều được sắp đặt này.

Không thể để Dược Nhiên đợi lâu, tôi thay bộ đồ ngủ trên người mình thành 1 bộ đồ thể thao thoải mái. Rồi nhanh chóng đi tìm đường đến chỗ đợi xe buýt trung tâm để hội ngộ với người chị em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro