Chương 3 : Từ Chối Tình Cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" cốc cốc cốc "

- Anh hai, mở cửa cho em đi

Cô đứng trước cửa phòng anh, hối thúc nói. Anh đang chuẩn bị thay đồ, nghe thấy tiếng gõ cửa cũng ra mở

- Có chuyện gì mới sớm mà đã kêu anh

- Hôm nay học xong rồi anh với em đi luôn nhé !

Anh mới chợt nhớ ra rằng mình có hẹn với cô. Nếu cô không qua nhắc thì anh sẽ quên mất.

- Được rồi, em về phòng chuẩn bị đi học đi

- Yeah, em đi ngay đây

Cô hí hửng chạy về phòng, nghe anh nói xong thì cũng vui hẳn lên. Anh nhìn thấy cô bé này chẳng có gì khác con nít cả, đã 18 tuổi rồi mà cứ còn thích nhõng nhẽo người khác. Hạo Nhất nhìn một hồi rồi mới bước trở lại phòng.

-------00000--------

- Bữa học hôm nay trôi qua nhanh nhỉ ?

- Cậu có chuyện vui sao ? Hay hôm nay hẹn với ai thế !

Minh Ngọc quay sang nhìn cô bạn kế bên đang vui vẻ thì hỏi. Cô nghe được cũng bất giác trả lời

- Sao cậu hay thế, hôm nay tớ có hẹn đó.

- Là ai vậy, nói cho mình nghe đi

- Không được đâu, sao này cậu sẽ biết, đây là bí mật, hihi

- Cái gì mà ghê vậy. À mà cậu tính tặng gì ?

Cô quên mất là chưa chuẩn bị quà gì cả, mém nữa là toi, valentine mà không có quà cũng hơi kì.

- À, mình đang nghĩ đây, không biết nên tặng gì cả.

- Ồ, cậu nghĩ xem người đó thích gì từ cậu ?

Anh thích gì từ cô nhỉ, đó giờ chưa nghe anh nói gì với cô ngoài câu : Em phải cố gắng học giỏi đó, sau này mới lo cho mình được. Anh cô là như thế, là một người sống nội tâm, nên không có nói nhiều với ai cả. Bỗng có một tia suy nghĩ lóe lên

- Ngọc ơi, mình biết rồi. Anh ấy muốn mình học thật giỏi, nên mình sẽ tặng anh ấy bài kiểm tra 9đ môn Toán

- Cậu nói anh ấy chỉ muốn cậu học thật giỏi thôi sao . Thật không ?

- Đúng rồi đó

Ngọc cũng chỉ biết cười trừ ra, người gì mà nhạt nhẽo. Cô không biết người nhạt nhẽo đó chính là ông thầy dạy Tiếng Anh lớp cô, người mà bao học sinh nữ mến mộ.

-------00000-------

Cuối giờ cô chạy ngay đến phòng anh cô, nhưng chỉ vừa bước đến cửa cô nghe thấy có người đang nói chuyện với anh, nên cô ngừng lại nghe thử. Cô nghé đầu liếc vào, à, ra là cô y tế mới vào trường. Cô y tế này rất xinh đẹp lại còn được nhiều người yêu mến nữa, coi như đây cũng là một tình địch nặng kí.

- Không biết hôm nay anh có rảnh không Hạo Nhất ? Em  muốn mời anh đi ăn cơm.

Thì ra cô gái này đang có ý định với anh cô mà, nhưng mà không có dễ đâu, cô sẽ chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp.

- Thật ngại quá, hôm nay tôi có hẹn rồi để hôm khác có được không cô

Cô biết ngay là anh sẽ không bỏ cô mà, nếu thật thì không phải anh rồi.

- Thật sự anh có hẹn sao ?

Cô cũng không chờ nữa mà bước thẳng vào

- Đúng đó cô, thầy có hẹn với em rồi

Cô y tế đó ngớ người ra, thiệt sự thầy đang quen học sinh sao, nếu nhà trường biết được sẽ kỉ luật mất

- A, cô đừng hiểu lầm, thật ra đó là em gái tôi. Hai chúng tôi có hẹn với nhau rồi

Cô nhìn anh rồi thầm nghĩ trước giờ anh chưa bao giờ công khai cô là em gái anh cả, tất cả mọi người trong trường đều không biết, chỉ có cô y tế là người đầu tiên.

- Thật sao ? Tôi cứ tưởng là

- Ayya, cô đừng hiểu lầm. Vậy hôm khác hẹn cô nhé, bây giờ tôi có hẹn rồi

- À được rồi, vậy tôi đi trước đây.

Cô ta nói xong rồi cũng bước đi. Cô ấy nghe nói cô là em của thầy xong rồi cũng mừng trong lòng lắm. Cô không biết sao lại thấy trong người khó chịu đến vậy. Trong lòng anh, anh chỉ xem cô là đứa em gái đơn thuần thôi hay sao.

- Em đang nghĩ gì vậy. Đi thôi nào !

- Dạ

Cô dẹp ngay suy nghĩ nãy rồi cũng đi theo anh. Anh dẫn cô đi đến khu vui chơi giải trí, mọi thứ ở đây nhìn rất lộng lẫy, chỗ cũng rất lớn nữa.

- Em có món quà cho anh đây

Cô cúi xuống kiếm trong cặp ra tờ giấy kiểm tra 9đ cho anh coi. Anh thấy rồi rất vui xoa đầu cô

- Em giỏi lắm, sao này phải cố gắng giống như vậy đó, biết chưa hả .

- Vâng, em biết rồi, anh lúc nào cũng bắt em học học học hết, em sắp ngán anh rồi đó.

- Thôi, không giỡn em nữa. Anh có quà cho em nè

Anh cũng lấy từ trong cặp ra một thanh socola loại Pháp. Anh biết cô rất thích loại này nên đã chuẩn bị sẵn.

- Oa, anh biết em thích ăn loại này sao ?

- Đúng rồi, lúc nào cũng nhìn thấy em cầm nó

- Anh thật tâm lý mà

Cô nhìn thấy cái vòng tròn to đang quay thì rất thích thú. Cô chỉ tay lên rồi nói với anh :

- Anh, em muốn lên đó !

- Ừm

Cô tính là sẽ tỏ tình trên đó, nếu như thuận lợi cô sẽ hôn anh trên đó luôn. Tưởng tượng khung cảnh lãng mạn trong đó cô không khỏi cười òa lên. Anh nhìn cô cau mày khó hiểu

- Có chuyện gì mà em cười thế. Mau đến mua vé nào

- Vâng

Cô cũng cười cười rồi bước đi cùng anh. Cả hai đứng ở trước quầy mua vé. Có một cái bảng ghi rằng cặp tình nhân sẽ được giảm 25 %, cô cũng nhân cơ hội này mà làm tới. Cô chạy nhanh tới mua 2 vé tình nhân, anh thấy cô thì không khỏi ngạc nhiên

- Sao em mua hai vé tình nhân thế ?

- Anh bị ngốc sao ? Nếu mua vé tình nhân sẽ được giảm 25% đấy, giảm được nhiêu hay bấy nhiêu thôi.

Anh cốc đầu cô một cái rõ đau rồi nói :

- Có 25% mà em làm thấy ghê luôn à

- Ui da, đau đó. Anh thì không tiếc tiền, nhưng em tiếc lắm đấy.

- Thôi, đi lên đi

Hai người cùng bước lên ngồi vào trong. Cô ngồi kế bên anh, rồi lát nữa tỏ tình luôn. Cô sẽ đợi gần lên tới đỉnh rồi sẽ nói cho anh biết tình cảm của cô đối với anh. Hai người cứ im lặng nhìn thành phố từ trên cao, không khí càng trở nên lãng mạn hơn. Lúc này cô cũng chuẩn bị tinh thần rồi.

- Hạo Nhất, em thích anh

Anh quay sang nhìn cô, gương mặt ấy vẫn còn đang hoang mang thì cô nói tiếp :

- Em nghe người ta nói nếu như hai người hôn nhau ở nơi cao nhất thì cả hai sẽ sống hạnh phúc bên nhau cả đời.

Anh nghe thêm đợt nữa càng đơ người lại. Cô tiến lại gần rồi đưa môi chạm vào môi anh. Đây là nụ hôn đầu tiên của cô, tuy có hơi vụng về nhưng cũng chứa đựng biết bao tình cảm ở trong đó. Lúc cô thả ra thì anh cũng hoảng hồn lên, anh chưa kịp load chuyện gì đang xảy ra với mình nữa. Thấy anh đang bối rối trước mặt mình thì cô cũng mở lời lên :

- Anh , em thật sự thích anh, hai chúng ta hẹn hò được không ?

- Không thể nào đâu, chúng ta không thể

Anh đẩy cô sang rồi chuyển mình qua phía đối diện nói. Cô biết ban đầu anh sẽ không chấp nhận nhưng biết đâu được, nếu cố gắng sẽ thành công

- Chúng ta không phải anh em ruột, chúng ta có thể được.

Anh không còn nói nhỏ như trước mà lớn giọng lên :

- Anh nói là không được. Nếu em còn cố chấp, anh sẽ không nói chuyện với em nữa

- Anh, có phải anh sợ em đang là học sinh của anh không. Vậy thì đợi sau này ra trường thì chúng ta hẹn hò cũng được mà không muộn

Anh giận thật rồi, anh quay sang bên kia không nhìn cô, gương mặt trở nên lạnh lùng hơn. Cô cũng không dám nói nữa, cô đợi lần khác sẽ lại tiếp tục vậy, thất bại 1 lần không được từ bỏ, phải cố gắng thêm nữa.

Anh thì nghĩ khác, cô bé này chắc là mến anh như anh trai nên mới nói vậy, vẫn chưa hiểu được sự đời. Thời gian sẽ làm cô nhận ra là mình nói sai, nhất thời nên mới làm như vậy.

Trên đường trở về nhà, anh với cô không nói lời nào, bầu không khí thì càng căng thẳng hơn. Bước xuống xe, anh cùng cô bước vào nhà. Thấy mẹ đang ở trong cùng với ba ăn cơm thì ngước ra nói :

- Hai đứa đi chơi rồi ăn gì chưa ?

Anh thì không nói lời nào bước thẳng một mạch lên phòng. Cô thì bước lại phía mẹ cô. Mẹ cô thấy lạ nên hỏi cô :

- Có chuyện gì vậy con. Mẹ nhìn thấy nó đang giận gì đấy.

Cô làm sao dám nói là mình tỏ tình anh nên anh mới phản ứng như vậy đâu. Thế là cô mới đành nói dối ba mẹ mình

- Con cũng không biết nữa ạ, thôi con đói rồi, con ăn đây

Mẹ cô cũng không nghi ngờ gì nên mới bảo cô vào ăn.

-------000-------

Trong phòng, anh đang nằm trên giường nhớ lại lúc nãy. Hình ảnh cô hôn anh cứ hiện lên làm anh khó xử. Anh chắc rằng em gái anh chỉ là nhất thời thôi, cô chưa biết được tình cảm chân thành là như thế nào. Anh cho rằng cô là chưa hiểu chuyện nên mới làm như thế, nhưng anh không biết được tình cảm cô dành cho anh là thật lòng. Nhưng cho dù đó có là tình cảm thật thì hai người cũng không đến với nhau được vì hai người là anh em, đây là sự thật không thể chối cãi được. Anh chỉ hy vọng cô sẽ quên đi nhanh cái tình cảm đó. Anh thừa nhận mình cũng có tình cảm với cô nhưng đó chỉ là tình cảm anh em không vượt quá giới hạn đó, có lẽ cô đã hiểu sai về tình cảm này. Nhưng nếu cô còn hiểu lầm nữa thì người đau chỉ có cô mà thôi.

-------00000-------

Cô ăn xong rồi cũng bước lên phòng mình. Cô cũng suy nghĩ lại những lời lúc nãy mình nói, cô nhận ra mình có hơi nhanh thiệt, chắc là anh chưa chấp nhận nổi nên mới giận như vậy thôi, ngày mai sẽ trở lại bình thường. Cô chỉ lo rằng không biết sau này khi ba mẹ cô biết họ sẽ phản ứng ra sao, liệu họ có chấp nhận hay sẽ từ chối mối quan hệ này. Cô nghĩ đến đây thì càng rối bời, nếu họ không chấp nhận cô sẽ ra sao, sống như lúc ban đầu, không, làm sao cô có thể như thế được. Ba mẹ là người đã cho cô cuộc sống như bây giờ, cô sẽ không phụ lòng và làm đau lòng họ được, cô sẽ suy nghĩ cách khác cùng tốt cho cả ba mẹ và anh với cô.

Đêm nay, cả hai người đều không ngủ được. Anh đang lo rằng không biết sau này anh sẽ đối mặt ra sao với cô nữa. Suy nghĩ một lúc lâu rồi anh quyết định rút điện thoại ra nhắn với ai đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro