mec fou

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#sanran (?)
_______________

(1)

trong không gian chật hẹp, ẩm ướt, nơi tối tăm cùng cực ấy... có một thân ảnh nhỏ bé nằm quằn quại trong cơn đau nhói mê man cả tâm trí. em đã từng tràn đầy năng lượng, em rất xinh đẹp, đẹp đến vô lý, em luôn toả ra luồng hào quang lấp lánh thu hút mọi ánh nhìn. ấy thế mà giờ đây những điều nhỏ nhặt ấy chỉ gói gọn trong câu chữ "đã từng" đầy đau đớn.

(2)

em là một tên bất lương xinh đẹp mà tàn ác. giết người? chẳng lạ gì với em. em còn độc địa hơn cả, việc kết thúc mạng sống ai đó nhanh gọn chẳng làm em thấy hứng thú. còn gì tuyệt hơn khi nhìn con mồi của mình lâm vào tình cảnh chết không được mà sống cũng không xong? tra tấn kẻ địch cả tinh thần lẫn thể xác bằng nhiều cách man rợ từ lâu đã trở thành thú vui tiêu khiển mà em dùng để giết thời gian.

gọi em là kẻ điên cũng chẳng ngoa. em điên. phải, điên một cách lặng thầm mà đầy đáng sợ.

nhưng hơn cả một kẻ điên là kẻ điên biết che dấu điều ấy.

chẳng ai có thể luyên thuyên về sự điên loạn của em mà không phải trả giá. một cái giá cực đắt để không ai biết về "nó" mà còn sống.

nhưng làm gì có ai bận tâm về nhân cách đen tối ấy của em? em có tài năng, em có địa vị, em có tiền tài, em có quyền lực,... mà trên tất cả chính là nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành làm say đắm bất kể ai của em kia.

chỉ cần nhìn thấy em một lần hay chỉ một khoảnh khắc thôi cũng đã thành công khiến họ ngã gục, chìm đắm vào vẻ đẹp u ám của em để rồi cứ mãi ám ảnh hình bóng ấy đến tận cuối đời.

chàng thiếu niên xinh xắn với tâm hồn thơ ngây quả là một vỏ bọc hoàn hảo nhất dành cho em. nhìn mà xem, làm gì có ai nghi ngờ kẻ sát nhân với bộ mặt thiên thần này? làm gì có ai đủ sức chống cự nổi sự quyến rũ ấy? làm gì có ai mà không muốn chiếm chọn em làm của riêng? rốt cuộc mọi thứ chúng làm đều dành cho em, đều vì em, đều do em mà ra cả.

em thật sự rất tài giỏi, nhìn cách em sử dụng nhan sắc trời ban của mình để lợi dụng những "con tốt" là đủ hiểu. sự thông minh và khôn khéo của em tỉ lệ thuận với vẻ đẹp cùng sự độc địa. ngỡ như những việc làm của em chỉ để thoả mãn thú tính của mình, nào ngờ tất cả đều phục vụ cho mưu đồ còn đang ẩn dấu.

(3)

gã cũng thế. cũng là một kẻ điên cuồng mất trí, cũng lấy nỗi khổ đau của kẻ khác làm niềm vui của bản thân. yêu thích khi ngắm nhìn từng khuôn mặt hoảng sợ đến trắng bệch, lắng nghe từng tiếng hét thất thanh đến lạc giọng, tiếng nỉ non rên rỉ cầu được kết thúc chuỗi đau khổ miên man...

và gã cũng say mê em.

gã mê đắm em đến cùng cực, hơn tất thảy những kẻ khác. em là niềm sống của tên tội phạm ấy, em là hạnh phúc muôn đời mà gã lưu luyến, em là thiên thần hộ mệnh của gã, em là ánh sáng dẫn lối gã trong con đường đời hoang vu u ám, em là tất cả đối với gã.

em chính là lý do níu giữ gã không dời xa nhân thế.

người biết bộ mặt thật của em nhưng vẫn mê mẫn nó.

bởi vì gã yêu em, hơn cả.

yêu một cách điên cuồng mà chiếm hữu.

gã nguyện làm tất thảy mọi sự cho em.

gã nguyện dâng hiến cả thân xác héo mòn ấy.

gã nguyện giết hết tất những kẻ cản trở em.

gã nguyện chết vì em, chết trong tay em...

liệu em có cảm thấy tình yêu mà gã dành cho em lớn tới cỡ nào không?

(4)

cơ thể em co giật từng hồi trong cơn khoái lạc từ thứ thuốc ảo giác kia. lệ từ mắt em tuôn trong vô thức. bấu chặt hai cánh tay đến bật máu. chân em dãy đạp vào hư không. tiếng em nỉ non vọng khắp căn phòng tối đen.

tiếng xích đập mạnh vào da thịt em, tạo đầy rẫy những vết hằn rướm đầy máu.

em đau, cả tâm hồn lẫn thể xác.

đôi mắt ướm lệ chẳng thể chớp chằm chằm nhìn thứ cách em không xa.

một thứ hình cầu, đầy mùi tanh nồng của máu tươi.

phải, là một cái đầu người.

cái đầu của người em thương yêu nhất- người em trai em nuôi nấng từ nhỏ.

máu tràn từ "nó" ngày một tăng chưa có dấu hiệu dừng.

khuôn mặt đầy máu đỏ, một bên mắt bị móc lòi rỉ đầy thứ chất lỏng đục ngầu hôi tanh.

con mắt còn lại vẫn còn long lên sòng sọc, khoé miệng bị rạch rách đến tận mang tai. có vẻ thằng bé đã chết trong căm hận, chẳng thể nhắm nổi mắt.

là tại em.

tất cả là tại em nên rindou của em mới thành thế này.

em đau đớn cắn vào môi bật máu, đôi mắt không ngừng rỉ lệ thay lời em.

tự do của em đã bị tước đoạt ngay trước mắt mà chẳng thể làm gì.

em không chịu nổi nữa, cầu xin trong vô vọng.

trả em ra!

cứu! cứu với! ai cũng được, làm ơn cứu rỗi em khỏi địa ngục tù đày này với! làm ơn hãy giải thoát cho em với!

thật sự đau quá, em khóc không thành tiếng nữa rồi, nhưng em chẳng ngăn được thứ nước ấy ngừng chảy. em vẫn khóc, đến nỗi thứ chảy ra chẳng phải nước mắt nữa... một dòng máu tanh lăn dài từ hốc mắt xuống gò má xanh xao của em.

em như muốn gào lên. chịu đựng quá đủ rồi. em khóc cho sự hi sinh đau đớn của em trai em. em khóc cho tình cảnh bị cầm tù này của em. khóc cho số phận nghiệt ngã mà chẳng thể kết thúc này.

giờ em đã hiểu rồi.

nỗi đau của những người bị em hành hạ.

đây là quả báo mà em phải trả? đúng chứ?

thế thì tại sao lại cả rindou? thằng bé có làm gì sai? tất cả là do em, tại em mà ra hết! để mình em chịu khổ đủ rồi!

quằn quại trong vũng máu tươi, em kiệt sức đến nổi chẳng thể hô hấp nữa. tầm mắt em đen dần đi, mờ đục như tương lai của em vậy. rồi em mất ý thức mà chìm vào giấc ngủ sâu chẳng biết khi nào tỉnh lại.

tình yêu ư? đây là thứ tình yêu mà gã nói đó sao? chỉ toàn là sự ích kỷ, độc chiếm, giam cầm hay cả bạo lực mà thôi. em ghê tởm thứ tình yêu méo mỏ này, ghê tởm cả con người gã đã làm em thành thế này...

(5)

lách cách, lách cách

tiếng sợi xích sắt lại vang lên.

em bừng tỉnh trong song sắt.

lại là nó, ngục tù khốn khổ giam cầm em.

em chẳng nhớ từ khi nào việc đầu tiên đập vào mắt mỗi khi mở ra là những chắn song sắt nữa.

em chẳng biết mình ở nơi này bao lâu rồi.

em chẳng nhớ cảm giác hít thở không khí trong lành hàng ngày giờ đây bị thay thế bởi mùi máu tanh hôi.

em chẳng thấy ánh nắng chan hoà ấm áp thường ngày đâu nữa.

em chẳng biết "em trai" em đã thối rữa đến độ nào mà em cũng chẳng thể quan tâm đến nó nữa.

em chẳng biết tại sao em không còn có thể nói nữa.

em chẳng biết trên người mình giờ đây bao nhiêu vết thương lớn nhỏ đầy máu nữa.

em chẳng biết bản thân bị bỏ đói bao lâu rồi, cũng chẳng biết còn trụ được bao lâu nữa..

em chẳng biết tại sao em vẫn còn sống nữa...

.
.
.

lách cách, cánh cửa mở. tia sáng rọi vào mặt em nhanh chóng được một bóng hình che khuất.

"tao về rồi đây, thiên thần bé nhỏ của tao~"

lại nữa rồi...

lần này...

em chẳng còn biết gì nữa...

___________

(*)mec fou: dịch hoa mỹ thì là kẻ điên, còn thô mà thật thì là thằng khùng :))

author: @kumo_lie :))
19/5-11/7/2022
repost 12-3-2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro