Ngoại truyện: gia đình nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào năm Khương Tịnh Nghi 28 tuổi, trong bụng cô đã có một thiên thần bé nhỏ

Khương Tịnh Nghi sờ lên bụng mình, cái thai tám tháng khá lớn rồi, bất giác cô lại cười lên, nhớ lại cảnh tượng mà Tống Á Hiên biết cô mang thai

Lúc đó tâm trạnh anh trở nên lẫn lộn, vừa mừng vừa hoang, Khương Tịnh Nghi nhìn thấy anh không cười còn tưởng rằng anh không thích, thực chất là do chưa kịp phản ứng, anh được làm cha rồi

Sau đó mới vội vàng ôm chặt cô vào lòng, làm Khương Tịnh Nghi một phen hú hồn

Hôm nay, Khương Đình Tuệ dẫn cặp sinh đôi Nghiêm Vy và Nghiêm Bách Á đến chơi, hai đứa nhỏ năm nay 3 tuổi

Nghiêm Vy vừa được mẹ thả tay ra đã chạy tới bên Khương Tịnh Nghi, nhè nhẹ xoa xoa bụng cô "em bé có nhớ chị Vy Vy không?"

Khương Tịnh Nghi cúi đầu xuống nhìn Nghiêm Vy, đưa tay xoa xoa đầu cô bé "em bé rất nhớ chị Vy Vy đó"

Nghiêm Bách Á vẫn nắm lấy tay mẹ, ánh mắt hướng về phía bụng Khương Tịnh Nghi, cậu bé hỏi "mẹ, hồi nhỏ con cũng lớn trong bụng mẹ như vậy sao?"

Khương Đình Tuệ gật đầu nói "đúng rồi" ngừng vài giây cô lại chêu cậu bé "nhưng mà con với em gái còn đánh nhau trong bụng mẹ, làm mẹ đau lắm"

Nghiêm Bách Á nhìn mẹ với đôi mắt tròn xoe, chớp chớp mắt vài cái, suy nghĩ một hồi mới nói tiếp "con sẽ không đánh nhau với Vy Vy đâu"

Khương Đình Tuệ xoa xoa đầu tiểu Bách Á "ừm" sau đó thả tay cậu bé ra "qua đó chơi đi"

Nghiêm Vy rất quấn dì nhỏ, vào ngày nghỉ luôn muốn mẹ đưa tới chỗ dì chơi, tính tình cô bé hoạt bát rất giống với Khương Tịnh Nghi

Vào ngày sinh, cả hai bên gia đình đều đến đợi ở bên ngoài phòng sản

Tống Á Hiên nhìn qua thì giống như đang ngồi yên, thực chất vô cùng lo lắng, các ngón tay liên tục gõ vào nhau

Nguỵ Tâm Bình vòng tay qua xoa xoa vai anh "không sao, đừng căng thẳng quá"

Mọi người đợi ở bên ngoài được mấy tiếng đồng hồ rồi

Nghiêm Vy đứng bên cạnh mẹ rối rít hỏi liên tục "mẹ ơi, sao dì vẫn chưa ra ngoài?" "Mẹ ơi dì có sao không mẹ?" ...cứ chốc chốc cô bé lại hỏi một câu

Nghiêm Bách Á ngồi ngoan trên ghế, thấy Nghiêm Vy hỏi mẹ nhiều quá, cậu bé quay sang nói "Vy Vy, chúng ta chờ thêm một chút nữa thôi là thấy em bé rồi"

Nhìn hai đứa nhóc trò chuyện, người lớn đứng bên cạnh không nhịn được mà cười lên

Khương Đình Tuệ xoa xoa đầu Nghiêm Vy "anh con nói đúng đó, lát nữa dì nhỏ của con sẽ ra ngoài thôi"

Một lúc sau, cánh cửa phòng sản mở ra, trên tay bác sĩ ôm một sinh linh bé nhỏ

Mọi người đang ngồi liền lập tức nhấc mông đứng dậy lao tới

Bác sĩ nói "là một bé gái, rất đáng yêu"

Tống Á Hiên thấy cánh cửa mở ra, đi xuyên qua bác sĩ vào bên trong phòng

Khương Tịnh Nghi mệt mỏi nhắm nghiền mắt, cả cơ thể đều toát mồ hôi, mắt cô sưng lên vì khóc, cô biết rằng khuôn mặt cô lúc này chắc chắn sẽ rất xấu xí

Tống Á Hiên đi tới bên cạnh cô, nắm lấy bàn tay của cô "Tịnh nhi, Tịnh nhi"

Khương Tịnh Nghi mở mắt ra nhìn anh, cô nhẹ lắc đầu "em không sao, anh đi xem con đi"

"Đứa trẻ có nhiều người trông nom rồi, anh ở đây cùng em" nói rồi Tống Á Hiên hôn xuống trán cô

Trần Lệ Quân nhìn qua đứa trẻ, cũng chạy vào xem Khương Tịnh Nghi, nhìn thấy Tống Á Hiên đã ở bên cạnh cô, bà không bước vào nữa

...

Khương Tịnh Nghi được chuyển đến phòng vip, Trần Lệ Quân tất bật đi mua thêm một số thứ còn thiếu cho cô

Nguỵ Tâm Bình ân cần bế đứa trẻ trên tay, sau đó đặt đứa bé nằm bên cạnh Khương Tịnh Nghi "mẹ của tiểu Trí Trí ở đây

Khương Tịnh Nghi quay sang nhìn con gái, trong lòng đủ loại cảm xúc, cô chính thức lên chức mẹ rồi

Nghiêm Vy không ở yên một chỗ, lại mon men đến gần, cô bé kiễng chân lên rồi ngó nhìn, bộ dạng trông rất buồn cười "em gái nhỏ"

Khương Tịnh Nghi nhìn Nghiêm Vy "em gái nhỏ của Vy Vy ra ngoài chơi cùng Vy Vy rồi, có vui không?"

Nghiêm Vy gật đầu lia lịa "vui ạ"

Tống Á Hiên đứng ở một bên, một lúc sau Nguỵ Tâm Bình bế đứa trẻ đến bên cạnh anh "Á Hiên, con bế thử đi"

Tống Á Hiên xoa xoa hai tay vào quần, mắt nhìn chằm chằm vào đứa nhỏ, sao mà có thể bé như thế này chứ, bằng hai bàn tay của anh, Tống Á Hiên bối rối nhìn mẹ "hay là thôi, con sợ làm rơi mất"

Nguỵ Tâm Bình phì cười "con là cha đứa bé, sợ cái gì, bế giống mẹ là được rồi"

Tống Á Hiên đưa tay ra đón lấy tiểu Trí Trí, Khương Tịnh Nghi nhìn tư thế của anh không biết nên khóc hay nên cười, cảm giác như bế con thì sẽ bị bỏng tay vậy

Tống Á Hiên bế một hồi mà toát cả mồ hôi, vừa bé vừa mềm, giống như là đang đi trên biển lửa, cuối cùng anh giao lại cho Nguỵ Tâm Bình

Tống Duệ Trí giống ba, sở trường ca hát nhảy múa, lại mang dáng vẻ xinh xắn tinh nghịch của Khương Tịnh Nghi

Có vài lần đi học bị mời phụ huynh, cô giáo nói là đánh nhau với bạn, Khương Tịnh Nghi vô cùng bất lực, lúc Tống Duệ Trí được đón từ trường mầm non về, Khương Tịnh Nghi không thèm quan tâm cô bé, dỗi ngồi ở một chỗ

Tống Á Hiên ngồi xổm xuống rồi vẫy vẫy tay về phía con gái "Trí Trí, qua đây"

Anh nói nhỏ vào tai cô bé "mẹ của con giận rồi, mau mau đi xin lỗi mẹ"

Tống Duệ Trí xịu mặt nhìn về phía bóng lưng của mẹ, hai tay vò lấy nhau, cô bé chui tọt vào lòng ba, mặt cọ cọ "ba, nhưng mà bạn ấy nói là mẹ con xấu xí"

"Mẹ của con đâu có xấu xí, bạn ấy nói sai rồi"

Nghe thấy con gái nói vậy, Tống Á Hiên bật cười, đưa tay lên xoa xoa hai chiếc má nhỏ của cô bé "Trí Trí, vậy thì con nói với mẹ nguyên nhân, mẹ sẽ không giận con nữa đâu"

"Thật sao" Tống Duệ Trí nhìn ba với đôi mắt tròn, nước nước long lanh

Tống Á Hiên gật đầu, lại đưa tay chỉnh lại chiếc váy nhỏ xinh xắn của cô bé

Tống Duệ Trí bước những bước nhỏ đi tới bên cạnh mẹ, giật giật vải áo cô "mẹ ơi"

Khương Tịnh Nghi thở dài một hơi, quay người qua, cô nghiêng đầu nghiêm khắc nhìn cô bé

Tống Duệ Trí hơi cúi đầu xuống "mẹ ơi, con không cố ý đánh bạn ấy, nhưng mà bạn ấy mắng mẹ là đồ xấu xí nên mới sinh con ra xấu xí như vậy"

Khương Tịnh Nghi nghe xong, đồng tử rung động, cô đưa tay ra nhấc tiểu Trí Trí ngồi vào trong lòng mình "tiểu Trí Trí của mẹ rất xinh đẹp, không xấu xí chút nào cả" sau đó Khương Tịnh Nghi chỉ tay về phía Tống Á Hiên "con nhìn baba, đẹp trai như vậy, con là con gái của baba, đương nhiên sẽ rất xinh đẹp rồi"

Tống Á Hiên cầm một cốc nước ấm tới "mẹ con nói đúng, tiểu Trí Trí rất xinh đẹp, xinh đẹp giống mẹ"

Tống Duệ Trí nghe xong rất vui vẻ, nũng nịu trong lòng của mẹ

Tống Á Hiên nói tiếp "nhưng mà tiểu Trí Trí về sau không được đánh nhau với bạn, con cũng sẽ bị thương đó, có biết chưa?" Giọng nói của anh ôn nhu vô cùng

Tống Duệ Trí gật gật đầu "Trí Trí nhớ rồi ạ"

Vào năm Khương Tịnh Nghi sinh nhật 35 tuổi, Tống Duệ Trí mặc một chiếc váy xinh xắn múa một bài chúc mừng sinh nhật mẹ

Tiểu cô nương càng lớn càng xinh đẹp, cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện

Tống Duệ Trí múa xong thì chạy đến bên mẹ "con múa có đẹp không?"

Khương Tịnh Nghi vui vẻ gật đầu "rất đẹp"

Về điểm này, Tống Duệ Trí thừa hưởng trọn vẹn gen của Tống Á Hiên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro