Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

20 phút trôi qua, 2 thằng lao vào bụp nhau mà chưa có thằng nào thắng cả.

Hai thế lực bất phân thắng bại thì người ta mới cần hoà giải=))

Cậu nằm oạch xuống đất mặc kề quần áo vẫn xộc xệch do cuộc ẩu đả ban nãy.

- Ha, đ!t con mẹ, mệt vãi nồi, mày là quái vật à?

- Câu đấy tao nói mày ấy, Kenshin, hộc...hộc. - Hắn nằm xuống ngay kế bên cậu, thở như chưa từng được thở, mồ hội rịn trên trán đua nhau rơi xuống từng giọt.

Kết quả là huề.

Không khí dịu đi được một chút, sau khi nhịp thở đã đều hơn thì cậu mới bắt đầu đứng dậy. Kenshin đưa tay đỡ Mikey đứng dậy. Cậu im lặng một lúc rồi nói:

- Chuyện vừa nãy, tao đồng ý giúp mày.

- Hể? - Hắn lấy làm ngạc nhiên.

Không phải vụ cá cược là huề sao? Vậy sao Kenshin vẫn đồng ý chứ?

- Lí do là...tao thích.

- Chẩm hỏi??? - Mikey đụt mặt ra vì cái lí do hết sức hãm *beep đó của cậu.

Cậu nhìn hắn, một cười khanh khách vang lên, cậu luôn là người như vậy, cứ thích quay người khác mòng mòng như thế xong lại quăng cho một câu trả lời nghe mà muốn nhấn đầu vào MÁY XAY NƯỚC MÍA.

- Phụt, haha. - Cậu không nhịn được trước cái vẻ mặt hề hước của đối phương, híp đôi mắt lại, mày không cần phải phức tạp hoá, nói chung là tao sẽ giúp mày. Đừng tưởng bở, tại nể anh zai thôi.

Cậu lấy anh Takemichi ra làm bình phong để che giấu đi ý tốt của mình, Kenshin không giỏi trong việc thừa nhận một việc làm giúp đỡ ai đó.

Mikey cứ đứng đó nhìn theo bóng lưng của cậu đang rời đi càng lúc càng xa dần, y dường như có điều gì đó muốn nói mà chưa có cơ hội, mở to đôi mắt thốt lên:

- Chờ đã! 

Cậu bị tiếng gọi làm cho dừng lại, quay mặt về phía hắn nhướn mày, chớp chớp mắt lấy vài cái.

Mikey ánh lên vẻ nghi hoặc trong đôi mắt, bình tĩnh hỏi:

- Mày là ai? Mày thực sự chỉ là học sinh cấp 2 thôi ư?

Cậu nghe xong thì bàng hoàng.

Câu hỏi đó nghe thoạt đầu rất bình thường nhưng đối với Kenshin, nó như một bài kiểm tra vậy. Đúng theo suy luận của cậu, Mikey là đối tượng rất đáng để cảnh giác. Sắc mặt tối đi một chút rồi lại trở về như thường ngày, cậu nở nụ cười:

- Tao là Kenshin, chỉ là Kenshin thôi.

---

Cậu bước đi dưới ánh sáng lấp lánh màu bạc của vầng trăng trên nền trời đen kia, bỗng nhiên lại dừng lại, sau khi Mikey đặt ra câu hỏi đó thì cậu đã biết.

Mikey - cái bản năng đáng sợ của hắn đã đánh hơi ra được Valerio ẩn mình trong vỏ bọc của Hanagaki Kenshin rồi.

Lên đến tầng của căn chung cư mình ở, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, ủa mà khoan, hình như mình quên mất cái gì đó?

À...phải rồi, cuộc gặp mặt với "bạn thân cũ".

Cậu lạnh lùng ném về phía ai kia đang đứng trước cưa nhà mình một cái nhìn khó chịu, thấy vậy người kia liền nhếch mép:

- Mày vẫn vậy nhỉ? Lúc nào cũng để người khác chờ.

- Không chờ được thì cút về. - Cậu nhíu mày cọc cằn xác nhận dấu vân tay để mở khoá cửa, giọng nói có điệu hờn.

Cái tính cách có phần vô tư và trẻ con - một trong những cái nết khó bỏ của Kenshin. 

Sau bao năm ở nhà Castillo thì vẫn đéo thể nào bỏ được.

- Lâu ngày không gặp. Mày cáu như thế làm gì? - Y khoanh tay.

Cậu ngoảnh mặt liếc về phía hắn, kiểu: mày còn lớ ngớ nữa thì tao đánh mày phải vào phòng hồi sức nằm đấy.

- Ý kiến?

- Mày không thấy sao? Vừa nãy anh mày lên đấm tao một cái rõ đau. - Kisaki biện hộ, sờ lên trên vết đỏ in trên mặt mình.

- Cái mặt mày là phải đấm thêm hiểu chưa? Đừng nói với tao mày là nạn nhân. Bởi nó phỉ báng sự thông thái của tao và làm tao vô cùng tức giận. - Cậu ngồi phịch xuống ghế làm mặt khó ở nói.

Y nở nụ cười nhìn cậu, vẫn là cách nói chuyện có phần thô tục và bạo lực, dễ bị người ta ghét. Thế nhưng chẳng hiểu sao mà cho dù vậy hắn không thể ghét cậu được.

- Mày nói thật đi! - Cậu vắt chéo chân, nghiêm túc nói, mày có mục đích nên mới bước vào giới bất lương đúng không?

- Mày tinh ý thật đấy. - Hắn không phủ nhận, mỉm cười nhìn cậu.

Kenshin từ hồi nhỏ đã vậy, láu cá không ai bằng, vốn đã chẳng có ai dám lừa phỉnh nó cả.

Nhớ có lần cậu bị lũ người xấu nhắm đến, định dụ dỗ  nhưng cuối cùng lại bị thằng nhóc 6 tuổi này lừa cho lên phường hết.

Có mà chạy lên Quận=)))

- Nó là...?

- Tao muốn trở thành bất lương hàng đầu Nhật Bản.

Ừ rồi trở thành xong mày định giao chiến với bố mày à? Tao là mafia đấy. Mày làm thế chả khác nào khiến tình bạn bè giữa chúng ta còn cái nịt đâu? Xong cái tự dưng trở thành mối nguy hiểm của nhà Castillo rồi bắt tao  đi thanh trừng nữa.

Theo lý thuyết là vậy, nếu có một băng đảng trở nên quá lớn mạnh và tiềm ẩn sự đe doạ đến Castillo thì bắt buộc phải tiêu diệt để trừ hoạ về sau.

- Và?

Đôi mắt cậu trở nên sắc bén, để xem hắn định nói gì tiếp theo đây. Y ngẩng mặt lên nhìn thẳng mặt cậu, trịnh trọng vãi ra.

- Tao yêu Hinata.

- Phụt, khụ khụ khụ.

Kenshin đang uống hớp nước thì sặc luôn.

Cậu nghe xong thì hoang mang hết sức, mặc dù biết là Kisaki cờ rớt Hinata từ hồi học cấp 1 cơ nhưng có nhất thiết là phải trở thành tội phạm không.

Mày cứ chơi đồ hiệu thì kiểu gì chả có nhiều đứa yêu:)?

Mà các bạn có biết kế hoạch của thằng này với Hinata và đĩa bún đậu nước mắm giống nhau ở điểm gì không?

Nó đéo liên quan gì với nhau cả ý ୧( ಠ Д ಠ )୨

---
Chào mừng các bạn đến với chương trình cuối mỗi chap mà tôi gọi đó là:

Comment đi rồi bạn sẽ lên truyện tôi someday.

Nơi mà tôi sẽ trả lời câu hỏi của các bạn.

Ok, cmt đầu tiên của bạn Lowwen1311

⟹ Ừ=)) số chap tôi ra sẽ tỉ lệ thuận với điểm Toán của toii ༎ຶ‿༎ຶ

Ok, cmt típ theo của Lily_rin

⟹ Ngoại trừ Tắc kè và anh Dảken đã có couple thì tôi cho tất cả vào nồi nấu thập cẩm hết, hí hí (・∀・)

Đấy các bạn thấy đấy, tôi ra chap đều như vắt chanh thế này, mặc cho mới đi thi về tôi cũng viết để cố đăng cho sớm.

Ấy thế mà có vài kô tôi vừa doạ cho một tẹo đã lao vào kiện rồi (ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻

Điển hình là đây:

Tên bà này quen lắm nè:))

Đây còn nữa ( ・ω・)☞

Ý bạn bảo tôi làm thế là tôi not is human ấy hả?? Thế bây giờ nếu tôi làm thiệt vậy tôi là con gì? Châu chấu à!?

Tôi ghim nhá ಠωಠ

Mốt ko ra chap thiệt cho biết thế nào là lễ hội (. ❛ ᴗ ❛.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro