Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13

Khi Tiểu Vũ và Tô theo lời hẹn đi đến chỗ Cung Tuấn thì Trương Triết Hạn còn đang ngủ. Cung Tuấn mở cửa cho hai người vào, ngay sau đó mở cửa đi vào phòng Trương Triết Hạn kêu cậu dậy.

"Ưm. . .làm gì vậy! Để tôi ngủ thêm một lát đi mà~~ " Trương Triết Hạn nửa tỉnh nửa mê lẩm bẩm.

" Tiểu Vũ và Tô Túc tới, mau dậy đi."Cung Tuấn kiên nhẫn dụ dỗ.

"Ô ô~ cho ngủ tiếp một lát nữa đi, một lát thôi~~ " nói xong chùm kín chăn lên đầu định ngủ tiếp.

Hai người ngoài phòng nghe thấy tiếng từ trong căn phòng khép hờ truyền ra, cảm thấy chuyến đi này có lẽ đi đúng rồi. Đây Vừa nghe chính là cách bám giường của bạn nối khố họ đây mà, dù sao kiểu làm nũng như vậy họ nghe từ nhỏ đến lớn, sẽ không nhận nhầm.

" Triết Hạn, mau dậy đi! Đợi lát nữa tôi làm cho cậu món mì xào cay cậu thích."

" Ừm, phải cho nhiều ớt vào."

" Được được được, mau rửa mặt, bọn họ còn đang chờ đấy! " nói xong ra khỏi phòng đi vào bếp.

Lúc Trương Triết Hạn rửa mặt xong đi ra khỏi phòng, Tiểu Vũ và Tô Túc lập tức kích động đứng lên. Hai người vừa nhìn đã chú ý đến cố hồn châu trên cổ Trương Triết Hạn, họ trực tiếp khẳng định đây chính là Trương Triết Hạn, bạn nối khố của họ. Tô Túc kích động tiến lên ôm lấy cậu.

"Tiểu Triết, rốt cuộc tìm được cậu rồi! " Tiểu Vũ đè nén tâm tình nói.

Đột nhiên bị Tô Túc ôm, Trương Triết Hạn có chút khó chịu, vặn vẹo người. "Này. . . anh. . . anh buông tôi ra trước đi."

" Tiểu Triết, cậu làm sao vậy?" Tô Túc có chút kỳ quái nói.

" Tôi. . . " "Cậu ấy bị mất trí nhớ. " Cung Tuấn định gọi người ra ăn sáng, nghe vậy trả lời.

Trên bàn ăn, bốn người vừa ăn vừa nói chuyện, Tiểu Vũ và Tô Túc biết Cung Tuấn là thầy trừ tà, cũng biết linh hồn Trương Triết Hạn luôn ở tại cảnh giới hư ảo, khó trách Tụ Linh Trận không thể gọi linh hồn Trương Triết Hạn trở về. Nếu không phải Cung Tuấn dẫn cậu đến Nhân giới, sợ rằng lúc này người chắc đã nản lòng, trở về cảnh giới hư ảo.

Mà Cung Tuấn cũng có thể sắp xếp lại tất cả sự việc rõ ràng. Chuyện bắt đầu từ một lần thông linh tế tự. Ban đầu tất cả đều thuận lợi, linh hồn lực của Trương Triết Hạn trong lúc tế tự lại đột nhiên mất khống chế khiến buổi tế tự bị gián đoạn, mà bản thân cậu cũng rơi vào hôn mê. Đại tế sư phát hiện Trương Triết Hạn bị linh hồn lực quá mạnh gây thương tích, dẫn đến linh hồn ly thể, cùng lúc đó thủ linh đăng bảo vệ sinh mệnh Trương Triết Hạn cũng lập tức khởi động tụ linh trận, hi vọng có thể tìm linh hồn trở về thân thể.

Cung Tuấn nhớ đến lời Tần thúc đã nói, hỏi: " Linh hồn lực mất khống chế có phải do thức tỉnh không?"

"Không phải, mặc dù linh hồn lực của Tiểu Triết mạnh hơn những người cùng trang lứa trong tộc, nhưng còn chưa mạnh đến mức thức tỉnh."

"Hơn nữa, tính ổn định của Tiểu Triết cũng không có vấn đề gì. Linh hồn lực của Tiểu Triết hoàn toàn có thể đảm nhận lần tế tự này, tiến hành thuận lợi cho đến kết thúc. Cũng không biết tại sao xảy ra sự cố linh hồn lực mất khống chế, ngay cả đại tế sư cũng không tìm được nguyên nhân. " Tô Túc nói.

Tiểu Vũ nói tiếp: "Sự cố này làm cho cố hồn châu của Tiểu Triết bị tổn hại. Trên người Tiểu Triết có cố hồn châu, theo lý thuyết có thể bảo vệ linh hồn không bị thương tổn. Nhưng cố hồn châu vẫn không chịu nổi nứt ra, chúng tôi đành phải đem đến Thanh Yên quán để tiến hành sửa chữa."

" Thời gian cấp bách, việc trước mắt là nhanh chóng để Tiểu Triết trở về thân thể."Tiểu Vũ bổ sung.

Tô Túc như nhớ ra điều gì, nói: "Đúng rồi, tôi nhớ lúc đưa đến Thanh Yên quán, Tần thúc nói muốn sửa phải mất ít nhất 1 tháng. Nhưng vừa rồi tôi nhìn, nó đã hoàn hảo như ban đầu rồi? Hơn nữa làm sao nó có thể trở lại trên người Tiểu Triết?"

Cung Tuấn nhìn Trương Triết Hạn, trả lời: "Là Linh Thú. Nhờ cơ duyên, linh thú tìm được cố hồn châu của Tiểu Triết, hơn nữa nhận cậu ấy làm chủ. Cố Hồn Châu là do Linh Thú phục hồi."

"Linh Thú? ! Còn có thể sửa chữa cố Hồn Châu. . . . Là Linh Thú cấp 1 sao? " Tô Túc khiếp sợ nói.

"Đúng vậy, còn là Linh thú màu vàng."

"Linh thú màu vàng? ! " lần này cả hai đều kinh ngạc.

Mặc dù rất tò mò với linh thú của Trương Triết Hạn, nhưng việc cấp bách hiện tại vẫn là để linh hồn Trương Triết Hạn trở về thân thể.

Ba người trò chuyện rất lâu, tính toán một phen. Mà nhân vật chính lại chẳng hề quan tâm.

Trương Triết Hạn tỏ vẻ: Đang ăn cơm, chớ làm phiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro